Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Tung Hoành Dị Giới
Unknown
Chương 37: Gặp Trưởng Khu Vực.
"Ồ… Không cảm nhận được gì mà vẫn có thể t·ấn c·ông sao?"
Loki vừa nắm lấy thanh kiếm vừa đưa ra nhận xét. Ngay sau đó, hắn lập tức ra đòn. Với một cú quét gậy đầy bất ngờ, hắn nhanh chóng đánh gục tên elf đeo mặt nạ.
Nhìn kẻ nằm bất động dưới đất, Loki thầm đánh giá. So với những kẻ mà hắn từng chạm trán ở dị giới, tên này mạnh hơn đáng kể. Điều khiến hắn bất ngờ nhất là dù bị ảnh hưởng bởi Dark Area, gã elf vẫn có thể t·ấn c·ông chính xác như thể không hề bị tác động.
"Đây gọi là trực giác của chiến binh à? Mình nên mang hắn về nghiên cứu mới được." Loki trầm ngâm suy nghĩ.
Gạt chuyện đó sang một bên, hắn đưa mắt nhìn sang phía bên cạnh. Đó là một cô bé elf nhỏ nhắn, làn da nhợt nhạt lấm bụi, dấu vết xiềng xích vẫn còn hằn trên cổ tay. Mái tóc trắng bồng bềnh nhưng rối bời, ôm lấy gương mặt thanh tú nhưng tiều tụy. Bộ trang phục rách nát lộ rõ sự tàn nhẫn của những kẻ đã giam giữ cô.
Loki cúi xuống, quan sát cô bé elf b·ất t·ỉnh trước mặt. Hơi thở cô đều đặn, cơ thể không có dấu hiệu tổn thương nghiêm trọng. Có lẽ Dark Area đã ảnh hưởng đến cô nhiều hơn hắn dự đoán, khiến cô ngất đi ngay lập tức.
"Cyter, quét một lượt con bé này và cả mấy tên elf đằng kia nữa." Loki ra lệnh.
Cyter lập tức bay ra khỏi người Loki, bắt đầu quét. Chủng tộc Android được thêm vào trong những bản cập nhật sau này của Dream World, nhằm mở rộng quy mô thế giới, làm phong phú cốt truyện, đồng thời mở ra nhiều hầm ngục và nhiệm vụ mới.
Không giống các chủng tộc khác có thể tiến hóa theo từng cấp độ, người chơi Android phát triển bằng cách nâng cấp linh kiện, cải thiện chip xử lý, tích hợp module chiến đấu, hoặc tái tạo các bộ phận hỏng hóc. Mỗi lần lên cấp hoặc học nghề nghiệp liên quan, họ có thể tùy chỉnh cơ thể mình, mở khóa những cải tiến mới.
"Không có gì bất thường, thưa ngài. Cô bé vẫn ổn." Cyter báo cáo sau khi hoàn tất quá trình quét.
"Tên chủ trì đấu giá có nói con bé này là một elf thuần khiết. Ngươi có thấy gì đặc biệt không?" Loki nhíu mày.
"Tôi đã kiểm tra kỹ, nhưng không phát hiện bất cứ điều gì quá đặc biệt. Chỉ số ma thuật của cô bé có phần cao hơn các elf khác, nhưng cũng không phải mức độ đột biến." Cyter trả lời chắc chắn.
Vậy là bịp à? Hắn còn tưởng con bé này phải đặc biệt lắm chứ. Có lẽ gã chủ trì chỉ cố tình phóng đại để nâng giá trị món hàng.
‘Dù sao cũng không thể mong đợi gì từ một phiên đấu giá ở mấy chỗ này…’ Loki thở dài. ‘Mà hình như tên elf đeo mặt nạ có nói con bé này là công chúa.’
Nếu đúng như vậy, thì chuyến đi lần này cũng không hẳn là vô ích. Valkyrie chắc chắn sẽ có nhiều kế hoạch cho cô bé elf này, hoặc ít nhất là hắn nghĩ vậy.
