Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 75 Từ biệt Tinh Linh Quốc

Chương 75 Từ biệt Tinh Linh Quốc


Lúc này Bùi Cường Hoành đã đợi đến sốt ruột. Hắn giờ ngóng trông Trần Võ Sâm mà cảm tưởng còn hơn cả ngóng trông bạn gái, tình nhân hắn nữa.

Bùi Cường Hoành thật không có ngờ chỉ là một cảnh giới Kết Đan Kỳ nho nhỏ mà Trần Võ Sâm có thể chơi lớn ra ngô ra khoai như thế.

Nếu biết Trần Võ Sâm đi không phải đột phá Kết Đan Kỳ, tạo Kim Đan mà là tạo ra một kì tích, một thế giới thu nhỏ. Bùi Cường Hoành sẽ đích thân tháp tùng hay thậm chí mở nguyên một khu vực giúp hắn đột phá. Chứ như giờ cao tầng Tinh Linh Quốc nhìn Trần Võ Sâm còn hơn cả nhìn thịt Đường Tăng hại người làm thầy như hắn giờ không khác con khỉ sắp tới đánh đông dẹp tây để hắn bình an.

Điều này làm Bùi Cường Hoành trong lúc chờ đợi cũng tâm phiền mà lộ ra mệt mỏi.

Đến tuổi như hắn rồi ai ngờ đi chùi đít cho thanh niên mà không làm thì không được vậy có đau khổ không cơ chứ ?

Không lẽ đây là cái giá cho mình tài ba quá vì tạo ra một đệ tử quá ưu tú ?

Bùi Cường Hoành nghĩ mà tự cười trong vui sướng.

Lúc này Trần Võ Sâm và Nữ Hoàng Tinh Linh Quốc cũng xuất hiện, cả hai nói chuyện rất vui vẻ.

Nhìn thấy Bùi Cường Hoành, Trần Võ Sâm vẫn rất lễ phép. “Thầy ! Để ngài vất vả đến đây đón con rồi ạ.”

Trần Võ Sâm lễ phép nói. Trước mặt người khác Trần Võ Sâm rất lễ phép với Bùi Cường Hoành.

"Ừm, bình an là tốt rồi đi thôi ta đưa ngươi rời khỏi." Bùi Cường Hoành nhìn Trần Võ Sâm một lúc gật đầu. Trong lòng hắn tò mò muốn c·hết không biết cái Thế Giới của Trần Võ Sâm nhìn hình thù thế nào.

"Chậm đã." Bỗng Nữ Hoàng Tinh Linh Quốc Even gọi lại.

Bùi Cường Hoành nhíu mày, hắn tưởng Tinh Linh Nữ Hoàng muốn gây sự. "Cái gì ?" Bùi Cường Hoành giọng tỏ rõ không vui cùng giận dữ.

Tuy nhiên điều tiếp Nữ Hoàng Tinh Linh Tộc nói làm hắn ngạc nhiên.

"Liệu rằng ngài Đại Sứ đã có hôn ước với ai chưa ?" Nữ Hoàng Tinh Linh Quốc hỏi.

" ? ? ? " Bùi Cường Hoành.

" ? ? ?" Trần Võ Sâm.

"Tôi thấy ngài Đại Sứ rất trẻ tuổi lại tài năng, tích cách và nhân phẩm cũng hết chỗ chê nên muốn kết thành thông ra cho đôi bên như vậy hữu nghị giữa hai tộc sẽ càng thêm vững chắc."

"Cờ lờ dờ tờ ?" Trần Võ Sâm và Bùi Cường Hoành bốn mắt nhìn nhau, đều thấy từ mắt đối phương sự khó hiểu và đầy ngạc nhiên.

"Từ lúc nào Tinh Linh lại muốn kết hôn với Ngoại Lai rồi ?" Cả người đồng thời cũng nghĩ. Theo lịch sử Tinh Linh là chủng loài rất chú trọng trong sự thuần khiết của huyết mạch nên bảo họ đối ngoại nói muốn đính hôn với nhân loại là không có khả năng. Cho nên điều Nữ Hoàng Tinh Linh Quốc Even nói làm đến chính Tác Giả là Trần Võ Sâm không khỏi hoài nghi hay lại xuyên nhầm truyện sang cái Tinh Linh Quốc Fake.

