Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Vạn Cổ
Unknown
Chương 110: Lục Trưởng Lão Người Đàn Bà Đẹp
“Sư đệ có công việc gì mà phải đi thông báo với lục trưởng lão, hay là sư tỷ đã làm gì khiến cho sư đệ trái ý phật lòng, thế nên bây giờ sư đệ muốn đi mách lục trưởng lão để trừng phạt sư tỷ.” Sau khi từ dạng khói hóa thành hình người thì nàng chậm rãi đi tới chỗ hắn đang đứng, vừa đi vừa nói. Lời lẽ nếu nghe qua thì có vẻ nghiêm túc, nhưng còn giọng nói cùng với thần sắc của nàng thì ngược lại như thể đang muốn quyến rũ hắn vậy.
“Không thưa sư tỷ, sư tỷ người chăm sóc sư đệ rất tốt, cho đến bây giờ sư đệ vẫn chưa có lý do gì để tố cáo người cả, còn bây giờ sư đệ đã xong việc muốn gặp lục trưởng lão để bàn một mối làm ăn.” Cả người vẫn giữ nguyên tư thế cúi người chắp tay hành lễ, sắc mặt không đổi, tâm không loạn, Minh Triết hắn từ tốn nói.
“Làm ăn?” Đang chậm rãi tiến tới vị trí Minh Triết hắn đang đứng để hành lễ Vĩnh Hoa nghe hắn nói xong thì hỏi lại, sau đó nàng liền nói tiếp:
“Đệ muốn làm ăn cái gì không thể nói cho tỷ được sao, biết đâu sư tỷ ta có thể giúp được, dù sao thì lục trưởng lão đại nhân cũng là thập đại trưởng lão một trong, cai quản nhà ngục có muôn nghìn thứ cần phải lo lắng.”
“Sư tỷ nói chí phải.” Vẫn giữ nguyên tư thế hành lễ đối với Vĩnh Hoa Minh Triết từ tốn đáp:
“Chẳng là trước khi vào đây sư đệ có đọc qua một ít sách về luyện đan chữa bệnh, nay vào đây nhân lúc ngục tù rảnh rỗi không thể tu luyện được thì sư đệ muốn nghiên cứu thêm về mảng đấy thế nên muốn tìm lục trưởng lão để mua ít dược thảo ở khu vườn này để thí nghiệm, vậy nếu sư tỷ giúp được vậy thì sư đệ làm phiền sư tỷ.”
“Muốn mua dược thảo sao?” Sau khi nghe hắn nói vậy thì khuôn mặt nàng lộ rõ vẻ suy nghĩ, trầm ngâm một hai hơi nàng nói: “Cái này dù sư tỷ muốn cũng chẳng giúp được, mà thôi dù sao sư phụ cũng muốn gặp đệ, đứng lên đi thôi nào.”
“Đa tạ sư tỷ.” Nghe nàng nói xong lúc này hắn mới đứng thẳng người lên chậm rãi bước theo hướng Vĩnh Hoa.
“Ầmmmmmmmmm”
Cánh cửa khổng lồ của khu vườn sau khi hai người bước ra lúc này đã được tự động đóng lại.
“Mà sao đệ lại được Nghiêm trưởng lão thu làm đệ tử vậy?” Đang đi trên đường, sánh đôi cùng với Minh Triết, thấy bầu không khí có chút im lặng nàng dò hỏi.
Nghe thấy nàng hỏi thì hắn trả lời:
“Thưa sư tỷ, sư đệ đến thư viện gặp được Nghiêm trưởng lão sau đó sư phụ ngài thu ta làm đệ tử.”
Nghe hắn nói vậy thì nàng liền tỏ vẻ hờn dỗi nói:
“Tiểu sư đệ có vẻ tiết kiệm câu chữ quá nhỉ, mà về sau học xong y thuật nhớ đừng quên ơn sư tỷ.”
“Vâng, sư tỷ đã có ơn tặng nhẫn cho đệ mai sau nếu có cơ hội sư đệ sẽ có gắng trả lễ.” Minh Triết hắn nghe nàng nói xong thì gật đầu đáp.
Nghe hắn nói vậy thì nàng liền ghé vào tai hắn, thì thầm trêu trọc nói:
“Sư tỷ cũng có cái “v·ết t·hương sâu lắm” tối nay chắc, phải nhờ sư đệ giúp thì mới khỏi được.” Nói xong nàng liền quăng cho hắn một cái liếc mắt đưa tình, rồi bước nhanh lên đằng trước.
Và tất nhiên sau khi nghe xong nàng nói hắn liền hiểu nàng đang ám chỉ điều gì rồi, nhưng rất tiếc với nàng là hắn từ lâu sớm đã sớm chẳng hứng thú với những cái d·ụ·c vọng tầm thường nữa rồi, tất cả đều đã được hắn gạt hết sang một bên để đến với thứ cao cả hơn đó chính là sự giải thoát.
Sau một lúc hắn cùng với nàng đã đến được phòng của lục trưởng lão, sau khi Vĩnh Hoa nàng gõ cửa bước vào phòng hắn cũng bước vào theo và thấy lục trưởng lão nàng đang làm việc.
