Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 22 Thần Khí Gatling Gun

Chương 22 Thần Khí Gatling Gun


Một lúc sau Hạ Vượng chủ động xông lên, cung kính nói to với hai người anh em:

"Thưa thủ lĩnh ! Đám trẻ này đã g·iết không ít anh em của chúng ta, nếu như cứ để chúng đi linh hồn anh em đã bị c·hết dưới tay bọn chúng sẽ khó lòng mà siêu thoát."

Tiếng nói của Hạ Vượng rất to khiến cho đám đạo tặc xung quanh nghe rất rõ khiến cho huyên náo một nhóm lớn.

"Đúng ! Đúng ! Đám người này là kẻ x·âm p·hạm ! Phải g·iết kẻ x·âm p·hạm."

"Uống máu kẻ x·âm p·hạm, rửa mối thù c·hết anh em !"

"Đạo Tặc Khăn Vàng không sợ chiến, không s·ợ c·hết ! Chém chúng !"

. . .

Tôn Nhị nhíu mày, nhìn Hạ Vượng ánh mắt đầy sát khí. Hắn thật không ngờ Hạ Vượng lại có một tay này. Đến giờ mà Tôn Nhị còn không nhận ra Hạ Vượng đang muốn phản bội hắn thì hắn thật ngu ngốc.

"Xem ra ta có mắt c·h·ó mới đi trọng dụng loại người như ngươi ! Đi c·hết đi." Tôn Nhị vung tay lên, một lớp bột không hình thù, không màu sắc thổi tới Hạ Vượng.

Thế nhưng cảnh tượng Hạ Vượng nằm lăn lóc ra đất ngứa ngáy van xin tha thứ lại không thấy, Tô Nhị thấy thế nhíu mày khó hiểu nhìn.

"Hừ ! Thủ lĩnh đây là ngài có ý gì ? Ngài định độc c·hết toàn thể anh em vào sinh ra tử với ngài sao ?"

Hạ Vượng âm dương quái khiếu nói.

"Từ từ Tôn Nhị ! Tên này có gì rất khác." Tôn Nhất trầm trọng nói. Hắn là một người n·hạy c·ảm nên đã sớm nhận ra Hạ Vượng có gì rất khác với thường ngày.

"Khác gì ? Không phải một con c·h·ó muốn thừa nước đục cắn loạn chủ hay sao ?" Tôn Nhị bực tức nói.

"Hắn thân xác dường như đã không còn linh hồn." Tôn Nhất nghiêm trọng nói.

"???" Tôn Nhị.

Tôn Nhất nói cũng không quá nhỏ nên không chỉ Tôn Nhị nghe thấy.

"???" Đám người học viện cũng khó hiểu. Người ở ngay đó sao lại nói là không có linh hồn ? Với lại linh hồn là thể rắn hay gì mà ngươi nhìn thấy ?

Họ không biết là Tôn Nhất đối với linh hồn và tâm linh có rất sâu sự mẫn cảm, hay nói đơn giản hơn là khả năng quan sát của hắn rất tốt. Hắn sớm nhìn ra Hạ Vượng đôi mắt trong suốt không có cảm xúc khi nói ra những câu từ đầy phẫn nộ kích thích thuộc hạ. Đây giống như là một con rối đang bị ai đó điều khiển vậy.

Tôn Nhị thì rất tin lời anh mình. "Anh có biết giờ linh hồn hắn ở đâu thao túng hay là kẻ nào đoạn linh hồn hắn không ?"

Tôn Nhất lắc đầu, hắn biết được mới là có quỷ. Biết được tường tận như thế trừ khi hắn là tâm can bảo bối của Hạ Vượng thì may ra mới biết. Tất nhiên chuyện đó là không có khả năng nên . . .dẹp đi.

Tuy vậy đám thuộc hạ mù quáng cũng đã lao lên t·ấn c·ông đám người Lý Huy Hoàng, lối đánh có phần mù quáng như mất lý trí không còn giống có linh tính.

"E là không chỉ Hạ Vượng, đám thuộc hạ cũng đã bị kiểm soát." Tôn Nhị nhăn mày nói.

Đạo tặc như bị điên lao vào t·ấn c·ông đám Lý Huy Hoàng với cùng một biểu hiện là đôi mắt đỏ ngầu, lối đánh điên cuồng có phần giống như cuồng bạo.

"Đội Trưởng ! Đám người này hình như bị Trận Pháp mê hoặc tâm trí." Lúc này Nguyễn Oanh Oanh lên tiếng. Cô thường hay theo cha mẹ đi thăm quan xí nghiệp gia đình và tiếp xúc không ít Trận Pháp tương tự để trừng phạt những kẻ quỵt nợ nên rất rõ.

"Dựng Trận Pháp." Lý Huy Hoàng quát. Ở thời đại này đấu pháp đánh quần chiến rất thống nhất là hợp Linh Khí của tất cả thành viên thành một lớp bảo vệ sau đó mới từ từ đưa ra kế hoạch t·ấn c·ông. Dạng chiến đấu này từ khi Trận Pháp đơn giản này được một vị Tu Chân Giả thiên tài nghĩ ra đã được phổ cập suốt ngàn năm nay.

"Phạm Quốc Hùng ! Lôi v·ũ k·hí chính ra đi, không có thời gian để trì hoãn đâu. Chuyện này có chút kì lạ, tôi có dự cảm không lành." Lý Huy Hoàng ra tiếp mệnh lệnh. Trực giác trong hắn đang thôi thúc hắn bỏ chạy khỏi đây, điều này làm hắn rất lo lắng.

