Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 18: Ma tộc tập kích (2).

Chương 18: Ma tộc tập kích (2).


Bên phía Trương Diệp, Long Nghị.

Hai người lúc này đang khá trật vật đối đầu với hai tận hai tên Ma Lang Thú, đều phải chia ra mỗi người đối phó một tên. Dù cùng là đối chiến sức mạnh Trúc Cơ nhưng Trương Diệp so với lúc liên hợp Vân Trường chiến ma tu ở Bạch Lộc Trấn lại khác xa. Hắn giờ đã không dễ dàng bị đè lên đánh nữa mà có thể gần như ngang cơ.

Đó đến từ rất nhiều sự bổ sung trong thủ đoạn của Trương Diệp, Lưu Lý Kính giúp hắn đỡ những đòn đánh của Ma Lang Thú, Tử Vân Kiếm sát thương không thể xem thường được, Đạp Vân Ngoa giúp hắn di chuyển dễ dàng kéo dài khoảng cách với Ma Lang Thú. Hơn nữa tu vi của hắn cũng đã tăng hai tiểu cảnh giới so với trước kia, khác biệt là khá đáng kể.

Tuy nhiên Ma Lang Thú cũng không phải cái bao cát dễ bị Trương Diệp tùy tiện đấm đá, không ít lần ma trảo giảo hoạt đánh lừa Trương Diệp dẫn đến hắn b·ị t·hương.

"Nhân tộc cỏn con, dám làm lão tử bị thương!" Ma Lang Thú gầm gừ nói sau đó liền rú lên một hồi. Tiếng rú này của nó không tầm thường mà còn khiến Trương Diệp bị chấn động làm cho chuyển động bị khựng một nhịp.

Nhân cơ hội này Ma Lang Thú thi triển đạo thuật bẩm sinh của nó, thân hình chớp mắt hóa thành một bóng đen có mặt sói vút đến. Bóng đen nhanh chóng luồn qua Lưu Ly Kính áp sát Trương Diệp xong lập tức biến trở lại bình thường. Trương Diệp lúc này phản ứng lại liền khó có thể tránh né hoàn toàn, thấy được Ma Lang Thú định dùng bàn tay làm mũi giáo đâm xuyên tim nên hắn cố gằng dùng Tử Vân Kiếm làm chệch hướng đâm. Kết quả Ma Lang Thú đâm chệch thủng vai trái của hắn.

Trương Diệp đau đớn rên nhưng hắn không được phép chậm trễ, tay trái dùng sức lực cuối cùng chạm vào người Ma Lang Thú rồi thi triển Khống Lôi Thuật. Lôi điện bắt đầu lan ra trên cơ thể nó sau đó còn len lỏi vào những vết thương mà Trương Diệp đã chém ra trước đó khiến Ma Lang Thú bị đả kích không nhẹ, còn bị tê liệt. Theo lý lôi điện sẽ truyền vào tay nó rồi theo đó cắn trả lại Trương Diệp. Nhưng hắn tu luyện là Lôi Thần Thánh Công, kinh mạch sớm đã có lôi điện tuần hoàn nên miễn nhiễm.

Trương Diệp nhân cơ hội này vận hết sức bình sinh vung mạnh kiếm xuống chém đứt tay của Ma Lang Thú, nó vốn đang bị giật điện giờ lại bị cắt tay liền gào lên đau đớn. Hắn không có tham lam gây thêm cho nó đòn nào nữa mà vội vàng vận Đạp Vân Ngoa lùi lại hơn chục mét. Khi đã giữ được khoảng cách rồi hắn từ từ rút bàn tay của nó ra khỏi vai trái, vết thương để lại có thể nhìn xuyên qua còn để lại ma khí không ngừng ăn mòn hắn.

Trương Diệp liếc mắt qua phía Long Nghị thấy sư đệ không mấy khả quan, hắn gặp phải tên Ma Lang Thú có hiểu biết nên luôn luôn tránh né sương xanh có độc của Thanh Lân Kiếm Giao. Thành ra chỉ đành có thể lấy công đối công, trên người đã có không ít vết thương. Nhưng cái này tiểu tử huyết mạch bá đạo hoàn toàn có chiến lực tự thân vượt cấp chém địch, Ma Lang Thú tổn thương được hắn cũng không thoải mái gì.

