Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Tru Thiên Lộ
Unknown
Chương 11: Khảo nghiệm nhập môn.
Vị đệ tử ngoại môn kia vào tông môn được gần một năm, tu vi đồng dạng Luyện Khí tứ tầng giống Trương Diệp. Thế nhưng thực lực của hắn lại có phần nhỉnh hơn. Bộ pháp của hắn biến ảo, hoàn toàn giống như một đám người vây quanh Trương Diệp mà đánh. Thế nhưng cát bụi dưới đất lại không hề bị bước chân của hắn khuấy động mà nằm im như thể không có gì chạm vào.
Trương Diệp bên này bộ pháp không biết, kiếm pháp cũng không nhưng hắn chỉ với bản năng của mình vậy mà chống đỡ đòn đánh của vị đệ tử kia không hề nao núng. Tuy nhiên thế trận cứ một bên đánh một bên đỡ như vậy lại thành trận đấu so sức bền, hoàn toàn nhàm chán. Trương Diệp quyết định làm người tạo đột phá đầu tiên, hắn nắm bắt di chuyển của vị đệ tử kia, sau đó chuyển bị động thành chủ động!
Hắn nắm được đối phương kế tiếp sẽ vòng ra phía tây nam của hắn, hắn liền dồn lực trong một kiếm rồi vung mạnh. Vị đệ tử kia quả thật t·ấn c·ông từ phía đó, kiếm đang định bổ xuống nhưng bất ngờ đường kiếm mạnh mẽ của Trương Diệp vung đến. Một bên vừa mới bắt đầu dồn lực trảm, một bên đã chuẩn bị sẵn. So sánh đơn giản liền biết kết quả, kiếm của vị đệ tử kia bị Trương Diệp đánh bật lại.
Sau đó hắn xoay người về phía vị đệ tử kia, liên tục từng đường chém ngang chém dọc mạnh mẽ tiến tới. Đệ tử kia bất chợt rơi vào thế bị động liền lúng túng, thế công của Trương Diệp quá mãnh liệt khiến hắn quên mất vận dụng bộ pháp thoát khỏi thế công mà chỉ biết đỡ đòn. Cứ như thế một đường bị Trương Diệp ép đánh đến rìa sàn đấu. Đến lúc này hắn mới phản ứng lại, bắt đầu lấy lại bình tĩnh phán đoán hướng đánh của Trương Diệp.
Đường kiếm này của Trương Diệp là bổ tới, từ trên xuống. Vị đệ tử kia nắm được hướng t·ấn c·ông, lập tức dồn lực vào kiếm vung lên đỡ. Nhưng ngay khi hai kiếm vừa chạm vào nhau vị đệ tử kia liền thấy không ổn. Kiếm của Trương Diệp vậy mà lại không hề có lực, giống như không có ý định muốn bổ xuống. Đến khi hắn phát hiện ra thì mới thấy trong tích tắc đó: tay phải Trương Diệp đã buông kiếm, bàn tay cấp tốc tiếp cận vùng sườn phải của hắn bị lộ ra do đang vung kiếm lên đỡ.
"Lúc này mới nhận ra? Muộn!" Trương Diệp quát thầm trong lòng.
Hắn từ phần sườn phải liền cảm nhận lôi điện thâm nhập vào sau đó lan ra toàn thân. Còn bên này Trương Diệp sau khi vận Khống Lôi Thuật xuất lôi điện ra t·ấn c·ông qua lòng bàn tay thì lập tức vòng tay trái ra đón lấy thanh kiếm của mình đang rơi xuống. Vị đệ tử kia bị lôi điện công kích dẫn đến t·ê l·iệt trong giây lát, Trương Diệp không hề có ý định ra tay đẩy hắn xuống mà bật lùi lại sau chờ đợi.
"Hay!" Lúc này một đệ tử bên ngoài sân hét lên, hắn còn vỗ tay. Những đệ tử khác cũng đồng dạng tán thưởng chiêu vừa rồi của Trương Diệp, còn có hành động trượng nghĩa không đẩy đệ tử kia xuống sàn. Đối phương chưa bộc lộ hết toàn bộ thực lực, thắng không có ý nghĩa.
Đệ tử kia cuối cùng cũng thoát khỏi t·ê l·iệt, trước khi tiếp tục đánh còn ôm quyền cảm tạ. Trương Diệp bên này gật đầu sau đó lập tức vào thủ thế chờ chiêu của đối phương. Vị đệ tử kia lúc này bắt đầu tay trái bấm pháp quyết. Chớp mắt cảm nhận được linh khí dao động trong cơ thể hắn, một luồng hỏa diễm từ từ bao bọc quanh lưỡi kiếm. Hỏa diễm cuồn cuộn vô cùng khí thế, hắn sau đó hét lớn rồi nhảy lên trảm xuống một đường vào không trung trước mặt.
