Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Vạn Cổ
Unknown
Chương 222: Nội Dung
“Hôm nay mình cư xử ngoan không quấy phá cho phụ thân tu luyện, phụ mẫu cùng với Cẩn Y thì đang làm việc nhà với học nấu bếp, thật buồn chán, nhưng không sao, vì phụ thân đã hứa ngày mai mang mình đến gặp bạn kia rồi.”
Lật sang trang tiếp hắn lại đọc:
“Hôm nay chơi thật vui quá, bạn ấy cũng thật dễ thương, cái tên Lâm Hi lại còn đẹp nữa, hơn nữa nhà bạn ấy có thật nhiều trò chơi, hi vọng được ở đây chơi mãi với bạn ấy.”
Mặc cho Vĩnh Hoa nàng đang tủm tỉm cười hắn vẫn chậm rãi đọc.
Những trang kế tiếp chủ yếu chỉ nói về việc sang nhà bạn ấy chơi vui đến cỡ nào, mọi người tốt ra làm sao và hi vọng ngày kế tiếp được gặp mặt bạn ấy.
Vĩnh Hoa nàng cứ đang âm thầm tủm tỉm cười còn hắn vẫn điềm nhiên chậm rãi đọc tiếp:
“Thích sang nhà bạn ấy chơi quá, nhiều trò chơi hay nên chơi hoài mà chẳng chán, cũng thích chơi với bạn ấy nữa, nhưng khi kể với Cẩn Y nàng ấy lại nói là mình đang thích bạn ấy, chẳng nhẽ mình thích bạn ấy thật sao?”
Nghe xong hắn đọc thì nàng vẫn tủm tỉm cười nhưng lần này phải lấy tay che lấy miệng vì sợ hắn nhìn thấy thế thì xấu hổ không dám đọc tiếp.
Thấy vậy hắn vẫn điềm nhiên chậm rãi đọc tiếp:
“Mỗi ngày sang chơi với bạn ấy thật vui, mình rất thích chơi với bạn ấy, khi nào về nhà cũng muốn đến đây để chơi cùng bạn ấy, chẳng nhẽ như Cẩn Y nàng nói mình thực sự thích bạn ấy rồi.”
Vĩnh Hoa vẫn đang tiếp tục tủm tỉm cười còn hắn thì vẫn điềm nhiên đọc:
“Hôm nay có thêm một người bạn mới nhập nhóm, nhưng mình lại chẳng ưa thích họ gì cả, tại vì Lâm Hi dành thời gian cho họ nhiều hơn, hơn nữa họ lại còn là con trai nữa, về nhà tâm sự với Cẩn Y thì nàng lại còn cười rồi trêu chọc nói mình là đang ghen nữa, nhưng ghen này nghĩa là mình thích bạn ấy, nhưng mình thích bạn ấy sao?”
Lật sang trang kế tiếp hắn lại chậm rãi đọc:
“Hôm nay cũng như ngày hôm qua thật khó chịu, Lâm Hi luôn dành thời gian cho bạn kia, như thể là bạn ấy đã bỏ quên mình rồi vậy, cả ngày hôm nay chẳng vui vẻ gì cả, đến chiều khi phụ thân đến mình mới xin về sớm.”
“Tiểu Tuấn Hào còn nhỏ mà biết ghen tuông sao?” Nằm trong lòng hắn, nghe xong hắn đọc, vẫn là điệu cười tủm tỉm đấy nàng trêu ghẹo hắn rồi nói.
Thế nhưng hắn cũng chẳng đáp lại, điềm nhiên lặng lẽ đọc tiếp, nghe đến đây thì nàng càng vui vẻ, vì nghĩ là hắn quá xấu hổ nên chẳng thèm đáp lời nàng, tác phong hắn vẫn thế nên nàng chẳng ngại, trêu chọc hắn chút rồi lại lặng lắng nghe, hắn chậm rãi đọc:
“Hôm nay vui quá.”
“Mình đã hỏi bạn ấy rồi, hóa ra bạn kia chỉ là người ở trong nhà, bạn ấy chỉ coi bạn kia như anh trai thôi không mang ý khác, biết được điều này mà mình nhẹ cả lòng, Cẩn Y thì cứ thừa thế trêu người, thật đáng ghét, nhưng cũng thật thoải mái, mà không biết trong lòng bạn ấy mình là gì nhỉ.”
“Nhẹ cả lòng sao? Thật thoải mái sao? Người lớn đấy.” Nằm trong lòng hắn, nghe hắn nói xong lại một lần nữa tủm tỉm cười rồi trêu ghẹo hắn nói, hắn cũng chẳng phản ứng nàng cũng không thừa thế mà trêu lên, một hai câu thôi là đủ rồi lại lặng nghe hắn đọc tiếp:
“Hôm nay cả ba kéo nhau vào trong rừng, mình cũng có chút sợ hãi, nhưng phụ thân từng nói, trước mặt con gái mình không thể tỏ vẻ hèn nhát được thế nên mình phải mạnh mẽ, …”
Đang định đọng tiếp nằm ở trong lòng Vĩnh Hoa nàng đã không nhịn được nữa mà tủm tỉm cười vừa cười vừa nhại lại lời của hắn như ý muốn trêu ghẹo nói:
“Mình phải mạnh mẽ, ha ha.”
