Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 8 Tục Mệnh Đan

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 8 Tục Mệnh Đan


"Nếu em ở đây rồi vậy ta vào việc chính đi. Em nói em mở ra Linh Đài là thật ?"

Cô gái chỉ bĩu môi nhìn Phùng Thế Minh. Tự luyến đến mức này thì thật sự đúng là Trần Võ Sâm không bằng rồi. ( Cô gái thầm nghĩ.)

Nghe vậy Bùi Cường Hoành chỉ cầm chén trà nhấp mà mỉm cười đầy thâm ý.

"Không thể nào ! Tại sao lại thế ? Không có thiên lý ! Nhìn sao em cũng đẹp trai hơn hắn,

"Ồ ! Bùi Trưởng Lão là . . ." Trần Võ Sâm hồ nghi hỏi, tuy nhiên Phùng Thế Minh lại cắt ngang lời hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Từ từ em sẽ quen Trần Võ Sâm."

Bùi Cường Hoành làm một chén trà sau đó vội hỏi. Sự gấp gáp là khó che giấu.

Đi theo cô gái nọ, Trần Võ Sâm mới biết cô gái tên Lệ Lệ, hiện là đệ tử thân truyền duy nhất của vị Bùi Trưởng Lão kia, tu vi thâm bất khả trắc. Ít nhất là với người trong cơ thể còn không có chút khói như Trần Võ Sâm thì đúng là chả nhìn ra được gì.

"Hay ! Võ Sâm đi thôi, đi gặp vị nhân vật truyền kỳ này nào. Vị Giáo quan xinh đẹp này xin dẫn lối ạ."

Lệ Lệ thấy thế chỉ biết bịt miệng cười đểu:

Lần này đến lượt Trần Võ Sâm bất ngờ. Không phải vì thấy lạ vì thứ này có thể chiếu ra Linh Đài mà là quang cảnh Linh Đài của hắn quá lạ.

Không giống như tu luyện sớm đâu Linh Đài thực tế ra còn có cách tận dụng tối đa hơn nữa. Nhưng Trần Võ Sâm nghĩ làm gì cho mệt. Kiểu gì vị đại nhân vật nọ sẽ nói cho hắn thôi.

Bị xấu mặt Trần Võ Sâm cũng không ngượng ngịu. Dù sao hắn đang ở trong hình hài một đứa con nít có gì tốt phải ra vẻ.

"Linh Đài còn có thể bịp ?" Trần Võ Sâm và Lệ Lệ ngồi cạnh đồng thời nghĩ.

Điều này làm Bùi Cường Hoành cùng Lệ Lệ phá lên cười. Đôi khi như thế lại rất có ý tứ chứ không phải cứ ngoan ngoãn lễ phép lại có thiện cảm.

"Là thật. Em có thể tạo hình chiếu cho thầy xem ạ." Trần Võ Sâm trực tiếp nói.

"Đây là ?"

Trần Võ Sâm chỉ vội vã vùng vằng bỏ tay ra, rất dị ứng với hành vi này của Phùng Thế Minh. Rất sợ người ngoài nhìn vào lại tưởng hắn giới tính có vấn đề thì kiếp này coi như bỏ.

Thấy vậy Bùi Cường Hoành cũng rất thỏa mãn gật đầu lia lịa: "Trẻ nhỏ hiểu phép tắc. Vô cùng trân quý."

Tuy vậy cô gái không quan tâm cảm nghĩ của Phùng Thế Minh ra sao.

"Tới đây mệt rồi sao không ngồi xuống. Biết uống trà không hay là cola nhé ? Hay Pepsi vị chanh không calo ?" Bùi Cường Hoành vô cùng ân cần săn sóc, hỏi han Trần Võ Sâm làm rất thụ sủng nhược kinh.

"Hừm ? Linh Đài tốt kì lạ. Nhìn trông còn phức tạp hơn trong ghi chép cũ. Sao giống bịp vậy nhỉ ?" Bùi Cường Hoành lẩm bẩm nhưng không có tận lực áp chế lời nói.

Lùi hai bước đi nữa Tục Mệnh Đan vẫn rất ổn thỏa. Đan Dược cấp 6 với người có thể đại chiến với Thập Thú Vương thì thỏa thỏa có thể cho ra được và Trần Võ Sâm hắn một người chưa từng tu luyện cũng là thần dược.

Chỉ có người ở cảnh giới tuyệt cao như Bùi Trưởng Lão trong miệng cô gái nọ mới hiểu. Nó mang ý nghĩa siêu nhiên hơn tất thảy.

"Bám chắc." Lệ Lệ nói xong còn không quên ôm eo Trần Võ Sâm thật chặt vì hắn chỉ mới là đứa trẻ, quá thấp bé.