'Thôi, cứ để Shira với Shepera lo vụ này, mình chỉ việc thực hiện là được.'
Loki quyết định. Dù sao, hắn cũng chẳng giỏi trong mấy trò lập kế hoạch dài hạn, tốt nhất là giao cho những người phù hợp hơn.
Ngay sau đó, Loki một tay xách theo cô bé elf, một tay vung nhẹ, tạo ra một cánh cổng không gian màu tím thẫm ngay trước mặt. Nó hiện ra vô thanh, như một vết rách trên thực tại, với viền xoáy chậm rãi như thể đang nuốt lấy ánh sáng xung quanh.
Phía sau hắn, những tên elf vẫn lơ lửng trong không trung, bị Cyter dùng phép Pagya để giữ cố định. Chúng không còn sức phản kháng, chỉ như những tảng đá vô tri trôi lơ lửng trong không khí, chờ đợi số phận của mình.
Loki cất bước vào cổng, nhưng ngay khoảnh khắc đó hắn dừng lại.
Đôi mắt hắn thoáng sắc bén, hướng về một vách đá xa xa, nơi mà… không có ai cả.
"Thưa ngài, tôi có nên…?" Thấy biểu hiện kì lạ của Loki Cyter đưa ra đề xuất.
"Không cần."
Loki bình tĩnh đáp, không quay đầu lại, chỉ lặng lẽ bước qua cánh cổng. Cánh cổng màu tím khép lại không một tiếng động, như thể nó chưa từng tồn tại.
Vài giây sau, một bóng người hiện ra từ phía sau tảng đá.
Hắn ôm lấy ngực, hơi thở dồn dập, như thể vừa thoát khỏi nanh vuốt của tử thần.
Khuôn mặt tái nhợt, đôi mắt mở to trong hoảng loạn, nhưng trong đáy mắt… vẫn còn đó một ngọn lửa bùng cháy.
"C·hết tiệt… chỉ cần sớm hơn một chút nữa!"
Hắn nghiến răng, giọng nói trầm khàn, đầy kìm nén.
Bàn tay siết chặt đến mức rãnh da nứt toác.
Ầm!
Một cú đấm giáng xuống tảng đá gần đó, không chút do dự.
Tảng đá nứt toác, vỡ vụn thành từng mảnh. Nhưng dù có phá nát thứ gì đi nữa, cơn giận trong lòng hắn vẫn không thể nguôi ngoai.
Hắn vừa mới bỏ lỡ cơ hội duy nhất để không trực tiếp đối đầu với tên đó.
Mặc cho cơn sợ hãi vẫn ám ảnh trong tâm trí, ánh mắt hắn dần trở nên kiên định hơn bao giờ hết. Hắn sẽ không để bi kịch lặp lại một lần nữa.
-----
Trở về cửa tiệm, Loki ngay lập tức đặt cô bé elf lên giường. Bên cạnh hắn, lúc này là một hình bóng cao gầy, với làn da trắng sữa và một đầu tròn nhẵn không có tóc hay khuôn mặt, chỉ là một mặt phẳng vô cảm. Cổ nó dài và mảnh, cơ thể gầy guộc, như một cái khung xương trống rỗng. Mọi chuyển động đều lạnh lẽo, thiếu đi dấu hiệu của sự sống.
Đây là một Doppelganger, một sinh vật có khả năng giả dạng thành người khác. Ban đầu, hắn định mượn một vài yêu hồ từ Mei, vì dù sao trong các nhiệm vụ thâm nhập kiểu này, yêu hồ luôn là lựa chọn hàng đầu. Khả năng giả dạng hoàn hảo, cộng thêm việc có thể quyến rũ kẻ khác chỉ bằng lời nói và cử chỉ uyển chuyển. Tính tự chủ cao cũng giúp chúng có thể đưa ra quyết định trong nhiều tình huống bất ngờ.
Rõ ràng, yêu hồ là lựa chọn tốt hơn so với Doppelganger, nhưng hiện tại, Loki muốn mượn một yêu hồ từ Mei lại rất khó. Quan hệ giữa hắn với cô không tốt lắm trước đây, cộng thêm sự việc dịch chuyển khiến hắn không thể mượn được.