Nói xong nàng cũng chẳng thể nhịn nổi cười, mặc cho nàng cười hắn lại chậm rãi nói tiếp:
“Xung phong đi đầu mọi chuyện không có vấn đề gì cả, thế nhưng đi trên đường Lâm Hi nàng lại ngã vào vũng bùn gần đó, lúc đó cũng xa nhà rồi, về cũng muộn, gần đây có suối mình kiến nghị bạn ấy đến tắm ở đấy để mình và bạn kia canh ở gần đây, đầu còn có chút vùng vằng, ngượng nghịu, sau bạn ấy đồng ý.”
“…”
“Trong lúc bạn ấy đang tắm thì mình cũng nên giặt bộ quần áo bẩn cho bạn ấy, mình đã nói với bạn kia đứng canh gác còn mình thì đi sang khu khác giặt y phục, bạn kia đồng ý.”
Trang kế tiếp được lật sang Minh Triết hắn lại chậm rãi đọc tiếp:
“Mình, mình, mình không hề cố ý, mình không hề biết được là nơi này thông đến nơi kia, chứ mình không hề cố ý nhìn bạn ấy tắm, nhưng bạn ấy, bạn ấy là, …”
Đọc đến đây thì trang này hết giở sang các trang khác tất cả đều là một mảnh giấy trắng thế nhưng Minh Triết hắn vẫn ngừng lại chẳng nói giống như đang đọc mà chẳng mở miệng vậy.
Lật từng trang, từng trang một, cho đến khi có một trang có chữ, Minh Triết hắn mới chậm rãi đọc:
“Mình tỉnh lại rồi, phụ thân đã đến và đưa mình về nhà, nghe phụ thân nói là mình đã bị ngã xuống suối khi đang đi giặt quần áo, nhưng tại sao mình chẳng thể nhớ được gì nhỉ, mẫu thân và Cẩn Y thì cứ khóc suốt, nàng nói mình đã ngủ được mấy ngày rồi, thật vậy sao?”
“Mình chẳng nhớ nữa.”
“Lâm Hi sau khi nghe tin mình tỉnh đã đến thăm mình, nàng nghe phụ thân nói là mình đã bị mất trí nhớ nàng hỏi mình có nhớ nàng là ai không, có nhớ gì về ngày hôm đó không, nhưng mình, mình chẳng nhớ gì cả.”
“Đến chơi nhà Lâm Hi nhưng đi một chút mình cũng xin về, tại sao mình lại có chút không ưa thích đối với nàng nhỉ, về hỏi Cẩn Y nàng cũng thắc mắc vì nàng nói ngày trước mình đã từng rất ưu thích Lâm Hi cơ mà, Cẩn Y nàng cũng hỏi về một cậu bé hay chơi cùng, nhưng hôm nay chơi với Lâm Hi làm gì có cậu bé nào đâu, hay là Cẩn Y nhớ nhầm, hay có thể mình đã quên.”
Trang kế tiếp có thể được viết từ mấy ngày sau đó, vì giống như lần trước, cách viết có hơi khác rồi, nhưng chắc chắn vẫn đến từ một người, hắn.
“Mình không thường đến nhà của Lâm Hi nữa, dường như một phần nào đó trong mình rất ghét nàng, không đến mức căm thù chỉ dừng lại ở không thích, nhưng chỉ thế thôi mình cũng chẳng muốn sang nhà bạn ấy nữa rồi.”
Lật sang trang khác hắn chậm rãi đọc tiếp:
“Lâm Hi bắt đầu sang nhà mình nhiều hơn, nàng cứ thường hỏi mình xem liệu mình có nhớ, nhưng nàng muốn nhớ cái gì, tại sao cứ phải hỏi mình suốt, mà mình cứ thấy khó chịu khi ở gần bạn ấy, mặc dù không nói nhưng Lâm Hi nói là mình đã thay đổi nên giận dỗi bỏ về nhà, mình thay đổi thật sao? Nhưng nếu mình thay đổi thì trước đó mình là gì?”
Đến đây là kết thúc của cuốn nhật ký, đến đây rồi là hết giấy không thể viết tiếp được, Vĩnh Hoa ban nãy còn tủm tỉm nhưng giờ lại khó hiểu nàng từng đọc qua cuốn nhật ký này rồi nhưng đến bây giờ vẫn chưa hiểu điều gì.
Đặt cuốn nhật ký xuống một cái bàn ở gần đấy, một tháng nay nội thất của căn nhà có vẻ đã thay đổi, khá nhiều, ra vào căn nhà này ngoài hắn ra còn Vĩnh Hoa nữa, nên nhà cửa thay đổi cũng chẳng phải việc lạ kì gì.
Dành phần lớn thời gian tu luyện thì được, nhưng đâu phải ai cũng có thể ngồi suốt một tháng chỉ tu luyện đâu, nên việc nàng đôi khi tu luyện nhàm chán, trang trí lại căn nhà một lúc, hay quét dọn căn nhà này, cũng không phải việc hiếm hoi gì, chẳng phải là việc xấu, nàng vui, hắn chẳng cấm cản.