Trùng Sinh Lại Làm Độc Phụ
Thanh Sơn Ngọa Tuyết
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 53: Câu cá lớn
Hương Trần chà chà hai cánh tay mình, hơi ghen tịnói: "Đại ca thôiđi, da gàtrênngười đệ nổi hết cả lên rồi này."
"Ngọc Châuthìsao, lần trước Ngọc Loan có lénnóivài chuyện với ta, nghenóiem nhìn trúng tên Ngọc Cái hay xấu hổ kia?"
"Ừ! Tiểu Mạn biết Ngọc Khê tỷ tỷsẽbảo hộ muội."
"Ngọc Cái, bốn người các ngươi làm bạn với ta từnhỏ, ta tín nhiệm các ngươi như nhau, nhưng chuyện này liên quan đến việc Kim Nê thích Sầm Tiểu Mạn, Hương Trần chỉ nghe lời Kim Nê nênkhôngthể chohắnbiết, Bạch Cẩm là người khôn khéo chững chạc, nhưng chỉ cầnhắnuống rượu saythìcái miệng kia cũngkhôngthuộc vềhắnnữa, bí mật bật mí gì đấy đềunóitoẹt ra hết. Còn ngươi, bình thường hay xấu hổ ngại ngùng nhưng lại cực kỳ thông minh cẩn thận, chuyện này giao cho ngươi ta yên tâm nhất."
"khôngphải là muội hiếu kỳ Ngọc Khê tỷsẽdùng cách gì để đối phó với Sầm Tiểu Mạn kia à, nên mới núp ở cửa xemmộtchút." Ngọc Loan lè lưỡi, nhớ tới Ngọc Châu lúc nãynóixấu mình, ngắtnhẹlên cánh tay Ngọc Châu, "Muội giả vờ mà sao giốngthậtthế,nói, có phải bình thường vẫn hay ngầm mắng tỷ như vậykhông?!"
Đến lúc này, nàngđãkhôngcòn thương Lục Mạo nữa, đứng ở ngoài cuộc nhìn nhận, mọi việc cũng sáng tỏ hơn nhiều. Nghĩ đến đứa con bị độc c·h·ế·t của Ninh Tú Ngọc kiếp trước rốt cuộc là do ai hạ thủ, đáp án mơ hồđãlộ ra. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nghĩ đến loại khả năng này, Mộ Khanh Hoàng nắm lấy tay Lục Cửu, Lục Cửu vội vàng lật ngược tay nắm lại Mộ Khanh Hoàng, "Nàng khó chịu muốn ói?"
Thoáng chốckhôngkhí trong phòng ngưng đọng hẳnđi, dường như cây kim rơi cũng có thể ngherõtiếng. Ngọc Loannói: "Quận chúa, để emđisang đó xem thử.khôngnóiđến những thứ khác, chỉ riêng khuôn mặt của ả tiện nhân đó làđãquá dễ gạt người rồi, mọi người chưa thấy Kim Nê bị nàng ta dụ dỗ đến mức hồn vía lên mây đâu."
"Hay lắm, nhìn xem tỷ có xé nát muộikhông."
Ngọc Châu phất phất tay, xoay người tiến vào vườn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mộ Khanh Hoàng buồn bãnói: "Đời trước sau khi ta gả cho Lục Mạothìrất ít tiến cung, về sau ta cầu kiến hoàng tổ phụ cũngkhôngdễ, khi đó tađãhoàn toàn sa vào chuyện tranh thủ tình cảm đoạt tìnhyêuở hậu trạch nên thay đổikhôngcòn là chính mình nữa mà như oán phụ điên cuồng. Cho nên, thân là nữ nhi của thái tử lại được hoàng tổ phụ sủng ái là điều mà Mộ Kiêu hoàn toànkhôngmuốn thấy."
nóixong Ngọc Khinh sải chânđivề huớng tiểu khóa viện gần đó.
Sầm Tiểu Mạn nghi hoặc nhìn Ngọc Khê.
Bị nhắc nhở như vậy, Mộ Khanh Hoàng nghĩ theo hướng Mộ Kiêu là độc thủ phía sau màn, y làm bất cứ chuyện gì đều vì mục đích đoạt vị, nàngkhôngthểkhôngđồng ý với ý tưởng của Lục Cửu. Nếu Sầm Tiểu Mạn quảthậtlà nhằm về phía nàng, vậythìmục đích của nàng ta rất có khả năng là làm cho nàng thất sủng trong lòng hoàng tổ phụ.
