Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Tu Tiên Thời Đại
Unknown
Chương 50 Trò đùa của Vận Mệnh, Nguyễn Hữu Quang (2)
Chương 50 Trò đùa của Vận Mệnh, Nguyễn Hữu Quang (2)
Nguyễn Hữu Quang, một thiếu gia ăn chơi có tiếng tại Hải Phòng. Lớn lên đẹp trai lại giàu có, hắn là kẻ ngậm thìa vàng lớn lên với cuộc sống no đủ chưa bao giờ phải nghĩ ngợi gì về tiền nong.
Tuy nhiên thiếu gia này ấy vậy mà đang vì một miếng xúc xích mà phải tỏ ra luồn cúi, khép lép trước chân một cô gái.
“Nè ! Không phải em muốn ăn sao ? Muốn phải xin cho đúng cách chứ ?
Cuộc sống no đủ khiến hắn chi tiêu chưa bao giờ phải nghĩ ngợi gì, thế mà từ khi hắn xuyên không xong số lần hắn luồn cúi chịu nhục lại nhiều gấp trăm lần số cô gái hắn ngủ một đêm. Điều này làm Nguyễn Hữu Quang vô cùng phẫn uất mà ngẫm lại ngày đó.
Khi đó hắn đang tận hưởng sau một chuỗi ngày mệt mỏi với các cô gái ở hòn đảo tư nhân trên biển thì không biết tại sao một Nữ Thần nào đó tuyên bố hắn đ·ã c·hết vì tè dầm, nhục quá mà c·hết. Và Nữ Thần Cao Thượng thương hại cho hắn có cơ hội được sống lại ở một thế giới khác.
Ban đầu Nguyễn Hữu Quang còn không có tin nhưng do Thần Năng Nữ Thần tỏa ra quá mạnh mẽ khiến hắn không dám ý kiến.
Sau đó Nữ Thần hỏi hắn có thể ước nguyện một điều ước. Lúc đó Nguyễn Hữu Quang mừng lắm, ước vội về một cuộc sống như thế giới cũ của hắn.
Lúc đó Nữ Thần cũng chấp nhận ngay tắp tự ước nguyện của hắn làm Nguyễn Hữu Quang vui mừng khôn xiếc.
Thế mà không hiểu sao ngay sau đó hắn bị thả rơi từ Thiên Đàng xuống mặt đất suýt thì tan nát mặt tiền bạc tỉ.
Chưa kể cuộc sống như trước kia đâu Nguyễn Hữu Quang không thấy nhưng hắn lại thấy một tiếng Ting! Cùng một bảng số liệu kì lạ với chi chít các con số và có thông tin cơ bản về hắn.
Lúc đó trong cơn mê muội và đau đớn vì cú ngã nên Nguyễn Hữu Quang còn không quan tâm đến cái bảng số liệu kì lạ này mà chạy đi cầu cứu gặp được Phạm Tố Tố.
Chuyện sau đó thì ai cũng biết là hắn theo cô ấy về cơ dinh của cô, được tiếp đãi như khách quý, ăn uống no nê, y phục mới. Lúc đó Nguyễn Hữu Quang tưởng đây mới là thứ Nữ Thần ban cho hắn.
Ai dè một thời gian sau thế nào ăn xong bữa chiều hắn thế nào b·ất t·ỉnh nhân sự. Tỉnh dậy Nguyễn Hữu Quang đã thấy hắn bị treo lên một thanh thánh giá mà không một mảnh vải che thân.
Phạm Tố Tố thậm chí còn ở phía xa ngồi nhìn chăm chú cơ thể hắn.
Lúc đó là một thằng đàn ông ai mà chả giãy nảy lên, Nguyễn Hữu Quang cũng thế. Hắn không hiểu nổi tại sao cô trói hắn trên đây nhưng sau rồi hắn biết cô gái tưởng chừng như ngoan hiền này lại có máu BDSM vô cùng mạnh. Cụ thể là máu S.
Vì vẻ ngoài đẹp mã và đôi mắt cao lãnh đã được tôi luyện từ lâu của mình, Nguyễn Hữu Quang thành công khơi dậy thú tính của Phạm Tố Tố. Cho nên cô h·ành h·ạ Nguyễn Hữu Quang ngày này qua ngày khác, coi hắn như một món đồ chơi thỏa mãn cái thú vui đầy bạo ngược của cô mà không cần trưng cầu dân ý.
