Giải thích tiêu đề:
Tên chương này khiến tác hơi đắn đo suy nghĩ. Viết cái tên gốc ra thì sợ bị gõ, tiếng việt dịch ra thì hơi củ chuối.
Vậy nên sau một hồi bàn bạc với một người bạn, tác quyết định để tên tiếng anh luôn cho đỡ băn khoăn.
----------Vào chương-----------
Đùng!!!
Liên tiếp vài tiếng nổ lớn vang lên khiến Leontuzzo kéo Lappland chạy cảm thấy lo lắng cho Felix. Nhưng khi hai người ngó đầu lại nhìn thì không phải cảnh tượng liều mình cản đường thứ đang lao tới, mà là anh đang tháo banh đôi giày mình ra.
Cẩn thận dùng tất và dây giày buộc chặt mảnh tinh thể vào thanh sắt, dù đã được tinh luyện, Originium vẫn giữ nguyên đặc tính lây nhiễm của mình.
Mà chỉ cần bị cứa nhẹ bởi thanh sắt đầy vết gỉ sét đang cầm, chưa cần nói Oripathy thì Felix đã có nguy cơ hẹo ngay tại chỗ vì uốn ván rồi.
Sau khi quấn thật chặt để đảm bảo mảnh tinh thể kia không rơi ra, anh dùng sức ném nó vào trong thư viện.
Xong xuôi, Felix đưa tay xoa mồ hôi trên trán, nhìn qua thì thấy hai người kia đã đi trở lại trước mặt.
Leontuzzo nhìn qua cánh cửa thư viện đã toang hoang, mở miệng định hỏi một câu thì...
Phừng!
Lối vào thư viện bị chặn lại bởi một hàng rào lửa rừng rực.
Đáng chú ý là, dù cháy phừng phực như thế, không một tia lửa nào vượt qua ranh giới lối vào thư viện.
“Là Luke.” Felix kéo hai đứa trẻ dựa sát vào tường, chỉ tay vào nói. “Cậu ta đang trong chế độ chiến đấu. Dù không biết kẻ địch là ai, nhưng tốt nhất đừng làm vướng chân cậu ấy.”
Bên trong thư viện, chiếc vest ưa thích bị ném qua ra sau cho đỡ vướng víu, Twilight nắm cổ áo giật tung chiếc nút trên cùng ra luôn cho dễ hoạt động.
Nắm chặt thanh gắp than kim loại thách thức chỉ về phía đối diện một cách thách thức. Giữa căn phòng/chiến trường đã hóa thành biển lửa, cậu như hóa thành hiệp sĩ cầm lưỡi kiếm che chở cho Yelena phía sau
“Woa, ngầu đét!”
Một khung cảnh ngầu lòi ấn tượng, hai mắt Lappland như hóa thành hai ngôi sao sáng bóng ngắm nhìn thần tượng. Dù có hơi sai sai nhưng đây chính là hình tượng một Mafia mạnh mẽ mà cô nhóc muốn hướng tới.
“Đúng chứ!” Felix dùng drone như máy ảnh bấm lia lịa mấy tấm.
Đây là một trong những thống nhất của Felix và Will, khi gặp những khoảng khắc đáng nhớ, hai người họ luôn mang theo máy ảnh để lưu giữ lại.
“Không phải chúng ta nên giúp cậu ấy sao, hoặc là bỏ chạy?” Không giống bộ dạng thảnh thơi của hai người kia, Leontuzzo nhìn cậu bạn trong căn phòng nghiêm túc hỏi.
Trả lời cậu, Felix vỗ vai cậu vài cái rồi lấy đồ ăn vặt ra lùi lại, tìm chỗ nào view đẹp nhìn vào trong tựa lưng vào.
“Tôi đã từng chứng kiến cậu ta quyết đấu 1vs1 vài lần rồi, dù có là đang nửa tàn nửa phế, Luke vẫn chưa hề bại trận trước bất kỳ ai.” Anh đưa vài cái bánh qua cho Leontuzzo, lạc quan nói.
“Vậy nên đừng lo, ăn miếng bánh rồi chờ cậu ta xử lý mọi chuyện đi. Bạn cậu không yếu như cậu nghĩ đâu.”