Ngọc Khê liền cười giải thích, "Thế tử gia thươngyêuquận chúa, buổi tối đều là thế tử gia hầu hạ, bưng trà rót nước, xoa chân nắn vai, thế tử gia đoạt hết việc của chúng ta,thậtlàm cho người ta dở khóc dở cười."
Ngọc Châu đứng sau chỉ Ngọc Loan,nhỏgiọngnóivới Ngọc Cái: "Huynh nhìn tướngđicủa tỷ ấy coi, hồi trước cũng đâu có gì, lúc này phụng mệnh lắc mông, tỷ ấy liền lắc như xà tinh ấy."
Chương 53: Câu cá lớn
Ngọc Khêyêuthương sờ sờ tay Sầm Tiểu Mạnnói: "Đừng sợ, có ta đây."
"Ngọc Khê tỷ tỷthậttốt!" Sầm Tiểu Mạn ôm chầm lấy eo Ngọc Khê, ngây thơ cười.
Mặc dù là chọc vào vết sẹo của Mộ Khanh Hoàng nhưng Lục Cửu vẫnnói: "Khi đó nàng cũngkhôngthân với Mộ Duẫn Hoàng, ta đứng xa xa dõi theo nàng cũng có thể cảm giác đượcsựlạnh lẽo cùng tàn bạo tỏa ra quanh người nàng, ta có lòng muốn giúp nàng lạikhôngbiết phải làm sao, phương thuốc có thể trị được "bệnh" của nàng cũng chỉ có duy nhất Lục Mạo mà thôi, mà khi đó "căn bệnh nguy kịch" của nàng cũng là nhờ Lục Mạo ban tặng."
Ngọc Khê chặn trước người Sầm Tiểu Mạn, liếc Ngọc Loanmộtcái, "Xem ngươi uy phong chưa kìa, ngươi bắt nạtmộttiểu nha đầu như nàng làm gì, thế tử gia bảo ngươiđixuống bếp bưngmộtchén canh hạt sen vào mà cònkhôngmauđi."
Đến bên trong phòng, Lục Cửu cùng Mộ Khanh Hoàng ngồi hai bên trái phảitrêngiường La Hán, nhìn bốn người Ngọc Khê cùng Ngọc Cái đứng đối diện,nói: "hiệntại ta có chuyện quan trọng giao cho các ngươi làm, chuyện này tạm thờikhôngthểnóicho ba người Kim Nê, đợi tí nữa các ngươiđira khỏi cánh cửa này cũng làm bộ nhưkhôngcó việc gì cho ta, nghe hiểu chưa?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngọc Khê cười cườikhônglên tiếng.
Thế tử gia khó có khi nàonóimộtchuyện nghiêm túc như thế, có thể thấy được chuyện này trọng đại cỡ nào, năm người đều đứng nghiêm nghị hẳn lên.
"khôngphải đó làsựthậtà."nóixong Ngọc Loan đứng lên lắc mông quyến rũ nháy mắtmộtcái.
Hoa cúc mùa thu dường như chỉ mới khô héo vài ngày, tạimộtgóc tường trong vườnđãthấy hoa nghênh xuân màu vàng nhạt xen lẫn với mai vàng bắt đầu lặng lẽ hé nụ, saumộttrận bão tuyết trắng xóa bao phủ hết toàn bộ thế gian này, hoa nghênh xuân, hoa mai, sơn trà cùng thủy tiên đều nở rộ. Bốn loại hoa nàykhôngcó vẻ sặc sỡ diễm lệ của thược dược mẫu đơn,khôngcó hương thơm thanh khiết của sơn chi hoa nhài, cũngkhôngcao quý thanh nhã như phù dung hay sen, chỉ có duy nhất vẻ cứng cỏi ngông nghênh đặc hữu khi nở giữa rét lạnh.
Mộ Khanh Hoàng gật đầu, Lục Cửu liềnnói: "Các ngươi ghé tai lại đây."
Sầm Tiểu Mạn hai mắt lưng tròng, sợ hãinói: "Ta, ta vừa tớikhônghiểu phép tắc, làm hai vị tỷ tỷ thêm phiền toái."
"Ai mà thèm chứ.hiệngiờ trong mắt Sầm Tiểu Mạnthìmuội chính làmộtnha đầu ngu xuẩn “ghen tị” tỷ với Ngọc Khinh được quận chúa sủng ái đấy." Ngọc Châu bĩu môi.
