Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 66 Ảnh Vệ Chi Linh

Chương 66 Ảnh Vệ Chi Linh


Thành phố Cực Đông là một thành thị lạc hậu hơn so với các thành phố ở khu trung tâm, ở đây dân cư rất ít và đời sống nhân dân rất thấp kém.

Đa phần quyền lực ở khu vực đều chịu quản lý dưới tay một người là Chủ Tịch Thành Phố Cực Đông và dưới trướng sẽ là các Ủy Viên Tối Cao chịu trách nhiệm quản hạt mười sáu khu vực trong thành phố.

Cơ cấu quản lý đơn giản này được lập ra với mục đích đẩy quyền lực của Chủ Tịch Thành Phố lên tối cao và bớt đi quyền lực của các bên và quần chúng nhân dân.

Ngay lúc này Trần Võ Sâm đang phải đối mặt với một trong các Ủy Viên Tối Cao đấy.

Ngự Không Phi Hành, người tới cảnh giới không thấp hơn Nguyên Anh Kỳ.

Hắn xuất hiện ở trên không trung, đôi mắt bễ nghễ nhìn xuống như Thần Linh thẩm phán dị giáo.

Vốn náo động còn chưa đủ để nhân vật cỡ này xuất hiện nhưng ai bảo Ảnh Giận Dữ của Trần Võ Sâm gõ đầu ai thế mà gõ phải đầu chính con trai hắn là Trưởng Đội Cảnh Vệ đâu.

Cái này Trần Võ Sâm thấy rất oan uổng. Hắn lại đâu phải muốn chọc giận cường giả cấp độ Nguyên Anh Kỳ cơ chứ.

Đối diện với cường giả cỡ này, Trần Võ Sâm không có nhiều nắm chắc. Tuy nhiên Trần Võ Sâm cảm thấy vẫn chưa đến nỗi không thể liều mạng một phen.

Tên Ủy Viên Tối Cao nhìn xuống, người dân vội vã tản đi không dám ở lại coi để lại nơi đây thoáng vắng lặng đến lạ.

"Ngươi là ai ? Kẻ từ ngoài tới." Hắn vẫn ngự ở trên cao bắt Trần Võ Sâm ngẩng cổ lên cao nói chuyện với hắn.

Trần Võ Sâm thấy mà vô cùng khó chịu.

"Xuống đây mà nói chuyện coi ! Không tôi nã ông đi xuống." Trần Võ Sâm rất hổ báo nói.

Tên Ủy Viên Tối Cao thấy một tên nhóc con chỉ có Trúc Cơ Kỳ dám hô hào đòi nã hắn xuống thì thấy rất buồn cười.

"Với cái thực lực của ngươi ?" Ủy Viên Tối Cao cười châm biếng. Tuy nhiên hắn tới không phải để nói chuyện nên trực tiếp giơ tay.

Nguyên Anh Kỳ thực lực chân chính đại phóng ra ngoài, Linh Khí như vòi rồng lao về phía Trần Võ Sâm như muốn xuyên phá cơ thể hắn. Đòn đánh này không có một điểm sơ hở chỉ có là vô tận điểm c·hết.

Trần Võ Sâm thấy lão già này không nói võ đức thế mà chủ động t·ấn c·ông người cảnh giới nhỏ hơn thì bực mình.

Lúc này Trần Võ Sâm triển lộ ra toàn bộ thực lực của mình.

Ảnh Phân Liệt Thuật. x25

Ảnh Hóa Giáp: Giáp Đầu, Giáp Thân, Giáp Chân.

ẢnhBinh hóa Thương

Ảnh Hóa Phi Vũ.

Trần Võ Sâm vũ trang kín người bằng một giáp đen ngầu bá cháy. Với đôi cánh lông vũ đen tuyền sau lưng, Trần Võ Sâm giờ đã có thể bay lượn trên không.

"Ồ Nhân Gian Thuật lại có thể dùng như vậy ? Khá lắm." Tên Ủy Viên Tối Cao thấy mà không khỏi bất ngờ nhưng còn chưa đến mức ngoài ý muốn.

Nhân Gian Thuật theo thời đại càng ngày càng đa dạng nên hắn thấy cũng thường. Dù Thuật Pháp có nhìn thú vị đến đâu nhưng chưa tự thành Pháp Tắc thì vẫn vô dụng.

Giống như Ủy Viên Tối Cao hắn sở hữu một loại Bản Nguyên Pháp Tắc là Gió nên các đòn đánh của hắn tự mang thuộc tính Phong trong đó thậm chí khi hắn toàn lực thi triển cũng có thể tạo một c·ơn l·ốc x·oáy F3 mang tới sự hủy diệt mà không phải Tu Chân Giả Tụ Hóa Nguyên Anh bằng Nhân Gian Pháp Tắc có thể so sánh.

Chứ đừng nói bây giờ Trần Võ Sâm các kĩ năng hiển hiện ra trong mắt Ủy Viên Tối Cao mới chỉ dừng ở Nhân Gian Thuât.

Cái này là lấy trứng chọi đá.

Quả nhiên dù Trần Võ Sâm vũ trang tới tận răng như thế nhưng khi hắn muốn bay lên áp sát tên Ủy Viên Tối Cao thì hắn vẫn bị những cơn lốc hắn phẩy tay tạo ra ngăn cản không thể bay lại.