“...” Nhìn mặt, Leontuzzo vẫn có vẻ bất an, nhưng chạy một mình rõ ràng là lựa chọn ngu xuẩn nhất hiện tại, cậu quyết định tin tưởng nhận miếng bánh.
“Lựa chọn đúng đắn.” Felix mỉm cười vì quyết định của cậu.
Nhưng trong đầu, anh thầm nghĩ.
“Là màu vàng à, nếu cậu ta tự kiểm soát được, chắc sẽ không có gì tệ xảy ra đâu nhỉ?”
...
Lách tách Lách tách.
Khác với sự lạc quan của Felix ở ngoài kia, vẻ mặt Twilight thì không được tốt như vậy.
Tuy tên đồ tể gầy nhom đối diện kia nãy giờ chỉ đứng vặn vẹo lẩm nhẩm gì đó giúp cậu có chút thời gian chuẩn bị, nhưng không vì thế cậu có bất kỳ ý nghĩ khinh thường nào như khi chạm trán mọi kẻ địch khác.
Giống như nữ thợ săn áo đỏ, Twilight cảm nhận được một áp lực sởn gai ốc từ phía đối diện, nó không phải thứ mà một nhân loại bình thường có thể sỡ hữu.
Khác một điểm, lần đầu đối mặt, ánh nhìn đánh giá của thợ săn dưới mũ trùm khiến cậu có cảm giác như sắp trở thành con mồi bị săn hạ và xâu xé dưới răng nanh bén nhọn của thú ăn thịt. Còn kẻ đối diện...Twilight cảm nhận được thứ cảm xúc chưa từng đón trải.
Nỗi sợ!
Sự sợ hãi xuất phát từ bản năng, như thể một sinh vật sống lần đầu đối mặt với thiên địch.
Nhưng nhanh chóng, sự sợ hãi bị cưỡng ép đè xuống, thế chỗ bởi cảm giác giận giữ trầm lắng chực chờ bùng nổ.
“Ra là vậy sao?”
Ban đầu, cậu chỉ cho rằng những lời lẩm bẩm vặn vẹo đó chỉ là lời vô nghĩa, nhưng khi nghe rõ ràng những âm từ đó.
Dù không có căn cứ, nhưng cậu hiểu ra, lý do mình lại có cảm giác sợ hãi khi đối mặt với hắn.
Một kẻ đã ăn thịt người, tệ hơn, thèm khát trẻ em.
Twilight hơi hạ đầu xuống, ánh mắt lập lòe liếc nhìn tên đồ tể một cách nguy hiểm.
Như phản ánh tâm trạng của chủ nhân, ngọn lửa xung quanh phản ứng ngày càng dữ dội hơn.
“Twilight?” Chợt, một tiếng gọi nhẹ vang lên từ phía sau, khiến cơn giận Twilight tưởng chừng như sắp mất kiểm soát bỗng nhiên lắng lại.
Đó là Yelena, người đã kiệt lực sau pha bùng phát Arts vừa rồi.
Cũng chịu ảnh hưởng bởi thứ nỗi sợ khi đúng trước tên đồ tể, càng nặng nề hơn khi vừa thoát chết. Nhưng khi cảm nhận được vẻ mặt đáng sợ của Twilight, cô bé thu hết cản đảm gọi tên cậu.
Cùng lúc, tên đồ tể cũng có chuyển động, hắn lảo đảo gập người xuống rồi phóng cực nhanh về phía trước.
“Xin lỗi nhé, anh vừa mất tập trung.” Đáp lại tiếng gọi đó, Twilight xoay người lại, nở nụ cười đưa cánh tay lên nhẹ xoa đầu trấn an, khiến Yelena cụp mắt xuống hưởng thụ.
“Và cũng đừng lo, anh đang đứng ở đây mà.”
Rắc!
Cậu vừa dứt lời, một âm thanh đứt gãy vang lên, sợi xích giữ chiếc đèn chùm lớn ở trung tâm thư viện vì quá cũ nên ‘bất ngờ’ bung ra.
