Tu Tiên Thời Đại
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 4 Easter Egg Phiêu Lưu Ký
Người lính thoáng nhăn mày."Khó đấy. Anh cũng không rõ ràng em có thể tới thẳng học viện Tu Chân Hà Nội tại chỗ kia hỏi. Cơ mà Phụ huynh em đâu ? Mấy việc này em vẫn nên để người lớn lo cho mình thì hơn phải không ?"
Trần Võ Sâm rất lễ phép hỏi. Ở đâu lễ phép cũng rất được lòng người hâm mộ, cách lấy thiện cảm ban đầu tối đa.
"Vậy làm sao có thể vào Học Viện Tu Chân Hà Nội ạ ?" Trần Võ Sâm vội vã hỏi.
Mà như Nữ Thần đã nói thì Trần Võ Sâm đang ở thế giới truyện của mình thì hắn tin rằng những Easter egg này sẽ giúp ích hắn rất rất rất lớn.
Lửa lóe sáng tới muôn phương
Tiền đã hết từ chuyến xe thứ bus thứ năm rồi, chuyến thứ sáu hắn đi ké nhờ xe của mấy bác tài xế chở vật liệu mới tới. Chưa kể còn ăn nhờ của họ nguyên một cái bánh mì trứng mười lăm nghìn. Tiền giờ đã cạn nói về là về được sao ? Mặt dày đi ké 6 chuyến xe về nhà ? Mà chưa chắc nhà giờ phải không đã dọn sạch trơn còn mỗi cái phim trường trống vắng.
Sau khi trải qua bảy bảy bốn mươi chín kiếp nạn với xe cộ và khó khăn trong các chuyến xe, một ngày rưỡi sau Trần Võ Sâm đã tới Hồ Gươm, tuy nhiên hắn như c·hết lặng khi thấy nơi đây.
Đêm đến, gươm tỏa hào quang sáng như đuốc. Vua biết là thần vật, giấu kín một nơi không cho ai hay.
Đức Thượng đế có sắc mệnh
Cho nên Trần Võ Sâm không có đường lui, cũng chỉ có thể bước tới. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nói qua về Hồ Gươm, được trích từ các tiền bối đi trước đã kể:
“Phải hành động thật nhanh thôi. Phạm vi mình đang ở là thành phố Hà Nội ? Nếu vậy thanh gươm báu nó hẳn còn ở dưới hồ đó nhỉ ?”
Trần Võ Sâm thấy mà trán đầy hắc tuyến.
Sự tích của Hồ Gươm cũng là Trần Võ Sâm bê nguyên tác vào trong truyện của mình như một hành động tưởng nhớ đến quá khứ trước thời mạt thế. Dù vậy vào trong truyện rồi chính mình trải nghiệm, Trần Võ Sâm thấy mình thực sự đã nghĩ mọi thứ quá đơn giản.
Đây giống như một loại lạc thú phàm phu nhưng mơ mộng là Đấng Sáng Tạo vậy.
. . . .
Nói thật giờ mà có thêm điều ngoài ý muốn nữa, Trần Võ Sâm thấy không bất ngờ lắm.
Đây là vấn đề đầu tiên đã.
Phía trước cổng vào nằm bên tay trái một tấm biển ghi chú: "Thang T hăng Thiên" Sau đó Trần Võ Sâm thấy được một dãy thang đá dài kéo tít thẳng tới tầng mây mà dùng mắt thường, Trần Võ Sâm nhìn không thấy cuối.
“Đêm mồng 10 tháng 12 năm ất Mùi (1415) có người ở Cổ Lôi tên là Lê Thận, làm nghề đánh cá, đêm kéo vó ở sông Lương Giang, xứ Ma Viên, thấy dưới nước có ánh sáng như đuốc. Cả đêm không kéo được con cá nào, chỉ được một thanh sắt trông như hình thanh kiếm cũ, dài 3 thước, rộng 2 tấc, dầy 3 phân (Sách Lam Sơn thực lục và Đại Việt thông sử chép là dài hơn một thước). Trên thanh sắt có dấu linh phù và có câu thần chú rằng:
Trần Võ Sâm nghe vậy cũng gật đầu cảm ơn một câu rồi cũng rời đi, hắn đã có câu trả lời mình cần biết rồi.
Ở lối vào Trần Võ Sâm suýt tý nữa thì tại chỗ xỉu bởi không phải sự nguy nga chỗ đây mà là để vào đây nó sao mà làm khó.
