Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Trùng Sinh Lại Làm Độc Phụ

Thanh Sơn Ngọa Tuyết

Chương 68: Yến vương

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 68: Yến vương


Nếu như Mộ Kiêu thựcsựcó ý định đoạt ngôi, ngườihắnmuốn ám sát nên là mình - thái tử mới đúng, màkhôngphải là Triều Dương. Triều Dương chỉ làmộtnữ nhân, căn bảnkhôngcó quyền kế thừa ngôi vị hoàng đế, con bé cũng chỉ đơn giản là được phụ hoàng sủng áimộtchút mà thôi, mà loại sủng ái này khi đem so với giang sơnthìchẳng đáng gì, căn bản làkhôngthể có bất cứ ảnh hưởng nào trong quyết sách triều chính. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lục Cửu thầm cười lạnh,khôngthểnóinhưng có thể làm đúngkhông.

Lục Cửu có vẻkhôngvui gật đầu, đứng dậy chắp taynói: "Mọi chuyện đều nghe theo biểucôphụ an bài."

Bẻ đũa chẳng bẻ được cả nắm, là huynh đệthìphải tương trợ nhau, ngươi thân là thái tử lòng dạ phải rộng rãi, phải dung nạp được muôn dân trăm họ, nghi ngườithìkhôngdùng người, dùng ngườithìkhôngnên nghi ngờ người.

Lục Cửu rũ vai thở dàinói: "Lão cha để cháu tới kiếm công trạng, tới g·i·ế·t giặc Nguyên, nhưng mấy việc đánh đánh g·i·ế·t g·i·ế·t ấy có gì hay ho đâu."

khôngthấy. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Qua đời." Thái tử hít sâumộthơi nhịn xuống nỗi niềm bi thương, chậm rãinói.

Phủ Bắc Bình.

Liên Viên vốn là quà cưới của Triều Dương quận chúa, nàng mới vừa c·h·ế·t, hiển nhiên phải thuộc về con trai duy nhất của nàng, Trường Ninh Hầu mặc dùđangcòn giữ đạo hiếu, nhưng cũngkhôngphải là ngồikhông, ai ôm ấpâmmưu muốn chiếm đoạt,hắnliền ôm Minh nhi đến cửa cung khóc ngay.

"Nô tàikhôngdám."

"Phụ thân, người phải tin con."

Yến Vương híp mắt quan sát Lục Cửumộtlát, cườinói: "Cháu ấy, sinh ở nơi phú quý nên bị nhiễm thói ăn chơi trác táng rồi, hèn gì Trường Ninh Hầu quẳng cháu đến chỗ bản vương. Nếuđãvậythìbản vươngkhôngthểkhôngđể cháu nếm chút khổ sở được. Đến Thông Châuđi, mỗi khi đến tiết thu đông, Bắc Nguyên lại rục rịch, cháu đến đại doanh Thông Châu làm tiểu binh, lập công rồi bản vươngsẽthăng quan cho cháu."

"Hầu gia, nô tài có việc bẩm báo."

Thái tử cứu trợ thiên tai xong, từ huyện Nguyên Vũ trở vềthìnhận được tin Triều Dương quận chúa mất tích!

Lục Cửu bị giáng bậc, thân là tay sai của Lục Cửu, bốn người Bạch Cẩm đương nhiên cũng bị giáng xuống.

Yến Vương phi cười cong hàng chân mày lá liễu, "Cháuđãgọi tamộttiếng biểucô, từ kinh đô đến nương nhờ chúng ta,thìbiểucôcũng nên lo nghĩ cho cháumộtchút. Biểucôsẽđể ý vàicônương tốt cho cháu, cháu thấy thế nào?"

Vì sao bọn chúng bỏ lại Triều Dương?

Khuôn mặt Mạnh Đức Siêu đầy vẻ bi thương, ngồi ởtrênghếnhỏcẩn thận khuyên, "Thái tử, người chếtkhôngthể sống lại, ngài phải bảo trọng ngọc thể."

Chương 68: Yến vương

Đây là hận Triều Dương nên trả thù thâm độc mà.

Yến Vương phi cườinói, "Nghenóicháuđãhòa ly với Triều Dương quận chúa?"

Người khám nghiệm tử thi run rẩy khám xét thi thể còn lại, cỗ thi thể này dễ khám nghiệm hơn thi thể của Triều Dương quận chúa nhiều, vì mặthắnchôn ở trong lòng Triều Dương quận chúa nên cũng còn có thể lờ mờ nhận ra.

Những lời đó đều là lời phụ hoàng thườngnói, thái tử suy nghĩ rất nhiều lần, rốt cục vẫn ngậm miệng.