Chiếc đèn chùm nặng nặng nề rơi xuống, ‘tình cờ’ đúng ngay lúc bóng dáng tên đồ tể xuất hiện giữa khoảng tối của vật thể khổng lồ phản chiếu dưới ánh lửa.
“Thấy chưa? Chẳng có gì phải sợ cả.” Twilight nhắm mặt nhẹ nhún vai, cùng lúc với âm thanh va chạm mạnh cùng tiếng pha lê vụn vỡ.
Rầm!!! Leng cheng! Leng cheng!
“Bởi vì cho dù là thứ gì đi nữa, hắn cũng chẳng so được với anh đâu, nhóc nói đúng không.” Dù quay lưng với kẻ thù là điều cấm kỵ, cậu vẫn đứng cực kỳ tự tin đối diện Yelena.
Tất cả điều này chỉ để xua đi sự bất an hiện hữu trong lòng cô bé sau khi suýt rơi vào tay tên đồ tể, một sự đầu tư hợp lý khi ý định bồi dưỡng Yelena của Twilight cực kỳ rõ ràng, nếu không giải quyết triệt để, mấy thứ ám ảnh kiểu này rất hay khiến người ta tuột dây xích đúng lúc quan trọng.
Ngoài ra, nó cũng chứng minh một điều:
Twilight mạnh, rất mạnh, mạnh vượt trội so với một Caster bình thường, và cậu mới chỉ 7 tuổi.
Vậy, điều này có ý nghĩa gì?
Twilight dường như đã quên mất sự có mặt của một số ‘khán giả’ hoặc là biết, nhưng không quan tâm.
Leng keng! Leng keng!
“Xem ra chuyện này không dễ kết thúc thế rồi.” Nghe thấy động tĩnh phía sau, cậu hạ tay khỏi mái tóc Yelena, quay lưng lại.
Từ bên dưới chiếc đèn chùm vỡ vụn do va chạm, thứ gì đó như chất lỏng đen thui lan tràn ra.
Trong thứ màu đen kỳ dị ấy, một cánh tay dài ngoằng nắm chặt con dao phay mọc lên chống xuống dưới đất, từ từ kéo cả cơ thể cao lềnh khềnh của tên đồ tể ra.
Cơ thể hắn đầy xây sát, quả đèn chùm rơi đó có hiệu quả, duy chỉ có điểm trừ duy nhất là...
“Aghhhhh...trẻhư...cácngươi...sợ hãi...khôngcó...khôngTHỂCHẤPNHẬN!” Yub, hắn đã tức, ai mà chả tức.
Không muốn tiếp tục bẩn tai với cái giọng văn vẹo khó nghe đó thêm nữa, Twilight đưa tay lên, một vài ngọn lửa xung quanh tách ra, ngưng tụ thành những quả cầu rực cháy.
“!” Chưa kịp vung tay khai hỏa, bản năng cảnh báo vang lên khiến cơ thể cậu căng cứng.
Twilight ngay lập tức quay đầu ôm lấy cơ thể mềm mại giật mình sau lưng bật người nhảy qua một bên.
Bằng một cánh tay chống đất, tên đồ tể từ trong bóng tối lôi ra cánh tay trái dài một cách vô lý của hắn, cầm theo một chiếc bao vải căng phồng nện thẳng vào vị trí mà hai người vừa thoát đi.
Ầm!
Thoạt nhìn, chiếc túi vài căng phồng đó rất mềm, nhưng cú nện đó mạnh đến nỗi khiến sàn đá thư viện nứt ra theo hình mạng nhện. Nếu không né kịp cú đó, chắc chắn là tan xương nát thịt.
Ôm Yelena tránh qua một bên, Twilight đặt tay tụ lực xuống đất.
Bùm!
Vụ nổ đẩy cậu văng lên, cậu lộn người trên không một vòng rồi đáp chân xuống lan can tầng 2 thư viện.
“Bất ngờ đấy, nhưng phải thế này mới thử thách chứ!” Buông Yelena với đôi mặt lò xo quay mòng mòng ra, Twilight đứng thẳng trên lan can, nở nụ cười nhe răng đến tận mang tai.
Tay trái cậu đưa lên, búng tay ‘tách!’ một cái.
