Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 175: Đau

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 175: Đau


“Muộn rồi, ngủ thôi.”

Nói xong thì nàng lại chú tâm vào quyển sách, chẳng rõ là nàng đang đọc thứ gì nhưng dường như nàng đang chú tâm lắm, còn hắn sau khi nghe nàng nói vậy thì vẫn chỉ nằm im ở trên giường, sau một lúc lâu vẫn chẳng có động tinh, thấy vậy nàng mới hỏi:

“Chàng làm sao vậy? Không đói sao? Hay là, cơ thể chàng đang không ở tình trạng tốt nên không thể hoạt động bình thường được.” Nhìn hắn bằng ánh mắt như những con dã thú nhìn con mồi, nghe thấy nàng nói như vậy hắn chỉ từ từ ngồi dậy, nhẹ nhàng đẩy chăn ra sau đó là bắt đầu cầm đũa, cầm thìa lên ăn.

“Vạn Ly nàng ấy là người tốt, rất tốt, thế nên hy vọng chàng nếu có ý đối với nàng ấy thì hãy đối xử với nàng ấy tốt nhất có thể, xin đừng làm cho nàng ấy buồn, được không?”

“Với tư cách là một y sĩ ta không mong đệ uống nhưng với những v·ết t·hương trên cơ thể của đệ hiện tại thì ta nghĩ nếu không uống ngày mai đệ cũng chẳng thể qua khỏi, thế quyết định của đệ ra sao? Nhưng cũng đừng quá lo lắng mà đánh liều, ta đương nhiên có thể rời lịch phẫu thuật nói tay vào ngày mai nếu đệ muốn, giờ chỉ còn là vấn đề đệ muốn ra sao thôi.”

“Chàng nên đi mặc quần áo vào đi vì y sĩ sắp đến rồi, cũng nên đi vệ sinh cá nhân nữa, mà hôm nay ta còn có chút việc phải làm nên sẽ không ở đây thế nên nơi này sẽ chỉ còn có chàng và y sĩ, nhưng đừng có nhân lúc thiếu cơm mà chọn phở đấy.” Sau khi thấy hắn ăn xong xuất thức ăn thì nàng khẽ nói rồi đứng lên chuẩn bị rời đi.

Cách hắn ăn vô cùng chậm rãi và từ tốn, mọi khi thì vẫn vậy nhưng hôm nay có gì đó ở cách hắn ăn uống nó hơi, lạ thường, tay thì cầm quyển sách nhưng mắt thì quan sát, nàng lặng im chẳng nói một lời nào quan sát toàn bộ quá trình hắn tiêu thụ thức ăn, chậm rãi và từ tốn, đấy là những lời nàng nhận xét, nhưng hôm nay có gì đó rất lạ thường khiến cho hắn phải mất nửa tiếng mới ăn hết một xuất thức ăn, một xuất thức ăn rất nhỏ, với một cái bụng đói.

Một đêm cứ thế qua đi, mà chẳng có gì bất thường diễn ra cả.

Sau khi được nàng giúp đỡ mặc quần áo xong Minh Triết hắn nghe vậy gật đầu rồi nói: (đọc tại Qidian-VP.com)

“Ừm, được.” Nghe vậy đang nằm tận hưởng Minh Triết hắn nghe vậy đáp lại, nhưng ai ngờ đâu sau khi hắn vừa đáp xong câu đấy nàng lại có chút trẻ con bóp một cái thật mạnh khiến cho hắn phải khẽ kêu lên rồi nói:

Nghe vậy đang ngồi ở trên giường đọc sách Vĩnh Hoa nàng nghe vậy thì mỉm cười đáp lại:

“Đúng đấy, ngươi mau ăn đi kẻo nguội.”

“Nam nhân thối, mặc dù không biết làm sao chàng biết bây giờ đã là tối rồi nhưng thôi ngủ ngon.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Tay lại tiếp tục xoa bóp vai cho hắn, nói: (đọc tại Qidian-VP.com)

“Nói như vậy có nghĩa là chàng có ý đối với Vạn Ly có đúng không, đồ nam nhân thối.”

Vừa nói vừa bóp mạnh lên vai khiến cho hắn phải kêu lên, tránh việc hắn giả ngủ né câu hỏi.

Mở mắt bình minh tỉnh dậy, với một cái bụng đói cồn cào vì đã lâu không ăn, mùi thức ăn thơm ngon sộc thẳng vào mũi được đặt cạnh giường chẳng biết từ bao giờ, ngó nghiêng xung quanh nhìn thấy Vĩnh Hoa nàng đã quần áo gọn gàng, ngồi ở trên giường đọc sách, tay chỉ vào đĩa thức ăn hắn khẽ nói:

“Đau đớn ta sẽ cố gắng chịu, nên xin sư tỷ hãy làm mọi thứ trong ngày hôm nay.”