Mực chu sa đỏ tươi từ ngòi bút rơi xuống,nhỏgiọt lên quyển tấu chương, làm nhòe hàng chữ đen nhánhtrênđó, quamộtlúc lâu Kiến Nguyên Đế mớinói: "C·h·ế·t như thế nào,nóicho kỹ càng."

Thái tử lúng ta lúng túng, căn bảnkhôngdám nhắc đến những lời Triều Dương từngnói.

Triều Dương quận chúa mang theo tỳ nữ cùng hộ vệ của mình ra cửa từ buổi sáng vẫn chưa trở về.

Thái tử liềnnóilại tất cả mọi chuyện, từ những gì mình thấy được, tra được, đoán được, cho đến cả những chi tiếtkhônghiểukhôngrõcũngnói.

Lục Cửu dẫn theo Kim Nê với Hương Trần, ngó nghiêng ngắm nghía khắp nơi nhưmộttên nhà quê vừa ra tỉnh, cườinói: "Đây là lần đầu ta vào vương phủ đấy, hóa ra vương phủ lớn như vậy,khôngkhác hoàng cung là bao."

"Sao, lệnh của ta các ngươi cònkhôngnghe?"

khôngđợi Bạch Cẩm Ngọc Cái cất lời, Trường Ninh hầu liềnnói: "Giấuđi."

mộtlát sau, thái tử liếc trộm sang Kiến Nguyên Đếmộtcái, cực kỳ cẩn thậnnói: "Triều Dươngkhôngcó nhà chồng, nên chôn cất ở nơi nào ạ?"

Thái tử vui mừng, vậy là, vậy là phụ hoàngthậtsựyêuthương Triều Dương,khôngnỡ để con bé phải làmcôhồn dã quỷ, còn đặt ở bên ngoài lăng tẩm của chính mình để chú ý trông nom.

Người khám nghiệm tử thi đến, tìm ra đượcmộtkhối ngọc bội Dương Chi cháy xém từtrêncỗ thi thể có khung xươngnhỏnhắn, nhưng chữ viết đường vântrênmặt ngọcthìvẫn còn mơ hồ có thể thấy được. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nghĩ tới đứa bé nhonhỏnày vừa mất mẫu thân, Kiến Nguyên Đế hạ khẩu dụ, của hồi môn nên thuộc về aithìthuộc về người đó, ai cũng đừng mong chiếm lợi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lục Cửu vội vàng khoát tay, "khôngcầnkhôngcần, đời này cháukhôngcưới vợ nữa, cha mẹ ơi, cưới vợ về chẳng khác nào tự mua bây buộc mình, c·h·ó cũngkhôngđược nuôi, dếthìđem vứt hết, cháu làm cái gì cũng muốn quản, thành thân cómộtnăm nhưng làm cháu tức muốn c·h·ế·t rồi,khôngcưới vợ,khôngcưới nữa đâu! Cháu có con trai, có người nối dõi rồi, còn cần tức phụ làm gì nữa?khôngcưới, dứt khoátkhôngcưới!"

Bạch Cẩm và Ngọc Cái biết được tin Mộ Khanh Hoàng c·h·ế·t, khóc lóc thảm thươngmộtlúc rồi đau đầu suy nghĩ xem nênnóinhư thế nào với thế tử gia đây, bọn họ thựcsựsợ thế tử giakhôngchịu nổi, đành phải đến cầu kiến Trường Ninh Hầu.

Bạch Cẩm Ngọc Cái liếc mắt nhìn nhau, ngập ngừng đứng lên.

Nhóm Hoàng thân quốc thích rục rịch.

Nhưng hai tỳ nữ cùng bốn hộ vệ kia cũngkhôngthấy đâu.

"Minh nhi đói rồi, bàđixuống chưngmộtchén canh trứng gà mang đếnđi."

Đường lúc đến sao mà dài dằng dặc, đường trở về, ở trong bi thương lại nhanh như vậy.

Đến Càn Thanh Cung gặp mặt đế quân, gặp mặt phụ thân, thái tử quỳ xuống nghẹn ngào, "Phụ hoàng, Triều Dươngđirồi."

G·i·ế·t nàng làm gì?

Yến Vương phi Từ thị là chất nữ của Lục Từ Thị, Lục Cửu phải gọi Yến Vương phimộttiếng biểucô, mà Lục Nguyệt lại gả cho Mộ Cao Tố, Yến vương phủ cùng Trường Ninh Hầu phủ xem như thân càng thêm thân.

Minh nhinhỏxíu còn quấn trong bọc tã, chưa lớn mà bên ngườiđãcó sẵn gia tài bạc triệu, chờhắntrưởng thành, lại là tiểu Hầu gia, hưởng hết cảmộtđời phú quý an nhàn.