( Không có ý xúc phạm cậu ! )

Trong khi đó từ đầu tới cuối Lệ Lệ chỉ nhìn mà bĩu môi quan sát, trong đầu không ngừng khấn "Tục, vô cùng tục."

(Thêm lần nữa không có ý xúc phạm cậu, Trần Võ Sâm. Chúng ta vẫn là bạn tốt ! )

"Em có muốn kích phát Linh Đài mình luôn không ? Thầy giúp miễn phí."

Chương 8 Tục Mệnh Đan

"Đây là cái quỷ gì trẻ nhỏ ? Trẻ nhỏ nhà ai mở mồm ra đã biết vòi đan dược cấp 6 rồi ? Đây không phải đan dược mà chỉ có Hư Cảnh cường giả mới biết tới sao ? Còn cái tên nữa nghe là biết quý rồi."

Bao nhiêu năm cô theo sư phụ lão nhân gia của mình nhưng chưa bao giờ thấy hắn có mặt ân cần như vậy.

Trần Võ Sâm chỉ tay lên ngọn tháp cao sáu tầng này.

"Tốt ! Cầm lấy Linh Bản Điện đi chiếu ra sẽ rõ ràng hơn."

Tuy nhiên Trần Võ Sâm không quan tâm, hắn đang rất hưởng thụ cái cảm giác được bay này. Nó giống như hắn đang đi xe moto nhưng đội mũ bảo hiểm kín mặt vậy. Phi nhanh nhưng gió không thể chạm tới da nhưng nhìn thấy mọi thứ trôi qua thì nhanh tới chóng cả mặt.

Tuy vậy Bùi Cường Hoành không có xoắn xuýt đi tìm hiểu cái vấn đề này.

Không sợ ăn cho bể bụng sao ?

Việc quan trọng nhấn mạnh ba lần.

"Chỉ Trần Võ Sâm thôi, em thì ở đây thôi." Cô gái tiếp tục nói.

"Mẫu hậu !" Bùi Cường Hoành bật thốt lên trong sự hãi nhiên. Đến cái tuổi của lão người khiến lão kinh hãi không nhiều nay có thêm Trần Võ Sâm một thằng oắt ơ đâu đó xuất hiện chỉ có bảy 7 tuổi khoảng chừng.

Phùng Thế Minh như bị tâm thần phân liệt rất tự luyến nói một tràng.

Lên tới tầng cao nhất nhất nhanh Trần Võ Sâm đã thấy vị nhân vật truyền kỳ Bùi Trưởng Lão hay còn gọi a.k.a Bùi Cường Hoành mà Phạm Thế Minh vô cùng hâm mộ.

Tuy vậy Trần Võ Sâm lại rất nhanh giải đáp cho hắn.

Phùng Thế Minh hứng khởi mười phần nắm tay Trần Võ Sâm lôi lên.

Được một lúc đã tới nơi, đáp đất một cái Trần Võ Sâm đã vội vã kiếm ngay bụi cỏ làm công tác chăm bón hoa màu.

Điều này cũng làm Trần Võ Sâm nhìn lại Phùng Thế Minh đang đờ người tại chỗ mà chỉ có thể lặng yên thở dài, cầu cho cái tâm linh nhỏ bé đó không vì chút kích thích này mà rơi vào trầm cảm tuổi dậy thì.

Điều này làm Trần Võ Sâm nhất thời có chút muốn nôn.

Cảnh giới cao hơn hắn !

"Bùi Trưởng Lão ? Bùi Cường Hoành, Một trong Cửu Vị Đại Tướng, Tổng Tư Lệnh quân đoàn số 1, người lập ra kỳ công vô tiền khoáng hậu đối chiến Thập Thú Vương bất phân thắng bại còn thảm diệt ba vị Thú Vương ?"

Thoáng chốc cả người Trần Võ Sâm bay lên, cảm giác lơ lửng trên không khiến hắn vô cùng tò mò và thấy thú vị.

Trong sự ngỡ ngàng thất hồn lạc phách của Phùng Thế Minh cô cũng lôi kéo Trần Võ Sâm đi.

"Nhận kèo, em nghèo." Trần Võ Sâm bật thốt lên trong vô thức.

"Em chào thầy ạ !" Trần Võ Sâm lễ phép vừa gặp mặt đã chủ động chào hỏi.

"Dạ" Trần Võ Sâm ngoan ngoãn nói.

Trần Võ Sâm là ai cơ chứ là tác giả nha ! Hắn chả lẽ không biết mình xét đặt cảnh giới Thú Vương là gì hả ? Đây là Yêu Thú cảnh giới Luyện Hư cao thủ mới có thể là đối thủ. Người như vậy chả lẽ đan dược cấp sáu nhỏ nhoi lại không thể bỏ ra ?

