Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Tu Tiên Thời Đại
Unknown
Chương 74 Nguyên Giới, Thoả Thuận
Người ta nói kẻ trong cơn giận dữ thường không làm chủ được hành vi của mình nhưng ở Bùi Cường Hoành hắn không chế tương đối tốt.
Ngoài việc phải tỏ ra tức giận và bày biện khí thế đủ để làm người ta sợ, Bùi Cường Hoành không phá huỷ kiến trúc Tinh Linh hay hại bất kì sinh linh nào cả.
Điều này cũng làm cho Nữ Hoàng Tinh Linh Even vô cùng cảm tạ.
Cô bay ra tự thân tiếp đón Bùi Cường Hoành, miệng cười duyên nói.
“Xin chào Ngài Đại Tướng. Ngài từ xa tới chơi, Tinh Linh Quốc không thể tiếp đón ngài chu toàn thật là sai sót."
Bùi Cường Hoành là một mãnh nam nữ, tính khí hắn lại hay thất thường và ngay lúc này nó cũng không tốt gì nên lời lẽ không phải quá tốt.
"Miễn đi ! Ta chỉ tới đón đệ tử của mình, hắn giờ ở đâu ?" Bùi Cường Hoành lời lẽ trực tiếp nói.
Vì lí do trong cung điện còn lưu một Trận Đồ Hộ Quốc Đại Trận nên rất khó để Bùi Cường Hoành dùng thần thức vào để quan sát. Nếu hắn cường bạo thì vẫn xem được nhưng như thế là một cử chỉ quá khiếm nhã.
Nữ Hoàng Tinh Linh Quốc Even cũng là người biết điều. Cô cười khổ.
"Ngài Đại Tướng đừng lo, đệ tử ngài ổn. Hiện giờ tôi sẽ tiếp ngài đưa đi đón ngài Đại Sứ."
Bùi Cường Hoành nghe cũng xuôi tai, theo Nữ Hoàng Tinh Linh Even bay xuống, cả hai đi song song.
Bùi Cường Hoành đi trong cung điện tráng lệ của Tinh Linh Quốc mà thần thái rất trấn định và nhàn nhã. Nơi này hắn đến một vài lần nên không có gì hiếm lạ.
Theo chân Nữ Hoàng Even hắn tới Sảnh Chờ, ở đây là một nơi giống phòng nghỉ cho khách của Hoàng Gia.
"Xin ngài Đại Tường ngồi chờ chút, tôi sẽ đi tiếp ngài Đại Sứ ra trao trả lại cho ngài." Nữ Hoàng Tinh Linh Quốc, Even vẫn giữ đúng lễ nghi nói.
Bùi Cường Hoành gật đầu. Hắn đã ở ngay trong cung điện rồi thì hắn tin Tinh Linh Quốc không dám làm gì quá phận.
. . .
Lúc này Trần Võ Sâm đang khá phiền chán ngồi trong phòng minh tưởng tập trung kiểm tra xem cơ thể mình đã biến đổi như nào. Lúc theo chân Abun đến giờ hắn vẫn chưa được quan sát kĩ.
Nhìn vào trong Đan Điền mình, nơi Kết Đan Kỳ khác là ẩn chứa Kim Đan, một vật chất giống viên ngọc màu trắng sữa hoặc một màu khác tùy theo tính chất nguyên thể. Tuy nhiên của Trần Võ Sâm lại khác loại hơn cả.
Nếu để nói của Trần Võ Sâm khác gì thì hẳn là nên gọi hắn ở một cảnh giới khác không phải là Kết Đan Kỳ Tu Chân Giả mà là Kết Giới Kỳ Tu Chân Giả hay là thay vì Kim Đan Kỳ gọi hắn là Nguyên Giới Kỳ.
Bởi lẽ theo thuyết tạo lập của vũ trụ thì một hành tinh mẹ, nơi khai sinh của một chủng loài có phân bố lớn ở vũ trụ thì Thế Giới gốc hay Tổ Mẫu thường được gọi là Nguyên Giới.
Như Trần Võ Sâm giờ đã tạo ra được một thế giới trong chính cơ thể mình thì nó cũng là Nguyên Giới trong vũ trụ tinh thần của chính cơ thể hắn.
Tuy nói là vậy nhưng Nguyên Giới của Trần Võ Sâm mới chỉ là hình thức ban đầu chưa có gì cả. Trần Võ Sâm hóa thành tiểu tinh thần tiến nhập vào đây. Ở nơi này hắn tuy nhỏ bé nhưng hành tinh của hắn cũng không lớn đi một lúc ngắn cũng hết.