Tuy nhiên bảo Trần Võ Sâm quay lại thì nó là điều không thể. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trần Võ Sâm nhất định phải sớm đạt được nếu không thứ chờ đợi hắn ở tương lai ngắn tới sẽ không chỉ là sự khổ d·â·m từ thể xác lẫn tinh thần mà nó còn là sự phí phạm thời gian vô nghĩa. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tất cả đều tuân hành mau chóng.
Nhưng dù có vắt óc nhớ lại, Trần Võ Sâm chỉ có thể mơ hồ mà ngẫm: "Không."
Tuy vậy áp dụng với quân nhân thì có vẻ hơi thừa vì họ khá máy móc. Chỉ thấy người lính cảnh vệ này chỉ máy móc nói: "Giấy xuất nhập cảnh ?"
Chỉ cần cất lên
Ở nhiều lĩnh vực khác như phim hay đời sống cũng không ít những Easter Egg đã được người tham gia phát hiện sau một quãng thời gian rất lâu nhưng còn tuỳ vào rất nhiều yếu tố và lĩnh vực đó như nào.
"Chú ơi ! Cháu hỏi chút cháu có thể vào trong không ạ ?"
Easter Egg ( trứng phục sinh hay bí ẩn được cất giấu )
Đây nào còn cái gì Hồ Gươm ? Rõ là một cái pháo đài bất khả x·âm p·hạm nha ! Hắn đâu có viết Hồ Gươm như này ?
Trần Võ Sâm bồi hồi đi tới cổng kiểm soát, ở đây cảnh vệ không khác văn phong Chính Phủ Nhà Nước đương nhiệm với hàng chục lính canh tỏa ra thứ uy áp nặng nề mà Trần Võ Sâm biết chắc cũng là người trải qua huấn luyện đặc biệt hoặc có thể là người tu hành không biết chừng.
Ở đây nó đúng là thế. Nhưng để khẳng định lại Hồ Gươm hiện tại Trần Võ Sâm đang thấy chính là cái "kì vọng" đó vì trong thực tế Trần Võ Sâm không biết nó sẽ như thế.
Thế gian có câu: Thực tế luôn khác xa kì vọng. Bởi kì vọng thì quá lớn mà thực tế thì luôn nhỏ bé như thế. (đọc tại Qidian-VP.com)
Khấn rồi, Vua cắm thanh kiếm vào chuôi, tự nhiên hai thứ gắn nhau như đúc liền, không sao tháo ra được nữa.
Năm ấy, Vua 31 tuổi, cùng Thận chơi thân, gặp khi nhà Thận có giỗ Vua tới làm lễ, nhìn gầm giường thấy ánh sáng lạ bèn tới gần xem thì ra đó là thanh sắt. Vua xin, Thận cho ngay. Vua đem về nhà mài thì hiện lên 4 chữ “Thuận Thiên Lê Lợi” bèn giấu kín một nơi. Năm Bính Thân (1416) Vua 32 tuổi, sáng sớm ngày 15 tháng giêng, Vua ra cửa bắt được một chuôi gươm bằng đồng đen dài một tấc năm phân, dày 4 phân. Vua đem chuôi kiếm vào nhà rồi lấy lưỡi kiếm trước ra, đứng giữa sân, ngửa mặt lên trời khấn rằng:
Trong thực tế, Hồ Gươm là một nơi mặt hồ màu xanh ngọc bích, quanh hồ những hàng liễu ngả bóng soi mình xuống mặt hồ. Nghe sao muốn tức cảnh sinh tình, ngẩn ngơ vì vẻ đẹp đó biết bao nhưng giờ sao ?
Bước lên bậc thang đầu tiên, Trần Võ Sâm không ngừng lẩm bẩm."Rõ ràng xuyên không vào truyện của chính mình mà đi mới sáu chuyến xe đã cảm thấy xuyên nhầm truyện. Thần Linh sao mà cứ vậy không đáng tin rồi ?"
Chuyện ngoài ý muốn thấy nhiều nhưng chưa bao giờ thấy chuyện ngoài sức tưởng tượng nó lại nối đuôi nhau diễn ra như thế.
Tuy vậy sự thực vẫn là sự thực, thứ Trần Võ Sâm cần phải đương đầu không phải lặn xuống mặt hồ rêu phong có khả năng bị ghẻ mà là làm sao để chui vào cái tòa pháo đài như bất khả x·âm p·hạm này.
