Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Vạn Cổ
Unknown
Chương 235: Thư Giãn
Cơm nước no nê, cậu bé đã ngủ, vô âu vô lo, ăn xong rồi ngủ, gần như chẳng cần quan tâm đến bất kỳ thứ gì cả, cậu bé hồn nhiên, dễ thương thật.
Linh thạch đã được trả, tiền đã được thanh toán, ăn xong bữa cơm, Khả Như nàng chủ động cõng cậu bé về, ngoài lệnh bài của tông môn cấp phát, trong túi cậu còn một cái lệnh bài nữa, trên đó ghi rõ địa chỉ, cha mẹ, tên của người sở hữu, hẳn là vật mà cha mẹ cậu bé đã chuẩn bị để phòng trường hợp ngày hôm nay.
Lang thanh trên đường vắng, Ngự Lang tông tối gần như không cần đèn, không gian nơi đây khi đêm tối cứ mờ mờ ảo ảo, cho ta cảm giác nhìn thấy được đường nhưng lại không, thế nhưng hai người đều là Tẩy Trần cảnh cao thủ, đường không có đèn đâu phải là khó khăn gì, trò chuyện rồi thăm hỏi, sau một lúc cũng cõng được cậu bé về nhà.
Cha mẹ của cậu đã đứng trước cửa đợi sẵn, cứ như thể họ đã dự đoán hết rồi, niềm nở và tốt bụng, đây cũng có thể di truyền.
Họ vô cùng nhiệt tình mời hai người vào nhà làm khách, tuy âm thanh có bé cũng không ảnh hưởng lòng nhiệt tình, cậu bé hồn nhiên ngủ chẳng biết, nếu như không phải hai người Minh Triết và Khả Như lấy lý do là đêm nay đã muộn sợ không thể nào về.
“Đệ không thay đổi suy nghĩ sao?” Lang thanh trên con đường về nhà, trong màn đêm yên tĩnh, có âm thanh của người nữ nhí nhảnh trêu chọc hỏi.
“Nếu muốn ta đồng ý câu hỏi của tỷ đã khác rồi.” Âm thanh người nam điềm nhiên trả lời đáp.
“Hì, hì.”
“Vậy ta muốn đệ đồng ý thì phải hỏi như nào?” Âm thanh của người nữ nhí nhảnh cười rồi trêu chọc nói.
“Thôi, sư tỷ đừng trêu đệ nữa.” Cãi chẳng muốn cãi, nói chẳng muốn nói, âm thanh của người nam vang lên như thể nhận mệnh, đầu hàng, không muốn tiếp tục câu chuyện này nữa.
Nhưng màn đêm đâu thể dấu được, trên khuôn mặt điềm nhiên thường ngày của người nam tử, lại có thoáng một chút đỏ lên của ngại ngùng.
Bắt được cái vẻ ấy của người nam tử, cô gái mỉm cười nhưng không nói, vội bước đi, khi đi đến thật xa thì mới nói lời hẹn gặp lại.
Cô gái đi mất, khuôn mặt dần thay đổi, nó vẫn là cái vẻ điềm nhiên, nhưng lại mất đi cái vẻ đỏ đỏ của ngượng ngùng, không phải một lúc, mà là lập tức, lập tức biến mất.
Điềm tĩnh như thể chưa hề có chuyện gì xảy ra cả, như thể tất cả mọi thứ, đều, là, giả dối.
Chậm rãi bước đi, như hòa vòa màn đêm nam tử lặng lẽ biến mất.
Sang trọng, cổ điển, xưa cũ, là tất cả những từ dùng để miêu tả căn phòng này.
Gọn gàng và tươm tất, với ánh đèn vàng đậm, mờ mờ tạo cảm giác ấm cúng, cùng mùi hương trầm bay nghi ngút khắp căn phòng này, gây nên cảm giác thoái mãi và dễ chịu.
Giữa phòng là một cái giường đơn nhỏ, dài, với vô số, vô số hoa văn, nhỏ, được điêu khắc chạm trổ, từng cái, từng cái một, như được người thợ, hi sinh cả tâm hồn mình, hiến dâng cho nó, hàng giờ hàng giờ, từng chi tiết, chi tiết một dù là nhỏ lẻ nhất được làm ra, được điêu khắc, được chạm trổ.
Nằm trên giường là một nam tử t·rần t·ruồng, thân đang không xuyên, một sợi y phục, cạnh đó là một người nữ, thoa những lớp dầu lên lòng bàn tay, sờ mó khắp lưng ngực của người nam tử.
Nằm úp thôi, giờ tận hưởng.
Ngự Lang tông có luật cấm, dù là ngầm hay là hiện, dù là người nam hay người nữ, chỉ cần là đệ tử, trưởng lão, hay bất cứ ai sở thuộc Ngự Lang tông, tuyệt đối không được phép b·án d·âm, nếu bắt được sẽ bị nghiêm trị, nghiêm trị, điều này còn tính luôn cả những địa bàn những phạm vị nằm dưới sự cai quản hay kiểm soát của tông môn nữa, một điều luật cấm mà ai dám đụng là đang vuốt râu hùm.