Vùù!
Lấy Twilight làm trung tâm, một đợt sóng nhiệt nhỏ theo hình cầu lan rộng ra, dừng lại đủ để bao phủ toàn thư viện.
Không hét tên tuyệt chiêu hay đọc chú ngữ gì đó cho ngầu, một cách nhanh gọn và lặng lẽ.
“~Bad End Day~” Kích hoạt!
Bên trong phạm vi ảnh hưởng, không khí trở nên nặng nề khó hô hấp, nhiệt độ tiếp tục...không tăng cao vì cậu vẫn đang nhớ còn nhóc thỏ đằng sau, màu sắc xung quanh dần tái nhợt đi.
Là một kỹ năng buff, đứng trong phạm vi này, tốc độ ngưng tụ, khả năng thao túng và uy lực Arts mang tính chất lửa của Twilight được tăng đáng kể.
Thể lực cậu cũng được tăng một tí, nhưng cũng chẳng đủ để đồ tể chặt một phát chứ đừng nói dại dột đối mặt trực tiếp với hắn.
Muốn thắng, Twilight phải tận dụng toàn bộ ưu thế mình có.
Phừng!x5
Năm đốm lửa gần như lập tức hiện lên xung quanh cậu, theo năm quỹ đạo khác nhau lao thẳng về phía tên đồ tể.
Vụt!
Bùm!
Tên đồ tể vung chiếc túi vải lên. Vì có chung điểm đến, cả 5 quả cầu lửa đều bị quét tan sau cú vung đó.
Nhưng khi chiếc túi vừa quẹt qua, tia lửa nóng rực chiếu thẳng xuống thiêu cháy cơ thể, khiến hắn không thể không lui lại vài bước.
Twilight há miệng thở ra vài ngụm khói, cậu không thường xuyên sử dụng ~Melting Heat ray!~ vì rõ ràng nó không tốt cho lá phổi cậu.
Không để cho cho đối phương kịp thở, Twilight vung tay cho dòng khí nóng đưa Yelena lên, rồi bắt đầu chạy dọc theo lan can.
Vừa di chuyển, những quả cầu lửa liên tục hiện ra xung quanh, bốn phương tám hướng ập vào người tên đồ tể.
Bùm! Bùm! Đoàng!
Những tiếng nổ liên hoàn vang lên, nhưng mà...
“Phiền thật.” Twilight cau mày khó chịu nhìn tên đồ tể trong khi hỏa lực vẫn liên tục dội xuống.
Tiết diện cơ thể của hắn không lớn, vị trí có thể nhắm vào rất ít.
Mà nếu cậu không hoa mắt, chiếc túi vải trong tay tên đồ tể càng ngày càng to ra. Chỉ cần một cú vung của nó là đủ đánh tan tất cả cầu lửa lao tới.
“Hắn chẳng có vẻ gì là mệt mỏi khi vung vẩy thứ nặng trịch đó, nếu tiếp tục thế này thì mình sẽ là người kiệt sức trước. Phải tìm cách xử lý cái túi vướng víu đó.”
Nghĩ thì dễ, nhưng làm được là một vấn đề khác, Twilight đưa tầm nhìn ra bao quát để tìm biện pháp, nhưng bất kỳ ý tưởng nào đưa ra cũng có rủi ro rất cao.
“Khó thật.” Đang lúc cậu tập trung suy nghĩ thì...
“Anh Twilight.” Yelena giật giật áo cậu như muốn nói gì đó.
“A, xin lỗi vì kéo nhóc nhé, có chóng mặt lắm không?” Twilight vừa xin lỗi vừa nhìn qua thì nhìn thấy vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc của cô bé đang nhìn cậu.
Đó là ánh mắt đã dành hết sự can đảm để thể hiện sự quyết tâm.
“Yelena?”
“Em nghĩ, mình có thể...”
....
“W-wow!”
Việc Twilight điên cuồng dội bom chính xác chứng minh việc cậu đã quên sạch sự hiện diện của những người khác ở đây.
Đứng bên ngoài quan sát trận chiến, Leontuzzo bất ngờ không nhẹ, Lappland phải há hốc mồm trước những gì thần tượng có thể làm.
