Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 17: Ma tộc tập kích

Chương 17: Ma tộc tập kích


Lưu Ly Kính tiếp đỡ một đòn của Ma Lang Thú không hề quá sức, Trương Diệp vẫn còn có thể đọ sức với nó một lúc nữa. Long Nghị bên này lập tức phá vỡ thế trận giằng co ở giữa, hắn vòng ra khỏi vòng bảo vệ của Lưu Ly Kính ý đồ t·ấn c·ông bên sườn Ma Lang Thú. Ma Lang Thú phát giác, phân tán một nửa sức lực dùng tay còn lại muốn bóp lấy tiểu tử tạp huyết này.

Bàn tay nó móng vuốt sắc nhọn cấp tốc tóm lấy đầu của Long Nghị, chớp mắt bóp nát! Nhưng thứ bắn ra lại không phải máu hay xương mà lại là một làn khói màu xanh nhạt, nó vậy mà bị lừa bởi Long Nghị. Hư chiêu đã lộ, thực chiêu lúc này từ bên còn lại lao tới khiến con Ma Lang Thú này dù có phát giác cũng đã muộn rồi. Mũi kiếm của Long Nghị cắm sâu vào sườn phải của ma thú khiến nó rú lên đau đớn.

Lúc này nó b·ị t·hương lực công kích đương nhiên giảm xuống, sức ép Lưu Ly Kính giảm đi nên Trương Diệp lập tức thu hồi sau đó cấp tốc rút ra Tử Vân Kiếm tham chiến cùng Long Nghị. Ma Lang Thú loạn xạ chân tay đạp được tiểu tử Long Nghị bay ra thì lại tới một Trương Diệp, nó liền đưa tay ra muốn đỡ kiếm chém tới nhưng sức lực không hiểu sao cứ như mất hết. Tử Vân Kiếm chém xuống muốn chẻ đôi bàn tay của nó, lôi điện cứ thế thâm nhập vào cơ thể.

Ma Lang Thú vừa bị một vết chí mạng ở sườn phải, vừa bị phế mất tay trái liền loạng choạng lùi về sau rên rỉ ánh mắt căm phẫn nhìn hai tiểu tử trước mặt. Nó rõ ràng trong Ma tộc đã đạt đến đẳng cấp Ma Binh ngang hàng với tu sĩ Trúc Cơ của nhân loại thế mà bị hai tên tiểu tử Luyện Khí đả thương.

Nhưng trách là trách nó hiểu biết kém cỏi, Kiếm Giao có rất nhiều loại mà giống loài Thanh Lân lại vô cùng am hiểu huyễn thuật che mắt bằng sương xanh tẩm độc suy giảm năng lực. Giây phút nó nắm lấy phân thân của Long Nghị nó đã bị dính loại sương xanh chứ danh này rồi, cộng thêm bị một kích từ kiếm được hóa thành từ sừng kiếm giao sát thương vô cùng lớn lại có hiệu ứng giống sương xanh.

Con Ma Lang Thú này không những bị một đòn chí mạng mà sức mạnh bị cũng bị giảm mạnh, như thế liền dễ dàng bị Trương Diệp một trảm phế luôn tay trái. Nó còn chưa kịp hiểu thì Long Nghị từ phía sau Trương Diệp chạy tới, bật lên vai sư huynh rồi lấy đó làm điểm bật tiếp về phía nó rồi một đường kiếm chuẩn xác cắt phăng đầu của Ma Lang Thú. Cơ thể mất đầu của nó tự lùi vài bước rồi đổ xuống đất, máu từ cổ chảy ra không ngừng.

"Vậy mà lại là Ma tộc! Xem ra thực sự là Nhiệm Vụ Đường bị chúng lừa rồi." Long Nghị lau mồ hôi dưới cằm nói. Dù hắn có bản năng Kiếm Giao hiếu chiến không sợ địch nhưng dù sao đây là lần đầu hắn đối mặt kẻ thù thực sự nên người vẫn còn hơi run.

"Chúng ta lập tức quay về với đại đội báo tình hình. Một tên Ma Binh sẽ không một mình mà đi tính kế chúng ta, nó chắc chắn có đồng bọn." Trương Diệp thì bình tĩnh hơn, dù sao hắn còn gần với cửa tử hơn khi đối đầu ma tu ở Bạch Lộc trấn nên cũng coi như từng trải.

Đúng lúc này cả hai đột nhiên nghe thấy tiếng hét từ xa, là tiếng của nữ tử mà lại còn là từ hướng của những người còn lại. Xét việc bọn họ bị tính kế, trường hợp còn người dân sống sót gần như là không thể. Vì thế rất có thể đại đội đã đối mặt với đồng bọn của tên Ma Lang Thú này rồi. Hai người cấp tốc theo con đường cũ quay lại.