Nó đã bị hắn chém mù một mắt nhưng vết thương khá nông nên hiệu quả suy giảm sức mạnh không đáng kể, nhưng nhiều vết cắt trên người khiến nó dần cảm thấy suy yếu. Nhưng nó lại bất chợt dùng đến đạo thuật bẩm sinh, hy sinh đổi máu lấy sức mạnh. Nhất thời chiến lực tăng vọt mặc kệ bị suy giảm vẫn cứ liên tục cào tới áp đảo Long Nghị.

Trương Diệp thấy thế trận không ổn, hắn thì bị trọng thương mà sư đệ lại đang rơi vào hạ phong liền đưa ra quyết định.

"Long sư đệ mau lại đây, ta thi triển Đả Cẩu Trận đánh bọn c·h·ó này!" Trương Diệp dùng Truyền Âm Phù giao tiếp.

Long Nghị nghe thấy không suy nghĩ lập tức tạo ra phân thân sương xanh lao đến trước mặt Ma Lang Thú, không phải để suy yếu nó rồi chiến tiếp mà cắt đuôi cho hắn tiến lại chỗ sư huynh. Khi đã tụ tập rồi, Trương Diệp cấp tốc ném xuống Di Trận Bàn chứa Đả Cẩu Trận.

"Mau cùng ta truyền linh khí, tăng tốc độ dựng trận." Trương Diệp quát lớn, lòng bàn tay phải hướng trận bàn truyền linh khí, Long Nghị cũng không nhiều lời lập tức nghe theo.

Con Ma Lang Thú bị tê liệt lúc này đã thoát khống chế, phát giác trò mèo của hai tiểu tử kia liền lập tức hóa bóng đen lao tới. Tên còn lại thiêu đốt sinh mệnh đổi lấy sức mạnh sớm đã mất đi thần trí, cắn xé phân thân Long Nghị xong đem một thân bị suy yếu của nó đuổi tới. Tốc độ bọn chúng đích thực nhanh nhưng so với hai người kia cận kề cửa tử truyền mạnh linh khí vào trận thì không bằng.

Chúng vào phạm vi của Đả Cẩu Trận, đi được một nửa phạm vi trận liền phát giác không gian xung quanh bắt đầu tối lại, hư ảnh rừng trúc hiện ra xung quanh chúng. Tên bị cụt tay cẩn trọng nhìn xung quanh, tên hóa điên thì mặc kệ một mực hướng hai người Trương Diệp mà lao. Bỗng từ đâu một cây côn trúc thình lình xuất hiện quạt vào mặt nó.

Một quạt này đánh nó rụng mất mấy cái răng, sau đó liền hai ba cây côn nữa đánh lên thân nó. Tên Ma Lang Thú bị cụt tay kia cũng chung số phận, liên tục bị côn trúc đánh cho không phản kháng được. Chúng nó đích thực mạnh mẽ nhưng lại không phải giống loài da dày thịt béo, hơn nữa côn trúc không có quy luật nào đánh xuống, càng không có người cầm côn đánh.

Tên bị điên gầm rú múa may xung quanh để bị đánh cho bầm dập, tên còn lại vội vàng hóa bóng đen trốn. Trương Diệp cùng Long Nghị bên này được một phen nghỉ ngơi, bọn hắn vượt cấp đánh địch thiếu chút nữa bỏ mạng rồi. Nhìn cái này một cảnh đánh c·h·ó quả thực nâng tâm trạng lên không ít.

"Long sư đệ, không được hạ cảnh giác.

Tên còn lại đã hóa bóng, hắn có thể xuất hiện bất cứ lúc nào." Trương Diệp thần sắc tái nhợt nói. Hắn một tay truyền linh khí không cách nào cầm máu vết thương ở vai, máu theo đó cứ tuôn ra không ngừng.

"Huynh ăn cái này trước đi." Long Nghị nói xong liền lấy ra một viên đan nhét vào mồm Trương Diệp.

