Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 9: Hạo Thiên gia, Hạo Thiên Kiếm Môn.

Chương 9: Hạo Thiên gia, Hạo Thiên Kiếm Môn.


"Thiên Kiếm Tông chắc chắn có tài nguyên cho ta học trận pháp..." Trương Diệp vừa đi vừa nghĩ, hắn lúc này đã ăn xong giờ chỉ đang muốn đi dạo một chút cho xuôi bụng.

Muốn học trận pháp, linh thạch là không thể thiếu. Linh thạch để mua trận bàn, trận kì, trận thạch, máu yêu thú, tinh chất linh thảo,...mấy thứ này đều rất đắt đỏ đối với hắn. Hắn có tổng cộng một trăm lẻ một viên linh thạch, cái này nói nhiều không nhiều nói ít thì chính là. Có lẽ đủ mua nguyên vật liệu để dựng một trận pháp nhất phẩm. Nhưng hắn lại không chắc mình sẽ thành công trong một lần...

Trận Pháp Sư, Phù Sư, Luyện Đan Sư, Thuần Thú Sư đều là những ngành nghề phụ trợ trong tu tiên giới nên tông môn nào cũng rất chào đón. Hắn nếu đến Thiên Kiếm Tông thể hiện ra tài năng trận pháp chắc chắn sẽ được trọng dụng.

Đệ tử ngoại môn một tháng được mười viên linh thạch, đệ tử chân truyền của ngoại môn trưởng lão một tháng được ba mươi viên linh thạch, đệ tử nội môn thì liền tăng lên một trăm viên. Đó là còn chưa nhắc đến đãi ngộ của đệ tử chân truyền của nội môn trưởng lão...

Cái này chính là nguyên nhân tu sĩ đều muốn gia nhập vào tông môn, tại vì vừa có nơi an ổn để tu luyện vừa có nguồn tài nguyên của tông môn hỗ trợ. Đãi ngộ như của Thiên Kiếm Tông đã là thuộc hàng đầu tại Đông Vực, khiến bao nhiêu tu sĩ chỉ trách mình không phải kiếm tu để gia nhập bọn họ. Trương Diệp tư chất bình thường nhưng hắn cũng coi như một nửa người Trương gia, có lôi linh căn, lại còn biết trận pháp (dù chưa thực hành bao giờ). Hắn chưa chắc có phải kiếm tu hay không nhưng tưng đó ưu điểm hắn nghĩ là đủ để vào.

"Ngươi nghe nói gì chưa, hôm nay Thiên Kiếm Tông mang bảo vật trong Thái Cổ Bí Cảnh đi đấu giá ở Bảo Hoàng Lâu đó!" Đúng lúc Trương Diệp đang đi dạo liền nghe được câu này. Một đám tu sĩ bàn tán với nhau chuyện thiên hạ, đi đường cũng có thể thu thập không ít thông tin hữu dụng. Xem ra hắn nghĩ không có sai, ở khu vực quanh đây gặp được đệ tử Thiên Kiếm Tông thực sự không khó. Như vậy hắn chỉ đành đến cái gì mà Bảo Hoàng Lâu một chút vậy.

----------

Cùng lúc này ở Bảo Hoàng Lâu.

Hai tỷ muội Trương gia đã sớm đến đây từ ba ngày trước, họ lúc này đang kiểm tra lại những vật bày bán của tông môn một lần cuối. Những thứ này tuy đáng quý nhưng đối với Thiên Kiếm Tông đều là không cần thiết, đem bán đi đổi lại mấy vạn linh thạch liền tốt.

"Oa...Biể- À không, sư tỷ à~ Thanh kiếm này nhìn thật tốt a!" Tiểu tử này là Trương Tiếu Lâm, hắn là biểu đệ của Trương Linh Nhi. Trong số những đứa trẻ Trương gia hai năm trước đến Thiên Kiếm Tông thì hắn cũng thuộc hàng tư chất tốt. Chỉ cần một năm đã vào được nội môn.

"Đệ nói đúng...kiếm này khí thế thật bá đạo." Linh Nhi đang kiểm kê ở bên cạnh liếc sang nói. Thanh kiếm này toàn thân luyện chế từ một loại chất liệu màu bạc óng ánh vô cùng huyền diệu, chuôi kiếm còn chạm khắc đầu rồng màu vàng rất oai phong, người ta nhìn vào liền cảm giác nó có thể trảm tất thảy.

"Nghe nói là mười sáu năm trước Hạo Thiên Kiếm Môn ở Bắc Vực bị địch nhân tứ phía vây công, tộc nhân chạy trốn khắp nơi. Trong đó cũng không ít người chạy đến Đông Vực chúng ta, một trong số họ trốn vào Thái Cổ Bí Cảnh nhưng kết cục vẫn là vẫn lạc nơi đất khách." Nàng dường như rất am hiểu về chuyện này.