Mà cũng không thể đánh giá thấp khả năng của Doppelganger. Mặc dù nó không thể ứng biến trong các tình huống bất ngờ, nhưng khả năng giả dạng của tộc này thuộc top đầu. Chúng có thể giả dạng từ tính cách, ngoại hình, thậm chí một số loài Doppelganger cấp cao còn có thể giả dạng linh hồn.
Đương nhiên, con Doppelganger mà hắn đang có không mạnh mẽ như vậy, nhưng vẫn đủ dùng.
"Ngươi hãy giả dạng cô bé elf này cho ta và đảm bảo không ai nhận ra ngươi," Loki ra lệnh.
"Thần xin tuân lệnh." Doppelganger cúi đầu đáp lại, giọng nói phát ra từ cái đầu không có ngũ quan đó, lạnh lùng và vô cảm.
Nó cúi xuống, vươn cánh tay dài và mảnh, những ngón tay không có móng, chỉ có đầu mút nhọn hoắt, giống như những ngón tay của những sinh vật chưa hoàn thiện.
Nó rạch một vết nhỏ trên cánh tay cô bé elf, rồi từ những đầu mút đó, những sợi tơ nhỏ như mạch máu bắt đầu thâm nhập vào cơ thể cô, dùng để đọc ký ức, nhóm máu, tính cách, và vị trí các cơ quan n·ộ·i· ·t·ạ·n·g của kẻ bị sao chép.
Một lúc sau, dường như đã xong, Doppelganger rút tay lại, cơ thể nó dần biến đổi, co lại từ từ, thành hình một elf cực kỳ xinh đẹp, với mái tóc trắng bồng bềnh và đôi mắt tím sâu thẳm.
Loki đánh giá nhanh ngoại hình trước mặt, mọi đường nét trên gương mặt giống hệt cô bé elf, thậm chí đến những vết bầm tím do b·ị đ·ánh đòn cũng được sao chép chính xác.
"Xe ngựa đã chuẩn bị xong rồi, thưa ngài," Cyter thông báo.
"Ừm, ta hiểu rồi," Loki gật đầu.
Bên dưới quán, một chiếc xe ngựa sang trọng đang chờ sẵn. Chiếc xe có thân gỗ quý, sơn đen bóng, với những bánh xe chạm trổ tinh xảo và Viền vàng lấp lánh, tạo nên vẻ đẹp cổ điển nhưng xa hoa. Bên trong là không gian ấm cúng với ghế nhung đỏ và rèm đen che chắn.
Loki nhanh chóng thay trang phục, khoác lên mình chiếc áo khoác dài đen, tinh tế với những đường chỉ thêu bạc. Áo sơ mi trắng và quần tây đen vừa vặn, cùng đôi giày da bóng loáng tạo nên phong thái của một thương nhân quyền lực. Găng tay da mỏng và mắt kính tối làm tăng thêm vẻ lạnh lùng, bí ẩn của hắn.
Dù sao thì hắn cũng sẽ đi gặp đối tác làm ăn lâu dài cũng không nên quá xuê xòa được.
-----
Nhóm của Barin tiến thẳng đến phủ của thủ trưởng khu vực chín mươi. Nơi này là một quần thể kiến trúc tự nhiên gồm năm ngọn núi đá xếp san sát nhau, với những con đường uốn lượn dành cho xe ngựa dẫn l·ên đ·ỉnh cao nhất. Xung quanh được bao bọc bởi một hàng rào bê tông vững chắc. Tại cánh cổng chính dẫn vào con đường, hai lính canh đang đứng gác, ánh mắt sắc lạnh quét qua nhóm người mới đến.
"Đứng lại!" Một trong hai lính canh giơ tay ra hiệu.
Barin lập tức ra hiệu cho Bean dừng xe.
"Các ngươi là ai? Đến đây có việc gì?" Một tên lính gác cất tiếng, giọng điệu đầy đề phòng.
