Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 3: Hành động

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 3: Hành động


-Tất nhiên, không chỉ ở chiến trường, ta tin xung quanh làng chúng ta còn nhiều đây. Lúc nào rảnh rỗi ta bắt được liền sẽ đưa cho ngươi xem. (đọc tại Qidian-VP.com)

Gió sẽ thổi hơi nước đi qua tấm lưới này rồi đọng lại, giọt nước tích tụ dần sẽ trĩu nặng rồi chảy xuống vào cái máng nước này, cuối cùng nước sương sẽ được thu lại vào 1 chỗ.

Cái này đủ thấy được lượng Chakra của nàng không hề ít, không hổ là Thượng Nhẫn tinh anh của Làng Cát.

Watanabe Sengoku nghe vậy vui vẻ, hắn biết trong khoảng thời gian như vậy Pakura có thể nhận nhiệm vụ cấp A thậm chí cấp S để làm kiếm được số tiền lớn hơn, hắn cũng muốn cung cấp nhiệm vụ cấp cao hơn nhưng hắn nghèo, không đủ tiền.

Watanabe Sengoku mang theo Pakura đi trong làng mua rất nhiều vật phẩm, tiêu tốn một khoản tiền lớn của hắn.

-Ha ha ha, ngươi sống ở làng chúng ta nhiều năm như vậy còn không hiểu môi trường sống của chúng ta sao?

Chương 3: Hành động

Pakura nghe vậy cảm giác thật thần kì, nàng nói:

-Watanabe Sengoku, ngươi vì sao lại có ý tưởng như thế này?

Cứ như vậy ta liền ấp ủ ý định này một thời gian, sau đó ở trên chiến trường liền b·ị t·hương, được đưa về làng mới có cơ hội đem ý tưởng này biến thành hành động thực tế.

Ở Làng Lá, chỉ cần có tiền liền có thể mua được trữ vật quyển trục, rất nhiều trung nhẫn hạ nhẫn đều sở hữu thứ này.

-Pakura, chúng ta đi ngủ a. (đọc tại Qidian-VP.com)

Watanabe Sengoku biết bọn hắn sẽ phải ở bên ngoài làm việc nhiều ngày cho nên sớm đã mua không ít đồ ăn, cả hai người rất nhanh liền ăn uống xong, chỉ tiếc bọn hắn không có nước để tắm rửa cho thoải mái.

Nàng chợt hỏi:

-Ngươi cũng đã mua vật tư chạy ra tận đây còn trở về? Như vậy chẳng phải là phí công vô ích hay sao? Làng chẳng phải mất đi cơ hội phát triển? Thôi được rồi, cứ tính là nhiệm vụ cấp D đi, ngươi hài lòng chưa?

-Đơn giản như vậy liền có thể có được làm được sao? Vậy tại sao nhiều năm như vậy người trong làng chúng ta không có ai phát minh ra đây này?

Watanabe Sengoku mang theo Pakura đi ra khỏi làng, bọn hắn tiến về phía Bắc, dọc đường Watanabe Sengoku liền nói với Pakura:

-Tất cả cột đá là dàn khung bên ngoài, còn đây là lưới thu sương, khi trời tối nhiệt độ thấp trong không khí sẽ có rất nhiều hơi nước.

Bọn hắn một mực làm từ buổi sáng đến buổi tối, bởi vì công việc đơn giản cùng lặp lại bởi vậy Pakura nhìn mấy cái liền dễ dàng học được.

-Ha ha ha, cũng không nhiều lắm. Nhưng ngươi yên tâm, vật tư ta mua rất nhiều, chỉ cần chúng ta làm đủ nhiều tấm lưới thu sương như vậy chúng ta có thể thu đủ nước sử dụng cho rất nhiều người thậm chí cả làng.

Nếu như có thể đem thứ này mang về làng như vậy chẳng phải cả làng sẽ có nguồn nước sao?

Pakura thân là Làng Cát anh hùng nhưng trên người nàng cũng chỉ có một cái trữ vật quyển trục duy nhất mà thôi, đủ thấy được tài nguyên trong làng eo hẹp đến nhường nào.

Dù sao bản thân hắn cũng chỉ là Hạ Nhẫn, thu nhập có hạn, tích s·ú·c mấy năm này đều bị hắn lấy ra đánh cược tất cả vào hành động lần này. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đến buổi tối hai người tạm thời cắm trại ở tại trong hạp cốc, bọn hắn muốn nhìn thấy thành quả tận mắt.

Pakura nghe vậy lắc đầu:

(Tác: Ae có thể lên youtube tìm từ khóa ‘lưới bẫy sương’ ở SHORT xem qua để dễ hình dung).

khoảng 5 km liền gặp một cái gò núi cao không có người qua lại, Watanabe Sengoku liền chọn chỗ này bắt đầu thực hiện kế hoạch.

-Có thể thu được nhiều nước sao? Có đủ cho cả làng chúng ta dùng không?

-Ta ở trên chiến trường có lần tình cờ thấy một con bọ cánh cứng ở sáng sớm đứng giơ lưng về phía hướng gió liền hiếu kì quan sát, sau đó liền nhìn thấy sương đọng trên lưng nó chảy nước xuống miệng nó, như vậy nó liền có nước uống.