"Chuyện này . . ." Bùi Cường Hoành đầu óc vì bất ngờ mà nhất thời không biết đáp sao.

Trong khi đó Trần Võ Sâm đỡ hơn chút.

"Tôi quả thật chưa có hôn phối thưa Nữ Hoàng." Trần Võ Sâm nói một cách dứt khoát.

Nhưng chưa kịp để Nữ Hoàng vui mừng hắn nói tiếp.

"Tuy vậy giờ tôi còn quá nhỏ ! Người làm đại sự không thể chìm trong Tửu Sắc, Ôn Nhu, Hương. Cho nên chuyện này hãy tính sau đi ạ. Với cả không phải Công Chúa đã có đính hôn sao ?" Trần Võ Sâm mơ hồ hỏi lại.

Nữ Hoàng Tinh Linh Quốc thấy Trần Võ Sâm từ chối cũng thoáng buồn nhưng không nóng lòng chỉ nói thêm.

"Nếu ý ngài Đại Sứ là vậy thì chuyện này hãy để sau. Còn quả thật Công Chúa đúng là có đính hôn nhưng con bé không thích thanh niên ta chọn cho nó nên ta không có ý định ép buộc nó. Tuy nhiên một người tài tú vẹn toàn như ngài Đại Sứ đây ta nghĩ con bé sẽ ưng ý vô điều kiện."

"…" Trần Võ Sâm.

"…" Bùi Cường Hoành.

Tuy nghe hấp dẫn là thế nhưng Trần Võ Sâm giờ đang có một con dao kề vào cổ không biết lúc nào sẽ hạ xuống nên hắn chả còn tâm trạng yêu đương nam nữ gì nên hắn đã muốn từ chối.

Thế mà Bùi Cường Hoành lại truyền âm cho hắn." Đừng từ chối vội, nói quá tuyệt sau này khó nhìn mặt nhau.

Bùi Cường Hoành mặt vẫn không đổi sắc nhìn về Nữ Hoàng Tinh Linh Quốc nhưng trao đổi với Trần Võ Sâm.

Trần Võ Sâm nghe hắn nói mà đầu mơ hồ không hiểu nhưng vẫn nghe theo.

"Hữu Duyên Thiên Lý Năng Tương Ngộ, Vô Duyên Đối Diện Bất Tương Phùng. Đây là một câu cổ nhân từng nói mong Nữ Hoàng hiểu cho. Nếu Thần và Công Chúa có duyên nhất định sẽ tự thành đôi." Trần Võ Sâm rất kính cẩn mà nói.

Bùi Cường Hoành nghe mà gật gù. Về tài năng nói hươu nói vượn của Trần Võ Sâm hắn rất yên tâm.

Nữ Hoàng Tinh Linh Quốc nghe cũng rất hợp lý nên miễn cưỡng chấp nhận.

"Vậy hi vọng rằng ngài Đại Sứ và Tinh Linh Quốc sẽ có nhiều duyên phận." Nói xong Nữ Hoàng Tinh Linhn Quốc nhìn Trần Võ Sâm với đôi mắt nhiều thâm ý.

Trần Võ Sâm nhìn biểu cảm Nữ Hoàng có chút đáng sợ nên vội kêu Bùi Cường Hoành rời đi. Trong khi đó Bùi Cường Hoành cũng đâu muốn ở lại mà đi ôm theo Trần Võ Sâm cả hai biến mất.

Khi cả hai người rời đi, Nữ Hoàng vẫn nhìn theo hướng đó, đôi mắt thoáng lạnh xuống. Cô trở lại là Nữ Hoàng Tinh Linh Quốc cao quý không thể x·âm p·hạm.

Tách !

Chỉ một cú búng tay, từ không khí xuất hiện một đội người đeo khăn kín mặt mũi.

"Các ngươi từ giờ tập trung sưu tập thông tin quanh kẻ có tên Trần Võ Sâm cho ta. Đặc biệt là những nơi hắn lui tới. Thêm nữa gọi Công Chúa đến đây cho ta." Nữ Hoàng Even ra một loạt mệnh lệnh.