Sầm Tiểu Mạn đứng tại chỗ tay chân luống cuống, giọngnóimang theo tiếng khóc: "Có phải tađãlàm gì sai haykhông?"
Sầm Tiểu Mạn lau mắt, chân chất cười lên, "Tỷ tỷthậttốt, từ nay về sau muộisẽtheo tỷ tỷ."
Mộ Khanh Hoàng thấy các nàng cười đùa ầm ĩ cũngkhôngtiếp tục tỉa hoa nữa, đỡ cái bụngđãnhô lên của mình, ngoắc kêu Ngọc Khê đỡ.
Ngọc Khê đầu tiên là nhíu màymộtcái, sau đó vuốt mặt Sầm Tiểu Mạn, "Cũng được, muộiđitheo tađi."
Ngọc Loan thở phì phìnói: "Tuy nàng takhôngtruyền tin tức gì ra ngoài nhưng mỗi lần nàng ta nhìn thấy thế tử giathìđôi mắt kia giống như tên trộm thấy kho vàng vậy. Tiểu tiện nhân, tưởng làkhôngai nhìn ra nàng tađangtính toán gì à."
Lục Cửunóixong, Mộ Khanh Hoàng cũngnóivới bốn nha đầu của mình: "Các ngươi là nha hoàn ta tín nhiệm nhất, chuyện này càng cầnsựphối hợp của các ngươi. Ngọc Khê chững chạc cẩn thận, để Ngọc Khê mang theo Sầm Tiểu Mạn ta mới yên tâm."
"A vậy à." Sầm Tiểu Mạn nhu thuận gật đầu.
"Dạ hiểu." Năm người rối rít trả lời.
Ngọc Khinh hờ hữngnói: "khôngphải trước giờ nàng ta vẫn thế à, quận chúa lại thiện vị sủng nàng ta đến vậy, chúng ta cũng làm được gì đâu? Ta về phòng thêu đồ đây, sang năm tiểu chủ tử ra đời rồi, quần áo giày tất... bao nhiêu đồ làm mãikhôngxong."
"Thực ngoan ngoãn." Kim Nê khenmộtcâu.
"Cònkhôngphải là do các ngươi dung túng à, thôi đừng nóng giận." Mộ Khanh Hoàng cườinói, "Ngọc Loan, chờ câu được cá lớn phía sau nàng ta, tasẽlàm chủ gả em cho Bạch Cẩm, đượckhông? Bạch Cẩm nayđãlà Tổng kỳ, ít nhiều gì cũng là quan quân chính thất phẩm, có ta và Lục Cửu ở đây, tiền đồ tương lai củahắnsau nàykhôngcần lo. Ta cân nhắc đến giờ, pháthiệnnhân phẩm củahắncũng rất được, đối với em cũng toàn tâm toàn ý."
Ngọc Châu chu môi, "Ngọc Khê tỷ, tỷ cứnóithẳng là muội ngốc nhấtđi, dù sao tiện nhân Ngọc Loan kia cũngnóixấu muộikhôngít.”
Ngọc Khê dẫn đầuđira, ôn hoànóivới Sầm Tiểu Mạn: "Chủ tửđãphân phó ta, bắt đầu từ hôm nay ngươiđitheo ta làm việc.đi, ta dẫn ngươi đến chỗ ở."
Sầm Tiểu Mạn giống nhưmộtcành hoa bách hợp dính sương sớm, trong sạch tinh khiết,mộtđôi mắt trong veo như nước, giống nhưmộtcon hươu sao vừa được sinh rakhônglâu, vô hại, thuần lương, làm người ta vừa thấyđãnảy lòng thương tiếc. Đừngnóilà nam nhân, mà bản thân nàng gặp tiểucônương như vậy cũng thích.
"Đúng vậy, quận chúa chính là thiên chi kiều nữ, nên đó là điều hiển nhiên."
Mộ Khanh Hoàng gật đầu, đôi mắt vô thức díp lại, ở trong lòng Lục Cửu tìm tư thế thoải mái,nhẹgiọngnói: "Nha môn Dưỡng Tế Tự bên cạnh Liên Viênđãđược xây kha khá rồi, chàng thúc giục chamộtchút, mau mau tìm ra người thay thế cho ta."
Ngọc Châu cũng hừmộttiếngnói: "Sau khi chúng ta để cho nàng ta có thể tự do ra vào phòng, phàm là những việc có thể tiếp cận thế tử nàng ta đều cướp hết."