“Ấn tượng chứ!” Felix tỏ ra cực kỳ bình thường giải thích. “Đây chính là cách mà Luke, một Caster chiến đấu.”
Không phải kiêu ngạo, nếu chỉ tính riêng về uy lực và khả năng thao túng Arts, Twilight thậm chí đã có thể so được với người trưởng thành.
“Cậu ta có thể dễ dàng áp chế kẻ thù.”
“Bởi vì nếu không áp chế nổi thì sẽ chết đúng không?” Dù bất ngờ, Leontuzzo vẫn đủ lý trí để nhận ra những kiến thức cơ bản.
Sau sự kiện tại Norvarna, Luke và Leontuzzo thân nhau hơn trông thấy. Vì cũng có nhu cầu tìm hiểu, cả hai đều được Liena gửi đến cho một người quen hiện có mặt ở Siracusa để học thêm về Arts. Những điểm mạnh, điểm yếu của một Caster cũng được Luke nghiêm túc phân tích rõ ràng ra cho cậu.
“Chính xác, cậu biết nhiều đấy!” Felix tán dương gật đầu, rồi từ từ nghiêm mặt chuyển đầu nhìn qua bên phải. “Có lẽ tôi đã vỗ tay cho cậu, nếu như không tình cờ nghe được tiếng bước chân đi đang đi về phía này.”
Anh nói với tông giọng đủ để hai người còn lại nghe rõ ràng, từ phía mà Twilight vừa lao tới, có thể thấy được ba bóng người đang đi về phía này.
“Anh sẽ cố gắng không để ảnh hưởng tới Luke trong kia, còn mấy đứa chuẩn bị chạy đi.” Không nhận thấy người quen, Felix chỉnh Drone sang chế độ tự hủy, ra hiệu cho hai đứa nhóc bên cạnh chuẩn bị. Anh không cho Drone lao tới ngay vì họ xuất hiện cùng hướng với Twilight, có thể là đồng minh.
Leontuzzo gật đầu, chuẩn bị tiếp tục kéo Lappland chạy đi, nhưng cô nhóc đột nhiên nhe chiếc nanh mới nhú của mình gầm gừ về phía đối diện.
“Cellinia Texas!” Lappland hô lên tên của một trong ba người đang đi tới.
“Lappland Salulazzo?” Cellinia phía đối diện nhìn thấy người quen cũng có chút bất ngờ, nhưng không quá ngoài ý muốn.
Ba người đi đến không ai khác ngoài cô, Giovanna cùng với người thợ săn. Khi Twilight bất ngờ quay ngược lại, thợ săn không đưa ra chủ kiến mà để cho hai đứa nhỏ quyết định. Cuối cùng, họ lựa chọn quay trở lại giúp cậu.
“Gì vậy, người quen của nhóc à?” Phản ứng y hệt thằng bạn, dù người quen trong nhóm có vẻ biết người bên kia, Felix không một chút lơi lỏng vì anh cũng đã thấy cây lưỡi hái sau lưng thợ săn.
“Đúng vậy, Cellinia Texas, một con nhóc lúc nào cũng trưng ra bộ mặt chảnh chọe khó ưa.”
“Cô ấy là bạn cùng lớp với bọn em...” Bên kia, vì Cellinia dường như không muốn nói nhiều, Giovanna tương tự lên tiếng giải thích.
“Ừ.” Thợ săn gật đầu cảm ơn lời giải thích của cô nhóc, nhưng ánh mắt cô lại luôn nhìn vào Leontuzzo.
“Tôi có vấn đề gì à?” Cảm thấy không dễ chịu khi bị ánh mắt như quan sát con mồi nhìn chằm chằm, Leontuzzo nén sự khó chịu lên tiếng.
“Không có gì, chỉ nhớ về người quen thôi.” Thợ săn thu hồi ánh mắt của mình, nhìn qua Felix.
“Tôi nghe thấy tiếng nổ, tình hình thế nào?”
“Cô có thể tự coi. Thú thật, tôi cũng chẳng biết cậu ta đang chiến đấu với thứ gì.” Anh liếc qua quan sát tình hình trong thư viện trả lời. “Cô tính vào giúp không?”
