Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 118: Thập Nhất Trụ

Chương 118: Thập Nhất Trụ


Nhìn xuống xuất ăn sáng được thủ vệ mang vào hắn cũng không vội ngồi xuống ăn mà dơ cái tay đang đeo chiếc nhẫn không gian lên thì thầm nói:

“Thưa sư tỷ còn một ít thịt của những con thú ta g·iết trên đường tuy không còn mới nữa nhưng ít nhất bán cũng được giá, làm phiền sư tỷ.”

Nói xong câu đấy hắn ngừng lại, tay vẫn giữ nguyên tư thế, cơm chẳng ăn nước chẳng uống, sau khoảng gần ba mươi phút đứng lặng một luồng khói trắng từ trong nhẫn không gian bay ra rồi biến đi mất sau đó là một âm thanh của nữ nhân truyền vào tai hắn:

“Sư đệ đúng là cẩn thận quá.”

Sau khi luồng khói trắng ấy biến đi mất hắn mới ngó qua nhẫn không gian của mình, trong nhẫn không gian của hắn mọi thi thể xác c·h·ế·t của các con thú đều đã biến mất hết, trong đây bây giờ chỉ còn mấy bãi máu, một ít hạt giống, một vài viên đan dược mà Vĩnh Hoa nàng chuẩn bị cho hắn cùng với một thanh đoản đao mà hắn thu được và cuối cùng là một cái lệnh bài.

Sau khi kiểm tra nhẫn không gian xong hắn mới ngồi xuống ăn sáng, mặc dù bây giờ hắn đang ở trong nhà ngục nhưng có vẻ như hắn được đãi ngộ khá tốt, xuất cơm của hắn có thể nói là đầy đủ, có cơm, có canh, có rau, có thịt, có nước hơn nữa đồ ăn còn có vẻ tươi mới và bổ dưỡng vô cùng, sau khi ăn xong hết xuất cơm của mình hắn lại trèo lên giường tiếp tục tu thiền.

Luyện Khí đường.

Lúc này ở bên ngoài nhà ngục, tại luyện khí đường Vĩnh Hoa nàng vừa mới đến đây sau khi ghé qua Túy Hương lâu một chuyến.

Tại quầy tiếp khách của Luyện Khí đường lúc này hiện đang có hai tên nam đệ tử đang ngồi trò chuyện thấy Vĩnh Hoa nàng đến họ lập tức hành lễ cúi chào.

“Vĩnh Hoa sư tỷ đại giá quang lâm không biết là sư tỷ cần gì ạ?” Sau khi hai vị đệ tử ấy hành lễ cúi chào xong một người trông có vẻ già dặn hơn cất tiếng nói.

“Không biết Hoa trưởng lão có ở đây không? Ta có công việc cần tìm ngài ấy.” Vĩnh Hoa nàng nghe xong liền đáp.

“Hoa trưởng lão, ờm, ờm, …” Nghe thấy Vĩnh Hoa nàng hỏi một tên đệ tử trông có vẻ trẻ hơn đứng bên cạnh tên đệ tử già dặn kia liền nói, nhưng có vẻ như là do nàng xinh đẹp quá khiến cho tên đệ tử kia lúng túng chẳng nói nên lời.

Thấy vậy tên đệ tử già dặn hơn liền cất tiếng nói thay giải vây để cho tên đệ tử kia bớt lúng túng:

“Thưa sư tỷ, sư phụ ta hiện tại không ở, không biết có việc gì quan trong nếu có tỷ cứ nói ta sẽ chuyển lời cho ạ.”

“Vậy sao? Vậy khi Hoa trưởng lão trở về ngươi đưa bức thư này cho người, người đọc xong sẽ hiểu.” Nói xong từ nhẫn không gian nàng rút ra một phong thư đặt lên bàn sau đó quay lưng tính rời đi.

“Sư tỷ chờ chút.” Sau khi nàng quay lưng tính rời đi thì tên đệ tử già dặn hơn dường như đã nhìn thấy một thứ gì đó liền gọi nàng lại.

Nàng nghe thấy người gọi nàng đang quay lưng bước đi thì quay lại, tên đệ tử già dặn thấy thế lại nói tiếp:

“Liệu tỷ có thể cho ta mượn xem cây kiếm kia một chút được không?”

“Ý ngươi là thanh kiếm này.” Lấy ra thanh kiếm đỏ như máu đang được nàng treo bên hông dơ lên trước mặt hai tên đệ tử nàng nói.

“Vâng thưa sư tỷ.” Tên đệ tử già đáp.

“Được” Nói xong nàng liền đưa cho tên đệ tử già đấy thanh kiếm đỏ như máu mà ban nãy còn treo trên hông của nàng.

Cầm được thanh kiếm trên tay sau một lúc ngắm nghía vẻ ngoài của thanh kiếm tên đệ tử đấy không thể giấu nổi sự thích thú, rút bao mở kiếm ra đập vào mũi của cả hai tên đệ tử là một mùi tanh nồng hôi thối vô cùng thấy thế tên đệ tử già ấy liền dùng bao đóng kiếm lại.