Lục trưởng lão là một người đàn bà đẹp, dù là người của thế hệ cũ đã qua một đời chồng nhưng nhiều người nhận xét vẻ đẹp của bà vẫn như hồi bà còn mười tám.
Mái tóc đen dài hơn xoăn một chút, làn da trắng như tuyết mềm mại chẳng khác gì làn da của trẻ em, môi đỏ như tô son nay còn kết hợp với cả bộ xường xám màu đỏ nàng đang mặc trên mình nữa đủ để khiến cho bất kỳ nam nhân nào nhìn vào cũng phải say đắm.
“Sư phụ con đã hoàn thành nhiệm vụ đem tiểu sư đệ đến nơi rồi.” Sau khi bước vào phòng Vĩnh Hoa nàng liền nói.
“Đệ tử bái kiến lục trưởng lão.” Lời của nàng vừa dứt Minh Triết liền lên tiếng sau đó là hành lễ luôn.
“Vĩnh Hoa con làm tốt lắm, cả hai ngồi xuống đi.” Sau khi thấy hai người tiến vào nàng liền ngừng việc đang làm lại, cất bút đi, ra hiệu cho cả hai ngồi xuống, rồi nói.
“Đa tạ trưởng lão” Minh Triết hắn nghe vậy thì ôm quyền điềm nhiên nói sau đó liền ngồi xuống ghế.
Có vẻ như đối diện với một người đàn bà vô cùng đẹp như là lục trưởng lão tâm hắn vẫn chẳng có một tý rung động nào cả, sắc mặt vẫn điềm nhiên, bình thản, tâm vẫn chẳng loạn, sau khi ngồi xuống ghế hắn liền đi thẳng vấn đề luôn từ tốn nói:
“Thưa lục trưởng lão, đệ tử Tuấn Hào nay mạo muội đến đây muốn xin một ít thì giờ quý báu của ngài để bàn bạc về một vài chuyện.” Nói đến đây thì hắn ngừng lại.
“Ngươi nói đi, ta cho phép.” Lục trưởng lão nói.
“Đạ tạ trưởng lão.” Được nàng cho phép hắn lại ôm quyền hành lễ đối với nàng nói:
“Thưa trưởng lão, chẳng là trước khi vào đây đệ tử có nghiên cứu qua về mảng chữa bệnh cùng luyện đan, nay lại có duyên vào ngục được làm việc tại vườn của tông môn, thế nên nhân lúc ngục tù rảnh rỗi không thể tu hành được, đệ tử muốn phát triển thêm về mảnh này, hôm nay đến đây đệ tử muốn xin phép lục trưởng lão cho phép đệ tử có thể mua bán dược liệu ngay tại khu vườn này.” Sau khi nói xong hắn vẫn giữ nguyên tư thế hành lễ, im lặng.
“Tốt, ngươi cứ ngồi thẳng dậy đi không cần phải như vậy.” Sau khi nghe hắn nói nàng trầm ngâm một lúc sau đó mới nói tiếp.
Được nàng cho phép lúc này hắn mới ngồi thẳng dậy nhưng khuôn mặt của hắn thì vẫn vậy điều này khiến cho lục trưởng lão khi nhìn thấy cũng phải nhếch mép cười:
“Cách ăn nói chẳng khác gì Nghiêm huynh thời còn trẻ, chẳng trách Nghiêm huynh thu ngươi làm đệ tử, còn về chuyện mua bán dù sao ngươi cũng là Nghiêm huynh đệ tử ta sẽ không làm khó ngươi thế nên ta sẽ đồng ý, nhưng…”
Nói đến đây thì nàng lại ngừng lại để xem phản ứng của hắn như thế nào nhưng thất vọng cho nàng, hắn vẫn chẳng thay đổi gì khuôn mặt của hắn vẫn vậy, thấy thế nàng nói tiếp.
“Nhưng ngươi sẽ phải làm cho ta hai việc, xong việc thì ta sẽ ký giấy cho phép ngươi có thể mua bán dược liệu tại nơi này.”
“Đa tạ trưởng lão đại nhân.” Minh Triết hắn lúc này lại ôm quyền một lần nữa.
“Ừm, Vĩnh Hoa sẽ là người giá·m s·át ngươi thế nên lát nữa nàng sẽ đưa nhiệm vụ của ta đến, tất nhiên nếu ngươi hoàn thành ta sẽ có những phần thưởng khác nữa, rồi bây giờ đi về phòng đi trời đã rất khuya rồi.”
“Vâng thưa trưởng lão.” Minh Triết hắn nghe vậy lại đứng dậy hành lễ một lần nữa sau đó mới chậm rãi bước ra cửa rời khỏi phòng.
Đêm khuya.
Sau khi Minh Triết hắn rời khỏi phòng của lục trưởng lão, hắn cũng không có về phòng luôn mà phải đi tắm qua người một cái đã, vì hắn bị nhốt ở tầng một thế nên cũng không có nhiều hạn chế lắm mặc dù các đệ tử khác nếu bị nhốt thì phải tuân thủ quy tắc như tắm vào giờ nào, làm việc vào giờ nào, đi chơi vào giờ nào, còn hắn thì không bị vậy có lẽ là do hắn là đệ tử của trưởng lão nên được những ưu đãi đặc biệt hắn đoán vậy.