"Sầm Tiểu Mạn cóđira ngoài gặp ai hay truyền tin gìkhông?" Mộ Khanh Hoàng ngồitrêngiường vừa cắt sửa cành hoa mai vừa hỏi.
Bốn nha hoàn đều vội vàngđitheo vào trong phòng hầu hạ.
hiệngiờ Lục Mạođãthành nhạc hộ, ở tạm với Ninh Tú Ngọc trong ngõ bắc, nhưng Sầm Tiểu Mạn này lại vẫn xuấthiệnở Trường Ninh Hầu phủ, như vậykhôngphải lànóilênthậtra Sầm Tiểu Mạn muốn nhằm về phía nàng hay sao?
Ôm người mà mìnhđãnhung nhớ cả hai đời ở trong ngực, Lục Cửu thở ramộttiếng đầy thỏa mãn. Ánh mặt trời ấm áp phả lên mặt,hắnche miệng ngápmộtcái, dựa vào lưng ghế nhắm mắt nghỉ ngơi.
Mộ Khanh Hoàng cố gắng giữ cho mình tỉnh táo,nóitiếp: "Ta nghĩ, giả sử Sầm Tiểu Mạn này thựcsựnhằm vào ta, vậy mục đích của nàng ta là gì?"
Ngọc Loan khẽ sờ lên nốt ruồi son ở bên dưới đuôi mắt trái, hừmộttiếng rồi vặn eo rờiđi.
Nhớ tới quãng thời gian mình điên cuồng như vậy, Mộ Khanh Hoàng xấu hổ đỏ mặt, hắng giọngmộtcáinói: "Ngẫm lại, ngườiđãkhuấy đảo tất cả mọi thứ đại khái chính là Sầm Tiểu Mạn." (đọc tại Qidian-VP.com)
Lục Cửu lập tức bế ngang Mộ Khanh Hoàng lên, quay đầunóivới bọn Kim Nê: "Ngọc Cái lưu lại ta có việc giao cho ngươi, ba người các ngươi đều quay về thăm nhàmộtchútđi, tiểu nha đầu này ở lại Mạc Viên, Ngọc Khê ngươi đến dẫn nàngđi."
Từ miệng Ngọc Khê, nàng ta đại khái biếtmộtchút về các phòng trong Mạc Viên, phòng nào để làm gì... Sầm Tiểu Mạn sợ hãi lắc lắc cánh tay Ngọc Khê, "Ngọc Khê tỷ tỷ, muội có thể ở cùng với tỷkhông? Muội, muội sợ."
Rốt cuộc là chuyện gì đây, đám người Ngọc Khê càng thêm căng thẳng, Ngọc Khê dẫn đầu đáp lời, "Quận chúa, thế tử gia, các ngài yên tâm, bọn nô tỳ bảo đảmsẽkhôngđể lộ bất luận chút tin tức nào."
"Được, ta nhớ rồi." Lục Cửunhẹgiọng, khe khẽ vỗ lên lưng Mộ Khanh Hoàng ru nàng ngủ.
Lục Cửunhẹnhàng sờ bụng Mộ Khanh Hoàng cườinói: "Bây giờ chúng ta thả con cá gian tếnhỏbé này trong hồ nước trong vắt mà chúng tađãchuẩn bị sẵn, xem nàng ta làm sao khuấy đục nước được.”
Mộ Khanh Hoàng gật đầu.
"Muội nghe lờithìtasẽche chở muội."
mộtnha hoàn khác tên là Bích Sanói: "Đúng vậy, ngươi mới tớiđãmuốnđivào trong chính đường,khôngđặt bọn ta trong mắt à? Con ranhkhôngcó quy củ, đứng bên cạnhđi, chủ tử gọi ngươi ngươi mới có thểđivào."
Chỉmộtlát sau Mộ Khanh Hoàngđãngủ say.
Hai ngườiđangđịnh đùa giỡn nhau như mọi ngày, Ngọc Cái vội vàng ngăn lại, "Suỵt suỵt suỵt."
Ánh mắt Sầm Tiểu Mạn nhanh chóng lóe lên vài cái, đến lúc ngẩng đầu lênthìchỉ còn lại ý cười ỷ lại với Ngọc Khê.
"Ngươi khóc cái gì mà khóc, làm như chúng ta chèn ép ngươi lắm vậy." Bích Sa liếc mắt.
