Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 34 Bắt đầu

Chương 34 Bắt đầu


Buổi học đầu tiên kết thúc nhanh chóng sau một tiết lịch sử hình thành các Đạo Tu Hành đương thời làm Trần Võ Sâm vô cùng thoả mãn.

Vẫn là cái thế giới Trần Võ Sâm hắn biết, vẫn là sự rối ren của các Đạo tranh đấu lẫn nhau.

Cũng chỉ có thế Trần Võ Sâm sắp tới làm một số việc mới chân chính có ý nghĩa.

Rời khỏi lớp học sau một ngày dài học, Trần Võ Sâm tới phòng Bùi Cường Hoành.

Vẫn ngồi ở vị trí quen thuộc như thế, hai thầy trò nhìn nhau một lúc.

“Nhóc lại tới rồi, lo chuyện đột phá Trúc Cơ sao ?” Bùi Cường Hoành hiếm hoi không chọc quáy Trần Võ Sâm mà trực tiếp nói.

“Dạ ! Em muốn cải tạo gien trước rồi mới đột phá.” Trần Võ Sâm cũng nói thẳng, đôi mắt kiên định vượt xa tuổi nhìn thầy của mình.

Nhìn sâu vào đôi mắt bất hợp lý với tuổi của đứa trẻ trước mặt, Bùi Cường Hoành ngạc nhiên.

“Ồ !”

Sau một hồi hai thầy trò nhìn nhau, hắn mới lại nói.

“Cứ theo nhóc muốn đi. Tuy nhiên Tôi Thể với Đột Phá Trúc Cơ xong thì tới đây. Lâu nhất 2 tháng tới đây trình diện ta đừng quên."

Bùi Cường Hoành nói một hồi cũng đuổi Trần Võ Sâm đi. Đầu hướng ra ngoài cửa sổ chỉ để lại một bóng lưng thầm lặng không biết ông ta đang nghĩ gì.

“Vậy con xin phép.” Trần Võ Sâm ngoan ngoãn nói rồi cũng rời đi làm chút chuẩn bị.

Khi Trần Võ Sâm đi được một lúc thì Bùi Cường Hoành mới không nhịn được sự kích động mà bản thân kìm nén mà nhảy cẩng lên, sự vui vẻ hiện rõ trên khuôn mặt của ông.

“Hay lắm !!! Lễ Hội Truyền Thừa lần này mấy tên ở tiền tuyến sẽ câm cái mỏ hỗn lại mà cất đi cái tôi của bản thân rồi.”

“Cơ mà sao thằng bé biết tới cải tạo gien ? Lệ Lệ nói cho nó sao ? Ý nghĩ như phát rồ ấy vậy mà cũng dám nói cho một đứa trẻ được ? Xem ra dạo này con bé sống có vẻ quá thoải mái.” Bùi Cường Hoành càng nghĩ cành thấy tức giận, nắm đấm đã siết lại gọi Lệ Lệ tới chuẩn bị một hồi “nắm đấm hướng nghiệp” và “ân cần sút đá”

. . . .

Rời khỏi chỗ Bùi Cường Hoành, Trần Võ Sâm tới Bưu Điện của khu vực, biểu cảm vui vẻ háo hức.

Cụ thể là do hắn đã đặt một đống nguyên liệu hỗ trợ Tôi Thể và đã được chuyển phát tới đây.

Tới nơi tiếp lấy hàng rồi thuê luôn một phòng Đột Phá Cao Cấp từ chỗ Học Viện, Trần Võ Sâm tràn đầy quyết tâm.

Nơi giao nhận phòng Đột Phá, Trần Võ Sâm nói to với chị thu ngân: “ Chị ơi ! Cho em phòng Đột Phá Cao Cấp nhất ! Thời gian thuê 2 tháng.”

Cô gái tiếp lấy thông tin của Trần Võ Sâm mà mặt biểu lộ ngạc nhiên hồ nghi hỏi lại. "Em bao tuổi rồi ? Em đến để đột phá Trúc Cơ sao ?

Trần Võ Sâm gật đầu xác nhận lúc này cô gái mới mang hắn tiếp tới một căn phòng, lúc đi không quên nói với hắn.

"Em giỏi thật đấy ! Trẻ như vậy đã Trúc Cơ được rồi. Cố lên."

Hiển nhiên cô gái đánh giá rất cao tiềm lực của Trần Võ Sâm nên mới nói thế.

Trần Võ Sâm nghe mà chỉ biết ngại ngùng nói lời cảm ơn rồi bước vào trong phòng.

Cả căn phòng không có bài trí gì đặc biệt ngoài một đồ án Trận Pháp Tụ Linh Trận ở dưới nền đất.

Trần Võ Sâm biết vậy nên tiến tới giữa trung tâm của trận pháp rồi ngồi xuống bắt đầu trải ra xung quanh những vật liệu đột phá của riêng hắn.

Nguyên Tố Thể không phải là một dạng thể chất có thể đạt tới thông thường cho nên căn cơ cần phải đánh thật vững để thức tỉnh thể chất này.