Cả hai vận hết tốc lực cấp tốc trở lại, khi sắp tới nơi họ lập tức cảm nhận được một lực uy áp mãnh liệt khiến trái tim chấn động. Ngay sau đó một tiếng gầm thấu trời vang lên, khí lực tản ra khắp nơi khiến hai người họ bị cản lại không bước tiếp được. Tiếng gầm dứt, hai người cuối cùng cũng có thể tiếp tục đi.

Ngay khi về đến nơi cảnh tượng trước mặt khiến Trương Diệp và Long Nghị mặt mày biến sắc, tâm động liên hồi. Tiếng kêu của nữ tử ban nay họ nghe được lại là của Công Tôn Kiều, nàng lúc này thân thể đã không còn động đậy nằm dưới đất, giữa thân bị đục ra một lỗ lớn. Bích Thủy Trận đã được kích hoạt nhưng xem ra đã quá muộn không cứu được nàng. Lúc này vây quanh trận pháp và đám người ở lại có đến bốn năm con Ma Lang Thú, sức mạnh đều không kém con vừa nãy họ g·iết.

Mà thứ khiến họ sợ hãi lại không phải là chúng là mà một con Ma Lang Thú thể hình vượt xa những con con lại, móng vuốt huyết sắc kinh dị, toàn thân có huyết văn, trên đầu lại có ba mắt đỏ khát máu. Đây vốn không phải Ma Lang Thú mà là Tam Nhãn Ma Lang Thú! Trong Ma tộc liền xếp hàng Ma Tướng ngang với tu sĩ Kim Đan.

Nó lúc này chỉ huy đàn em Ma Lang Thú không ngừng công kích Thủy Bích Trận, bên trong hai người Đường Nhị cùng Hàn Tiêu ra sức vận linh khí chống giữ trận pháp. Hai người họ người trước b·ị t·hương mất một tay, người sau không mất mát gì nhưng một vết cào sau lưng không nhẹ. Trương Diệp cùng Long Nghị thấy một cảnh này toàn thân cứng đờ, họ hiện tại không biết phải làm gì.

Bỗng lúc này nghe thấy tiếng của Đường Nhị:

"Hai người các ngươi mau tránh đi để bọn ta câu giờ, bọn ta đã phá vỡ lệnh bài thân phận để ra tín hiệu cầu cứu rồi!" Đường Nhị là đang dùng Truyền Âm Phù giao tiếp với họ, lúc trước khi lên đường đến Thanh Thụ Sơn đã phân phát.

Hai người không còn cách nào khác đành phải nhận lệnh sư huynh, lập tức lặng lẽ li khai chiến trường. Nhưng họ vừa mới chỉ đi được vài bước lập tức bị Tam Nhãn Ma Lang Thú phát giác.

"Lũ chuột nhắt! Muốn trốn?" Nó gằn giọng nói, sau đó ra hiệu cho một tên Ma Lang Thú lập tức lao đến bọn họ.

"C·hết tiệt!

Long Nghị, đệ mau phá lệnh bài!" Trương Diệp bên này lập tức hướng Long Nghị quát lớn.

Hắn làm như vậy hoàn toàn có lý do, nếu lệnh bài của Long Nghị vỡ thì tông môn nhất định sẽ cho người dùng tốc độ nhanh nhất đến đây giải cứu họ. Long Nghị nghe hiểu lập tức lui lại, tay phá vỡ lệnh bài. Trương Diệp thấy Ma Lang Thú vẫn chưa kịp lao đến liền bấm phát quyết, sau đó xuất chỉ một luồng lôi điện mạnh mẽ phóng đi. Ma Lang Thú bên này thấy mục tiêu phản kháng liền lập tức vung trảo đỡ đòn. Lôi điện v·a c·hạm trảo bắt đầu cắn xé p·há h·oại ma trảo, thậm chí còn tản ra bám lấy lên người khiến nó bị t·ê l·iệt chút ít.

Hai người nhân cơ hội này tiếp tục bỏ chảy, Tam Nhãn Ma Lang Thú thấy vậy liền ra lệnh cho thêm một tên Ma Lang Thú nữa đuổi theo. Về bản thân, nó bây giờ mới bắt đầu ra tay. Mỗi bước chân lại khiến nội tâm những người trong trận náo loạn. Dương Kiều Anh đã sớm mất bình tĩnh, lúc này chỉ biết ngồi xuống ôm lấy bản thân gào thét cầu cứu. Thương Thanh Tâm ngược lại giữ được chút bình tĩnh, nàng ra sức dùng đạo thuật chữa thương cho hai người Đường Nhị, Hàn Tiêu.

"Hàn sư đệ, ngươi cứ để ta gánh trận pháp. Sử dụng chút thủ đoạn công kích quấy phá nó đi, nếu không trận này sợ không chống cự được lâu." Đường Nhị hướng Hàn Tiêu ra lệnh, hắn đã mất một tay nên khả năng công kích giảm mạnh, giờ chỉ còn linh khí là dồi dào nhất nên gánh trận pháp là hợp lý.

