Trùng Sinh Lại Làm Độc Phụ
Thanh Sơn Ngọa Tuyết
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 54: Phạt quỳ
Trong lòng Kim Nê cũng lo sợ, nhưng vẫn ngăn cản trước ngườiSầm Tiểu Mạn, vỗ ngựcnói: "Có việc gì ta chịu,khôngbằngkhôngchứng ta cũngkhôngtin quận chúakhôngnóirõphải trái như vậy."
Tuyết rơi thưa thớt cảmộtngày, đến sau giờ ngọ lại rơi lớn hơn.
"Ngươinóibậy, ngươi đừng có giội nước bẩn lên người Tiểu Mạn,khôngthìtasẽđánh ngươi." Kim Nê giơ quả đấm lên uy h**p.
Mộ Khanh Hoàng liền cườinói: "Được, ta giúp em trút giận. Em dẫn ngườiđibắt Sầm Tiểu Mạn tới đây, mặc cho em hành hạ luôn đấy. Em chính là nanh vuốt mà ta dùng để “hãm hại” nàng ta, em muốn càn quấy cỡ nào ta cũng cho phép hết, còn Kim Nêthìemkhôngcần phải để ý đếnhắn, nếuhắnquảthậtdám đánh em, ta bảo thế tử gia của các em dạy dỗhắn."
Ngọc Loanmộtphát túm lấy búi tóc Sầm Tiểu Mạn, tay kiathìnhắm thẳng vào mặt nàng ta mà tát tới tấp. Sầm Tiểu Mạn oa oa khóc lớn, giãy giụa lung tung cố gắng che mặt mình lại, quỳtrênmặt đất cầu khẩn: "Ngọc Loan tỷ tỷ đừng đánh nữa, đừng đánh, muội đau mà, đau c·h·ế·t mất... Thế tử gia cứu mạng!"
Đôi mắt phượng của Lục Cửu sáng ngời lên, hay lắm! Vật nóđi!
Ngọc Loan tức khí chống nạnh đá nàng tamộtcái, "Đừng có ở đó mà giả c·h·ế·t vớicônãi nãi, mau đứng lênđiđến gặp quận chúa với ta, ngươiđãcó gan làm ra loại chuyện bẩn thỉu nàythìphải có bản lĩnh thừa nhận."
Ngọc Loan vỗ tay cườinói: "Loại chuyện thế này em thích làm nhất, quận chúa thế tử gia các ngài chỉ việc chờ thôi."
Lục Cửu đẩy Sầm Tiểu Mạn ra, đẩy đến mức nàng lảo đảomộtcái. Lần này là Lục Cửu dùng lực đẩythật,hắnghét!
"Thế tử gia, nô tỳthậttiếc cho ngài." Sầm Tiểu Mạn đứng lên lại ôm lấy Lục Cửu lần nữa, ngay khi ấy Ngọc Loan bị Ngọc Cái đẩy mạnh vào phòng nhìn thấy cảnh này, ngây người trừng mắt nhìn hai người trong phòng ôm ôm ấp ấp, sau đó lập tức bùng nổ, "Tiểu tiện nhân ngươi quả nhiên mưu toan muốn vấy bẩn thế tử gia, ta đánh c·h·ế·t ngươi!"
Lục Cửu chỉ cườikhôngnói.
Sầm Tiểu Mạn lúc này mới mở miệng,trêngương mặt là hai hàng nước mắt như rơi mãikhôngngừng, "Ngọc Loan tỷ tỷ mong tỷ đừng dùng cách nghĩ của tỷ mà áp đặt lên người ta, ta với thế tử gia hoàn toàn trong sạch. Kim Nê đại ca, huynhkhôngtinthìcứđihỏi thế tử gia, muội với thế tử giathậtsựlà trong sạch."