Sau đó hắn liền ôm quyền cúi đầu hành lễ đối với Vĩnh Hoa rồi nói:

“Liệu sư tỷ có thể để cho thanh kiếm này ở lại đây một hôm để đệ có thể tẩy bớt mùi của thanh kiếm này được không ạ?”

Thấy tên đệ tử ấy cúi đầu hành lễ sắc mặt của Vĩnh Hoa nàng vẫn lạnh như tiền nhưng cũng đáp ứng ngay rồi nói:

“Được a, dù sao thì tiểu sư đệ chắc chắn cũng không phản đối đâu, cứ giữ lấy sau khi ta quay lại thì trả cũng được.” Nói xong câu đó nàng liền quay lưng lại đi luôn.

“Tạ sư tỷ.” Tên nam tử kia được đáp ứng thì vui vẻ nói.

Sau khi nàng rời đi thật lâu rồi hai tên đệ tử cảnh quầy của Luyện Khí đường vẫn không giấu nổi ánh mắt như si như mê của mình.

Bỗng tên đệ tử trẻ hơn cất tiếng hỏi:

“Cô ấy đẹp thật sư huynh có biết cô ấy là ai không?”

Đang si mê ngắm nhìn thanh kiếm ở trên bàn tên đệ tử trông có vẻ già dặn hơn nghe vậy liền ngước đầu lên hơi ngơ ngác nói:

“Cô ấy, cô ấy nào? À sư tỷ á.”

Khác với sư huynh của mình ánh mắt như si như mê của tên sư đệ trẻ hơn lại nhìn về hướng cánh cửa nơi Vĩnh Hoa nàng vừa rời đi, đến nỗi quyến luyến quên luôn cả đường về.

Bắt được ánh mắt như si như mê của tên sư đệ trẻ tuổi, tên đệ tử già dặn hơn trêu trọc cười rồi nói:

“Đệ đó tu tập thì nhiều cảnh thì thấy ít, cứ thấy gái là tớn hết cả mắt lên.”

*********

Chú giải: Đối với những người sở hữu tư chất từ tam phẩm trở lên thì giai đoạn tẩy trần cảnh là một giai đoạn vô cùng nhanh chóng, nếu ở trong điều kiện tài nguyên bình thường hoặc không có tài nguyên thì đối với người nào chăm chỉ, không có vướng bận phải lo lắng cho ai hay bất cứ điều gì thì khoảng một hoặc hai năm là có thể thăng lên trúc cơ cảnh rồi, còn đối với những người lười biếng hoặc vướng bận quá nhiều thứ thì khoảng mười năm là đã thăng lên trúc cơ cảnh rồi. Đấy là lý do ở Ngự Lang tông cùng một số tông môn khác có rất rất nhiều trúc cơ cảnh cao thủ.

*********

“Kệ đệ, là đàn ông thấy gái thì phải tớn mắt lên chứ.” Nghe tên đệ tử già kia trêu trọc tên đệ tử trẻ đáp.

“Ha, Ha, được rồi đâu ai cấm đệ như thế đâu nhưng lần sau phải kiểm soát, phải kiểm soát.” Nghe xong tên đệ tử trẻ đáp tên đệ tử già cười rồi nói.

“Sư huynh dạy phải.” Tên đệ tử trẻ kia nghe vậy hiểu ý gật đầu liền nói.

“Đệ hiểu là tốt, đệ hiểu là tốt, nhưng nữ nhân đó đệ đừng mơ đến làm gì.” Thấy tên đệ tử trẻ đã hiểu ý của mình thì tên đệ tử già kia cũng vui mừng nói nhưng ngay sau đó liền dội cho tên đệ tử trẻ một gáo nước lạnh thẳng vào trái tim.

Tên đệ tử trẻ bị dội thẳng một gáo nước lạnh vào thì cũng quay sang liền hỏi:

“Nữ nhân đó là ai mà huynh lại nói như vậy chẳng nhẽ nàng là một trong thập trụ sao?”

Dù sao cũng là người đã lăn lộn qua thế nên mặc dù bị dội cả một gáo nước lạnh vào tim nhưng cũng hiểu phải biết kiểm soát mình.

Tên đệ tử trông có vẻ già nua nghe vậy thì liền từ tốn giải thích nói:

“Vị sư tỷ đó tên là Chu Vĩnh Hoa, tu vi trúc cơ hậu kỳ đỉnh phong, là nhị đệ tử của lục trưởng lão, nghe người ta đồn nàng mặc dù chỉ là trúc cơ cảnh nhưng lại tinh thông một số kỹ thuật mà chỉ có kim đan cảnh mới dùng được là người vô hạn tiệm cận thập trụ, thế nên người ta thường gọi nàng là thập nhất trụ của tông môn, có thể nói là một nữ nhân với tài sắc vẹn toàn.”

“Khiếp, trúc cơ hậu kỳ đỉnh phong mà lại còn tinh thông một số kỹ thuật mà chỉ có kim đan cảnh mới dùng được mà không bước nổi vào thập trụ rốt cuộc thì thập trụ là những con quái vật như thế nào?” Tên đệ tử trẻ hơn nghe nói vậy thì không giấu nổi sự kinh ngạc đáp lại ngay.

Chương 118: Thập Nhất Trụ