Thảo!
Lý Vỹ khuôn mặt khổ sở khóc không ra nước mắt.
“Được rồi, ta giúp ngươi chọn.”
Lý Vỹ còn chưa kịp phản ứng liền bị Dương Siêu đá văng xuống lôi đài.
Khuôn mặt của Lý Vỹ hiện tại quá bẩn thỉu, Dương Siêu cũng ngại đưa tay đụng vào.
Dương Siêu cũng có chính mình phân tấc.
Ra đòn chỉ vừa vặn đủ lực đạp văng đối phương mà thôi.
Hắn bản thân cũng không phải kẻ thích bạo ngược.
Lý Vỹ tuy rằng rất gợi đòn, nhưng cũng không có chạm đến ranh giới của Dương Siêu.
Đánh hắn chẳng qua là vì tiền mà thôi.
Đúng vậy, vì tiền cho nên mới đánh, nếu không phải trên người hắn còn lưu lại vài viên linh thạch, Dương Siêu liền lười nhác đụng chạm.
Đại khái trôi qua mười mấy cái hô hấp, Dương Siêu lại một lần nữa nói: “5 cái hô hấp để ngươi lên võ đài.”
Mặc dù thương tổn không đủ sâu nhưng đau đớn lại tương đối lớn.
Thế nhưng hắn hiện tại không thể từ bỏ, hắn phải đợi cho đến lúc Lý Tiêu Thất xuất hiện, hắn muốn báo thù.
Hắn muốn để cho Dương Siêu phải trả giá.
Ôm lấy quyết tâm, Lý Vỹ chật vật ôm bụng hướng về phía võ đài mà đi.
“Ngọa tào!”
“Mặc dù rất hận hắn, thế nhưng là ta thật sự phục hắn, quá mẹ nó kháng đánh a!”
“Phục cái rắm, ta lại cảm thấy quá ác tâm, làm gì có kẻ ngu ngốc nào thích bị ăn đòn, đằng này còn cho tiền để người khác đánh, ta khẳng định tên này trong người chắc chắn có bệnh.”
“Ngươi nói đúng, quá biến thái, về sau cách hắn xa xa một chút a.”
“…”
Bị đám người ở dưới chỉ trỏ nhạo báng, Lý Vỹ nội tâm càng trở nên căm phẫn, khuôn mặt của hắn càng thêm vặn vẹo, à không, khuôn mặt của hắn lúc này đã không thể nào vặn vẹo thêm được nữa, tức giận chỉ khiến hắn càng thêm đau đớn mà thôi.
Hắn vừa mới bước chân lên lôi đài liền bị Dương Siêu dịch chuyển đến trước mặt, vẫn như cũ là bị một cước đạp thẳng vào bụng để hắn lại một lần nữa bay ngược về phía võ đài.
Kiếm tiền liền được, lười nhác cùng bọn hắn tốn thời gian.
Một cước này tuy không đến nổi gãy xương, nhưng cũng đủ để hắn nôn hết cả những gì có trong dạ dày.
Phốc!
Cũng may là tốc độ của Dương Siêu vượt xa người thường liền dễ dàng né tránh.
Nếu như bị nôn vào người, hắn thề tâm g·iết người đều có.
Dương Siêu vuốt vuốt lòng ngực, một mặt may mắn nói: “Thảo! Tí thì xong!”
“Khụ khụ…ọc…” Lý Vỹ nằm ở cách đó không xa không ngừng ôm bụng n·ôn m·ửa, hắn ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Dương Siêu.
Mặc dù đôi mắt của hắn lúc này đã nhập nhèm không thấy rõ, thế nhưng là chưa từng thấy hắn nháy mắt qua.
“Ngọa tào! Không phải chứ? Từ lúc nào mà hắn có ý chí kiên định như vậy a, bị đoạt xá?” Dương Siêu có chút rụt rụt cổ lẩm bẩm.
Sau đó liền lập tức mặc niệm giao diện hệ thống.
【Lý Vỹ】
【Cảnh giới: Luyện thể đại thành】
▸Lực lượng: 9
▸Phòng ngự: 7
▸Tốc độ: 7
【Võ kỹ: ☯Thiết ưng trảo (hoàng giai trung phẩm) (tiểu thành)】
“Cũng không có cái gì khác thường a?” Dương Siêu lẩm bẩm nói.
“Mặc kệ hắn, có hệ thống ta còn sợ? Vậy cũng quá phế vật đi!” Dương Siêu hừ hừ nói liền không còn để bụng.
Thời gian lại đến, Dương Siêu tiếp tục mở miệng nói: “Ngươi còn một lần cơ hội duy nhất.”
Lý Vỹ cũng không có vội đi lên võ đài mà hướng về phía đám đệ tử nói: “Chư vị, các ngươi cũng thấy, Dương Siêu hiện tại đã đắc tội đường ca của ta, linh thạch trên người của hắn bảo đảm giữ không được, đường ca của ta thế nhưng là khai mạch cảnh đã mở ra 33 đoạn, Dương Siêu tuyệt đối không phải đối thủ của hắn, hiện tại ai có thể cho ta mượn đến linh thạch, đến lúc đó ta Lý Vỹ sẽ vô cùng cảm tạ.”
Cảm tạ?
Được ngươi cảm tạ thì có ích gì?
Có thể đẻ ra linh thạch sao?
Nói thật dễ nghe, hừ!
Đối với cách làm của Lý Vỹ để cho bọn đệ tử vô cùng khinh thường, hận không thể đi lên cho hắn vài cái bạt tai.
Nhìn thấy không có bất kỳ một ai ngó ngàng đến mình, Lý Vỹ trong lòng vừa giận vừa gấp.
