Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Tu Tiên Thời Đại
Unknown
Chương 14 Xuân Tóc Đỏ
Chương 14 Xuân Tóc Đỏ
Để mà nói thì vị Sĩ Quan kiêm Bếp Trưởng tại quân doanh này không xấu.
Tất nhiên là đang mở bài nói là thế.
Để kể chi tiết ra thì. . .
"Hai nhóc vào đây." Giọng người đàn ông vang lên. Âm điệu cũng không cao khá bình thường không có gì không ổn.
Chỉ là . . .
"Mẫu Hậu ! Cái thằng ranh kia ! Mày khóc lóc cái gì ? Tao có ăn của mày miếng thịt nào hả ? Tao lại không phải cọp. Mày có nín ngay không ?" Chưa bình thường được hai giây, Xuân Tóc Đỏ đã về lại con người lúc đầu hai người thấy.
Không hiểu sau trong đầu Trần Võ Sâm lại vang lên câu thơ:
"Bản chất của Sư Tử là ăn thịt, không ăn cỏ. Bản chất của Xuân Tóc Đỏ là nạt người, không đổ vỏ, chỉ róc xương. Cầu phước an lành sẽ đến và sư tử ăn Phùng Thế Minh, không ăn ta."
Ân . . . Thôi niệm !
"Mấy đứa tới đây để làm việc hay là làm giám thị ? Đừng có đứng ngây ra đó phụ mọi người mang vác thớt, tỏi và sả ra phía sau đi. Thật là bọn trẻ thời nay, chỉ biết ngồi mát ăn bát vàng. Bằng tuổi chúng nó. . . À cũng vậy làm ngay đi !!!"
Hiển nhiên Xuân Tóc Đỏ là một người nói rất nhiều, không biết ông có theo nghiệp rap làm rapper không.
"Có lúc ta tưởng ta đã thoát ra khỏi Địa Ngục thế nhưng không. Ta chỉ đang từ Địa Ngục này chuyển hộ khẩu sang Địa Ngục khác. Biết thế xin ốm ở lại Học Viện cho rồi." Phùng Thế Minh ủ rũ nói, tuy nhiên tay chân vẫn không thể ngừng cầm nắm một đống túi Sả và Tỏi.
Trong khi đó Trần Võ Sâm lại để ý điều khác.
"Này, Thế Minh. Cậu có để ý thấy đống nguyên liệu này rất giống thành phần luyện chế Thực Thú Đan không ?" Trần Võ Sâm thì thầm vào tai Phạm Thế Minh.
"Sao mà biết được ? Tôi lại không phải Luyện Đan Sư ? Cơ mà đây là bếp !!! Bếp đó hiểu không ? Chỗ này thì sao Luyện Đan ? Luyện thịt xiên nướng à ? Cậu không có bị ngáo chửi chứ ?" Phùng Thế Minh hồ nghi nhìn Trần Võ Sâm tưởng hắn lên cơn mê sảng gì ăn nói tầm bậy, tầm bạ.
"Không phải đâu ! Ai nói Luyện Đan phải cần lò luyện đan và là Luyện Đan Sư chứ ?" Trần Võ Sâm nói nhỏ, thi thoảng còn đảo mắt ra phía sau nhìn Xuân Tóc Đỏ.
Phạm Thế Minh dùng ánh mắt như nhìn người điên về phía Trần Võ Sâm. Sau đó không hiểu thế nào lại ghé sát tai hắn nói.
"Cũng phải ha. Luyện Đan Sư sao lại cần đi luyện đan ? Mà không luyện đan thì cần gì đến lò luyện phải không ? Họ cần đun sôi dược thuốc và rồi cho vào lò vi sóng sau đó cho vô tủ lạnh là ra đan ha. Bệnh thần kinh thật mà." Phùng Thế Minh nói xong không quên nhìn Trần Võ Sâm như nhìn người điên.
"…" Trần Võ Sâm. Thực ra hắn đồng ý với Phùng Thế Minh.
Câu chuyện dừng lại ở đó khi cả hai tới bếp bên trong thì lại được phụ bếp trong này giao việc khác. Chỉ thấy cả hai được giao cho mười hai khay thịt đầy ắp đã được xay nhuyễn, công việc được giao lại là ngồi vo viên.