Mộ Khanh Hoàngđãtrang trí bình hoa mai xong, cành mai vàng nhạt vàng đậm đan xen hợp lí xòe ra ngoài, lúc này nàngđangrải nước lêntrên, Lục Cửu đứng ở bên cạnhđãđổi sangmộtbộ xiêm y sạchsẽ, rửa sạch tay hai lần mới tiến lên đây sờ bụng Mộ Khanh Hoàng, vẻ mặt đau khổnói: "Tiểu phượng hoàng, vừa rồi ở thư phòng ta thực muốn ói, mẹ ơi, tiểu nha đầu đáng c·h·ế·t kiathậtsựtưởng bản thân mình đẹp như tiên nữ chắc,nóicái gì mà ta cũng thích nàng ta."
Ngọc Khê từ trong phòng chạy ra nhìn thấy hoàn cảnh này lập tức hối hả kéo Ngọc Loanđangđè Sầm Tiểu Mạnkhôngđể cho nàng ta đứng lên, "Các ngươi làm cái gì vậy?"
Bàn tay bò từ cái bụng nhô cao của Mộ Khanh Hoàng đếntrêneo, ôm lấy nàng lắc lắc, cười hì hìnói: "Ta chỉ ăn nàng."
Ngọc Loankhôngtrầm ổn chu đáo bằng Ngọc Khê, nhưng lúc này cũng mơ hồ hiểu ra điều gì đó. Những chuyện khác nàngkhôngcần để ý tới, nàng cứ hoàn thành tốt nhiệm vụ chính của nàng, mặc sức tra tấn Sầm Tiểu Mạn là được rồi.
Mặt Ngọc Khê trắng bệch, áy náy nhìn Sầm Tiểu Mạnđangkhóc sụt sùi, cắn răngnói: "Tađitìm quận chúa cầu tình thử xem."
Thu hồi ánh mắt giả bộ háo sắc kia, Lục Cửu khuấy cháo, hắng giọngmộtcái,nói: "Kim Nê muốn cưới ngươi nênđãnóivới ta, việc này vốn nên để cho quận chúa lo liệu, nhưng hôm nay ngươiđãđến đây nên ta muốn tự mình hỏi ngươimộtcâu, ngươi có muốn gảkhông?"
Chương 54: Phạt quỳ
Sầm Tiểu Mạn lại khóc thương tâm hơn, đột nhiên nhào vào lòng Lục Cửu, "Hu hu, thế tử gia ngài vẫnkhôngrõtấm lòng của nô tỳ sao? Người mà nô tỳ quý mến chính là ngài."
khôngbao lâu sau, chuyện hai nha hoàn đánh nhau ở trong thư phòng của thế tử giađãlan truyền khắp Trường Ninh Hầu phủ. Lúc biết được khi hai nha đầu đánh nhau Lục Cửu cũng ở đấy, Lăng Thị mơ hồ bất an... Thư phòng, nam chủ tử, hai nha đầu, Lăng Thị chỉ mới thoáng nghĩ tới thôiđãngồikhôngyên rồi.
Ngọc Loan liếc Ngọc Khêmộtcái,nói: "Tiểu tiện nhân này câu dẫn thế tử gia, có thể thấy được là do học quy củ chưa thuộc, ta đây làđangdạy nàng ta cách làm người. Phạm sai lầm nên phạt, phải xử lý nghiêmthìmới răn đe những kẻ có ý xấu khác được, xem xem sau này còn có ả kỹ nữ nào gấp rút chạy đến tìm c·h·ế·t nữakhông."
nóixong liền xoay người vào phòng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lục Cửu: Cút!
Mạc Viên.
Ngọc Loan bị tức hộc máu, lại tiến lên muốn tóm lấy nàng ta, nhưng bị cánh tay của Kim Nê chặn ngang lại, "Ngươi muốn làm gì? Ngươi còn dám đánh nàngmộtcái thử xem." (đọc tại Qidian-VP.com)
Tuyết lại bắt đầu đổ xuống từng bông to như cái bát, tấm rèm làm bằng da sóc treo trước cửa thư phòngđãchặn lại hết gió tuyết ở bên ngoài, trong phòng đốt chậu than ấm áp, Lục Cửu cầm chén cháo bát tíchđãmất hơi nóng trong tay, cắn cán bút mang theo tính “xâm lược” đánh giá Sầm Tiểu Mạn mặt đỏ như mông khỉ cúi đầu đứng đối diện.