Ngọc Châu đỏ mặt, nghiêng đầu sang chỗ khác đùa giỡn rượt đánh Ngọc Loan, "Tỷ xấu quá, thành thực khai báo xem tỷđãnóibậy gì với quận chúa đó?"
Mặt trời bắt đầu nghiêng về phía tây, ánh nắng chói chang rực rỡ dần dần biến thành vàng óng ánh rồi từ từ biến mất, trăng sáng leo lêntrênngọn liễu đầu cành.
Ngọc Châu nhìn mà ngứa mắt, gắt gỏngnói, "Ngọc Khê tỷ, tỷ xem nàng ta kìa, aikhôngbiết có khi còn tưởng rằng nàng ta mới là đệ nhất nha đầu của Mạc Viên ấy chứ. Tỷ nhìn dángđicủa nàng ta nữa kìa, hất bên này lắc bên kia, muốn câu dẫn ai vậy."
Hương thơm củacônương phả vào mũi, Ngọc Cái mặt đỏ hồng chắp taynói: "Ngọc Châucônương cứ tiếp tục làm việc, tại hạ về nhà đây."
Ngọc Khinhđirồi, Ngọc Châu lại khinh bỉnóixấu: "Ả nữ nhân miệng kín như bưng này, tưởng làkhôngai biết may vá chắc.”
Ngọc Loan Ngọc Châu vội vàng ngậm miệng lại, Ngọc Loan chỉ chỉ hướng phòng bếp rồi lắc mông rờiđi.
Bọn người Mộ Khanh Hoàng cười.
Nhưngcônương có bề ngoài vô hại này lại sở hữumộttrái tim độc ác.
Ngọc Loan hừ lạnhmộttiếng, dùng khóe mắt liếc Sầm Tiểu Mạnmộtcái, "Nịnh hót. Ở Mạc Viên của chúng takhôngcó hoan nghênh người chỉ biết nịnh hót, ngươi chăm chỉ làm việcthậttốt cho ta,khôngthìngươi cứ chờ xem, tanóicho ngươi biết, ta là người quản lý kỷ luật của tất cả các nha hoàn tại Mạc Viên này."
Bích Trâm nghe trong phòng có ngườiđira liền vội vàng "suỵt"mộttiếng, Bích Sa mau chóng ngậm miệng, cung kính vén tấm rèm chỉ thêumộtbông hoa sen duy nhất lên.
Ngọc Khê cười nhạt, nắm tay Sầm Tiểu Mạn,nói: "Ngươiđitheo ta."
Hai người tay nắm tayđidạo trong sân, Ngọc Khê chỉ vào tiểu khóa viện nơi Ngọc Khinhđivào lúc nãy,nói: "Đó là nơi mà bốn người chúng ta cùng với bốn nha hoàn nhị đẳng của mỗi người ở, mỗi ngày hai trong số bốn đại nha hoàn chúng tasẽthay phiên đến chính phòng trực đêm. Lúc trựcthìmộtngười nằm nghỉ ởtrêngiường tại phòng ngoài, đề phòng đến đêm chủ tử muốn uống tràthìbất cứ lúc nào cũng có thể nghe thấy tiếng động, nênkhôngthể ngủ say mà phải luôn luôn tỉnh táo. Người còn lạithìngủ ở phòng bên, phòng ngừa lỡ như có chuyện gì đột ngột phát sinh,mộtnha hoàn hầu hạkhôngđủ. Nhưng bình thườngthìkhôngcó việc gì cả, quận chúa rất thông cảm cho chúng ta,khôngcó thói quen uống trà ban đêm, bây giờthìhơi khác chút, quận chúa mang thai, buổi tốisẽphải hầu hạ nhiều hơn mấy lần, nhưng lúc đó chúng ta chỉ cần ởmộtbên trợ giúp là được."
(1) Cháo tịch bát: cháo ăn vào ngày mồng 8 tháng chạp, dùng nếp, đậu, và các loại quả khô như táo, hạt dẻ, hạt sen... nấu thành. Bắt nguồn từ Phật giáo, tương truyền Thích Ca Mâu Ni đắc Đạo vào ngày này, nên chùa chiền nấu cháo cúng Phật, về sau trong dân gian lưu truyền mãi thành tục lệ.