Lúc này Phạm Thế Minh mới ngạc nhiên hỏi. "Thịt viên ? Quân Doanh ăn thịt viên hả ? Cơ mà cho cái gì đây sao cứ giống màng bọc thực phẩm ?"
Trần Võ Sâm ngồi cạnh chỉ cười trừ. "Nhìn cho rõ vào bạn. Đây là Màng Hóa Đông, khi gặp nhiệt độ nó sẽ săn lại hóa cứng."
"Để làm gì ? Kẹo cao su ? Khẩu vị người trong đây lạ vậy sao ?"
Bỗng nhiên giọng một người đàn ông từ ngoài bước vào trong vang lên: "Nó không phải để nhai cũng không phải để thưởng thức. Nó là thứ bổ sung năng lượng cho binh sĩ trên chiến tuyến."
Xuân Tóc Đỏ từ ngoài bước vào, nhìn thấy lão Phùng Thế Minh cả người run cầm cập, câm như hến, ngoan như cún một dạng.
Trần Võ Sâm thấy bạn mình hèn vậy cũng rất bất đắc dĩ.
"Nhóc tên gì ?" Xuân Tóc Đỏ hỏi, tay hắn chỉ thẳng vào Trần Võ Sâm.
"Trần Võ Sâm ạ." Trần Võ Sâm trả lời ngay thật.
"Thích luyện đan không ? Ta dạy cho nhóc."
"Chú biết luyện đan ạ ?" Trần Võ Sâm giật mình hỏi. Hắn tưởng đống thịt này khi sơ chế xong thì sẽ có một nhóm người khác là Luyện Đan Sư ra tay luyện. Hóa ra người đó lại là vị ghê gớm như Diêm La Vương này.
"Sao ? Không thích hả ? Không thích ngươi có thể ở đây vo thịt viên." Xuân Tóc Đỏ hằn học nói. Hiển nhiên hắn sẽ không có kiên nhẫn thuyết phục ai đó làm việc họ không thích.
"Không ! Thích chứ ạ." Trần Võ Sâm vội đáp. Theo nguyên tác thì hắn sẽ học được một thân Luyện đan cao siêu ở một cô giáo ở trường công kia cơ nhưng học ở đây cũng được.
Lí do chính là vì kiến thức luyện đan mà vị cô giáo kia cũng là do hắn viết nên chỉ cần nắm sơ qua cách luyện đan thực tế Trần Võ Sâm có thể suy ra cách luyện gốc.
Phải biết Trần Võ Sâm thiết lập cô giáo kia chính là hàng thật giá thật Dược Thần a !
Xuân Tóc Đỏ lôi Trần Võ Sâm tới một căn phòng, ở đây phía trước có một cái lò luyện khá lớn trông như lò luyện than, ánh lửa trong đó cứ bập bùng khiến cho cả căn phòng kín mít càng thêm nóng như phòng xông hơi.
"Luyện Đan Sư là một nghề khó đòi hỏi thiên phú và khả năng quan sát rất cao. Nếu nhóc không thể nắm bắt được nhịp độ khi luyện chế thì rất dễ thành phế đan. Tuy nhiên rất may là Thực Thú Đan có rất nhiều cấp độ. Trong đó cấp 0 là dễ nhất, phù hợp với luyện đan sư tập sự."
"Cầm một viên Sơ Chế Thịt qua đây." Xuân Tóc Đỏ ngồi xuống cạnh lò luyện đan, mặc kệ cơn nóng của hỏa lò hắn cũng không nhăn mày dù một cái.
Trần Võ Sâm theo tay Xuân Tóc Đỏ chỉ với tới một viên Sơ Chế Thịt trên khay đưa tới cho hắn.
"Quan sát này." Xuân Tóc Đỏ căn dặn.
Chỉ thấy Xuân Tóc Đỏ tay nắm Sơ Chế Thịt ném vào Lò Luyện, hai tay khép chỉ nhưng Trần Võ Sâm nhìn rất rõ ràng theo chuyển động tay của hắn có một luồng Linh Khí từ đan điền xuất ra dọc theo hai cánh tay hóa khí di chuyên nhịp nhàng một nâng viên Sơ Chế Thịt, một bên tăng nhiệt độ trong hỏa lò.