“Cậu thấy thế nào?” Thợ săn hỏi ngược lại.
“Tốt nhất là đừng.” Felix nói.
Bởi vì không chắc khi bước vào đó, Twilight có coi cô là đồng minh không.
Anh vừa nói xong thì bên trong thư viện, Twilight bật từ lan can nhảy thẳng xuống đất.
Rầm!
Nhận thấy tiếp tục oanh tạc lung tung không mang lại quá nhiều hiệu quả, cậu ta có vẻ muốn đổi chiến thuật.
“Trước tiên quan sát tình hình đi.”
Ý kiến của thợ săn được Felix đồng tình, hai bên giữ một khoảng cách nhất định tiếp tục quan sát trận chiến của Twilight.
Có điều, với sự gia nhập của 2 đứa nhỏ nữa, ở đây ầm ỹ hơn hẳn, đặc biệt là Lappland cứ muốn kiếm chuyện với Cellinia.
Theo lời Giovanna, hai người họ luôn tranh đấu ở lớp, và Lappy rất khó chịu vì Cellinia luôn vượt trội hơn một điểm.
“Yên lặng đi Lappland, muốn cãi nhau gì thì đợi ra khỏi đây đã, cô ồn quá.”
Phải đến khi Leontuzzo thay mặt mọi người nhắc nhở, cô nhóc mới hậm hực ngồi qua một bên, nhưng thi thoảng vẫn liếc mắt qua đe dọa.
Đối với sự khiêu khích trẻ con này, Cellinia làm như không thấy. Cô cũng đặt trọng tâm quan sát vào trong thư viện kia.
...
Ngưng việc bắn Arts một cách bừa bãi, Twilight từ tầng 2 lan can lao thẳng xuống.
Rầm!
Một luồng khí nóng được ngưng tụ lại dưới đất, đỡ cậu đáp xuống đối diện trước tên đồ tể.
“Grừừ...trẻ hư...phảnkháng...phảibịtrừngphạt...bữa ăn..gừ grừ..“ Ngừng bị tấn công liên tục, hắn vặn vẹo cơ thể có chút cháy xém, lảm nhảm âm thanh khó nghe khi nhìn thấy cậu.
“Vậy sao. Thật xin lỗi, đến bây giờ ta vẫn không biết ngươi là ai hay là thứ gì. Nhưng đã dám đụng vào người của ta...” Twilight hít một hơi thật sâu.
Không còn gì vướng víu, nhiệt độ xung quanh nhanh chóng tăng lên.
Krack!
Viên Originium gắn trên đỉnh thanh kim loại nứt ra, nguồn năng lượng tỏa ra từ nó hóa thành một ngọn lửa dữ dội bao phủ lấy cánh tay phải cầm vũ khí của cậu. Sau nửa lưng phải ngọn lửa xung quanh hội tụ lại, tạo thành thứ gì đó mập mờ giống một chiếc cánh sải rộng qua bờ vai.
“Phiền ngươi đi chết đi được chứ?” Chiếc đuôi quẹt mạnh qua sàn rồi bốc cháy lên, Twilight mở to mắt, nở nụ cười nghiến chặt răng đầy tính uy hiếp nhìn về phía kẻ thù.
...
“Gì thế này.” Bên ngoài căn phòng, Felix thốt lên kinh ngạc. Anh chưa từng thấy cậu bạn mình ở trong trạng thái này trước đây, cũng vì anh chưa từng thấy Twilight bung hết sức bao giờ.
“Lùi ra xa chút đi.”
Nhiệt độ tăng cao đã ảnh hưởng ra cả ngoài căn phòng, mồ hôi bắt đầu tuôn ra, tình trạng tệ hơn có thể dẫn tới sốc nhiệt, thợ săn lên tiếng cảnh báo mọi người lùi lại.
Rồi cô đưa ánh mắt nhìn về phía hai kẻ đối mặt nhau trong thư viện.
“Tên kia, hắn không thể nào có mặt ở nơi này. Hơn nữa, bây giờ vẫn là quá sớm!”
“Không lẽ đây chính là kế hoạch của cô ư, @l#c?””
0