Đi một hồi, Trần Võ Sâm đã có đánh giá sơ bộ. Nơi này của hắn không có oxy, không có sự sống, không có tài nguyên gì cả. Thứ duy nhất nơi đây có chính là đất và đất tựa như Sao Mộc, Sao Kim, Sao Hỏa bề ngoài ta thường thấy.
Tuy nhiên nó đang quay, nó quay mà không cần dựa vào trục gì cả hay thuộc tinh hệ nào nhưng nó quay được thì nó đã đại biểu cho Thế Giới có tính phát triển. Nhìn hành tinh có màu hơi đỏ đun giống màu gạch của mình, Trần Võ Sâm cảm khái chặng đường hắn cần đi còn quá lớn.
Lúc này, Nữ Hoàng Tinh Linh Quốc, Even đã đứng ngoài cửa gọi vào.
"Ngài Đại Sứ, Đại Tướng tới đón ngài. Chúng ta liệu có thể nói chuyện ít phút được chứ."
Nữ Hoàng Tinh Linh Quốc nói vọng vào, nàng chủ động đi đón Trần Võ Sâm không phải chí công vô tư hay đại nghĩa dân tộc gì mà chỉ đơn thuần muốn có cuộc nói chuyện riêng với Trần Võ Sâm trước.
Trần Võ Sâm thì cũng đâu phải hài tử đơn thuần như vẻ ngoài hắn cũng lờ mờ đoán ra được mục đích của Nữ Hoàng Tinh Linh Quốc Even nên rất thoải mái.
"Mời Điện Hạ cứ vào." Trần Võ Sâm nói.
Nữ Hoàng Tinh Linh Quốc Even chỉ cần có vậy mà chậm rãi tiến vào trong. Vẫn vẻ đẹp quốc sắc thiên hương đẹp đến không tì vết cùng mái tóc vàng quen thuộc của Tinh Linh, Trần Võ Sâm đã không lấy làm lạ.
Nữ Hoàng Tinh Linh Quốc vào thì cả hai đã ngồi đối điện với nhau trên ghế sofa trong phòng.
Ở vị trí gần như này, Trần Võ Sâm càng có thể ngửi rõ cái mùi mát mẻ và dễ chịu của lá thông và hương vị êm ái của thiên nhiên này.
Nó làm Trần Võ Sâm nếu ở một tình cảnh khác hắn sẽ si mê đắm chìm trong đó.
Tuy vậy ngay lúc này Trần Võ Sâm biết Nữ Hoàng Tinh Linh Quốc ngồi ở đây riêng với hắn bắt Sư Phụ hắn chờ đợi là có mục đích, có một vụ mua bán cần trao đổi.
"Nữ Hoàng ngài gọi tôi gặp mặt riêng biệt thế này chắc hẳn vì Nguyên Giới tôi đã tạo ra nhỉ ?" Trần Võ Sâm nói thẳng khi cả hai vừa ngồi xuống không lâu."
Nữ Hoàng Tinh Linh Quốc Even cũng gật đầu. Thầm khen Trần Võ Sâm đặt tên rất hay. Thay cho cách gọi Kim Đan vốn không phù hợp để gọi thứ kì tích Trần Võ Sâm tạo ra.
"Nếu ngài Đại Sứ đã hiểu vậy chúng ta không vòng vo. Tôi đại diện cho Tinh Linh Quốc nguyện dùng giá cao nhất để trao đổi lấy thông tin cách tạo ra Nguyên Giới của ngài." Nói xong điều này, Nữ Hoàng Tinh Linh Quốc dùng một ánh mắt đầy khát vọng nhìn Trần Võ Sâm làm hắn rất ngượng ngùng. Cô quá đẹp để Trần Võ Sâm nhìn thẳng giờ lại dùng ánh mắt cháy bỏng nhìn hắn như thế làm lòng hắn rất muốn gục ngã mà đồng ý ngay tắp tự.
Thế nhưng nói đi thì cũng phải nói lại quả thật cách của hắn không ai có thể sao chép. Trần Võ Sâm biết điều đó vì hắn hiểu nguyên lý của vạn vật.
Nó đối ứng với câu nói, Vật Vật Đều Có Linh và Linh Ẩn Chứa Trong Vạn Vật.
Nghe thì chỉ là cách đọc ngược lại của nhau nhưng nó hàm chứa nhiều sự khác biệt và ở đây chính là cách nói ẩn dụ cho bí mật lớn nhất của Trần Võ Sâm, Linh Hồn Điện.
