Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 206: Hậu Chiến

Chương 206: Hậu Chiến


Mặc dù đã hạn chế nhưng một bên vai đã bị hái xuống, hắn mặc dù đau đớn nhưng vẫn phải vững vàng ý chí biến ngay trước khi không thể nào biến đi được.

Sơn Vương kêu gào trong đau đớn, Phục Hổ Tam Quyền chưởng thứ hai Diệt Tâm được đánh vào, Diệt Tâm không có nghĩa là diệt tâm, diệt tâm ở đây ý chí những thứ bên trong như là lục phủ ngũ tạng, …

Ngoài cũng nát, trong cũng vỡ, lục phủ ngũ tạng bị tổn thương, xương với thịt cũng nát bét, có lẽ do quá đau đớn nên giờ nó không thể nghĩ gì được nữa rồi, nó lao lên tiến công hắn.

Vai cùng với đùi hai bên đều truyền đến đau đớn, giờ phút này thật buồn cười hắn nhận ra hắn đâu phải là người của kiếp trước, một kẻ toàn năng, hắn giờ chỉ là một tên Tẩy Trần cảnh ngũ tầng, hai v·ết t·hương thôi cũng đủ để khiến hắn đau không thể tỉnh được rồi.

“Có lẽ giờ này nên c·hết.”

Một giọng nói từ trong đầu hắn vang lên, một giọng nói của chính hắn lại nói với nội tâm mình, nhưng ý chí lại ép hắn sống lại, nhịn đi cơn đau hắn vỗ một chưởng cuối trước khi nó kịp cắn lấy mình.

Diệt Ý.

Chỉ đơn giản hai chữ, không có tổn thương, không có khó nhọc, Sơn Vương hùng mạnh đã gục xuống chỉ sau một cái vỗ nhẹ.

“Uỳnhhhhhhhhh.”

“Uỳnh” một tiếng long trời lở đất, vị vua của khu rừng đã ngã xuống trước bao con mắt ngỡ ngàng.

Phục Hổ Tam Quyền thức thứ ba Diệt Ý mang quyền uy vô hạn, mang sức mạnh vô biên, không gây tổn thương, không phá da nát thịt, cũng chẳng làm thương ngũ tạng lục phủ, nhưng chỉ cần vỗ vào một chiêu đấy, chúng thân hoặc chúng người thì c·hết, chỉ đơn giản là vậy thôi, nhưng muốn Diệt Ý được thành thì đối tượng phải chúng trước hai chiêu Diệt Thân và Diệt Tâm như một điều kiện bắt buộc, nếu không Diệt Ý cũng chỉ là một cái vỗ thông thường không có gì khác.

Hơn nữa võ học cũng chỉ là võ học thôi, dù có thần kỳ đến mấy cũng chẳng bù nổi khoảng cách tu vi đâu.

Sơn Vương ngã xuống hắn cũng gục, ý chí bắt đầu sụp xuống, bầu trời bắt đầu mờ đi, đôi mắt như muốn tối sầm lai, hắn có thể sắp ngất đi, hoặc có thể sẽ c·hết, nhưng không phải là chỗ này.

Từ trong nhẫn không gian hắn mò ra một ống tiêm, cắm thẳng vào đùi, người hắn co giật đùng đùng như vẻ rất đau đớn nhưng ngay sau đó hắn lại đứng dậy được như thường.

Chậm rãi bước tới cái xác của Sơn Vương hắn đi dạo một vòng rồi dùng hết sức nâng lên, Sơn Vương giờ đ·ã c·hết rồi, c·hết không thể nào c·hết được hơn nữa, nếu mà nó còn sống thì uổng cho mấy chục năm của kiếp trước nghiên cứu và tu hành.

Cái xác rất nặng, dù không có bị hư hoại nhiều nhưng cũng được bảo quản rất tốt, hơn một tấn, không phải gần hai tấn hoặc hơn, nâng được nó lên bây giờ đã là hết sức mà hắn có thể trong cái tình trạng này rồi.

Cất cái xác vào trong nhẫn không gian sau đó hắn xoay một vòng, búng tay một cái rồi biến mất, người ta còn chẳng thể nào tưởng tượng nổi, mới từ ngỡ ngàng này đã bị kéo đến bất ngờ khác rồi.

Đêm tối trong một hang động, chỉ có hai người đang ngồi trong này mà chẳng biết cái hang này ở đâu.

Đã tháo xuống phục trang, Lâm Thủy nàng đang hỗ trợ Minh Triết hắn thoa thuốc lên người, tất nhiên vẫn còn nhiều chỗ phải che lại nhưng còn nhiều chỗ thương khá lớn khó tránh khỏi việc lộ ra.

Xác của Sơn Vương giờ đã được hắn bảo tồn kỹ lưỡng được quấn trong Vải Bảo Tồn và được cất trong nhẫn không gian dù ba mươi ngày sau có lấy ra cái xác ấy vẫn còn nguyên như mới, máu vẫn còn chảy, thịt vẫn còn tươi, không gì hỏng cả.