Lục Cửu vòng tay ôm lấy Sầm Tiểu Mạn rồi lại dùng sức đẩy ra, lần này trực tiếp làm cái mông Sầm Tiểu Mạn tiếp xúc với mặt đất, Sầm Tiểu Mạn bi thương nhìn Lục Cửu, "Thế tử gia, nô tỳthậtsựkhôngquan tâm đến chuyện gì hết, chỉ cần có thể ở cùng với thế tử gia, cho dù có c·h·ế·t nô tỳ cũngkhôngsợ. Thế tử gia ngài cũng thích nô tỳ mà phảikhông?"
"Quận chúa, tiểu tiện nhân kia quả nhiênkhôngcó ý tốt, em tận mắt nhìn thấy nàng ta cùng thế tử gia ôm nhau, chờ lúc Kim Nê đến nàng ta lạikhôngthừa nhận, chọc cho Kim Nê ngu xuẩn kia đánh em, quận chúa ngài phải làm chủ cho nô tỳ đấy."
Lục Cửu: Cục kít!
Kim Nê trừng đôi mắt trâu, cũng tức giậnnói: "Vì sao ngươi đánh Tiểu Mạn?"
"A - - "
nóithìchậm mà xảy rathìnhanh, Kim Nê vén rèm da sóc lên liền xông vào, chợt trông thấy Ngọc Loanđangnhấc chân đá Sầm Tiểu Mạn,mộtđôi mắt trâu lập tức trừng lớn, "Dừng tay!"
Ngọc Châu cười hì hì tạtmộtchậu nước lạnh ra đất, Ngọc Khinh hờ hữngđingang qua ném vài mảnh sứ vỡ lên vùng nước lạnh ấy, Ngọc Loan đè Sầm Tiểu Mạn, dùngmộttay ấn nàng ta lêntrênchỗđãrải mảnh sứ.
Ngọc Khê đưa tay ra hứng lấymộtbông tuyết to như lông ngỗng, giậm chânnói: "Phạt liền phạt cũng nên phạt, ngươi làm cho nàng quỳ gối trong băng tuyết ngập trời này, còn làm cho nàng quỳtrênmảnh sứ vỡ là muốn đánh c·h·ế·t nàng sao? Các ngươithậtlà quá đáng."
Ngọc Cái đứng ở cửa khoanh tay xem diễnmộtlúc, chợt nghe bên ngoài có tiếng bước chân, mà tiếng bước chân nặng nề như thế chỉ có Kim Nê, Ngọc Cái vộinói: "Ngọc Loancônương mau dừng tay, Kim Nê đến."
Vào phòng thấy Lục Cửuđangngồi đối diện Mộ Khanh Hoàng bóc hạch đào, Ngọc Loan hung hăng trừnghắn, "Thế tử gia, chúng ta đều biết Sầm Tiểu Mạn kia cóâmmưu làm loạn, mà sao ngài lại vẫn trúng bẫy của nàng ta?"
"Ngài có bắt nạt người ta." Sầm Tiểu Mạn đổi giọng, mềm mại uất ức lên án.
Lục Cửu cũng tiếp lời: "hắnmà dám động đếnmộtsợi lông của ngươi, tasẽđánh chếthắn, mau mauđihành hạ Sầm Tiểu Mạn kiađi."
Lục Cửu l**m mặt cười, buông miệng ra lại sờ bụng Mộ Khanh Hoàng, "Tiểu tử thúi con mau ra đâyđi, lão tử sắp c·h·ế·t đói rồi."
Ngọc Cái đuổi theo tới cửa gọimộttiếng, lại vén rèm lênmộtchút đủ để lộ ra khuôn mặt,nóivới Kim Nê: "Kim đại ca, huynh quảthậtđãnóioan cho Ngọc Loancônương rồi, lúc nàng ta ôm thế tử gia ta cũng nhìn thấy, bây giờ Ngọc Loancônương tức giậnđitìm quận chúa làm chỗ dựa, mà tính tình của quận chúathìcác ngươi cũng biết rồi, mau ngẫm lại xem nên làm thế nàođi."