"Việc nước đã xong, xin bệ hạ hoàn lại kiếm thần! Vua tung gươm, rùa vàng liền đớp lấy lặn xuống nước mất tăm. Từ đó nhân dân gọi hồ Tả Vọng là Hồ Hoàn Kiếm (hồ trả Gươm)."
Điều này khiến hắn bật thốt lên trong vô thức: "Mình có viết như thế này sao ?"
Mang theo nỗi thấp thỏm trong lòng, Trần Võ Sâm tiến tới hỏi người lính gần nhất:
Chuyện quan trọng phải nói ba lần.
Một hôm, phu nhân Phạm Thị Ngọc Trần thấy vật gì treo trên cây đa trước nhà bèn bảo Vua. Lê Lợi trèo lên xem, hóa ra bao kiếm. Đem xuống lấy kiếm tra vào thì vừa khít. Vua càng khấp khởi mừng thầm “Hẳn trời cho ta kiếm báu”.
Như tiểu thuyết mạng lại còn phát hành ở một số trang web nhỏ thì hầu như không có, đáng lẽ Trần Võ Sâm cũng không có nhưng rất may ở một số thời điểm hắn hành văn rất cảm tính nên vẽ ra không thiếu.
Mười mấy năm trời “nếm mật nằm gai” trải bao phen vào sinh ra tử, một gươm đại định dẹp phăng giặc Minh, mở nền “thái bình muôn thuở”. Ngày 15 tháng 4 năm Mậu Thân (1428) Lê Lợi lên ngôi Hoàng đế tại điện Kính Thiên ở thành Đông Đô (Thăng Long – Hà Nội). Nhớ lại chuyện xưa mới đặt niên hiệu là Thuận Thiên. Nhân một buổi đẹp trời, Vua ngự giá ra chơi hồ Tả Vọng (còn gọi là hồ Lục Thủy vì nước xanh sẫm) thuyền rồng vừa đến giữa hồ, bỗng dưới nước nổi lên một rùa vàng rất to. Rùa bơi đến trước thuyền rồng cúi đầu như có ý bái lạy và cất tiếng:
Trần Võ Sâm ngẫm một lúc thì lập tức xuất phát. Từ chỗ hẳn ở giờ tới hồ rất xa. Đi sáu chuyến xe bus cũng còn phải đi bộ một quãng mới tới. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hàng rào vây kín, sau lớp hàng rào lại tiếp nối một lớp hàng rào khác sau đó lại một lớp tường thành cao mà có nhân bản ba lần Trần Võ Sâm rồi xếp lên cũng chưa tạm tới thành tường bên trên.
Trần Võ Sâm sải bước tới Học Viện Tu Chân Hà Nội và đừng hỏi tại sao hắn biết vì nơi đây chỉ độc cái cổng vào cũng đã có hàng chữ "Học Viện Tu Chân Hà Nội" to chà bá ở trên cái cổng vào nguy nga như một ngọn núi này.
Đây là gươm báu oai cường
Mà thấy Trần Võ Sâm biểu cảm như vậy, người lính máy móc này mới thoáng có nét nhân tính hóa, mỉm cười nhẹ, "Em không thể vào được đâu ! Đây là nơi tu luyện của Học Viện Tu Chân Hà Nội. Chỉ có học viên mới có thể vào."
" Ài ! Hành trình dài đây." Nghĩ tới đây Trần Võ Sâm cũng nhấc người di chuyển. Trên người hắn cũng không cầm theo gì vì cũng đâu có gì để cầm theo ?
Nói xong người lính cảnh vệ còn đá mặt tới một cái trạm máy móc có chữ: "Đút thẻ vào đây."
Trần Võ Sâm vội vã hồi ức lại. Thực sự là ký ức về Hồ Gươm mà hắn viết vào truyện nó đã quá xa xưa khiến hắn không tài nào nhớ rõ ràng được hắn có viết Hồ Gươm như này không.
Với bất kỳ một nhà làm game từ tay mơ cho đến lão làng, việc cài cắm vào game một bí ẩn gì đó để người chơi tìm tòi và khám phá là một điều hết sức thú vị.
Chỉ núi, núi tan; chỉ đất, đất nứt
Chỉ thần, thần nép; chỉ giặc, giặc hàng
"Nay giặc Bắc xâm chiếm nước Nam, sinh linh khổ sở đã lâu, nếu tôi cứu được dân sống thì xin trời cho lưỡi kiếm và chuôi kiếm gắn liền như một."
Chương 4 Easter Egg Phiêu Lưu Ký
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.