Hàn Tiêu muốn hỗ trợ sư huynh nhưng cuối cùng vẫn biết cái gì nên làm, hắn ngưng truyền linh khí vào trận rồi sau đó bắt đầu bấm pháp quyết. Bên này Tam Nhãn Ma Lang Thú đã bước lại trước mặt Thủy Bích Trận, nó hừ lạnh một cái rồi kiêu ngạo nói:

"Hừ, trận pháp cỏn con cũng dám ngăn cản ta?"

Nói rồi nó nhấc tay lên, chỉ thấy sau đó máu từ t·hi t·hể Công Tôn Kiều gần đó dần dần bị rút đi tụ lại quanh bàn tay của Tam Nhãn Ma Lang Thú hình thành một cái đại trảo thủ bằng máu. Nó nhe răng như thể đang cười sau đó một trảo đánh xuống mạnh mẽ lên trên trận pháp. Thủy Bích Trận có thể chống đỡ toàn lực của Trúc Cơ cảnh nhưng đối với sinh vật ngang hàng Kim Đan thì liền tỏ ra yếu thế.

Tiếp nhận một trảo vừa rồi, hư ảnh dòng nước bao quanh lấy trận b·ị đ·ánh ra giao động không ngừng, trận pháp cũng rung lắc dữ dội. Đường Nhị bên trong hiện đang đảm nhận điều khiển trận pháp liền bị nhận thương tổn, y không kìm được mà thổ huyết. Thương Thanh Tâm thấy vậy lập tức dùng toàn lực hồi phục cho y. Tam Nhãn Ma Lang Thú vô cùng khoái chí, đám tay chân của nó cũng không ngừng tung hô lão đại.

Được đà, Tam Nhãn Ma Lang Thú tiếp tục đưa tay còn lại lên một lần nữa rút đi máu tươi của Công Tôn Kiều để lại nàng chỉ còn là một cái xác khô quắt. Đúng lúc đại huyết trảo sắp đánh xuống, từ trong trận pháp phi ra ba thanh kiếm khí thế mạnh mẽ cản lại ma trảo. Đó là Tam Thanh Phá Không Kiếm của Hàn Tiêu, sử dụng ba loại linh khí để tạo nên ba thanh hư kiếm uy lực mạnh mẽ.

Nhưng hắn lại chỉ là một Luyện Khí Cảnh, chiêu này dù mạnh nhưng đối chiến với tồn tại ngang hàng Kim Đan liền chỉ như châu chấu đá xe. Tam Thanh Phá Không Kiếm không để lại quá nhiều thương tổn, chỉ làm tiêu hao một chút ít máu của đại trảo thủ. Ma Lang Thú nhìn thấy con mồi phản kháng yếu ớt liền khoái trí, mạnh mẽ một trảo nữa đánh xuống.

Trảo này uy lực yếu hơn trảo vừa nãy một chút nhưng trận pháp này vẫn là khó chống đỡ, đã bắt đầu xuất hiện vết nứt xung quanh. Bên trong Đường Nhị lại một lần nữa thổ huyết, thân hắn xuýt chút nữa ngã xuống. Hàn Tiêu thấy vậy vội vàng đỡ hắn, sau đó bỏ ra hơn năm mươi viên linh thạch để bổ sung cho trận pháp. Đương Nhị được đỡ ngồi xuống thở khó khăn.

Hắn lúc nãy muốn cứu Công Tôn Kiều một mạng nhưng bất thành, lại còn bị mất một tay. Vết thương do ma trảo của Ma tộc gây ra đang không ngừng ăn mòn hắn, đã thế còn chịu thêm thương tổn từ hai lần công kích của Ma Lang Thú. Nếu không có Thương Thanh Tâm bên cạnh toàn lực ra sức thì hắn sợ là đã sớm gục rồi.

Tam Nhãn Ma Lang Thú bên ngoài thấy con mồi đã sắp không chịu nổi, liền thu tay ra lệnh mấy tiểu đệ tự phá trận. Còn nó bên này đi ra chỗ khác, một trảo đánh xuống đất tạo ra một hố sâu. Trong hố để lộ ra một cái đan đỉnh màu đen quỷ dị. Hóa ra Ma tộc đến trấn này để huyết tế người dân cho thứ đồ này. Huyết tế hết người nhưng vẫn không đủ, sau đó liền ép trấn chủ gửi nhiệm vụ đến Thiên Kiếm Tông dụ thêm người đến.

Không nghĩ Thiên Kiếm Tông đem đến nhiều tu sĩ khí huyết cường thịnh như này, thậm chí còn thừa lượng máu bọn chúng cần nên ban nãy không tiếc dùng máu của Công Tôn Kiều để làm đòn đánh dọa mấy miếng mồi yếu đuối.

Chương 17: Ma tộc tập kích