"Hạo Thiên Kiếm Môn...đại gia tộc kiếm tu đỉnh cấp nhất thiên hạ một thời cũng có ngày này...." Tiếu Lâm vận động thần kinh một chút liền nhớ ra cố sự này. Trên dưới Thiên Kiếm Tông không ai không biết Hạo Thiên Kiếm Môn, vì Thiên Kiếm Tông vẫn luôn cùng đại gia tộc này tranh giành vị thế đệ nhất thánh địa kiếm tu.

"Đúng vậy. Nếu không phải thanh kiếm này bị mất đi sức mạnh vốn có, bây giờ chỉ có ngang với kiếm phàm nhân thì cũng không đến mức bị chúng ta đem bán.

Nó bây giờ giá trị lớn nhất là loại chất liệu kì lạ đã được luyện chế để tạo ra nó. Đáng tiếc tông môn chúng ta không có Luyện Khí Sư nào có khả năng khôi phục hay tận dụng thanh bảo kiếm này." Linh Nhi ánh mắt có chút nuối tiếc nói.

Tiếu Lâm cùng Linh Nhi ngắm nhìn bảo kiếm một hồi liền quay lại việc kiểm kê, dù sao nửa canh giờ nữa liền tới giờ đấu giá.

----------

"Haiz...phí vào cửa vậy mà mất đến tám mươi viên linh thạch." Trương Diệp ngồi xuống ghế trong hội trường Bảo Hoàng Lâu, hắn cắn răng bỏ gần như toàn bộ linh thạch chỉ đổi được một ghế rẻ nhất. Không biết như vậy có thể có cơ hội tiếp cận người của Thiên Kiếm Tông không...

Nhưng dù sao bỏ tám mươi linh thạch vào tham quan nơi này cũng có chút đáng. Cả cái hội trường này được làm từ gỗ của linh thụ ngàn tuổi, còn có rất nhiều chi tiết chạm khắc bằng vàng và linh thạch để thể hiện sự giàu có của Bảo Hoàng Lâu. Hội trường thiết kế hình tròn, chính giữa là sàn đấu giá được chiếu sáng bằng giếng trời khổng lồ trên mái của Bảo Hoàng Lâu, xung quanh là ghế ngồi cũng được làm bằng linh thụ ngàn tuổi ngồi vào tạo cảm giác rất thoải mái, mùi hương dễ chịu. Tầng hai chính là dãy phòng dành cho khách quý của Bảo Hoàng Lâu, đa phần toàn là đại thế lực được ngồi ở đó.

Sau một lúc ngồi đợi thì món đồ đầu tiên cuối cùng cũng lên sàn, người chủ trì phiên đấu giá bắt đầu báo tên mặt hàng cùng báo giá:

"Món đồ khai vị ngày hôm nay là Đại Lực Nhân Sâm ngàn tuổi! Đem đi luyện chế rồi hấp thụ nhất định có thể gia tăng khí lực tự thân đủ sức đánh bại cả tứ phẩm yêu thú.

Giá khởi điểm, năm vạn linh thạch!" Món đồ này vừa lên liền không ít người tranh nhau mua,

Tứ phẩm yêu thú tức là ngang hàng với đại năng Nguyên Anh Cảnh. Tu sĩ ở cảnh giới đó phải nói là thủ đoạn vô biên, không thiếu biện pháp khóa linh khí trong cơ thể người khác. Nếu bị dính chiêu này chính là biến thành bị thịt, nhưng nếu khí lực tự thân ngang bằng yêu thú tứ phẩm vậy thì không sợ chiêu khóa linh khí kia. Vẫn có thể giao đấu cùng đối phương, còn trong trường hợp không bị dính chiếu thì chính là treo đối phương lên đánh thành đầu heo.

Như vậy liền coi như đây là một loại thủ đoạn vừa bảo mệnh vừa công kích vô cùng hữu dụng. Món đồ như vậy không có người t·ranh c·hấp thì phí phạm quá, mới chỉ một hồi mà giá từ năm vạn linh thạch đã tăng vọt lên hai mươi lăm vạn. Trương Diệp nhìn mà ngu người, hắn chưa từng thấy qua nhiều linh thạch như vậy.

Những món đồ kế tiếp cũng không tầm thường. Nào là linh đan ngũ phẩm chỉ có luyện đạo Tông Sư mới có thẻ luyện ra, xác yêu thú ngũ phẩm còn mới, tàn dư trận pháp từ thời Thượng Cổ, bản đồ bí cảnh đại năng Hóa Thần để lại,...toàn là kỳ trân dị bảo khắp nơi trên Đông Vực quy tụ về đây. Trương Diệp ngồi xem một hồi đến lác mắt.

Hắn lúc này xem tròn một canh giờ ngồi ngửa mặt nhìn trần nhà choáng váng, các đại năng vung tiền không tiếc a! Hắn cũng muốn một ngày hắn có thể vung tiền như vậy chứ không còn nghèo rách như này nữa. Trong lúc hắn đang bị sốc văn hóa, món đồ cuối cùng được đưa lên. Đột nhiên Trương Diệp giật mình, thần trí hắn bị cưỡng bức tỉnh táo, toàn thân nóng rực, khí huyết sục sôi.