Không những vậy, Dương Siêu còn ở bên cạnh hối thúc: “Ngươi còn có 10 cái hô hấp.”
Cái này để cho nội tâm của hắn càng thêm nhảy cẫng.
Kỳ thật, thời gian muốn trôi qua đã lâu, nhưng không hiểu vì cái gì Dương Siêu cảm thấy con hàng Lý Vỹ này có thể ngoài ý muốn giúp hắn kiếm thêm một bút thu nhập, cho nên liền để hắn ở đó cùng đám đệ tử kia lôi kéo.
Đều là tiền nha, không khó coi!
“Mượn một trả gấp đôi, ở đây ta có thể cho ngươi viết giấy nợ.” Lý Vỹ nghiến răng nói.
Mặc dù là vậy, cũng không có ai đi lên cho hắn mượn.
Dương Siêu thì một bên thúc giục: “Nhanh nha, ta sắp đợi không nổi a.”
Cái này để cho Lý Vỹ càng thêm gấp rút, hắn vội vàng gào thét: “Gấp ba có được hay không? Hiện tại ta không có, thế nhưng đường ca của ta có, chỉ cần hắn thắng ta liền sẽ thu đến một bút linh thạch, đến lúc đó chắc chắn sẽ còn trả về cho các ngươi, các ngươi chẳng lẽ không muốn hồi vốn, không muốn kiếm lời sao? Ta sẽ hướng về đường ca nói tốt cho các ngươi a.”
Lý Vỹ là thật sự bị dồn đến đường cùng rồi, cái gì nói được hắn đều muốn thử, chỉ cần hiện tại thu đến linh thạch, để hắn quỳ hắn đều nguyện ý.
Dù sao mặt mũi của hắn đều bị Dương Siêu đánh cho biến dạng, còn quan tâm gì đến chuyện có mất mặt hay không a.
Nghe nói như vậy, đám người trong lòng cũng có chút ý động, để bọn hắn hiện tại đánh bại Dương Siêu là điều không thể, Lý Tiêu Thất là ngoại môn đệ tử, thực lực không yếu, hơn hết, hắn còn là khai mạch cảnh, cho nên nói thế nào đều khó mà thua được.
Hiện tại có cơ hội tham gia góp vốn, vậy bọn hắn còn chờ đợi cái gì nữa đâu.
Nghĩ như vậy, lúc này liền có người đứng ra cho Lý Vỹ mượn tiền, có người thứ nhất liền bắt đầu có người thứ hai người thứ ba.
Đương nhiên, bọn hắn cũng không thể ngu ngốc cho mượn không, toàn bộ đều yêu cầu Lý Vỹ viết giấy cam kết.
Có giấy cam kết, bọn hắn cũng không sợ đối phương quỵt nợ.
Rất nhanh, Lý Vỹ liền mượn đến gần 100 viên linh thạch, cũng không phải là đám đệ tử không ra sức, mà Lý Vỹ không dám mượn nhiều, hắn sợ không đủ linh thạch để trả, mặc dù đầu b·ị đ·ánh sưng nhưng vẫn chưa đến mức hoàn toàn mất đi lý trí.
Có được linh thạch, đối mặt với Dương Siêu, Lý Vỹ liền vững vàng hơn.
Chỉ mới vừa đặt chân lên võ đài, Lý Vỹ còn chưa kịp mở miệng liền phát hiện Dương Siêu đã đứng tại trước mặt của hắn, vươn tay liền đem túi trữ vật c·ướp lấy.
“Ngươi….” Lý Vỹ có chút sợ hãi lùi về sau tức giận nói.
“95 viên, vừa vặn đủ ngươi thoải mái gần nữa canh giờ a, thế nào? Hay là muốn b·ị đ·ánh?” Thu xong linh thạch, Dương Siêu một bộ cười cười nhìn hắn nói.
Thấy vậy, Lý Vỹ cũng đem lời nói vừa mới ra khỏi khoé miệng cho nuốt xuống, vội vàng lắc đầu nói: “Không không, không đánh, nghe ngươi, đều nghe ngươi a!”
“Tốt! Vậy ngươi tự mình lăn xuống võ đài a, ta cũng ngại bẩn.” Dương Siêu xua tay ra hiệu nói.
Quá khuất nhục!
Trong lòng của hắn giờ phút này là vô tận căm phẫn, thế nhưng hắn thật sự không dám phát tác, chỉ có thể nín nhịn cúi đầu hậm hực đi xuống.
Dương Siêu cũng không có ác thú để hắn tiến hành bò lăn xuống võ đài.
Thu đến linh thạch hắn liền trở về chỗ cũ, sau đó mặc niệm hệ thống nạp tiền.
Đinh! 【 Nạp tiền thành công, tài khoản hiện tại của túc chủ là 532 viên hạ phẩm linh thạch】
Ân, lại tăng, chân muỗi tuy bé nhưng vẫn là thịt a!
Dương Siêu hài lòng cười cười, bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần chờ đợi Lý Tiêu Thất mang tiền đến cửa.
Tuy rằng có chút lo lắng Lý Tiêu Thất chơi xấu gọi người, nhưng Dương Siêu cũng không hoàn toàn sợ, dù sao nơi này nhiều người như vậy, Dương Siêu cũng không tin bọn hắn ở nơi này dám cả gan làm loạn.
Thời gian nhanh chóng liền trôi qua khoảng ba cái tuần trà (hơn 30 phút).
Dương Siêu cảm giác được thứ gì đến, ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời nhếch miệng nói:
“Cuối cùng cũng đến!”
0