"Rõ." Đám người thần bí nhận lệnh xong lại biến mất không có dấu vết.

Tốc độ Bùi Cường Hoành từ lâu Trần Võ Sâm đã biết nhanh, nay hắn vì vội vã mà càng thêm nhanh lẹ khiến cho Trần Võ Sâm chóng mặt một lúc đã về Học Viện.

"Được rồi kể đi ! Toàn bộ." Bùi Cường Hoành đã gấp không chịu được mà vừa thả Trần Võ Sâm xuống đã gặng hỏi.

Trần Võ Sâm biết tính của ông Thầy mình nên bắt đầu kể lại đầu đuôi câu chuyện. Từ gặp gỡ cho đến phát sinh cần Tộc Trưởng Abun hỗ trợ khi Tái Cấu Trúc lại Đan Văn. Vì là Thầy của mình Trần Võ Sâm cũng không ngại kể về Linh Hồn Điện là dung môi nhưng kĩ càng hơn thì hắn không nói. Chỉ là Trần Võ Sâm nhấn mạnh cho hắn rằng Linh Hồn Điện thuộc một loại Trời Phú Thuật của hắn nên mong hắn hiểu.

Cho nên Bùi Cường Hoành nghe hết cũng thất vọng một hồi nhưng biểu cảm đó duy trì không quá lâu.

"Đây đã là duyên số rồi. Ta cũng không mang hi vọng quá nhiều. Tuy nhiên ta thật sự nhìn thấy nhóc tiềm năng rất lớn rồi đấy." Bùi Cường Hoành nghiêm túc nói rồi vỗ mạnh vào vai Trần Võ Sâm.

Trước giờ Bùi Cường Hoành đã tưởng mình đánh giá Trần Võ Sâm đủ cao rồi nhưng hóa ra vẫn là thấp. Với tiềm năng của Trần Võ Sâm hắn thấy không nên vùng vẫy ở ao bùn nhỏ ở đây nên đi mở mang tầm mắt và tiếp xúc với những đứa trẻ tài năng như hắn.

"Hay nhóc tới Học Viện Nhân Tinh đi ! Dù sao nhóc đã đột phá Kết Đan Kỳ việc học cao lên cũng là bắt buộc." Bùi Cường Hoành nghiêm túc nói. Hắn sợ Trần Võ Sâm mắt cao hơn đầu sẽ từ chối nên chuẩn bị các uy bức lợi dụ, ai ngờ . . .

"Được thôi Thầy !" Trần Võ Sâm rất sảng khoái đồng ý.

"Đồng ý sảng khoái vậy ? Nhóc chắc chứ ?" Bùi Cường Hoành nghe mà ngạc nhiên hỏi lại.

Trần Võ Sâm mỉm cười, hắn nhìn sâu vào đôi mắt Bùi Cường Hoành nói lại. "Con Đồng Ý."

Bùi Cường Hoành thấy Trần Võ Sâm nói chân thành như vậy không khỏi mừng thầm.

"Để ta viết cho con giấy giới thiệu. Đi thu xếp vật dụng gì thì thu xếp đi. Với cả từ biệt ai thì từ biệt đi."

Nói xong Bùi Cường Hoành cũng quay trở lại bàn của mình bắt đầu viết.

Trần Võ Sâm cũng biết ý rời đi.

Trên đường đi Trần Võ Sâm vẫn nghĩ lại tới quyết định của mình. Thực ra nếu Bùi Cường Hoành không hỏi hắn đến đó, Trần Võ Sâm cũng sẽ đòi tới đó.

Không phải vì theo nguyên tác Trần Võ Sâm cũng ở đó mà chỉ đơn thuần là kế hoạch sống còn của hắn nằm ở đó.

Nơi có một nhân vật Trần Võ Sâm cần phải gặp và kết thân bằng mọi giá.

Và hắn cần phải nhanh vì thời gian giờ như cún chạy ngoài đồng. Không thể không vội vã.

Chương 75 Từ biệt Tinh Linh Quốc