2 người ngồi trong lều bắt đầu trò chuyện trời đất, đối với đồng đội cũ mà nói bọn hắn có rất nhiều chuyện có thể nói, còn có thể ôn lại kỉ niệm cũ cùng nhau, cái này khiến cho Pakura rất cảm thán, tâm tình chập chờn ba động.

Watanabe Sengoku nghe vậy liền biết hắn cần một câu trả lời xác đáng cho nàng nếu không cũng dễ lộ ra hắn biến đổi quá lớn, sẽ khiến cho Pakura nghi ngờ cùng sợ hãi.

Watanabe Sengoku giải thích nói ra, thực chất mà nói hắn không chỉ b·ị t·hương, hắn lúc đó gần như đã là n·gười c·hết.

Tấm màn treo từ phía đỉnh khung đá đến cách mặt đất tầm 50 centimét, phía dưới là một cái máng thu nước cùng đường ống dẫn nước tập trung nước về 1 chỗ.

Cái này cũng không khó, chỉ cần dùng đá có sẵn làm nguyên vật liệu, nhẫn thuật tạo dàn khung cuối cùng gia cố 1 lần là được. Pakura là Thượng Nhẫn lâu năm, kinh nghiệm rất phong phú.

Hơn nữa bản thân Watanabe Sengoku biết nếu như hắn thành công lượng công việc tiếp theo sẽ rất lớn, hắn không cho Pakura tiền hắn không dám chỉ đạo người ta làm việc a.

Ninja ở thế giới này không làm sản xuất nhưng một khi bọn hắn bắt tay vào sản xuất vậy thì tất cả các ngành nghề khác đều phải đứng qua một bên, tốc độ cùng chất lượng cực kì khủng kh·iếp.

Pakura nghe vậy gật đầu cực kì đồng ý, môi trường sống của Làng Cát bọn hắn quá khắc nghiệt quả thật khó mà đản sinh nhân tài, cũng không cho người ta cơ hội ngồi xuống thở dốc mà suy nghĩ những thứ này.

Pakura nghe vậy gật đầu vui vẻ, cả 2 đều lao động cả ngày bởi vậy rất mệt mỏi, Watanabe Sengoku chợt đề nghị:

-Không không, ta cũng chỉ là có ý tưởng mà thôi còn không biết nó có thể thật sự thành công hay không, không thể để ngươi lãng phí nhiều công sức vì ta như vậy. Ngươi nếu không đồng ý vậy ta chỉ có thể hủy bỏ kế hoạch thu quân trở về.

-Ở trên sa mạc thế mà còn có loại bọ cánh cứng này?

-Pakura, lần này cứ xem như chúng ta đang thực hiện nhiệm vụ cấp D, ta là chủ thuê ngươi là người được thuê làm nhiệm vụ. Cho dù kế hoạch của ta không thành công ngươi cũng sẽ không tổn thất quá lớn. (đọc tại Qidian-VP.com)

-Thật sao, vậy thì quá tốt rồi, làng chúng ta sẽ không phải thiếu nước sinh hoạt nước, mỗi người trong làng đều có thể uống nước thoải mái.

-Ta đã quyết định giúp ngươi như vậy liền giúp, chúng ta là bằng hữu không cần phải xa lạ cùng tính toán rõ ràng như vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Sau đó hắn bắt đầu buộc dây thép, căng một tấm lưới ở giữa. Dây thép cùng lưới là vật tư hắn mua ở trong làng, mua rất nhiều.

Pakura trong lòng cũng đang tràn đầy hi vọng xen lẫn nghi ngờ, nàng muốn xem xem biện pháp của Watanabe Sengoku có thật sự có thể thu hoạch được nước cho làng hay không.

May mắn Pakura có trữ vật quyển trục nếu không một mình hắn muốn mang số vật tư này đi ra khỏi làng sẽ dễ dàng khiến người khác chú ý nghi ngờ.

Pakura nghe vậy ánh mắt sáng lên:

Nàng một bên đảm nhiệm dùng Thổ độn tạo thành dàn khung một bên còn dư cả Chakra phân thân ra một cái phân thân giúp Watanabe Sengoku đi buộc dây căng lưới.

Ta thấy vậy rất ngạc nhiên cũng nghĩ tới hiện trạng của làng chúng ta, làng chúng ta thật sự quá thiếu nước.

Pakura vui vẻ nói ra, nhưng sau đó nàng vẫn nghi ngờ:

Watanabe Sengoku làm xong một cái nguyên mẫu liền giải thích:

Hắn nói:

Ăn không đủ no, mỗi người đều đang bôn ba vì miếng cơm manh áo, lại còn bị c·hiến t·ranh q·uấy n·hiễu phải lên chiến trường chém g·iết liên tục, làm gì có ai có thời gian mà đi suy nghĩ những cái này?

Ít ra đưa tiền còn có thể lẽ thẳng khí hùng, đem kế hoạch đưa đi theo đúng ý nghĩ của mình mà sẽ không bị Pakura tùy ý bác bỏ làm theo ý của nàng.

Pakura quá yêu làng, bởi vậy hắn không thể xác định được nàng sẽ vì làng mà làm ra hành động sai lầm gì hay không, bởi vậy chỉ dựa vào tình bạn của hai người vẫn chưa quá đủ, hắn cần phải dự phòng trước.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 3: Hành động