Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 185: Tin Tưởng

Chương 185: Tin Tưởng


Cánh cửa được mở ra, vẫn là thân ảnh quen thuộc của người đàn ông ấy, ngồi bên một lò thuốc, chân theo bản năng tiến tới nhưng càng tiến tới thì đầu nàng càng choáng váng còn thân ảnh đấy thì càng ngày càng mờ, vung tay qua hòng chạm vào đôi vai ấy nhưng khi tay vung đến người nam tử ấy lập tức biến mất, ngạc nhiên với bất ngờ nhưng ngay sau đó trời đất rung chuyển, đầu óc thì choáng váng, loạng choạng bước lùi về phía sau, hai tay thì ôm lấy đầu, còn chân thì đứng chẳng vững, ngã ngược về cánh cửa nhưng ngay lúc đó đã có một đôi bàn tay quen thuộc giữ lấy người nàng.

Vẫn là giọng nói ấy, người nam nhân vốn ban nãy còn ngồi bên cạnh lò thuốc ngay trước mắt nàng giờ đã thần chẳng biết quỷ chẳng hay xuất hiện ngay sau lưng, hai tay đỡ lấy người nàng rồi nhẹ nhàng ôm gọn nàng vào trong lòng điềm nhiên nói:

“Mê Trí Độc đối với Hoàng Cơ Cảnh đặc biệt là Hoàng Cơ Cảnh đỉnh phong như nàng chỉ có tác dụng trong khoảng nửa phút ba mươi giây, tác dụng của nó chỉ có mỗi gây ảo giác lẫn choáng đầu nên nàng đừng lo lắng gì cả.”

Nằm gọn trong vòng tay của người nam tử ấy, sau khi độc hết tác dụng cô thiếu nữ xinh đẹp lúc này mới ngửa đầu lên nhìn hắn mà mỉm cười nói:

“Mười giây để thuốc ngấm vào cơ thể, ba mươi giây để thuốc có thể phát huy tác dụng đối với một vị Hoàng Cơ đỉnh phong, cẩn thận và khéo léo một chút khi sử dụng thuật này, kết hợp với những viên bom mà ta đưa cho chàng thì cho dù là một vị Hoàng Cơ Cảnh đỉnh phong nếu như bất cẩn cũng m·ất m·ạng, chàng chuẩn bị được như thế này là ta đã yên tâm rồi.”

Nói xong thì đứng thẳng dậy, luồn qua hai tay ôm lấy lưng hắn, đầu đặt lên vai, giọng nói kề tai mà chậm rãi nói:

“Tên nam nhân thối c·hết tiệt, chàng cũng thật là, độc này là độc gây tác dụng được với nhị phẩm, nếu không muốn c·hết thì cũng phải uống giải dược, nhưng tu vi chàng mới là nhất phẩm đan dược dù không có tác hại nhưng cơ thể chàng cũng chẳng chịu được, mà nhìn chàng bây giờ ta đoán chắn là cũng đã uống thêm một vài viên đan dược nhất phẩm khác để điều hòa cơ thể rồi tí nữa chỉ cần nôn ra là hết bệnh nhưng chàng cũng liều mạng quá đấy, ở lâu trong nơi này dù uống giải dược rồi nhưng chàng không sợ ngộp c·hết à.”

Nói đến đây hai tay nàng buông ra không ôm nữa, đầu không còn đặt trên vai mà ngả ngả ra đằng sau, mặt đối mặt, mắt chạm mắt, lặng yên nhìn thẳng vào trong đôi mắt của người đàn ông ấy, nàng không mở miệng, hắn cũng chẳng nói, không khí như muốn lặng theo bỗng hai tay của nàng kéo lấy hai bên má của hắn mà trẻ con hờn dỗi nói:

“Dùng vô số loại khí khác để đánh làm nghi binh sau đó pha lẫn vào trong không khí Mê Trí Độc biết rằng ta cũng chẳng cảnh giác quá cao đối với chàng cuối cùng một vị nhị phẩm cao thủ như ta giờ lại dính kế của một vị nhất phẩm như chàng, nam nhân thối bố cục chờ đợi giờ chàng đã mãn nguyện rồi chứ gì.”

Nói xong nàng lại véo mạnh lấy hai má của hắn rồi mới dìu hắn đi nôn, đúng như những gì Vĩnh Hoa nói hắn đã uống vô số viên đan dược nhất phẩm khác cùng một lúc để điều hòa lấy cơ thể rồi giờ chỉ cần đi nôn ra là hết.

Toàn bộ được nôn ra sắc mặt hắn tươi tắn thêm một chút, dìu hắn đi vào phòng rồi ngồi lên trên giường, căn nhà vẫn chẳng mấy thay đổi, từ phòng bếp cho đến phòng ngủ nó vẫn y nguyên như vậy kể từ hôm mà nàng về nhà để tu luyện.

Nhẹ nhàng kiểm tra lấy cơ thể của hắn, nhưng sau khi kiểm tra xong nàng bỗng giật mình, dù biết là hắn của bây giờ đang rất tệ sau khi nàng nhìn qua sắc mặt của hắn nhưng đến khi kiểm tra cơ thể của hắn xong nàng còn lo lắng hơn, ổn định hắn rồi vội vàng chạy vào bếp để nấu cho hắn một thứ gì đó.