Chỉ thấy Trần Võ Sâm cởi sạch quần áo đi vào một thùng nước màu xanh rồi đắm chìm cả người trong đó. Ngay khi hắn tiến vào cảm giác ngột ngạt chưa thấy đâu nhưng cơ thể Trần Võ Sâm đã nóng ran lên, một cảm giác như đang nằm trên lửa mà không được di chuyển vậy.

Cái cảm giác bỏng rát, da như bị phân hủy khiến Trần Võ Sâm đau đớn khôn cùng. Nước mắt nước mũi trong bất giác chảy ra nhưng đã hòa vào nước không thể thấy. Cả cơ thể hắn đỏ như bị luộc chín.

Trần Võ Sâm biết hắn phải chịu đựng đây là bước đầu tiên của Tôi Thể: Luyện Da.

Đồng thời Trận Pháp dưới đất cũng vận chuyển cung cấp Linh Khí vào trong cơ thể Trần Võ Sâm giúp hắn tái tạo lại da.

Được một lúc thùng nước từ màu xanh cũng chuyển thành màu trắng đục rồi trong suốt.

Chỉ như thế Trần Võ Sâm mới ngoi lên lại bước tới một thùng khác rồi bước vào tiếp tục quá trình như bị luộc chín trong nước sôi của mình.

Cứ thế liên tục thay 5 lần nước, Trần Võ Sâm mới dừng lại. Lúc này cơ thể đang ửng đỏ của hắn ánh lên vài tia sáng kì lạ đại biểu hắn đã thành công chạm tới: "Thân thể như ngọc."

Tuy vậy Trần Võ Sâm cũng không muốn ngơi nghỉ, hắn tiếp tục bước tiếp theo, Luyện Gân, Cơ.

Quá trình này Trần Võ Sâm lôi ra một bộ giáp từ Nhẫn Trữ Vật. Bộ giáp rất đầy đủ từ đầu tới chân trông như tới từ thời Hiệp Sĩ Trung Cổ.

Chưa dừng ở đó Trần Võ Sâm còn lôi ra một lọ thuốc giảm đau, một lọ dịch tễ siêu t·ê l·iệt thần kinh. Thứ này là Lệ Lệ cực lực căn dặn hắn dùng khi chuẩn bị Luyện Gân, Cơ, Xương, Tủy.

Tất nhiên với thái độ nghiêm túc của Lệ Lệ khi nói Trần Võ Sâm mới không phát rồ mà làm trái. Hắn lại không muốn chịu đau.

Sau khi phục dụng các loại dược để giảm đau, Trần Võ Sâm với thần trí vì dược tễ t·ê l·iệt thần kinh nên phản ứng chậm chạp nên mặc bộ giáp vô cùng chậm phải mất tới ba bốn tiếng.

Trần Võ Sâm nằm xuống đất sau khi mặc xong, lúc này cơ chế tự động kích hoạt của bộ giáp bắt đầu khởi động.

Bộ giáp là sản phẩm của khoa học kĩ thuật tân tiến cho nên với người thường mặc vào có thể là c·hết bất đắc kì tử ngay lập tức và Trúc Cơ trở lên mặc thì như cù lét nhưng vào Luyện Khí Kỳ đỉnh phong như Trần Võ Sâm thì nó không khác gì sự dày vò t·ra t·ấn đến từ Địa Ngục.

Bộ giáp ban đầu mới chỉ siết chặt vào cơ thể khiến Trần Võ Sâm có cảm giác gò bó đôi chút nhưng chưa đáng kể. Thế nhưng đó là chỉ bước đầu vì chỉ vài giây sau, Trần Võ Sâm đã cảm thấy một cơn đau thấu da, thấu thịt như có ngàn lớp kim tiêm cùng lúc đâm vào người mình khiến hắn run lên bần bật chỉ muốn ngất hoặc c·hết quách đi.

Quá trình này kéo dài rất lâu và khốn nạn ở một điểm là nó kéo dài cơn đau liên tục không ngừng nghỉ khiến cho Trần Võ Sâm liên tục đau đớn không thôi. Cảm giác này giống như có người vừa có kĩ năng cùng một thời điểm vừa châm hắn nghìn mũi nhọn vào da thịt rồi lại dùng một tay khác chữa trị cho hắn về bình thường rồi lại châm tiếp.

Dù đã dùng đến mọi biện pháp giảm đau nhưng cơn đau ập tới liên tục khiến Trần Võ Sâm chỉ biết gào rú trong vô thức.

Tiếng la của Trần Võ Sâm vang vọng căn phòng nhưng vì là phòng cách âm nên không ai có thể nghe thấy hắn.

Không biết lâu khi Trần Võ Sâm tỉnh lại, cả cơ thể hắn như rã rời, đôi mắt thẫn thờ bỗng bừng lên sức sống hắn bật người dậy kiểm tra cơ thể.