Trương Diệp lúc này hoàn toàn không có suy nghĩ sư đệ ám hại mình, đã là cùng nhau đi vào cửa tử sao còn tâm tư hãm hại, hơn nữa hắn là con linh thú hộ sơn nên đảm bảo nhân phẩm không tệ. Trương Diệp phút chốc liền cảm thấy hiệu quả của linh đan, vết thương tuy khó có thể khép lại nhưng máu ít ra cũng ngừng chảy, thể lực cũng khôi phục chút ít. Bên này Long Nghị cũng tự mình dùng một viên linh đan.

Đột nhiên Long Nghị nghe thấy Trương Diệp truyền âm cái gì đó qua Truyền Âm Phù, hắn lập tức đâm kiếm mạnh mẽ về phía sau lưng Trương Diệp. Cùng lúc đó bóng đen lao đến phía sau Trương Diệp, một nửa thân trên đã hoá lại bộ dạng Ma Lang Thú. Nó ngay lập tức bị kiếm của Long Nghị đâm xuyên ngực, máu tím len lỏi chảy ra qua miệng vết thương. Long Nghị sau đó một đường chém xuống rạch từ ngực nó xuống đến điểm cuối dưới rốn một gang tay. Người Ma Lang Thú bị chẻ ra ngã ngửa ra đất máu chảy thành sông.

Thì ra Trương Diệp vẫn luôn dõi theo hắn từ lúc hắn biến thành bóng đen. Chủ động tìm hắn ra tay có chút phức tạp lại còn dễ bị phản sát, vậy chi bằng dụ hắn tự mang đầu đến. Nhưng đây là Trương Diệp cược mộ phen, hắn suy đoán nếu ngoại vật không tác động được bóng đen thì ngược lại cũng vậy. Thế nên nếu Ma Lang Thú muốn tấn công hắn cũng phải biến ngược lại, hắn chỉ cần nắm chắc hướng tấn công rồi đánh phủ đầu trước.

Như vậy mục tiêu chỉ còn lại một tên Ma Lang Thú thần trí đã mất bị côn trúc đánh, cộng thêm hắn tự thiêu đốt sinh mệnh thì không sớm gì cũng c·h·ế·t. Quả thật như vậy, qua thời gian gần mười phút lông trên người nó hoá trắng, động tác vung vẩy chậm lại rồi cả người quỳ gục xuống. Cây côn trúc cuối cùng đánh xuống khiến thân thể nó hoá thành cát bụi đổ xuống.

Hai người Trương Diệp, Long Nghị ngồi bệt xuống thở phào lấy hơi.

...

Bên phía hai người kia đã xong nhưng bên này liền một màn khổ chiến. Thuỷ Bích Trận đã vỡ một lỗ nhưng may mắn chưa hoàn toàn phá huỷ, Hàn Tiêu vội vàng truyền thêm linh khí vá lỗ thủng. Nhưng vẫn không kịp, một tên Ma Lang Thú đã kịp chui vào.

Dương Kiều Anh thấy vậy liền vất hết phong thái con cháu Dương gia danh tiếng mà biến thành bộ dáng c·h·ó chạy bốn chân ra xa khỏi Ma Lang Thú. Mồm còn không ngừng kêu cứu.

Hàn Tiêu lúc này liếc sang thấy Đường sư huynh vẫn chưa khôi phục liền cắn răn lao lên đối chiến. Tam Thanh Phá Không Kiếm đích thực mạnh mẽ, găm được vào người Ma Lang Thú nhưng đen đủi là không chí mạng. Ma Lang Thú rên lên đau đớn đồng thời trong mắt lộ ra sự bất ngờ đối với nhân tộc trước mắt. Nó sau đó dùng sức đập nát hư kiếm do Hàn Tiêu tạo ra, máu bắt đầu chảy ra từ miệng vết thương nhưng nó không quan tâm. Mà lại còn thể hiện biểu cảm điên rồ hơn.

Khác với con Ma Lang Thú đối thủ của Long Nghị, con này không chủ động bán máu đổi sức mạnh mà dựa vào địch nhân. Đạo thuật bẩm sinh của nó là càng đánh càng mạnh, càng ăn đòn càng hăng. Nó lè lưỡi ra liếm mép sau đó lập tức vồ tới Hàn Tiêu.

