Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Tu Tiên Thời Đại
Unknown
Chương 33 Các Đạo Thời Đại
Phùng Thế Minh từ đâu xuất hiện, thái độ niềm nở, người vẫn múp míp như mọi khi không có gầy đi xíu nào ngược lại còn trắng hơn chút hiển nhiên thời gian trở về này hắn được nghỉ ngơi rất khá.
"Bạn hiền !!! Nhớ bạn quá."
Trần Võ Sâm nghe mà sởn gai ốc vội vã gạt tay hắn ra rồi đứng lùi lại.
"Tránh xa chút ! Gọi Sư Thúc."
Phùng Thế Minh nghe vậy đã xụ mặt ra nhưng chỉ trong thoáng chốc đã bình thường trở lại lôi kéo Trần Võ Sâm vào trong.
Bấy giờ Trần Võ Sâm mới để ý khung cảnh bên trong làm hắn hơi choáng ngợp thậm chí là sốc.
Căn phòng to lớn như Giảng Đường Đại Học với từng dãy bàn nằm nối nhau theo chiều dọc.
Mỗi hàng có hai mươi ghế xếp xen kẽ nhau chia ra hàng năm ghế và mười sáu bậc thang tương ứng. Vậy tính ra một lớp nếu để lấp kín chỗ là một lớp ba trăm hai mươi người. Điều này làm Trần Võ Sâm liên tưởng tới bộ phim 300.
Tất nhiên là tương đối mà nói thôi nhưng để quản một lớp học với sĩ số như này thì đúng là vô cùng kinh khủng. Nhất là khi Trần Võ Sâm tới cũng đã bị sốc ngang với sự ồn ào như cái chợ Long Biên ở đây.
"Ầy thằng này đưa trả tao đây ! Đây là s·ú·n·g giấy bố tao làm cho tao."
"Ứ trả đấy ! Tay ai cầm của người ấy."
"Ha Ha xem hai thằng kia kìa."
Tiếng hai đứa trẻ tranh nhau một cái s·ú·n·g giấy và một đám trẻ đóng vai quần chúng ăn dưa hóng hớt.
"Đi vệ sinh không mấy cậu ? Chị em mình đi chung đi."
Tiếng một hội mấy cô bé đang rủ nhau đi vệ sinh chung để xếp hàng x·ả l·ũ.
"Các cậu ơi cho tớ đi với."
Một thằng bé biến thái.
"…" Trần Võ Sâm thoáng nhận ra hóa ra nỗi lo của hắn không phải đến từ mớ kiến thức của thế giới này. Mà chính là cái quá trình đồng hóa thế nào được của một ông chú gần ba chục tuổi cùng với một đám trẻ thò lò mũi xanh.
Mặt Trần Võ Sâm đen như chất thải gì đó được ngâm.
Phùng Thế Minh bên cạnh lại đóng vai bạn tốt rất khá hỏi thăm hắn.
" Ổn không thế ? Có cần tới Trạm Xá không chứ nhìn cậu xanh lắm."
Trần Võ Sâm lắc đầu vẻ mặt sinh không thể luyến. “Không sao ! Chỉ đang làm quen lại cách sống.”
Phùng Thế Minh nghe mà hồ đồ nhưng không thèm quan tâm xông vào trong mặt mày hớn hở nói chuyện với một đám trẻ khác.
Trần Võ Sâm không quan tâm, hắn chỉ lặng lặng kiếm tới một bàn trống tạm không người rồi ngồi xuống.
Đợi lúc thì Lệ Lệ cũng bước vào, dáng vẻ như Lực Sĩ cùng các thớ cơ bắp quần cuộn ẩn sau một bộ áo khoác thể thao làm cho cô giống Giáo Viên Thể D·ụ·c hơn là Giáo Viên Chủ Nhiệm của một lớp.
Khi cô bước, những tiếng chân cô tạo nên một làn sóng kì lạ khiến cho người nghe bất giác run lên, tim đập thình thịch, tâm lý lo lắng mà mồm miệng im thin thít không ai dám nói gì nữa.
Cả căn phòng giọng lớn bỗng vắng lặng.
Một nỗi sợ hãi bao trùm không gian khiến cho đám trẻ vốn ngỗ nghịch nay ngoan đến lạ.
“Chào các em, cô là Giáo Viên Chủ Nhiệm của lớp 1A mình, các em là học sinh khoá 383, thời khoá biểu của các em đa phần sẽ là giáo d·ụ·c vỡ lòng về xã hội chung nên nếu không có câu hỏi gì thì cô sẽ bắt đầu nhé.”
Lệ Lệ nói dứt lời chờ đợi một lúc không ai đáp cô mới nói tiếp.
“Vậy chúng ta bắt đầu với mục đầu tiên, Tu Tiên Thời Đại.”
Cầm phấn viết lên bảng tiêu đề của buổi học, Lệ Lệ chăm chú giới thiệu về tình hình xã hội nơi những người theo đạo Trường Sinh và đạo Tại Thân cùng đấu tranh và phát triển.
Đạo Trường Sinh thì ai cũng đã biết là những Tu Tiên Giả theo đuổi con đường hướng tới vĩnh sinh mà tu tiên pháp, lấy Linh Khí nhập thể và rèn luyện. Chứng đạo với trời, độ nhân tại đất. Nghịch thiên cải mệnh, dời non lấp biển chỉ với tiên lực bản thân.