Triều Dương quận chúa cùng chồng trước lén gặp nhau, bị chồng trước đồng quy vu tận, đây là chuyện xấu, là chuyện xấu, nhưng chuyện xấu nàykhôngthể che giấu được nữa, thái tử che mặt, cảm thấy rất xấu hổ, lại thấy đau đớn bi thương, tinh thần mệt nhọc, sớm trở về kinh.

Nam nhân có dáng người khôi ngô, khuôn mặt lạnh lùnganhtuấn, mặcmộtbộ áo bào xanh,trênhai vai thêu hình rồng, hai tay áo có hình ngọn lửa rực rỡ,hắnngồi đó khẽ cườimộtcái, vẻ lạnh lùng xa cách lập tức biến đổi, trở thànhmộttrưởng bối ôn hòa.

"Phụ thân, Mộ Kiêuđãsớm có dã tâm đoạt vị."

mộtcăn hộ sau ngõ Phủ nha môn bị thiêu cháy ngay giữa ban ngày.

Luận tướng mạo, dáng người, khí độ, tuy Lục Cửu là con rể thái tử, nhưng theo lương tâm mànói, thái tửthậtkhôngsánh bằng Yến Vương.

Kiến Nguyên Đế ngồitrênghế rồng dừng lại bút son, chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt khẽ híp lại, "điđâu?"

Kiến Nguyên Đế ngừng bút, nhìn vệt ánh sáng mờ ảo hắt vào phòng, thở dàithậtdài, "Chôn cất ở ngoài cửa Cảnh Lăngđi, phạt nó trông cửa cho trẫm."

"Lục Cửu bái kiến Yến Vương, Yến Vương phi." Lục Cửu chắp tay, quỳmộtchântrênđất.

Chỉmộtlát sau Lục Cửuđãđược dắt đến bên trongmộttòa cung điện, trong điện được trang hoàng rất đơn giản, lúc này cómộtnammộtnữ ngồi ở chủ vị nhìnhắn.

Thái tửmộttay chống đầu, thều thàonói: "Triều Dương c·h·ế·t..."khôngbiết giống nhưhắntra được, là Lục Mạo bám theomộtđoạn đến Hà Nam, lẫn vào phủ nha môn, lừa gạt Triều Dương gặp nhau ở tiểu viện, cùng Triều Dương đồng quy vu tận, hay là giống như Triều Dươngđãnói, là Mộ Kiêu muốn nàng c·h·ế·t.

"Biểu thiếu gia, mời." Băng qua cửa tròn,điđếnmộtngã ba, trưởng sử của vương phủ cung kính mời Lục Cửuđivề hướng bên trái.

Ngọc bội này, ngọc bội này chẳng phải là ngọc điệp tùy thân đại biểu cho thân phận con rồng cháu phượng hay sao.

Lúc này, Yến Vương ngồi ởtrêntháp cao, mặc dù đôi mắt có vẻ ôn hòa với vãn bối, nhưngkhôngthể che hết sắc bén trong đó, cặp mắt này của Yến Vương cực kỳ giống với ánh mắt Kiến Nguyên Đế.

Yến Vương cùng Yến Vương phi đều bị chọc cười.

- -

"Vâng." Lăng Thị thuận theođixuống.

"Dạ."

Lửa được dập tắt, ở trong đống hoang tàn có hai thi thể ôm chặt lấy nhau.

Trưởng sử vộinói: "Biểu thiếu gianóicẩn thận, vương phủ chỉ là vương phủ, phải dựa theo quy chế mà xây dựng, sao có thể so sánh với hoàng cung chứ,nóicẩn thận,nóicẩn thận."

Bên trong Thụy Phúc Đường, Trường Ninh Hầu ôm đại tôn tử, đại tôn tử của ông có đôi bàn tay tuynhỏnhưng rất có lực, lúc nàyđangtúm râu ông, chặt đến mức ông phải kêu lên “úi da” “úi da”, Minh nhi nghe đượcthìphá lên cười khanh khách, Lăng Thị ngồi bên cạnh cũng cười, trong mắt tràn đầy thương tiếc.

Triều Dương, Triều Dương à, nữ nhi của ta...

"Lui xuốngđi."

Mà nay chủ quản Liên Viênđãchết, vậy Liên Viên kia thuộc về ai?

Triều Dương quận chúa hạ táng, Tông nhân phủ xử lý tangsựim ắng hết sức có thể. Đối với chuyện Triều Dương quận chúa c·h·ế·t, phíatrêngiữ kín như bưng, người phía dưới cũngkhôngdám tùy tiện nghị luận, nhưng đó là chủ quản của Liên Viên đó,mộtnăm trước còn oanh oanh liệt liệt đứngtrêncông đường tranh đấu cùng nhà chồng trước, lại còn là tam đường hội thẩm, vậy mà mới cómộtnămđãchết nhanh như vậy?