Hỏa kiếm chém xuống, lập tức chém ra một đạo hỏa nhận cao đến hai mét hung hãn phi đi. Hỏa nhận nhắm thẳng Trương Diệp bên này mà đến, nó chém đến đâu mặt đất b·ị c·hém ra đến đấy còn để lại vết cháy trên sàn đấu. Trương Diệp đối với hỏa nhận này không có nao núng mà bình tĩnh nghĩ phương án, hắn sau đó tay trai bấm pháp quyết nhanh chóng xong lập tức xuất chỉ!
Đó chính là Oanh Lôi Chỉ, lôi điện cuồng bạo từ đầu ngón tay phóng ra v·a c·hạm với hoả nhận. Hai bên vào thế giằng co, hỏa nhận sắc bén cùng nóng bỏng vô cùng, lôi chỉ của Trương Diệp bên này lại cuồng bạo mạnh mẽ. Hỏa nhận cùng lôi chỉ cọ sát trên sàn đấu bắn ra tia lửa tứ tung nhìn có chút đẹp mắt. Giằng co một hồi cuối cùng liền tạo ra một v·ụ n·ổ làm cát bụi bay mịt mù.
Hai bên đấu thủ không có đứng đó đợi khói bụi tan đi mà lập tức cùng nhau lao vào bên trong khói bụi giao thủ. Họ không phải đầu dính cặn mà chính là lợi dụng khói bụi này che đi hành tung của bản thân, đẩy đối phương vào thế phải vận dụng não bộ phán đoán phương hướng của đòn đánh. Người bên ngoài liền chỉ thấy tiếng kim loại vang lên liên hồi cùng tia lửa do hai kiếm v·a c·hạm lóe lên, thỉnh thoảng còn có từng đoạn lôi điện cùng hỏa diễm phóng ra làm cho cát bụi đã mịt mù càng thêm mịt mù.
Đánh một hồi đến khi cát bụi tan đi, để lộ ra cảnh tượng khiến các đệ tử quan chiến trầm trồ. Vị đệ tử kia một chân khụy xuống, tay phải cầm kiếm chống xuống đất, tay trái ôm lấy v·ết t·hương khá sâu đang chảy máu dòng dòng ở vai phải. Người còn lại là Trương Diệp, hắn cũng có một v·ết t·hương ở vai trái nhưng khá nông và thể trạng hắn tốt hơn.
Lúc này hắn đang đứng thẳng, tay phải đưa kiếm kề sát cổ vị đệ tử kia. Như vậy ta liền hiểu, trong chiêu kiếm cuối cùng Trương Diệp đã ra một nhát chém lên vai phải của đối phương. Sau đó vị đệ tử kia chỉ kịp đáp trả lại một kiếm lên vai trái của Trương Diệp nhưng đôi tay đã vô lực nên v·ết t·hương không cắt sâu.
Tiếng vỗ tay vang lên ngoài sân đấu, người quan chiến đều rất tán thưởng trận đấu này dù không được nhìn thấy lần giao đấu cuối cùng trong làn cát bụi mịt mù. Thế Anh ra lệnh cho các đệ tử khác dẫn đệ tử bị thua kia xuống trị thương, sau đó nhảy lên sàn đấu đứng trước mặt Trương Diệp. Y lập tức quàng tay kẹp đầu Trương Diệp xuống dưới nách, tay còn lại xoa xoa đầu tiểu tử này.
"Con m* nó ngươi không tệ nha? Học dùng kiếm ở chỗ quái nào vậy?" Thế Anh rất cao hưng, hắn vốn nghĩ Trương Diệp sẽ thua xuýt soát. Thua cũng không sao vì hắn có lôi linh căn nên tuyệt đối không thể bị loại. Dị linh căn Thiên Kiếm Tông không có ít nhưng dù sao một trên một vạn người mới có. Vậy mà tiểu tử này lại thắng, còn là thắng đối phương tâm phục khẩu phục.
"Haha, nô gia chỉ là may mắn thôi." Trương Diệp xoa xoa đầu, hắn từ bé đến lớn không có học dùng qua kiếm, cả một trận vừa rồi hoàn toàn là dựa vào bản năng.
"Nô gia cái rắm, ở Trương gia ta đã không thích ngươi xưng hô như thế nhưng ngươi không nghe. Giờ ngươi là sư đệ của ta! Gọi ta sư huynh!" Thế Anh vừa nói vừa hất hàm ra hiệu Trương Diệp chú ý chỗ vị trưởng lão ngoại môn kia.