Đây cũng là Đạo được phần lớn người hướng tới nhưng còn phải xem duyên tiên. Cửa ải này như miếng thức ăn dắt trong kẽ răng mà không phải ai cũng có thể gỡ bỏ cho nên họ chọn Đạo Tại Thân.
Tuy nhiên Đạo Tại Thân cũng không phải tầm thường mà là nó dễ đạt được hơn và phổ biến.
Nếu muốn có một so sánh vậy Đạo Trường Sinh như là hệ điều hành IOS và Đạo Tại Thân như hệ điều hành Android vậy.
Đạo Tại Thân chú trọng đến khả năng từ chính mỗi người mà có mấy dạng tiêu biểu như ở đây là những người có siêu năng lực, người cải tạo gien, người cơ giới và thú nhân.
Họ là những người có thể không có duyên tiên nhưng vẫn có thể trở thành cường giả bằng một cách khác khiến họ cũng mạnh mẽ như các Tu Chân Giả cùng giai.
Nhưng . . .
Tuy vậy truyền thừa của họ phức tạp và phải đánh đổi nhiều hơn các Tu Chân Giả rất nhiều.
Thậm chí là rất đắt.
Ví dụ như người sở hữu siêu năng lực. Thức tỉnh nó thế nào đa phần không rõ. Nhưng nếu có một hệ gia tộc truyền thừa thì quy trình thức tỉnh cũng rất phức tạp và yêu cầu nồng độ huyết mạch là một trở ngại với đa số con cháu trực hệ.
Như người cải tạo gien thì nhẹ đau đớn thấu da, thấu thít, hôn mê sâu, nặng là c·hết bằng một màn Bạo Tạc là nghệ thuật. Đổi lại thì cũng chỉ là một người thường mạnh mẽ hơn chút và để phát triển chỉ có tiếp tục lai tạo thêm gien.
Người cơ giới thì nghe khá hơn người cải tạo gien một chút là biến thành máy móc nghe lệnh của một hệ thống A.I tiên tiến của nhân loại. Có thể update để tiếp tục mạnh mẽ hơn nhưng không có khả năng sinh sôi. Vì thế đây cũng là hướng ít người chọn theo đuổi nhất.
Còn cuối cùng là Thú Nhân đây là sản phẩm của những người đầu tiên kết hôn với một chủng Yêu Thú từ ngoài không gian tới định cư. Họ là chủng loại có gien mạnh mẽ mà về sau gien họ cũng được dùng để tạo ra người cải tạo gien.
Người Thú rất mạnh nhưng theo yếu tố chủng loại họ có hạn chế về một số điểm. Nhưng về tổng thể trong lớp Đạo Tại Thân họ là những người thoải mái, tự do và lối phát triển đơn thuần nhất.
Nhưng để nói có người nào chọn đi kết hôn với Yêu Thú thì câu trả lời là rất khó nói.
Nhưng nếu nói đến đây rồi có thể chúng ta sẽ lại nghĩ …
Tại sao lại không đồng thời theo đuổi cả 2 đạo ?
Câu trả lời là có. Nó đã và đang tồn tại nhưng để đồng thời duy trì cả 2 mà không bị thần kinh phân liệt và có thể tiến xa thì rất ít.
Nó giống như câu chuyện một người học nhiều trường đại học ở nhiều ngành khác xa nhau và phát triển thành làm người thành công ở cả hai lĩnh vực đó là khó. Nó giống như bạn vừa làm Lập Trình Viên kiêm Bác Sĩ Đa Khoa vậy.
Tuổi thọ con người là ngắn và nếu không ngắn thì như máy móc cũng không thể tu hành.
Những người mà có thể thành công ở cả hai đạo ở vòng đời ngắn ngủi của mình họ thường được gọi là các Hiệp Sĩ.
Nhưng để tóm tắt lại thì ở xã hội hiện thời ngoài mặt thì vẫn có cả hai Đạo tồn tại nhưng chủ đạo và được hướng tới đầu tiên trong note: “mục tiêu đẻ con” sẽ là tu tiên.
Có duyên tiên và có thể tu hành thì cứ để nó tu luyện.
Sau đó nếu tương lai con mình không có tiềm năng để đi xa hơn thì sẽ chọn theo Đạo Tại Thân sau, chọn làm một hướng khác để phát triển.
Tuy nhiên ở một số khu vực theo Đạo Tại Thân là cấm. Ví dụ như ở Thành Phố Hà Nội và các tỉnh lân cận là vậy. Điều này nguyên do ở đâu không được Lệ Lệ nhắc tới.
Tổng quát đây cũng chính là bản chất của Tu Tiên Thời Đại khi mà nhân loại tìm mọi cách để phát triển.
Mà Trần Võ Sâm cũng biết điều đó nhưng hắn vẫn muốn kiêm tu. Tuy nhiên để có thể kiêm tu rất không dễ hắn cần thời gian và nhiều vật chất. Như giờ việc của hắn chỉ có thể là chờ đợi không làm được gì hơn.
Chờ cái thứ gọi là duyên số và cơ hội đi.