Lục Cửu đưa bái thiếp chưa được bao lâuđãđược cung kính đón vào.

Yến Vương phi vừa nghe tới mấy lời này củahắnthìcườikhôngngừng, cười đến mức nếp nhăn nơi khóe mắt cũng lộ ra, "Đứanhỏnày, Trường Ninh Hầu gửi cháu đến để chơi đấy à?"

"khôngcần đa lễ, mau đứng lên." Yến Vương giơnhẹtay lên, Lục Cửu thuận thế đứng dậy.

"khôngphải là hòa ly, là cháu hưu nàng." Lục Cửu gân cổnói.

Ai vậy nhỉ, Thái tử nén nhịn nỗi đau người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh tự mình đến xem.

Làm sao có thể, Triều Dương quận chúa sao có thể xuấthiệntrong tiểu viện nghèo kiết xác này, và người nam nhân ôm Triều Dương quận chúa c·h·ế·t cháy cùng nàng là ai?

trênđường quay về, thái tử ngồi ở trong ngọc liễn, sắc mặt mệt mỏi, trong đầu lại nghĩ tới những lời Triều Dươngđãnóitrênđường đến đây.

Thái tử giận dữ, trực tiếp phát mệnh lệnh xuống dưới, hễ bắt được đám người này đưa đến quan phủsẽđược thưởng ngàn lượng bạc. (đọc tại Qidian-VP.com)

Kiến Nguyên Đế sững sờmộtlát, thu lại bi thương trong mắt, lạnh lùngnói: "Nữ hài nhi rồisẽbị tình ái phá hủy, quả nhiên vậy, con béđãuổng phí những cưng chiều thiên sủng mà trẫm dành cho con bé bao năm qua."

Lục Cửukhôngbiết khách khí là cái gì, quảthậtđitới ngồi xuống cái ghế cách Yến Vương gần nhất, đĩnh đạcnói: "Biểucô, cháu ở trong kinh đắc tội với người ta,khôngthể yên ổn sống được nữa, nên cha cháu đạp cháu đến đây, chứ bản thân cháukhôngmuốn, biểucôphụ người cứ tùy tiện đưa cháu vào trongmộtquân doanh nào đó làm lính quènđi, cha cháu muốn cháu tới g·i·ế·t c·h·ó Nguyên, cháu nghĩ chắc g·i·ế·t hai tên là được rồi. Đúng rồi, biểucôphụ, Bắc Bình có gì hay để chơikhông, có gà chọi hay sòng bạc gìkhông? Cháu nghenóiBắc Bình cómộtloại c·h·ó xù, lớn như sư tử, có thể mua ở đâu vậy?"

"Phụ thân, y muốn con c·h·ế·t, lúc ở kinh thành conđãbị ám sát hai lần rồi."

Nghĩmộthồi, thái tử lại đỏ mắt, vẻ mặt đầy đau khổ.

Hẳn là biếtrõTriều Dương bị c·h·ế·t cháy nên muốn chạy tội đây mà!

Thái tử vừa đau lòng lại vừa phẫn nộ, tỳ nữ cùng hộ vệ hầu hạ Triều Dương đâu, thân là tỳ nữ lạikhôngbiết khuyên giải, thân là hộ vệ màkhôngthể bảo hộ quận chúa chu toàn, các ngươi còn có ích gì, g·i·ế·t!

Nhưng vì sao Triều Dương còn muốn đến nơi hẹn, là, là vì trong lòng cònyêutên s·ú·c sinh này sao...

Yến Vương phi có tướng mạo phúc hậu dịu dàng, Yến Vương bảo Lục Cửu đứng lên rồi bà mới mở miệng, "Đến đây ngồiđi."

Tuổi còn trẻđãchết, rốt cuộc vẫn làm rất nhiều người thổn thứckhôngthôi.

Là Lục Mạo, chồng trước của Triều Dương, bởi vì Triều Dương mà bị phá hủy tiền đồ đời đời kiếp kiếp.

Nàngkhôngở trong Dưỡng Tế Viện, ở đó chỉ có lác đác vài cụ già mặt mày hồng hào, chứng tỏ Tri phủ Hoài Khánhđãchăm sóc những người neo đơn ốm yếu này rất tốt.

Trưởng sử luôn luôn hạ thấp tay, thái độ cực kỳ kính cẩn.

Cháy rồi!

Nhưng Triều Dươngkhôngphải là loại người ănnóibậy bạ, vu khống làm càn, cũngkhôngcó bất kỳ va chạm nào với Mộ Kiêu, quan hệ cùng Mộ Cao Tố cũng coi như tốt, vì sao Triều Dương lạinóiMộ Kiêu muốn g·i·ế·t nàng?

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 68: Yến vương