Thế nhưng hắn đã gọi nàng lại và nói: (đọc tại Qidian-VP.com)

Thế nhưng sau khi vui đùa với hắn một lúc nỗi buồn của nàng đã biến đi, nụ cười lúc này quay trở lại, lúc này đang nằm úp tận hưởng hắn quay sang nhìn nàng rồi nói:

Nghe vậy lặng yên suy nghĩ mà chẳng nói gì rồi nhìn Vạn Ly nàng nói:

Nhìn thấy Vạn Ly bước vào hắn chậm rãi đứng lên, lễ phép lịch sự đối với nàng chào rồi sau đó ngồi xuống giường chờ đợi.

“Xin chào, thức ăn này là nàng làm hả?”

Thấy hắn nói thế nàng cũng chẳng phản đối lấy ra một viên đan dược màu trắng như tuyết từ trong nhẫn không gian đưa cho hắn rồi nói:

Nghe hắn nói vậy thì nàng cũng gật đầu, ngã người xuống giường, kéo cái chăn lên, ôm chặt lấy hắn rồi nói:

Nghe thấy hắn nói xong nàng có chút ngạc nhiên, có lời muốn nói lại thôi, đeo lên còng cho hắn, rồi lại biến mất, bỏ mặc hắn ở trong buồng giam lạnh lẽo này. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Không có cảm tình gì sao tên nam nhân vô cảm.” Sau khi kể xong một câu chuyện dài thấy hắn vẫn chỉ nằm yên tận hưởng mà chẳng nói gì cả nàng liền mỉm cười lấy tay gõ nhẹ vào đầu hắn mà nói.

Với những dụng cụ đặc biệt sau khi gắn vào kiểm tra cơ thể của hắn, đang từ ung dung vui vẻ Vạn Ly nàng bỗng giật mình, hốt hoảng nói:

Chương 175: Đau

“Liệu nàng có thể giúp ta trong việc mặc quần áo được không? Dù sao ta của bây giờ có nhiều thứ không tiện.”

Nghe vậy giả bộ ngáy khò khò để cho qua câu hỏi, thấy hắn hiếm khi có chút trẻ con như thế nàng cong môi khẽ cười.

Nghe hắn nói xong đang định rời đi Vĩnh Hoa ấy vậy mà lại quay lại giúp hắn mặc cho xong quần áo, xong xuôi chuyện y phục nàng nhìn hắn mà khẽ hỏi:

“Đan dược có thì có đấy hơn nữa ta còn mang đi một viên nhưng thành thực mà nói, ta, ừm, ta khuyên đệ nên để ngày mai hẵng uống vì nếu như hôm nay mà uống lát nữa sau khi phẫu thuật để nối lại cánh tay cơn đau mà đệ nhận được sẽ tăng lên gấp đôi, thậm chí là gấp ba lần.”

“Sao, sao, ngươi, sư đệ những v·ết t·hương này, sư đệ ngươi không cảm thấy đau à?”

Nghe hắn hỏi như vậy nàng bỗng nhăn mặt lại rồi trầm tư suy nghĩ, sau khi suy nghĩ một lúc lâu nàng mới chậm rãi nói:

“Những thứ này ban đầu thì nó rất đau đớn, nhưng sau ta đã quen nói rồi nên không còn thấy như trước nữa, nhưng sư tỷ ngươi có thứ đan dược gì giúp hồi phục cấp tốc mà không mang lại di chứng gì cho cơ thể không?”

Nhắm mắt tọa thiền, sau ba giờ y sĩ cuối cùng cũng đã tới, cánh cửa phòng giam được mở ra, vẫn là bộ y phục đấy, vẫn là khuôn mặt đấy, vẫn là thói quen mang theo cái túi đấy, Vạn Ly nàng đã đến rồi.

“Ừm, đúng vậy, ta có giấu hơn nữa còn giấu rất nhiều.”

Nghe vậy sau khi tắt đi cái đèn nến cạnh giường, nhắm mắt lại hắn nói:

“Rất hiếm khi chàng mở miệng nhờ vả ta, chàng nói xem liệu có đúng như ta nghĩ là chàng đang giấu diếm ta chuyện gì không?”

“Vốn bình thường những viên đan dược này sẽ không có mấy tác dụng phụ kiểu đấy đâu, nhưng là do ta đã cố ý sáng chế ra mấy loại đan kiểu đấy, ví dụ như viên đệ nuốt hôm qua tuy có tác dụng tốt nhưng mà lại đem lai đau đớn ấy, hay là viên này tuy là hồi phục nhưng đem lại tác dụng phụ, … tuy tất cả đều không gây c·hết người nhưng qua mỗi viên đan dược ta muốn nói với họ rằng khi ra ngoài lăn lộn hãy cận thận và gây ra ít v·ết t·hương thôi, đáng lý ra những viên đan dược kiểu này là dành cho những trường hợp đấy, còn đệ là một trường hợp khác, nhưng đáng tiếc, ta hôm nay chỉ mang mỗi viên đan dược kiểu đấy đi thôi, thật đáng tiếc nhưng có lẽ đấy là duyên cả rồi.”

“Ừm, ngủ ngon.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 175: Đau