Nếu không có Linh Hồn Điện làm dung môi thì sao những vật chất như năng lượng từ Trái Tim Thủy Sứ, Thần Thể, Linh Khí và Tinh Thần Lực có thể giao thoa với nhau và kết tạo diễn sinh ra Nguyên Giới hình thức ban đầu cơ chứ ?
Cho nên dù muốn nói, Trần Võ Sâm cũng không thể nói được.
"Xin lỗi Nữ Hoàng. Không phải tôi không muốn trao đổi vì tình hữu nghị của hai chủng loài. Mà là thực sự không thể. Cách đột phá của tôi là do huyết mạch đặc thù nên mới có thể tạo ra. Từ khía cạnh Tâm Linh Học thì nó thuộc phạm trù Thiên Sinh Độc Nhất mà các dạng khác loại Linh Hồn có thể sở hữu." Trần Võ Sâm mở mắt nói bậy.
Tuy nhiên lời nói dối chân thật nhất chính là dung hợp giữa nói bậy và nói thật. Nói bậy khác nói dối vì nói dối còn có căn cứ này căn cứ kia mà như Trần Võ Sâm nói là hoàn toàn chả biết mình nói gì chỉ nói mò cho nên độ mông lung còn cao hơn nói dối.
Tuy nhiên để phát hiện người nói bậy cũng khó hơn.
Trần Võ Sâm đã nói dối từ bé nên hắn bốc phét rất thạo.
Nữ Hoàng Tinh Linh Quốc Even thì không đơn giản. Cô dù sao cũng là chủ của một Quốc Gia, dăm ba câu của Trần Võ Sâm đâu thể đã làm cô tin. Tuy nhiên điều Trần Võ Sâm nói ban đầu cô cũng đồng ý.
Dù là bản thân mình thèm muốn đến mức nào bí pháp có thể tạo Nguyên Giới nhưng đang ở trên bàn đàm phán giữa hai chủng loài. Những thứ cảm xúc ích kỷ nên cần phải dẹp bỏ mà cân nhắc đến đại nghĩa chung.
Trần Võ Sâm không phải vô danh tiểu tốt để Nữ Hoàng Tinh Linh Quốc Even cô mặc nhiên mà nắn bóp. Hắn hiện tại đại diện cho một thể chế hùng mạnh vượt xa Tinh Linh Quốc, Nhân Loại.
Nếu hắn không đồng ý thỏa thuận vậy thì chỉ có thể chấp nhận bỏ qua. Giam người thì chắc chắn không thể vì ngoài kia Sư Phụ hắn một Đại Tướng có quyền lực lớn trong Nhân Loại đang ngồi.
Nữ Hoàng Tinh Linh Quốc Even thật sâu thở dài một hơi thầm than Trần Võ Sâm thật khó chơi.
Ăn nói cử chỉ đĩnh đạc, phải phép. Tâm tính thì bình tĩnh tự tin vượt xa tuổi. Nhiều lúc Nữ Hoàng Tinh Linh Quốc Even cảm giác mình đang ngồi nói chuyện với người trưởng thành chứ không phải một đứa trẻ còn bú sữa theo tuổi của Tinh Linh.
"Được rồi vậy tôi không làm khó ngài Đại Sứ nữa. Tôi sẽ đưa ngài ra gặp Sư Phụ mình, ngài Đại Tướng." Nữ Hoàng Tinh Linh Quốc mang theo tiếc nuối, thở dài nói.
Trần Võ Sâm thấy mỹ nhân đượm buồn mà lòng cũng muốn mềm nhũn ra. Thế mới thấy đàn ông ngày xưa khởi binh tiến đánh một quốc gia khác vì mỹ nhân cũng không phải vô lý.
Chỉ một nụ cười của mỹ nhân thôi cũng có thể làm cho vua một nước bỏ qua hết thảy mà chìm trong nhớ nhung đôi mắt, nụ cười ấy.
Điều này cũng áp dụng lên Trần Võ Sâm khiến hắn không nhịn được mà thốt ra.
"Nếu như tôi có thể nghiên cứu ra cách để tạo ra Nguyên Giới phù hợp cho các cường giả cảnh giới như Nữ Hoàng tôi nguyện chia sẻ ra."
"Vì hữu nghĩ hai chủng loài." Trần Võ Sâm bổ sung.
Nữ Hoàng Tinh Linh Quốc Even nghe vậy mà ngạc nhiên, cô mỉm cười, một nụ cười khuynh đảo chúng sinh vạn vật.
"Được ! Cảm ơn ngài Đại Sứ."
Cứ thế cả hai đi ra ngoài đến gặp Bùi Cường Hoành đang đợi sẵn ở Đại Sảnh tiếp khách quý.