Mua d·â·m thì không cấm, vì nó là nhu cầu mà, nếu có người đệ tử, nếu có hàng trưởng lão, vì nhu cầu, chạy ra khỏi lãnh thổ của tông môn, m·ua d·âm ở đấy, tông môn cũng lười quản.
Chỉ cần, không làm những điều d·â·m ác, không làm những hành vi gian d·â·m, không làm những hành vi cưỡng d·â·m, … thì tông môn cũng mắt nhắm mắt mở, cho qua.
Tất nhiên luật đề ra ban đầu nhiều người chống, sau, sau tất cả còn lại đều hoan hô, thời gian trôi qua đương nhiên cũng có nhiều người lắt léo, lách luật.
Lấy làm ví dụ như hành vi mượn luật để lách luật, Ngự Lang tông không cấm đối với hành vi d·â·m d·ụ·c bình thường, nam nữ giao phối, hai bên nguyện ý không ai cấm cản, nhưng điều này lại vô tình trở thành cách mà người ta lách luật, tinh khôn và gian xảo, người là thế, một số người đệ tử có thể giao phối với nhau, cả hai đều nguyện ý, tất nhiên nêu lên trường hợp lách luật thì trong đấy chắc chắn phải có thỏa thuận về tiền, chỉ đơn thuần là không có giấy tờ hợp pháp mà thôi, hai bên có thể giao phối với nhau thoải mái vì cả hai là tự nguyện còn như thế nào thì tùy vào thỏa thuận đôi bên, sau đợi khoảng tầm một cho đến hai tháng, hoàn toàn có thể mượn tặng quà làm lý do để hoàn thành vụ giao dịch.
Dù sao, tông đâu có cấm tặng quà nhau đâu, mà quà, thì gì chả được.
Giả sử nếu có một bên không tuân theo thỏa thuận thì hoàn toàn có thể kiện, cùng lắm thì cá c·hết lưới rách, cả hai đều bị phạt như nhau, mặc dù là m·ua d·âm là không cấm, nhưng, phải là m·ua d·âm ở nơi nào, đúng người, sai địa điểm tội sử như nhau thôi.
Cao tầng đương nhiên biết việc này chứ, nhưng người đệ tử chỉ cần hành sự cẩn thận không bị người trưởng lão nghi hoặc bắt là được, nếu không là lớn chuyện, còn đối với hàng trưởng lão thì đừng lo, vì trưởng lão luôn quan sát trưởng lão mà.
Tìm ra cơ hội, nắm thóp đối thủ, hay là kiếm điểm công tích, chỉ cần một vị trưởng lão b·ị b·ắt thôi, tội xử còn nặng hơn là chúng đệ tử thông thường.
Hơn nữa, không ai có trí đi vuốt râu hùm cả.
Hình đường là móng vuốt của hổ, luật pháp đề ra mà vi phạm, tất cả sẽ vui vẻ ngay.
Vấn đề d·â·m d·ụ·c này cũng là một vấn đề n·hạy c·ảm, nên nó được dạy rất kỹ lưỡng trong sách về đạo đức và tư tưởng của tông môn, rất n·hạy c·ảm, rất n·hạy c·ảm.
Xoa bóp lấy lưng hắn, thủ pháp điêu luyện giống như thể là một người thợ lành nghề, một y sĩ tốt, rất thoải mái, rất thư giãn.
Xoa bóp cũng là một nghề, hợp pháp tại tông môn, Ngự Lang tông cho phép ngành nghề này tồn tại, nhưng nếu muốn hành nghề phải có chứng chỉ của tông môn, muốn có chứng chỉ thì phải học mà học xong còn được lên cấp nữa, đẳng cấp càng cao thu về càng nhiều, đẳng cấp càng cao thì thời gian càng đáng giá, có chỗ dạy, có chỗ lấy bằng, có chỗ nâng cấp, nhưng tông môn lại không có cơ sở riêng để người thợ hành nghề, nên nghề xoa bóp tại tông môn, thường là phòng khám, phòng thư giãn, được người thợ đặt tại nhà, trang chí rồi cắt tỉa một chút, có kinh phí hơn thì nâng cấp lên là được.
Mềm mại và dịu dàng, nặng có lúc, nhẹ có chỗ, như thể từng tấc, từng tấc thịt trên cơ thể của người nam nhân ấy được họ nắm rõ, như thể từng tấc từng tấc thịt trên cơ thể của người nam nhân ấy được họ thấy biết.
“Về tông, tu luyện, rồi lại đi làm nhiệm vu, sau lại đi làm nhiệm vụ, kiếm tài nguyên trở về tông phái rồi lại tu luyện, quá trình lặp đi, lặp lại thật nhàm chán có phải hay không, tiểu sư đệ.”