Điều này làm Nguyễn Hữu Quang thầm chửi bậy không ngớt. Hắn cũng thi thoảng chơi trò này với mấy cô nhân tình của hắn nhưng không bao giờ hắn chấp nhận mình ở vai trò M cả.
Nguyễn Hữu Quang còn nghĩ phải không đây là quả báo của hắn vì ngày đó hay l·ạm d·ụng trò chơi này hại bao cô gái không thể xuất giá.
Quá khổ sở, thậm chí nhiều khi trong cơn đau mà hắn còn hận vô cùng Nữ Thần đã đưa hắn xuống thế giới này và quyết tâm tương lai sẽ tìm tới Nữ Thần đó mà bắt hát chinh phục.
Cho đến nay là tròn ba tháng Nguyễn Hữu Quang đến thế giới này nhưng thứ hắn tiếp xúc chỉ là quanh quẩn trong cái biệt phủ rộng lớn của gia đình Phạm Tố Tố.
Nhiều lần Nguyễn Hữu Quang muốn bỏ chạy nhưng khổ nỗi không thể. Nguyên một khu vực này toàn người của nhà họ Phạm. Tai mắt khắp nơi Nguyễn Hữu Quang chạy được mới là lạ. Cho nên hắn bị giam lỏng như món đồ chơi ở đây.
Tuy nhiên Hệ Thống Đánh Dấu không bỏ rơi Nguyễn Hữu Quang, nhờ có nó hắn đã tu luyện tới Luyện Khí Kỳ bát đoạn chỉ nhờ mỗi ngày đi đánh dấu phòng Gym và phòng bếp ở trong biệt phủ họ Phạm.
Một lần ngoài ý muốn hắn đi dạo trong biệt phủ, hắn tìm thấy một căn hầm bí mật trong đó có rất nhiều sản vật quý báu do ai đó lưu trữ lại.
Nguyễn Hữu Quang tò mò nhìn lướt xung quanh, sự chú ý của hắn va phải một chiếc mặt nạ.
Chỉ thấy chiếc mặt nạ có hình thù giống cặp mắt cú và phần lông rất mịn màng.
Khi Nguyễn Hữu Quang cầm lên, bảng hệ thống bỗng chốc loạn
Ting Ting !
"Xin chúc mừng ký chú thành công đánh dấu được một vật phẩm cấp SS ban thưởng kĩ năng Thôi Miên."
Ting Ting !
"Lưu ý vật phẩm chỉ có thể đánh dấu một lần và ban thưởng một lần."
Ting Ting !
"Kỹ năng: Thôi Miên ( Một kĩ năng được trích xuất từ một Tạo Vật của Bán Thần Quý Ngài Cú Vọ, Mặt Nạ Thiên Khiển.) Gây ảo giác cho người khác khi tiếp xúc da thịt và đưa họ vào không gian nhận thức theo ý muốn của người thi pháp."
Nguyễn Hữu Quang đọc một hồi coi như đã hiểu nhưng còn rất bán tín bán nghi ấy vậy mà tiếng chuông trên hông hắn reo lên. Đây là chuông do Phạm Tố Tố đeo lên người hắn để cho hắn biết cô về hắn cần quay trở lại khu nhà chính ngay lập tức mà phục vụ cô.
Chính thế Nguyễn Hữu Quang trực tiếp rời khỏi căn phòng bí mật, để lại chiếc Mặt Nạ Thiên Khiển về chỗ căn nhà chính, nơi đây Phạm Tố Tố đã đang đợi hắn từ lúc nào trong một đồ nếu ở thế giới cũ của hắn, Nguyễn Hữu Quang sẽ chấm mười trên mười điểm.
Phạm Tố Tố mặc một chiếc quần lưới đen tuyền từ đầ tới chân cùng một bộ Bikini ôm sát thân thể khoe lên các đường cong đẫy đà của cô, khuôn mặt ngả ngớn như một vị nữ vương của Yêu Ma Quỷ Dữ đang muốn tinh khí con người.
Nguyễn Hữu Quang dù ở thế giới cũ hắn lịch duyệt qua bao nhiêu mỹ nữ nhưng với vẻ đẹp đầy tà mị này của Phạm Tố Tố vẫn làm cho hắn miệng đắng lưỡi khô đứng thẳng thành hàng hai.