Lúc này từng thớ cơ Trần Võ Sâm tràn đầy năng lượng và dưới sự điều khiển của Trần Võ Sâm nó vô cùng linh hoạt và n·hạy c·ảm. Bấy giờ Trần Võ Sâm mới biết thì ra quá trình Luyện Cơ chính là thay đổi cấu trúc protein xây dựng nên cơ bắp thành một tổ hợp mới có thêm Linh Khí trong đó và nó làm chủ đạo.

Điều này cũng giải đáp thắc của Trần Võ Sâm tại sao về sau những người tu chân hoặc là tu luyện nội khí võ học lại không cần ăn uống vẫn có thể sống và khỏe mạnh.

Không ngừng lại để vui vẻ với phát hiện này của mình quá lâu, Trần Võ Sâm điều chỉnh lại khí huyết cơ thể đến trạng thái cân bằng và tốt nhất bắt đầu chuẩn bị Luyện Tủy và Máu.

Quá trình Luyện Tủy và Máu luôn đi đôi với nhau không thể tách ra làm riêng lẻ như Luyện Da vì Tủy là nơi sản sinh tế bào hồng cầu, bạch cầu và tiểu cầu từ tế bào gốc mà ai cũng biết máu là từ đó mà được tạo ra cho nên nếu muốn để Linh Khí chạy được trong máu ta phải biến Tủy thành nơi sản sinh ra Máu có chứa Linh Khí trong đó mà theo thuật ngữ thường được dùng là Linh Huyết.

Chưa dừng ở đó Linh Huyết còn chia thành các loại phẩm chất từ tạp chất cho đến tinh thuần nhằm chỉ rõ mức độ dung hòa Linh Khí của một cá thể ở mức nào, qua đó biết được chiến lực người đó mạnh ra sao trong một giai đoạn.

Ví dụ như ở Trúc Cơ Kỳ nếu một người có Linh Huyết tinh thuần tới trên sáu mươi lăm phần trăm thì khi giao đấu với người cùng cảnh giới nhưng Linh Huyết lại chỉ ở mức dưới bốn mươi phần trăm sẽ chiếm lợi thế rất lớn.

Lợi thế này nằm ở : Sát thương chiêu thức, mật độ Linh Khí chứa đựng và uy thế phát ra lớn hơn.

Và ở đây Trần Võ Sâm lại là một cái kẻ như trúng độc đắc trong làng Linh Huyết đó.

Bởi lẽ sao Bùi Cường Hoành kích động thu hắn là đồ đệ ? Hắn là kẻ có con mắt cao chót vót nên không có lí gì hắn tùy tiện thu một đứa trẻ ất ơ từ xó xỉnh nào cũng không biết làm đệ tử mà coi như con ruột để đối đãi được.

Tất cả là có lí do và cái nguyên cớ nằm ở Linh Đài của Trần Võ Sâm.

Linh Đài của một người tu tiên là thứ chỉ có thể thiên phú chứ không thể cầu. Là một thứ vô hình nhưng lại đóng vai trò lớn trong một quá trình to lớn mang tên là Chuyển Hóa và Liên Kết.

Linh Đài chuyển hóa tâm trí, cơ thể Trần Võ Sâm thành một thể được Liên Kết với não bộ qua đó trong quá trình Luyện Tủy và Máu, Trần Võ Sâm sẽ không sợ sơ sẩy mà bỏ sót Tế Bào Gốc nào vì nó đều trong một hệ thống thần kinh của hắn.

Qua đó độ tinh thuần của Linh Huyết trong cơ thể Trần Võ Sâm sẽ mặc định là tuyệt đối.

Nhưng Trần Võ Sâm tham vọng hơn thế. Nói đúng hơn hắn bắt buộc phải hơn thế.

Linh Huyết đạt tới tuyệt đối cũng vẫn chỉ ở mức người thường chưa tính là người siêu việt và nếu Trần Võ Sâm muốn đạt được Nguyên Tố Thể thì hắn cần nhiều hơn là vậy.

Ý nghĩ Trần Võ Sâm dừng lại ở đó và hắn lôi ra một thứ hắn lấy được từ bảo khố của Đạo Tặc Khăn Vàng. Thứ này được hắn giấu diếm rất kĩ không ai biết tác dụng của nó trừ hắn.

Trần Võ Sâm đạt được nó khi theo chân Lệ Lệ được cô bưng cả bảo khố đi thì Trần Võ Sâm phát hiện được nên nằng nặc đòi cô cho mình vật này.

Lúc đó Lệ Lệ có hỏi Trần Võ Sâm biết vật này là gì nhưng hắn đã bịp cô nói rằng đó là một chiếc đèn sưởi rất tốt cho những người F.A mang tâm hồn mong manh và một trái tim cần được sưởi ấm như hắn.

Lệ Lệ thấy hắn nói tởm quá nên vứt cho Trần Võ Sâm mà không mảy may nghi ngờ. Chứ nếu cô mà biết nó là gì thì chắc chắn Trần Võ Sâm không có cửa để đạt được.

Chương 34 Bắt đầu