Điều này làm Trần Võ Sâm thầm than hóa ra Ảnh Thuật của hắn cũng thật kém. Nếu để đánh với Kết Đan Kỳ trở xuống thì còn có đất thể hiện nhưng dùng để đấu với Nguyên Anh Kỳ cao thủ thì đúng là gân gà.

Trần Võ Sâm vội vã lùi xuống. Hắn không phải ngu mà nhìn không ra tên Ủy Viên Tối Cao này Tụ Hóa Nguyên Anh bằng Bản Nguyên Pháp Tắc Gió.

Cho nên về đấu pháp, Trần Võ Sâm nhất định phải đổi.

Chỉ thấy Trần Võ Sâm đứng im, mặc kệ những luồng gió t·ấn c·ông hắn đau đến cắt da, cắt thịt, Trần Võ Sâm vẫn tập trung tìm một thứ.

Trong thời gian năm năm, Trần Võ Sâm ngoài phát triển những thuật pháp Ảnh của mình tới tận cùng hắn còn tập trung khai thác về Thế Giới Thần Thể của bản thân và tự minh ngộ ra 2 loại thuật pháp khác từ nó.

Chỉ thấy Trần Võ Sâm mở bừng mắt ra, từ đôi mắt bình thường nay đã hóa thành một trận văn có hình ngôi sao năm cạnh cùng vơi năm màu sắc bắt đồng nhau giao thoa lại.

Lúc này các Ảnh của Trần Võ Sâm thoáng hòa vào nhau thành một thể tạo nên một chiến binh to lớn mặc giáp đen cổ điển cùng một thanh kiếm lớn dài bốn năm mét.

Từ cảnh giới chỉ có Trúc Cơ Trung Kỳ nó kéo lên Trúc Cơ Hậu Kỳ, Trúc Cơ Đỉnh Phong rồi khi khí tức nó kéo đến bùng nổ nhất thì một tiếng "Rầm" vang lên, cái bóng ảnh to lớn này vậy tay phải cầm một viên châu màu đen tuyền có những đường hoa văn phức tạp.

Mà từ khí tức có thể nhìn ra nó đã vượt qua giới hạn Trúc Cơ Kỳ mà đến Kết Đan Kỳ.

Ảnh này vô cùng đặc biệt. Trong ánh mắt nó có một tia cảm xúc ba động nhưng còn chưa hoàn thiện.

Trần Võ Sâm gọi hắn là Ảnh Vệ Chi Linh. Nó là Thuật Pháp được tạo ra từ Ngũ Hành Thuật Pháp Lý Luận và Nhân Gian Thuật của Trần Võ Sâm cùng với hạch tâm là Thế Giới Thần Thể của hắn mà tạo ra.

Theo như Trần Võ Sâm đánh giá. Ảnh Vệ Chi Linh đã không còn ở phạm trù Nhân Gian Thuật hay Bản Nguyên Thuật nữa mà là Vượt Giới Thuật.

Nếu như Trần Võ Sâm có thể thổi hồn và cảm xúc vào Ảnh Vệ Chi Linh nó sẽ thành Vệ Thần và thoát ly thuật pháp thông thường từ đó tự thành một loại pháp tắc.

Như vậy Trần Võ Sâm dù chưa đột phá Nguyên Anh nhưng cũng đã có chiến lực tương ứng.

Còn giờ quả thật miễn cưỡng có thể thủ xuống.

Mà Trần Võ Sâm cũng chỉ cần có thế.

Nhìn Trần Võ Sâm hết lần này đến khác lôi ra những thuật pháp mới mẻ ra khè mình, tên Ủy Viên Tối Cao thấy rất ngạc nhiên.

"Tiểu quái thai ở đâu ra ?" Ủy Viên Tối Cao thầm nghĩ. Hắn có thể nhìn ra Ảnh Vệ Chi Linh của Trần Võ Sâm rất kì dị. Nó không phải thứ thuật pháp con người có thể tự sáng tạo mà lại không giống như nó được tạo từ ngũ hành nguyên tố luôn.

Nếu vậy phải chăng đây là một loại vượt qua cả hiểu biết của hắn ? Một loại Vượt Giới Thuật ?

Nghĩ tới dây Ủy Ban Tối Cao không khỏi tự cười chính mình đã cả nghĩ.

Vượt Giới Thuật nào có dễ lĩnh ngộ hay sáng tạo ra như thế. Nếu nó không vượt xa hiểu biết của con người thì sao gọi là Vượt Giới Thuật ?

Nếu như Bản Nguyên Thuật đã là gốc rễ của tạo hóa mà con người cả đời theo đuổi chỉ để nắm giữ và tinh thông thì Vượt Giới Thuật còn vượt trên cả phạm trù đó mà thành một loại giai thoại, một thứ sức mạnh mang tính tín ngưỡng và không thể hiểu rõ.

Nhưng rất ít người dám đi tìm kiếm Thuật Pháp cao hơn Nhân Gian Thuật. Bởi lẽ bất kì một Thuật Pháp dù nhìn bề ngoài nó hào nhoáng bao nhiêu nhưng nếu không thể diễn sinh thành Pháp Tắc vậy tu luyện làm gì ?

Cho nên phần đa người sẽ chọn Nhân Gian Thuật, thiên tài hơn thì chọn Bản Nguyên Thuật tu luyện đã là quá đủ.

Chương 66 Ảnh Vệ Chi Linh