Phạm Tố Tố ở trong căn phòng nhỏ này của mình cô thiết trí một chiếc ngai vàng và cô rất thích ngồi trên đó để khiến mình thêm phần quyền thế. Ở trên cô nhìn xuống Nguyễn Hữu Quang mà trong đôi mắt không che giấu được vẻ thèm khát như nhìn thấy một món đồ chơi quý báu.
"Em đến trễ ba mươi hai giây. Liệu chị phải phạt em thế nào đây ?" Cô gái cất giọng tà mị hỏi. Chất giọng đặc thù pha sự mị hoặc khó tả khiến đàn ông nghe mà muốn rụng rời, đổ gục trước chân cô van xin như một sự ban thưởng.
Tuy Nguyễn Hữu Quang nghe không biết bao lần nhưng lần nào hắn cũng phải gồng mình lên để chịu đựng, đôi mắt ánh lên sự bất kham không chịu khuất phục.
Đây còn là nhờ hắn kinh nghiệm phong phú và định lực hơn người chứ người khác không đến ba giây đã cun cút theo cô ta như một con cún.
Thế nhưng nhìn sâu vào biểu hiện của Nguyễn Hữu Quang, Phạm Tố Tố càng tỏ ra thích thú. Đây mới là lí do Nguyễn Hữu Quang có thể trở thành món đồ chơi yêu thích của cô.
Nhìn vào đôi mắt dù trải qua biết bao sự giày vò về thể xác vẫn có thể thấy được sự cao lãnh quen thuộc và sự kiên cường đó. Phạm Tố Tố chỉ càng thêm muốn giày vò hắn.
"Tiến tới đây ! Nhanh lên." Phạm Tố Tố ra lệnh.
Nguyễn Hữu Quang không muốn nhưng vẫn nghe theo. Không nghe là ăn đánh ai dám bất tuân ?
Như thói quen Nguyễn Hữu Quang quỳ xuống dưới chân cô. Tuy nhiên đôi mắt hắn vẫn không thay đổi biểu cảm, tuyệt đối không ! Dù thân thể hắn giờ thành thật như một con cún thì đôi mắt hắn nhất định không được thay đổi.
"Hừ ! Thật không biết điều." Phạm Tố Tố thấy thế đạp đôi chân ngọc lên mặt Nguyễn Hữu Quang rồi ra sức dày vò nó.
Nguyễn Hữu Quang nằm dưới mà chỉ biết cam chịu trong nhục nhã, tuy nhiên nhớ lại bản thân vừa đạt được kĩ năng mới nên hắn đã lôi ra trực tiếp thử ngay.
Chỉ thấy hắn cầm lấy chân của Phạm Tố Tố một cách đột ngột làm cô giật mình định giận dữ nhưng hắn đã lè lưỡi ra giả vờ làm gì đó, hành vi này giống như cô đã khuất phục được Nguyễn Hữu Quang vậy.
Thế nhưng chưa kịp vui sướng thì ý thức trong đầu cô bỗng trống rỗng.
Lúc này cả người Phạm Tố Tố vô lực nằm trên ghế, đôi mắt vô thần nhìn khoảng không.
Nguyễn Hữu Quang tinh thần cũng có chút mỏi mệt sau khi dùng kỹ năng nhưng khi hắn thấy được biểu cảm của Phạm Tố Tố thì cực độ vui sướng nhảy cẩng lên nhưng lại ngã ra đấy.
Dường như cảnh giới hai người cách biệt quá lớn nên Nguyễn Hữu Quang giờ mệt còn hơn là đại chiến ba mươi hiệp với các cô gái.
Đây không giống cảm giác cả cơ thể bị móc rỗng mà là một loại đã rỗng rồi còn phải kí với ác ma để nợ thêm rồi bị móc sạch tiếp.
"C·hết tiệt ! Cảm giác mệt mỏi này không thể nhấc chân lên được." Nguyễn Hữu Quang thầm nghĩ thế nhưng hắn sợ giờ hắn không làm gì đó khi Phạm Tố Tố tỉnh lại hắn sẽ rất thảm.
Nguyễn Hữu Quang vội vã tiến tới gần mặt Phạm Tố Tố, kề sát tai cô rồi nói.
"Từ bây giờ vị trí của chúng ta đảo ngược." Nói xong Nguyễn Hữu Quang ngã xuống nền đất ngủ th·iếp đi.