Hàn Tiêu thấy vậy lập tức thi triển Khống Thổ Thuật nhấc lên một gò đất cao ngăn chặn nhưng rất nhanh bị tên Ma Lang Thú đập nát. Hắn phản xạ nhanh vội vàng vận Khống Mộc Thuật kích thích cỏ dưới chân cấp tốc mọc dài cuốn lấy con c·h·ó đen kia. Nhưng hắn chỉ dùng là thuật khống chế cơ bản, sức mạnh không đáng là bao nên dây cỏ chớp mắt bị Ma Lang Thú vùng vẫy đứt thành trăm đoạn.

Hàn Tiêu hết cách liền rút kiếm đối chiến, cả hai lao vào nhau đánh giáp lá cà. Ma Lang Thú hoàn toàn dùng bản năng điên cuồng cào tới nhưng nó dù gì cũng là Ma Binh, lực cào mạnh mẽ mỗi đòn cảm giác như búa tạ đánh xuống vô cùng nặng khiến Hàn Tiêu một mực chỉ biết đỡ đòn. Đột nhiên Hàn Tiêu cảm thấy đuối sức, tốc độ giảm lại liền không kịp đỡ một trảo đang cào tới.

Đúng lúc này kim quang từ đâu chiếu tới thiêu đốt mắt của Ma Lang Thú khiến nó theo phản xạ thu hai tay về ôm mắt. Là Thương Thanh Tâm từ xa một bên trị thương cho Đường Nhị một bên hỗ trợ Hàn Tiêu. Hàn Tiêu cảm kích trong lòng sau đó lập tức kéo khoảng cách rồi lần nữa thi triển Tam Thanh Toái Không Kiếm.

Nhưng hắn lần này không tạo được ba kiếm nữa mà chỉ được một thanh, lại còn vô cùng mờ nhạt yếu đuối. Kiếm lao đi đâm vào Ma Lang Thú chỉ gây vết thương nông rồi tự vỡ tan. Mà Ma Lang Thú lúc này hai mắt chảy máu tím càng trở nên điên cuồng. Tốc độ nó lao tới gia tăng, Hàn Tiêu lại bị kiệt sức do đỡ nhiều chiêu hồi nãy, lại còn tiêu hao nhiều linh khi tu sửa trận pháp rồi vết thương trên lưng chưa lành. Hắn lúc này vô lực để địch nhân lao tới với ý đồ cắn xé hắn.

Nhưng đột nhiên cả người Ma Lang Thú khựng lại, Hàn Tiêu rất nhanh phát hiện có những sợi dây mỏng như tơ sáng loáng đang buộc lấy tứ chi của nó. Hắn vội vàng ngoảnh lại liền thấy Đường Nhị đang cố gắng giúp hắn. Cái này là đạo pháp Thiết Chu Ti có thể tạo ra sợi tơ kim loại sắc như lưỡi kiếm, một trong tuyệt học của Đường gia. Đường Nhị đã dùng một chút sức lực cuối cùng giúp đỡ Hàn Tiêu.

Nhưng sau đó liền ngất lịm đi, thiết ti sau đó cũng dần suy yếu nên Ma Lang Thú bắt đầu ngọ nguậy. Hàn Tiêu thấy vậy không lề mề nữa, hắn gượng chạy lao tới bằng hết sức bình sinh. Nếu lúc này không phải hắn g·i·ế·t nó thì nó sẽ g·i·ế·t hắn, là giây phút sinh tử. Sức lực bộc phát lúc gần cửa tự này chính là hy vọng của Hàn Tiêu. Hắn vung một kiếm nhắm ngay cổ Ma Lang Thú.

Keng!

"Khốn-" Hàn Tiêu khẽ kêu.

Ma Lang Thú vậy mà dùng mồm cắn vào lưỡi kiếm, thiết ti đã không thể giữ lại nó lâu hơn. Nó không chậm chễ lập tức biến bàn tay thành mũi kích muốn đâm xuyên ngực Hàn Tiêu. Dù sao ban đầu nó chính là tên đã làm điều tương tự với Công Tôn Kiều.

Chương 18: Ma tộc tập kích (2).