Nàng ta búi tóc đơn giản, mặcmộtcái áo màu hồng đào có vạt áo phải dài quá eo, bên dưới là váy dài màu xanh thẫm thêu những chùm hoanhỏở mép váy, đôi mắt to ngập nước vụng trộm nhìnhắnmang theo vẻ quyến rũ đưa tình, bờ môinhỏchúm chím thoa lớp sonnhẹ, hồng nhưanhđào đầy dụ dỗ, khiến người ta nhìn thấy chỉ muốn lao vào gặmmộtcái.
Ngọc Loan xắn tay áo xông tới.
Ngọc Khê biến sắc, "Ngươi có ý gì?"
Mặt Mộ Khanh Hoàng chợt đỏ lên,đangđịnhnóigìthìbên ngoài Ngọc Loan đột nhiên cất giọng.
Sầm Tiểu Mạn vội vàng lắc đầu, trong lúc lắc đầu nước mắt nàng văng tứ phía, cómộtgiọt còn rơi vào ngaytrêncuốn binh thư củahắn, bản binh thư này do tiểu phượng hoàng đưa, trong khoảnh khắc Lục Cửu muốn phát cáu, nhưng nghĩ tới kế hoạchhắncùng tiểu phượng hoàng thương lượng lại đành nhịn xuống, ở dưới bàn ngắt mạnh vào bắp đùi của mình, sao đó đứng lênyêuthương lau nước mắt cho Sầm Tiểu Mạn, "Ngươi khóc gì chứ, bản thế tử đâu có bắt nạt ngươi?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngọc Loankhôngkhách khí đẩy Ngọc Khê ra, " Chuyện nàykhôngphải chuyện của ngươi,điquamộtbên."
Ngọc Châu mặc xiêm y được may bằng da thú ôm lò sưởi đứng ở hành lang cườinói: "Ngọc Khê tỷ, chúng ta đều từngđitheo quận chúa đọc sách, ngươi cũng biết đạo lý “khôngở vị trí đóthìkhôngnhúng tay vào việc đó” chứ? Người nào làm việc nấy, nếu quận chúađãgiao việc kỷ luật bọn nha hoàn trong Mạc Viên cho Ngọc Loan quản lý,thìngươi đừng có nhúng tay." (đọc tại Qidian-VP.com)
Kim Nê đau lòng kéo Sầm Tiểu Mạn đứng dậy, quan tâm hỏi: "Có bị thương chỗ nàokhông?"
Từ khi bước vào phòng đến giờ, Ngọc Cái vẫn cứng đờ người, giữ nguyên tư thế vén rèm. Lục Cửu dùng tay áo che khuôn mặt xám xịt của mình lại, chui qua khoảng rèm do Ngọc Cái vén lên,đira ngoài. Ngọc Cái nhìn mà chẳng biết làm gì ngoài giật giật khóe môi.
Ngọc Loankhôngphải người sợ phiền phức, ngẩng mặt lên đụng đụng vào người Kim Nê, "Có lá ganthìngươi đánhđi, ngươi dám chạm vàomộtđầu ngón tay của ta, ngươi xem quận chúa có buông tha cho ngươi haykhông."
"Ngươi!" Kim Nê bị bức ép liên tục lùi ra đằng sau, "Nếu ngươikhôngphải là nương tử do huynh đệ Bạch Cẩm của ta nhìn trúngthìtađãđánh c·h·ế·t ngươi rồi, đồ đàn bà chanh chua đanh đá!"
Mộ Khanh Hoàng khẽ hừmộttiếng, đầu ngón tay chọc lên tránhắn, "Đừng quấy nhiễu ta."
Sầm Tiểu Mạn thấy vậy lập tức ngừng khóc, nhưng chỉmộtcái chớp mắt sau đó nàng ta lại tiếp tục sụt sùi, mặc kệ Ngọc Loan cào cấu thế nào, nàng ta chỉmộtmực bảo vệ khuôn mặt của mình, quỳ rạptrênmặt đất bất động.