Còn hắn sau khi nàng đi thì không chịu nổi nữa mà nằm gục xuống giường, ba ngày ba đêm không ăn, không ngủ, không nghỉ, chỉ hấp thụ mỗi đan dược để hồi phục năng lượng còn lại là luyện đan, chế độc, theo như tình báo của Vĩnh Hoa trong mấy ngày đấy lần hắn ra ngoài duy nhất là lần hắn đến vườn để mua dược liệu còn toàn bộ thời gian còn lại thì đều ở nhà, cửa bị đóng kín nên chẳng ai biết là ngoài luyện đan, chế độc ra thì hắn còn làm cái gì khác chỉ biết hắn của bây giờ cả thể xác lẫn tinh thần đều bị ép căng đến nỗi dù muốn ngồi còn chẳng thể ngồi nổi.

Thời gian cũng chẳng bao lâu tầm khoảng ba mươi phút, nửa tiếng từ bên ngoài bước vào Vĩnh Hoa nàng bê lấy một khay thức ăn vừa mới được nấu, thấy hắn như vậy nàng cũng chẳng nỡ, đặt xuống cạnh giường rồi sau đó bón cho hắn ăn.

Tuy là vội vàng nhưng đồ ăn cũng chẳng quá tệ vừa bón cho hắn ăn nàng vừa lo lắng pha lẫn một chút hờn dỗi nói:

“Chàng đó, đúng là liều mạng, làm cái gì mà đến mức ba ngày ba đêm chẳng ăn, chẳng ngủ, hơn nữa nếu là luyện chế thì cũng nên mở cửa ra cho thoáng, đóng kín hết cửa vào trong nhà có bao nhiêu khí cũng chẳng thể thoát, dù chàng đã hấp thụ thuốc giải cũng chẳng lo nhưng nếu ở lâu trong khí độc liệu cơ thể có tốt.”

Nuốt xuống một thìa thức ăn do Vĩnh Hoa nàng bón sau đó hắn mới từ tốn nói:

“Dẫu sao cũng là chuẩn bị thủ đoạn, nếu như ta mở cửa nhỡ đâu có kẻ nào mắt thính mũi tinh từ trong đống khí bị pha tạp ấy tìm ra được thủ đoạn rồi bày ra cách khắc chế ta thì sao, đến lúc đó muốn làm nhiều việc cũng khó vì thủ đoạn chế ra bị người ta khắc rồi.”

Vĩnh Hoa nàng sau khi nghe hắn nói thế thì mỉm cười, bón cho hắn thêm một thìa thức ăn sau khi hắn nói xong rồi đổi sang chủ đề khác mà nói chuyện, tuy chỉ có hai ngày xa cách, hai người đều bận bịu công việc riêng, nàng thì tu luyện, hắn thì luyện chế, mà những việc đấy thì cũng chẳng phải là chuyện gì vui vẻ để nói cả, nhưng thiên hạ này thì thiếu gì chuyện, chỉ riêng trên báo thôi có thiếu gì, qua bữa cơm bàn chuyện thế sự xét lòng người.

Tầm khoảng một tiếng đồng hồ, vừa ăn vừa nói cơm nước xong xuôi Vĩnh Hoa nàng mang bát đũa đi rửa, còn Minh Triết hắn thì đi vệ sinh cá nhân thuận tiện tắm rửa qua rồi thoát hết y phục trở về giường, cởi xuống hết y phục cho Vĩnh Hoa sau khi nàng trở về, trời đêm nay có chút lạnh, lấy ra một tấm chăn dầy mà đắp, một đôi nam nữ t·rần t·ruồng đắp lên một lớp chăn dầy trong ngày trời se lạnh ôm nhau mà ngủ.

Trước khi ngủ Minh Triết hắn từ trong nhẫn không gian lấy ra một viên đan dược màu trắng như tuyết, mùi thơm như gỗ hương mà nuốt vào, nhìn thấy hắn hấp thụ viên đan được ấy rồi nhắm mắt chỉ ôm lấy nàng mà ngủ, Vĩnh Hoa nàng cũng mỉm cười rồi ôm chặt lấy hắn ngủ luôn.

Đan dược mà hắn vừa hấp thụ gọi là Tĩnh Dưỡng đan đây là loại cửu tiếng, sau khi uống vào có tác dụng lập tức sẽ khiến người ta đi vào một giấc ngủ sâu, mà loại hắn dùng là loại cửu tiếng, nên trong chín tiếng đồng hồ đấy dù có đánh đến nát cả xương, có chửi đến điếc cả tai, đau cả họng cũng chẳng thể khiến hắn dậy được, nếu muốn gọi hắn dậy thì chỉ có hai cách một là dùng Phá Mê Đan hai là đợi chín tiếng sau thì hắn tự dậy công dụng thì chưa nói nhưng tác hại thì đã quá rõ ràng nếu như trước khi ngủ không chuẩn bị một nơi an toàn hay là những thủ đoạn phòng bị thì có lẽ là dậy cũng chẳng cần.

Chương 185: Tin Tưởng