Giống như vô số món đồ được chế ra phục vụ mục đích bảo quản, Vải Bảo Tồn mà Minh Triết hắn dùng là loại có thể bảo quản được trong ba mươi ngày, chỉ tốn mười viên linh thạch cho một cuộn nếu mua ở tông môn và chỉ dùng được cho một lần, nhưng một cuộn là đủ để bọc lại toàn bộ cái xác của Sơn Vương rồi.

Vài giờ trước khi hắn tìm thấy Lâm Thủy đồng thời cũng tìm thấy vị tỷ tỷ xinh đẹp kia rồi, nàng ngồi gục ở dưới một gốc cây với nửa người bị ngoạm mất, nên … ừm … không thể nói là nàng vẫn còn ổn được.

Lâm Thủy mượn hắn một cuộn Vải Bảo Tồn nhưng hắn mua khá nhiều thế nên hắn đã cho nàng luôn một cuộn, thân thể của vị tỷ tỷ xinh đẹp, những phần còn xót lại đã được Lâm Thủy nàng bọc lại cẩn thận rồi cất vào nhẫn không gian của mình, vì nhẫn của hắn đã hết chỗ sau khi để xác của Sơn Vương vào nên mặc dù có ý muốn để xác của vị tỷ tỷ ấy sang cho bên nhẫn hắn, hắn cũng không mở lời.

Sau khi hắn đưa nàng trở về hang động, Lâm Thủy đã có một khoảng thời gian trầm mặc, hắn cũng không can thiệp tự mình đi liếm v·ết t·hương của mình, sau một thời gian cả hai người đã ổn lúc này muốn nói gì thì nói sau.

Cả hai đều đã chuẩn bị sẵn thức ăn nhưng muốn đổi khẩu vị cho bầu không khí đỡ căng thẳng nhưng lương khô nhạt thếch chẳng có vị gị, mặc dù những cái này đều đã được đầu bếp giỏi tính toán kỹ lưỡng để đủ chất nhưng đặc điểm của loại lương khô này là vậy đấy nên đổi hay không đổi thì cũng chẳng giải quyết được vấn đề gì, nhưng bầu không khí đã bớt căng thẳng.

Lâm Thủy nàng tò mò về loại nhẫn không gian hắn đang đeo, hắn cũng giải thích cho nàng, dù sao thì trên đời này nhẫn không gian có nhiều loại, loại nhẫn không gian mà hắn đang đeo được Vĩnh Hoa nhiều lần nâng cấp và thay đổi nên là một loại khá tốt gọi là không kết nối không nặng.

Loại mà Lâm Thủy nàng đang đeo cũng nằm trong loại này, dù sao mặt hàng này trên thì trường khá hiếm, phải đặt riêng từ các nghệ nhân nên khá khó gặp hơn nữa giá thành vô cùng đặt đỏ.

Nếu muốn hiểu thì phải đi từ từ bắt đầu từ hai chữ đầu là kết nối và không kết nối trước.

Bất kỳ loại nào kết nối cũng là loại không nặng, đơn giản vì loại này kết nối với một không gian cố định thường là vô cùng rộng lớn, nhẫn loại kết nối giống như một cánh cổng vậy, giống như là cánh cửa thần kỳ ấy, để từ đây ta có thể lấy đồ từ không gian cố định ấy trong một khoảng cách nhất định tùy thuộc vào chất lượng của nhẫn, ở Ngự Lang tông cũng có một không gian cố định vô cùng lớn với kích thước phải gấp mấy lần Ngự Lang tông tổng bộ và chỉ có hàng trưởng lão mới được phát cho một chiếc nhẫn kết nối còn việc lấy đồ ra sao, để đồ như nào còn phải tùy vào thân phận của người trưởng lão ấy.

Tiếp đến là loại không kết nối ở loại không kết nối này nổi bật nhất có hai loại, không kết nối không nặng và không kết nối nặng.

Không kết nối nặng hiểu đơn giản là ta đặt bao nhiêu đồ vào trong nhẫn thì ta mang bấy nhiêu trên ngón tay, khối lượng không đổi chỉ đơn giản là nó gọn hơn thôi, loại này phổ thông hơn, ở đâu đâu cũng bán, giá thành rẻ, ưu điểm là có thể mở ra được không gian trong nhẫn rất rộng, còn nhược điểm là nặng.

Không kết nối không nặng là loại ngược lại, nó cũng là một loại không kết nối nhưng khi ta đặt đồ vào trong nhẫn không gian ta không phải mang thêm cả đồ ấy nữa, nhược điểm của loại này là dù có mở ra không gian bên trong nhẫn đến hết cỡ đi chăng nữa thì cũng kém nếu so sánh với loại không kết nối nặng được mở ra hết cỡ, nhưng ưu điểm của loại này chỉ đơn giản nó không nặng.

Chương 206: Hậu Chiến