"Chuyện....chuyện gì vậy?!" Trương Diệp đau đớn ngã khỏi ghế, hắm nằm quằn quại dưới đất ôm lấy bản thân mà rên rỉ. Người xung quanh ai cũng không để ý hắn, họ bị khí tức món đồ vừa mang ra thu hút.

Đó chính là thanh bảo kiếm từng thuộc về Hạo Thiên Kiêm Môn mà Thiên Kiếm Tông mang đến, nhưng lúc này nó trông vô cùng khác biệt hồi nãy. Xích khí bao quanh thanh kiếm cuồn cuộn bao trùm cả sàn đấu giá, thân kiếm từ lúc mang lên đến giờ cứ lơ lửng trên giữa sàn đấu giá không ngừng tỏa ra uy áp. Uy áp của nó đẩy lui tất cả những người ở gần sàn đấu giá.

Những người tu vi thấp kém dưới Nguyên Anh đều không chịu được mà tháo lui ra ngoài phòng đấu giá. Dưới Nguyên Ảnh Cảnh bây giờ còn lại trong hội trường đấu giá chỉ có hai tỷ đệ Linh Nhi và Tiếu Lâm ở tầng hai cho khách quý được trận pháp bảo vệ và tiểu tử Trương Diệp vẫn đang quằn quại dưới đất. Lúc này mấy lão Nguyên Anh trong phòng đấu giá chỉ biết đứng nhìn chứ không lại gần. Đứng gần nhất với thanh bảo kiếm có ba vị Hóa Thần Cảnh.

Trong đó một vị là lâu chủ của Bảo Hoàng Lâu, hai vị còn lại là tán tu tại Đông Vực đều là bằng hữu của lâu chủ.

"Thứ đồ này rốt cuộc tại sao vào lúc này mà tác quái?" Một trong hai người bằng hữu của lâu chủ nói, thần sắc y cực kì không thoải mái.

"Rõ ràng hồi này không bị sao, có người hạ thủ?" Vị còn lại vừa nói xong, bàn tay lập tức hướng phòng của hai tỷ đệ Trương gia rồi dùng lực kéo bọn họ ra.

Linh khí bàng bạc như đại thủ nắm lấy hai người, họ bị cưỡng chế kéo ra khỏi trận pháp bảo vệ, vừa ra đã cảm nhận uy áp mãnh liệt từ bảo kiếm kia mà run rẩy nhưng một khắc sau được vị Hóa Thần Cảnh kia dùng linh khí bọc lại bảo vệ. Hai người lấy lại tỉnh táo nhìn nhau lo lắng, họ hiển nhiên cũng không biết rốt cục chuyện gì đã xảy ra.

"Thiên Kiếm Tông các ngươi tính kế Bảo Hoàng Lâu? Tính kế Thương gia bọn ta?!" Lâu chủ trừng mắt quát lớn.

"Tiền bối bớt giận! Chúng vãn bối thực sự không biết chuyện gì xảy ra!" Trương Linh Nhi vội vàng cúi đầu nói, tay nàng còn dơ ra lệnh bài của Sở Trưởng Lão. Ba vị Hóa Thần kia thấy lệnh bài Sở trưởng lão liền áp chế xuống, bọn họ đều biết nữ nhân đó không dễ chọc vào.

Đột nhiên lúc này một thứ gì đó ở rìa hội trường đấu giá thu hút sự chú ý của lâu chủ. Đó là tiểu tử Trương Diệp, hắn vì lý do gì đó cũng bị xích khí cuốn quanh, toàn thân hắn bị xích khí nâng lên không trung. Nhìn hắn lúc này đau đớn vô cùng, toàn thân co giật, máu chảy ra từ hai lỗ mũi cùng hốc mắt.

"Tiểu tử Luyện Khí này lại liên quan đến dị tượng bảo kiếm?" Lâu chủ thầm nghĩ, y lập tức quơ tay vận linh khí kéo Trương Diệp lại gần nhưng đúng lúc đó bảo kiếm lại bất ngờ phát ra mạnh mẽ kiếm khi. Ba vị Hóa Thần cảm nhận nguy hiểm lập tức vận thủ đoạn phòng thân nhưng đều bị kiếm khí bá đạo đánh lui lại về sau, Nguyên Anh trong hội trường đều lập tức b·ị đ·ánh bay ra ngoài.

Sau đó năm người bọn họ đều nhìn thấy xích khí chung quanh bảo kiếm đang kéo Trương Diệp lại gần. Đến khi Trương Diệp đến gần hơn, ánh sáng từ giữa sàn đấu giá dần soi sáng khuôn mặt hắn, Linh Nhi cùng Tiếu Lâm nhìn thấy khuôn mặt này liền tròn mắt ngạc nhiên. Đều lớn lên cùng nhau, bọn nàng chả nhẽ không nhận ra Trương Diệp?

Chương 9: Hạo Thiên gia, Hạo Thiên Kiếm Môn.