Cyter, lúc này đã biến thành một chàng trai với mái tóc trắng mượt điểm vài sợi xanh dương, trong bộ vest đen chỉnh tề, bước lên trước.
"Chúng tôi là đoàn thương nhân Barin, đến đây để gặp ngài thủ trưởng vì một vụ trao đổi quan trọng." Cyter nói, giọng điềm tĩnh nhưng không kém phần thuyết phục.
Tên lính canh nheo mắt, giọng gằn xuống: "Hiện tại, ngài thủ trưởng đang bận, không tiếp khách."
Cyter mỉm cười nhạt, không hề nao núng: "Vậy phiền các ngài chuyển lời đến ngài thủ trưởng rằng chúng tôi đang giữ món hàng mà ngài ấy vừa đánh mất."
Hai tên lính canh liếc nhìn nhau, thoáng trao đổi bằng ánh mắt. Nhìn vào phục trang của đoàn thương nhân Barin, chúng dễ dàng nhận ra đây không phải là một nhóm tầm thường. Nếu bọn họ đích thân đến đây và còn đưa ra lời nhắn như vậy, rất có thể đó là một chuyện quan trọng. Sau một thoáng cân nhắc, một tên vội vã chạy lên phủ để báo tin.
Không lâu sau, hắn quay trở lại, thì thầm vài câu với đồng đội, rồi quay sang nhóm Barin, giọng điệu đã ôn hòa hơn hẳn. Ngay lập tức, cánh cổng được mở ra.
"Các ngài có thể vào. Xin mời theo lối này."
Không chần chừ, nhóm Barin đánh xe tiến thẳng đến tòa nhà lớn nhất nằm trên đỉnh. Sau khi hoàn tất các thủ tục kiểm tra hàng hóa và sắp xếp xe ngựa, Barin cùng Cyter bước vào trong, mang theo Doppelganger, lúc này đã hóa thân thành một cô bé elf có vẻ ngoài ngây thơ. Còn Bean, theo lệnh của Barin, ở lại bên ngoài chờ đợi.
Bước qua cánh cửa lớn, đập vào mắt họ là một căn phòng xa hoa mang đậm phong cách quý tộc Ba Tư. Những tấm thảm tinh xảo trải dài khắp sàn, rực rỡ với các hoa văn phức tạp. Trần nhà được trang trí bằng những họa tiết dát vàng cùng các bức bích họa cầu kỳ, mô tả cảnh săn bắn và yến tiệc của giới quý tộc. Những chiếc đệm lụa mềm mại được xếp chồng lên nhau trên các trường kỷ thấp, tạo nên một không gian vừa sang trọng vừa lười biếng.
Không khí trong phòng dường như đã được dọn dẹp sạch sẽ, nhưng vẫn phảng phất dư âm của một buổi thác loạn vừa diễn ra. Mùi trầm hương xen lẫn với hương hoa nhài nồng nàn cố gắng che lấp thứ mùi ngai ngái của rượu mạnh, mồ hôi và cả hơi tàn của t·huốc p·hiện. Làn khói xanh mỏng từ những lư hương bằng đồng khảm ngọc vẫn còn vương vấn, hòa lẫn vào ánh sáng lập lòe từ những chiếc đèn dầu treo lủng lẳng trên trần.
Trên chiếc trường kỷ lớn đặt giữa phòng, một Lizardman béo phục phịch đang tựa lưng, móng vuốt dài gõ nhịp trên thành ghế. Bộ vảy của hắn có màu xanh rêu sẫm, phản chiếu ánh sáng vàng từ đèn dầu. Đôi mắt hẹp dài của hắn ánh lên vẻ gian xảo khi nhìn nhóm Barin bước vào. Hắn khoác lên mình một chiếc áo choàng lụa thêu chỉ vàng, phần bụng tròn trịa lộ ra bên dưới lớp vải xa hoa.
Hắn nhếch mép, giọng trầm khàn cất lên: "Vậy, các vị đây chính là những thương nhân có món hàng mà ta đã làm mất? Ta rất tò mò muốn biết đó là thứ gì..."