Chỉ thấy y nở nụ cười nhân hậu khẽ gật đầu, sau đó phất tay một cái liền bay ra một tấm lệnh bài. Lệnh bài bay đến bên cạnh Trương Diệp rồi chui vào trong ngực áo hắn. Đó là một tấm lệnh bài bằng gỗ khắc chữ "Ngoại" ở mặt trước và "Thiên Kiếm" ở mặt sau. Đây là lệnh bài thân phân của ngoại môn đệ tử, hắn bây giờ đã chính thức là người của Thiên Kiếm Tông.
Sau đó hắn được Thế Anh đưa đến nơi ở chính thức của mình, hai người vừa đi vừa nói thêm về Thiên Kiếm Tông. Thiên Kiếm Tông chia làm hai khu vực là ngoại môn và nội môn, có tổng cộng thập nhị phong. Ngoại môn có tứ phong là Hoàng Phong, Huyền Phong, Địa Phong, Thiên Phong.
Hoàng Phong là nơi có những sân đấu luyện tập chính cho đệ tử ngoại môn và có nhà ở cho khách ở tạm của tông môn. Trương Diệp sau khi được đưa về tông môn chính là ở đây, sau đó hắn cũng thực hiện trải nghiệm ở đây luôn.
Huyền Phong là phong lớn nhất ở ngoại môn, tại vì nó là nơi đệ tử và trưởng lão của ngoại môn sinh sống. Nơi ở mới của Trương Diệp sẽ được bố trí tại đây.
Địa Phong sở hữu tam Các là: Tàng Thư Các, Tàng Khí Các và Linh Các. Tàng Khí Các và Tàng Thư Các chính là nơi lưu trữ công pháp, đạo thuật và pháp khí ở ngoại môn. Linh Các này lại vô cùng đặc biệt, có mười tầng tương ứng mười loại linh căn, mỗi tầng chứa một loại linh khí dành riêng cho từng loại. Tuy nhiên nơi đây không phải có thể vào miễn phí, đệ tử cần tiêu một trăm linh thạch cho một tháng.
Thiên Phong không chỉ là nơi có thông đạo duy nhất liên kết ngoại môn và nội môn, mà còn có tam Đường: Chấp Pháp Đường, Nhiệm Vụ Đường, Vấn Đáp Đường. Chấp Pháp Đường tên như mặt chữ, họ sẽ giải quyết những đê tử vi phạm môn quy. Nhiệm Vụ Đường để đệ tử có thể ra ngoài tông môn làm nhiệm vụ kiếm linh thạch. Vấn Đáp Đường để đệ tử có thể đến hỏi các trưởng lão ngoại môn về vấn đề trong tu hành của mình.
Tam Đường, tam Các được quản lý bởi các trưởng lão ngoại môn và phục vụ dưới quyền họ là các kiếm thị. Các trưởng lão ngoại môn đều ở cảnh giới Nguyên Anh, còn những kiếm thị thì cảnh giới Kim Đan. Kiếm thị là khái niệm chỉ có ở Thiên Kiếm Tông, họ là những người phụ trách những việc hậu cần ở trong tông môn (bất kể ngoại môn hay nội môn). Tuy nhiên đừng nghĩ họ là hậu cần mà khinh thường, họ đều từng là những đệ tử nội môn nhưng không còn có thể phát triển nữa nên trở thành kiếm thị. Khi xảy ra giao chiến, họ sẽ là nguồn binh lực dự phòng cực kì đáng tin cậy.
Đãi ngộ ở Thiên Kiếm Tông thực sư không tồi. Ngoại môn đệ tử được hỗ trợ về những mặt rất cần thiết như: pháp khí, công pháp, đạo thuật, linh thạch và thậm chí là cả kinh nghiệm thực tế qua việc làm nhiệm vụ. Khi vào nội môn đãi ngộ sẽ còn cao hơn nữa, chưa kể nếu con đường tu hành không tiến triển thì trong tông môn vẫn sẽ có chỗ đứng nhờ làm trưởng lão ngoại môn hoặc kiếm thị.
Yêu cầu vào tông môn chỉ cần không phải ma tu, có chí tu hành và là kiếm tu vậy thì đều được vào, thậm chí kể cả tu sĩ "độc linh căn". Thiên Kiếm Tông còn giảm lượng linh thạch cần dùng để vào Linh Các xuống năm mươi viên cho tu sĩ "độc lịnh căn". Không hổ là tấm gương sáng cho chính phái, kể cả Ngọc Thanh Thánh Tông đệ nhất Đông Vực cũng thua Thiên Kiếm Tông về khoản đãi ngộ.