"Đây là kỹ thuật khống hỏa !" Trần Võ Sâm lẩm bẩm.
Xuân Tóc Đỏ nghe được nhưng chỉ cười không nói. Sau đó hắn lại tiếp tục lấy tay vẽ một đường tròn, Sơ Chế Thịt theo tay hắn trỏ cũng xoay tròn theo.
Tuy nhiên theo Trần Võ Sâm quan sát thì không đơn giản thế.
Rõ ràng là nãy giờ Xuân Tóc Đỏ xoay Sơ Chế Túi Thịt rất bất quy tắc, lúc trái, lúc phải, lúc trên, lúc dưới, lúc chéo ngang trái, lúc chéo ngang phải. Rất hỗn loạn nhất thời làm Trần Võ Sâm hồ đồ theo, tinh thần hắn theo đó mà tiêu hao rất nhanh, có dấu hiệu khô kiệt và sẽ bị mất tập trung.
"Tỉnh táo."
Đột nhiên một cảm giác rất mát chảy mạnh vào tâm trí Trần Võ Sâm làm hắn thoải mái và tập trung trở lại.
Lần này Trần Võ Sâm đã hiểu tại sao Xuân Tóc Đỏ lại làm thế. Đây không phải bất quy tắc mà là chuyển động theo nhiệt độ. Hiểu rồi Trần Võ Sâm quan sát cũng dễ dàng hơn vì hắn không phải nhìn Sơ Chế Thịt nữa mà hắn nhìn theo chiều của ngọn lửa.
Lúc này giọng của Xuân Tóc Đỏ lại vang lên: "Nấu ăn hay là luyện đan cũng là một dạng. Chỉ khi ta biết nắm bắt được độ dung hòa của các vật liệu với nhau thì sản phẩm ra mới không thất bại."
Xuân Tóc Đỏ nói đến đây thì Trần Võ Sâm đã thấy lớp vỏ ngoài của Sơ Chế Thịt đã cứng lại. Một viên Thực Thú Đan đã ra đời.
Xuân Tóc Đỏ lấy tay tiếp lấy viên đan. Cả quá trình luyện cho đến khi hoàn tất chỉ vỏn vẹn trong vòng đúng 2 phút.
"Ăn đi." Xuân Tóc Đỏ ra lệnh cho Trần Võ Sâm.
Trần Võ Sâm cũng không dám cãi, nhanh tay tiếp lấy bỏ vào miệng. Một cảm giác thư mát và tràn đầy năng lượng ngập tràn trong người hắn.
"Thật thần kì." Trần Võ Sâm đè kịch bản ra nói. Tất nhiên hắn không thực sự bất ngờ.
"Đúng vậy ! Người nghĩ ra Thực Thú Đan đúng là một nhân tài. Chỉ một cách luyện chế đơn giản mà đã có thể cứu hàng tỉ người." Xuân Tóc Đỏ cảm khái nói. Điều hắn đang nói không chỉ là c·hiến t·ranh mà còn là sự cứu đói cho những phàm nhân đói khổ.
Phải biết Thực Thú Đan lúc ra đời chính là một cuộc Cách Mạng lớn. Vừa dễ sử dụng, Thực Thú Đan cấp thấp thì dễ chế biến, nguyên liệu lại không phải quá khó kiếm vì Yêu Thú mà thôi, ngày ngày có hàng trăm triệu Yêu Thú xuất hiện ở khắp nơi.
Thực Thú Đan xuất hiện đã giải quyết bài toán khó về tính hung lệ trong thịt Yêu Thú một vấn đề mà thường gặp phải khi con người ăn thịt đồng loại cũng thấy.
"Các cấp độ Thực Thú Đan tiếp theo hãy từ từ khi nhóc làm thành thạo luyện chế được Thực Thú Đan cấp 0 đã. Từ giờ Sáng hãy tới đây đừng tập trung với Quân Doanh làm bên ngoài bếp. Chiều thì vào luyện đan tới tối."
Trần Võ Sâm nghe mà mơ hồ. Hắn có cảm giác sắp tới hắn sắp bận và mệt còn hơn Phùng Thế Minh.
"Dạ."
Nhưng cũng tốt. Trần Võ Sâm cũng định sẽ làm Luyện Đan Sư vào một ngày nào đó.