Trần Võ Sâm nhìn qua, Bùi Cường Hoành tạo ra cho hắn một ấn tượng ban đầu là một vị lão đầu rất bình thường với phục trang giản dị, tóc tai gọn gàng, khuôn mặt hiền hòa, phúc hậu. Nhìn qua là một người đàn ông ít nói, trầm ổn.

Trông Bùi Cường Hoành thất thố đến như vậy nhưng còn chưa một ngụm từ chối thì Trần Võ Sâm biết có cơ hội rồi, dù Trần Võ Sâm còn định mở miệng xin đan dược cấp 8 đối ứng Luyện Hư cao thủ cơ, nhưng ngẫm lại chưa chắc cần lắm. Cảnh giới hắn quá thấp mà đan dược đấy thì quá quá quá quý.

Tuy nhiên có hay sẵn sàng bỏ ra nó vẫn là một chuyện hoàn toàn khác.

"Em cần tiến nhập Ao Đầm Linh Khí (Thượng Giai) đan dược cấp hai Hồi Khí Đan càng nhiều càng tốt, đan dược cấp bốn Huyết Phệ Đan càng nhiều càng tốt, đan dược cấp sáu Tục Mệnh Đan một viên, quyền tiến nhập đáy Hồ Gươm sau khi xong.

"Ừ ! Đi lên, tuy nhiên đi thang máy đi, không đi bộ đậu, hôm qua mới tập chân nay vẫn còn nhức." Lệ Lệ nói xong còn chỉ vào cặp chân giò như cái chảo lại như c·h·ó Ngao ba đầu hiện trên đùi của cô. Khuôn mặt bán manh, tỏ ra mềm yếu vô hại.

"Em cho là đồng ý." Trần Võ Sâm rất nhanh nói, rồi lại nói tiếp. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Em biết cách nhưng thầy liệu có giúp em được không ?"

"Thôi bỏ đi ! Trần Võ Sâm em theo tôi ! Bùi Trưởng Lão muốn gặp em."

Phụt !!!!

"Không hiểu ? Vậy không phải kích phát nó ra là hiểu sao ? Thắc mắc làm gì cho mệt đầu."

Lão nhân này đang dùng 120% công suất của bộ não để hiểu tại sao Trần Võ Sâm cần đan dược quý như thế.

"Là." Cô gái đạm nhiên trả lời, thái độ cũng hờ hững như thấy quen vậy, trong khi đó cô gái lại để ý thái độ của Trần Võ Sâm hơn cả thấy hắn vô cùng bình tĩnh cô càng lấy làm hứng thú.

"Mình đi lên trên tòa tháp này sao ?"

Nói xong Bùi Cường Hoành cũng đưa cho Trần Võ Sâm một cái bảng điện nhỏ nhìn như một chiếc laptop. Tuy vậy khi Trần Võ Sâm cầm lên nó lại chập chờn một hình ảnh gì đó trông như một miếu điện.

Phùng Thế Minh không có biết Trần Võ Sâm mở Linh Đài nhưng dù có biết, hắn tin Phùng Thế Minh cũng không hiểu nó ý nghĩa là gì. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ha Ha ! Phải vậy thôi." Trần Võ Sâm chỉ biết miễn cưỡng cười hùa.

"Bởi Thiên Phú em không tương xứng !" Cô gái có gì nói nấy. Không chút kiêng nể dùng đại pháo thần công nã trực tiếp vào nội tâm ngây ngô của Phùng Thế Minh.

"Rất tốt vậy để xem em cần gì nào." Bùi Cường Hoành cầm chén trà lên vừa nhấp vừa ngẫm nghĩ. Tuy là hắn hiểu biết sâu rộng nhưng nhất thời bảo hắn nhớ thời tân thủ thôn thiên tài đột phá gì cũng làm hắn rất suy nghĩ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng cô đâu có biết giờ Trần Võ Sâm còn đang lục não cố nhớ xem lão già đó ai ? Nếu cô biết liệu có hay không mở não hắn ra xem hắn là cái thứ gì từ đâu lạc xuống.

Điều này cũng làm Trần Võ Sâm thấp thỏm không thôi, lặng yên quan sát Bùi Cường Hoành.

Chỉ thấy Phùng Thế Minh bật người dậy, lúc đứng lên sóng bụng còn uốn lên xuống như cơn sóng nhìn rất buồn cười. Chỉ thấy hắn la lên đầy sợ hãi: (đọc tại Qidian-VP.com)

Vậy tại sao không thể ?"

"Đi theo chị. Em không có Linh Lực vậy bám chắc, chị sẽ bay l·ên đ·ỉnh. Đi bộ lâu lắm." Lệ Lệ ôn hòa nói như chị gái xóm bên.

Trần Võ Sâm khua mũi vào khoảng không, cảm giác không chạm đất này như thế hẳn từng được thả dù nhưng mắc trên cây một dạng.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 8 Tục Mệnh Đan