Đám đạo tặc mất trí xông lên điên cuồng dùng nhục thân xông vào lớp Khiên Linh Khí, người thường thì như muỗi nhưng một số Luyện Khí Kỳ đạo tặc xông đập thì lại khác. Uy lực của một con sói thì không thể l·àm c·hết hổ nhưng số lượng tới cả đàn liên tục t·ấn c·ông thì đã khác.

"Đợi mỗi câu này." Phạm Quốc Hùng hân hoan nói. Từ trong Nhẫn Trữ Vật đại sát khí của hắn được lôi ra.

Một cây Galting Gun to bằng người của Phạm Quốc Hùng xuất hiện. Toàn thân s·ú·n·g được làm bằng vàng chói lòa cùng biểu tượng con Đại Bàng quắp đầu lâu được điêu khắc lên báng s·ú·n·g. Mà theo như Phạm Quốc Hùng từng kể để có thể đạt được khổ s·ú·n·g này hắn đã phải ăn rất nhiều đau khổ và dùng nó rất là tốn kém khi đ·ạ·n đều là loại Linh Khí nén lại trong từng viên đ·ạ·n. Mỗi viên để có thể nạp đầy Linh Khí đều là toàn bộ Linh Khí của một vị Luyện Khí Kỳ đỉnh phong không ngừng nghỉ thu nén Linh Khí mình vào dụng cụ đặc biệt và nén lại nạp vào. Chính vì thế đ·ạ·n vô cùng đắt đỏ nên Phạm Quốc Hùng rất luyến tiếc sử dụng. Mỗi một ngàn viên đ·ạ·n đều là tiền tiêu vặt của hắn trong vòng một tháng.

Mà thứ sản phẩm đến cả người giàu mà còn sợ tốn thì làm gì có chuyện không giải quyết được vấn đề ?

Chỉ thấy Phạm Quốc Hùng giương s·ú·n·g lên, ống nòng xoay vòng rất nhanh đưa những viên đ·ạ·n ra ngoài với một độ kinh khủng 50 đến 60 viên chỉ trong một giây, thoáng chốc chỉ một phút đám Đạo Tặc lao lên đã ngã dúi dụi xuống đất không còn một mống. Phạm Quốc Hùng chiến thắng dễ dàng lấy được MVP nhưng chính thức bay ba tháng tiêu vặt. Dù vậy trên mặt hắn không có gì là đau buồn.

Nhưng Hạ Vượng thì lại có. Hắn thật không có ngờ nhìn bề ngoài như một thằng ca sĩ thần tượng trong vẻ ngoài bóng bẩy đó lại có lúc lôi ra v·ũ k·hí khủng bố như vậy. Thoáng chốc đám lính của hắn đã bị tiêu diệt sạch.

Dù vậy Hạ Vượng tuyệt nhiên không lo lắng vì kết quả vẫn đạt được như hắn mong đợi.

"Lấy máu ươm mầm lên hạt giống cho sự trở lại của ngài. Một trong Bát Đại Phán Quan Âm Giới, Huyết Độc Ma Vương xin ngài hãy trở lại và thống lĩnh con người phàm tục." Hạ Vượng đọc thần chú, hai tay ấn đan xen tạo nên một ấn pháp kì lạ từ đó máu huyết của đám người không chỉ ở đây, trên đỉnh núi. Mà là một lượng máu khổng lồ từ cả dưới núi bỗng bay lên tập trung trên khoảng không tạo thành một quả cầu máu khổng lồ đưa cả Hạ Vượng vào trong đó.

Đám người Lý Huy Hoàng phía dưới nhìn lên mà kinh hãi không thôi. Không chỉ vậy mà đến Tôn Nhất Tôn Nhị cũng tỏ ra như lâm đại định khi nhìn vào đống máu khổng lồ đó không biết từ đó sẽ lao ra nhân vật gì.

Hai anh em như có tâm linh tương thông chỉ cần nhìn vào mắt nhau cả hai đã thống nhất phi tới Hạ Vượng, Tôn Nhất lôi ra thanh kiếm lớn của mình kém xuống, một kiếm này thật mạnh, uy lực đã là Kết Đan Sơ Kỳ, trong khi đó Tôn Nhị lại huy quyền, nắm đấm này của hắn thậm chí còn mạnh hơn Tôn Nhất khi uy lực của nó đã là Kết Đan Trung Kỳ đỉnh. Uy Lực đấm này đã rất gần Kết Đan Hậu Kỳ.

Thực lực của hai anh em này cũng làm Phạt Thần đội c·hết lặng. Trong đầu họ đã thầm chửi lớn hệ thống tình báo của Chính Phủ không ngớt.

Đây mà là Trúc Cơ Trung Kỳ ? Rõ ràng hai anh em này là hai con quái vật Kết Đan Kỳ được không ? Trong khi cả Phạt Thần đội thực lực có Lý Huy Hoàng cao nhất mới Trúc Cơ Hậu Kỳ thì sao đánh ?

Có phải là truyện đọc đâu mà đòi đánh vượt cấp ? Mà lại còn là vượt qua một cảnh giới lớn nữa chứ ?

Đồng thời cũng lúc đó hai cô gái của đội là Đỗ Linh Nhi và Nguyễn Oanh Oanh phun ra một búng máu ngã quỵ xuống đất !

"Oanh Oanh, Linh Nhi." Lý Huy Hoàng là lên nhưng chính hắn cũng bỗng dưng thấy lồng ngực khó chịu, cơ thể nôn nao rồi phun ra một ngụm máu. Điều này cũng xảy ra ở Trần Gia Huy và Phạm Văn Chương.

Đây là trúng độc ? Nhưng là trúng như nào ?

Chỉ kịp nghĩ như thế, Lý Huy Hoàng và các thành viên trong đội hắn đã ngất lịm đi.

Chương 22 Thần Khí Gatling Gun