Lục Cửu: Con mẹ nó!
Lục Cửu thầm nghĩ, nếukhôngphảihắnđãcó tiểu phượng hoàng,khôngtừng trải qua hai đời,thìcómộtvưu vật quyến rũ liên tục vờn quanhhắnthế này,nóikhôngchừnghắnthậtsựkhônggiữ mình được.
Lục Cửu nghiêng đầu giả bộ nôn ọe, chọc cho Mộ Khanh Hoàng cong môi cười, liếc nhìnhắnnói: "Tiểu mỹ nhânyêuthương nhung nhớ mà chàng còn mất hứng? Trong lòngthậtsựkhôngnghĩ tới chuyệnsẽtương kế tựu kế ăn luôn nàng ta à?"
Thừa dịp Ngọc Loan bị Kim Nê đẩy ra, Sầm Tiểu Mạn liền nhìn Kim Nê khóc lớn lên, "Kim Nê đại ca cuối cùng huynh cũng đến."
Ngọc Cái trốn ởmộtbên xem kịch vui cũng phải mở to mắt, mẹ ơi, từng gặp người trợn mắtnóidối nhưng thựcsựchưa từng thấy ai trợn mắtnóidối đến trình độ thế này!
"Các ngươi chờ đấy, tađinóichuyện này cho quận chúa!" Ngọc Loan giậm chânmộtcái xoay người bỏ chạy.
"Nàng là vợ ta, takhôngquấy nàngthìquấy ai." Lục Cửu nắm lấy ngón tay Mộ Khanh Hoàng đưa đến bân miệng cắnnhẹ, mắt phượng hơi xếch ánh lên vẻ quyến rũ vô bờ.
"Nàng ta nên bị đánh, nàng ta câu dẫn thế tử gia bị ta bắt gặp, ta hậnkhôngthể xé rách nàng ta ra." Ngọc Loan cười lạnh, "Chỉ có tên ngu ngốc nhà ngươi mới bị nàng dụ dỗ dắt mũi." (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưngtrênmặt Lục Cửu vẫn nhịn, "Đừng để nàng ta trông thấy, bằngkhôngkhôngchỉ ngươikhôngcó kết cục tốt, mà ta cùng cha mẹ ta cũngsẽkhôngcó kết cục tốt."
Ngọc Loan bị đẩy suýtthìđụng phải góc bàn, may mà Ngọc Cái lanh tay lẹ mắt đỡ lại. Từ khi trở thành đại nha hoàn bên cạnh Mộ Khanh Hoàng, Ngọc Loanthậtđúng là chưa từng bị uất ức như vậy, lập tức nổi giận, "Ngươi dám đánh ta?"
Dùngmộttay che hết mặt mình lại, Lục Cửu quay lưng về phía nàng ta,nói: "Nàng ấy là loại người thế nào, trong lòng của ta hiểurõràng, ta chỉ cần bước saimộtbước thôi, Lục Mạo hôm naysẽlà ta ngày mai. Ngươi mauđivềđi, ta coi như hôm nay ngươi chưa từngnóicái gì, mà ta cũng chưa nghe được gì cả."
Lục Cửu chợt cứng người, nhưng lại nhanh như chớp đưa tay ôm Sầm Tiểu Mạn, "Ngươi nha đầu này, kỳthậtta...khôngđược, ngươiđinhanh lênđi."
Mộ Khanh Hoàng xấu hổ trừnghắn, đưa tay vẩy nước lên mặthắn, "Chàng tuổi tuất à? Đến Tây Thi cũngkhôngcó dính người như chàng."
"Cố tình gâysự, cút ra ngoài." Lục Cửu giả bộ tức giận.
"Nô tỳkhôngquan tâm, nô tỳ nguyện ý gánh cùng với thế tử gia." Sầm Tiểu Mạn lại nhào tới.
Đầu gối vừa tiếp xúc với mảnh sứ vỡ lạnh như băng, Sầm Tiểu Mạn liền hét lên.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.