Trong phòng,trêntháp quý phi dưới cửa sổ ở hướng đông, Lục Cửu ôm Mộ Khanh Hoàng, Mộ Khanh Hoàng ngồi ở trong lònghắn, ánh mặt trời phủ kín khắp người bọn họ, Mộ Khanh Hoàng bị phơi nắng nên buồn ngủ. Kể từ khi có con nàng đều như thế, lại có Lục Cửu móc tim móc phổi sủng ái, những quy củ về giờ giấc được dạy bảo trong cungđãbị quên lãng rất nhiều.
Sầm Tiểu Mạn hâm mộnói: "Quận chúa thực có phúc."
Ngọc Khê tốt tính cườinói: "Trong số bốn người chúng tathìnàng ấy là người thêu tốt nhất, thêu kiểu Tô Châu kiểu nước Thục gì đó nàng ấy đều biết rành rẽ, tranh thêu lại sống động nhưthật. Nàng cũng là dựa vào cái tài này nên mới được quận chúa ưu ái. Còn ngươithìsao?"
Bên ngoài, ba người Kim Nê lĩnh mệnh về thăm nhàmộtchút, Sầm Tiểu Mạn cúi đầu muốn vén rèm vào phòng, bị nha hoàn nhị đẳng Bích Trâm đứng ở bên ngoài đưa tay cản lại, "Chính đường của các chủ tử, có thể tùy tiện ra vào chỉ có bốn người trong nhóm Ngọc Khê tỷ tỷ, chúng ta muốn vào cũng còn phải cần các tỷ tỷ dẫn vào, ngươi muốn chui chỗ nào."
Nghĩ tới tình hình sau khi Mộ Khanh Hoàng gả cho Lục Mạo, Lục Cửu mạnh mẽnói: "Làm nàng thất sủng!"
"Dạ." Ngọc Khê gấp rút đứng dậy đồng ý.
Ngọc Loan ngồikhôngyên bụm mặt lí nhínói: "Quận chúa quyết định là được."
Ngọc Khinh ngồi ởmộtbên nhíu màynói: "Quận chúa bảo nàng tađiđưa cháo tịch bát (1) cho thế tử gia, sao vẫn chưa quay về nhỉ?"
Ngọc Loan vừa trốn vừa cười, "Muội dặnđidặn lạikhôngcho tỷnóivới quận chúa, vậy cònkhôngphải là muốn bảo tỷnóià. Tỷnóicho quận chúa nghe về chút suy nghĩnhỏbé của muội, muội lại còn trả đũa tỷ, từ giờ tỷkhôngbao giờ chơi với muội nữa."
Đợi Ngọc Khê dẫn Sầm Tiểu Mạn vào trong tiểu khóa viện, Ngọc Loan liền nhón chân rón rénđitừ bên ngoài vào, Ngọc Châu cùng Ngọc Cái vội vàng “b·ắ·t· ·c·ó·c” Ngọc Loan ra ngoài, ba người núp ở cửanóichuyện. Ngọc Châu nhéo Ngọc Loanmộtcái, "Sao mà muội hấp ta hấp tấp thế,đãbảo muộiđixuống bếp lấymộtchén canh hạt sen mà, sao về nhanh vậy?"
Nghe Mộ Khanh Hoàngnóinhững suy đoán của nàng về Sầm Tiểu Mạn, Lục Cửu cũng đồng ý,nói: "Sầm Tiểu Mạn này có khi chính làmộtgian tế do Mộ Kiêu xếp vào, chúng ta cứ dùng nàng câu cá lớn, biết đâusẽcó thu hoạch bất ngờ." (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngọc Châu cười hì hì ôm eo Ngọc Loan, "Tỷthậtđúng là con giun trong bụng muội nha, đoán cái trúng phóc luôn."
Đêm qua gió bắc kêu gào, bông tuyết lớn như hoa mai, nhưng may mắn sau khi trời sáng gió tảnđi, tuyết cũng rơi ít hơn, cả phủ đều bị tuyết bao trùm. Sợ Mộ Khanh Hoàng trượt ngã, Lục Cửu nằm trong chăn thương lượng với Mộ Khanh Hoàng hôm naykhôngđể cho nàng ra cửa, đối với loạiyêucầu nhonhỏnày Mộ Khanh Hoàng cũng vui vẻ chiều theohắn, cả ngày hôm ấy quảthậtnàngkhôngra khỏi cửa, nhưng Lục Cửuthìbị đuổi đến thư phòng đọc binh thư.
Ngọc Khênói: "Bọn nô tỳ theo dõi suốt cả ngày, mà đến nay vẫnkhôngcó động tĩnh gì."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.