Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Vạn Cổ
Unknown
Vinh Danh Pháp Sư Vô Tâm, Mạch Suy Nghĩ Đáng Kính Trọng
Mãi tác mới ra chương mới nhưng đọc xong lại trầm cảm, chẳng biết như thế nào, thực ra nói trầm cảm thì cũng không đúng, chưa trầm cảm, chỉ là không biết, phải nói thế nào thôi, đọc xong chương này cũng chẳng biết nên trách, nên thương ai bây giờ.
-Nghĩ đến từng nhân vật, đầu tiên là Lâm lão, cũng chẳng thể trách Lâm lão được trong truyện này, người vì tư lợi, ai mà chẳng vì bản thân, huống chi đây lại còn là giấc mơ mấy đời người, Lâm lão rốt cuộc cũng là vì bản thân, vì gia tộc.
-Nói đến Tuế công tử cũng chẳng thể trách được Tuế công tử, ép cưới ép hỏi đã là chuyện chẳng ai thích, dù gái hay trai cũng thế thôi, nhưng tạm chưa nói đến vấn đề ấy, thì rõ ràng Lâm muội cùng Tuế công tử là yêu nhau thật mà, chuyện thành ra vậy thì khác gì b·ị c·ướp vợ, mà c·ướp vợ chuyện ấy thì có ai thích, không nói đâu xa ngay ở nước ta cái truyện n·goại t·ình thôi cũng đủ khiến người khác phải điên tình, chém nhau cụt tay cụt chân, thậm chí là m·ất m·ạng, mà chuyện đằng này lại còn b·ị c·ướp, c·ướp vợ, gia đình cũng mất đi sự bảo hộ của Lâm gia, mà dù có điên tình đến mấy thì cũng phải nhịn xuống, vì điểm yếu của Tuế công tử là gia đình, nên Lâm muội mới nhiều lần đánh vào gót chân đau đấy của Tuế công tử để làm theo ý mình.
-Nhưng trách thì cũng chẳng thể trách Lâm muội, nàng sinh ra là Lâm gia đại tiểu thư, được ăn ngon, được mặc đẹp, được hưởng thân phận địa vị quyền lợi cao quý hơn người, tất cả những thứ đấy nàng nhận, đều là từ Lâm gia ban phát cho nàng, mà đã nhận đặc ân của gia tộc, thì sớm muộn cũng phải trả lại lợi ích cho gia tộc, bằng cách này hoặc cách khác, nếu không muốn trả, vậy chỉ còn cách chốn đi, nhưng nàng, lại không làm vậy, vì nếu nàng muốn chốn nàng đã chốn đi từ lâu rồi, cái lúc mà bị chia cách với người yêu ấy, sao nàng không chốn, Lâm muội chứng tỏ, là một người có trách nhiệm với gia đình, gia tộc, nàng bị ép chia cách với người mình yêu, ép gả cho một người xa lạ vì lợi ích, chuyện này trách nàng được sao?
-Cuối cùng trách ai, chẳng nhẽ trách Hiền công tử, c·ướp vợ người là tội lỗi chẳng thể chối cãi, còn nếu bảo không biết không có tội, thì khác gì cho tay vào lò lửa mà không biết nó nóng, đút vào rồi đút ra không biết thì không bỏng? Hiền huynh ngay từ lần đầu gặp mặt đã chúng sét, làm thơ ấy, dành cho nàng, đâu có biết nàng đã là gái đã đính hôn, cũng đâu có biết nàng có hôn phu như thế nào, biết là nàng đã có người mình thích, nhưng khi biết nàng đã đính hôn thì lúc ấy cũng muộn rồi, Hiền huynh liên quan đến giấc mộng của Lâm lão, mà Hiền huynh cũng cần sự ủng hộ của Lâm gia để quản lý nơi này, làm chủ làng Hữu Mỏ, mà cách nhanh nhất để có được sự ủng hộ là gì, dựng vợ gả chồng, đơn giản thôi, nhưng đối tượng phối ngẫu phù hợp nhất cũng chỉ có Lâm gia đại tiểu thư, vì Lâm gia người đâu thể đưa Lâm gia nhị tiểu thư, hay tam tiểu thư cho Hiền huynh được, nếu Lâm gia đại tiểu thư đã là gái có chồng rồi thì không nói, nhưng mới chỉ đính hôn thôi thì quan tâm gì, Lâm gia người mà đưa nhị tiểu thư hay tam tiểu thư cho Hiền huynh cưới khác gì vả đôm đốp cho Hiền huynh mấy cái rồi tự đeo lên cổ mình cái danh mắt cho khinh người, đến lúc đó những tiểu gia tộc của làng Hữu Mỏ sẽ rục rịch, vì họ đâu phải là không có dã tâm, dã tâm thứ ấy ai chẳng có, chẳng qua là Lâm gia mạnh quá ép cho dã tâm của các tiểu tộc ấy, không ngóc đầu lên được, Vì Cảng bên kia sẽ nhân cơ hội bỏ đá xuống giếng, Lâm gia rõ ràng chẳng phải là một tộc quá lớn, dân số của nó cũng chỉ có năm mươi ngàn người, Vì Cảng bên kia năm gia tụ lại cũng được năm mươi ngàn người, chưa nói đến gia tộc khác, thế mà bao năm qua vẫn đánh ngang tay với Vì Cảng đủ hiểu Lâm gia mạnh thế nào, Lâm gia mà vả cho Hiền huynh mấy cái thì đến khi Hiền huynh vả lại là lúc mà những gia tộc kia ngóc đầu, phàm đấu với phàm còn đấu được, đằng này phàm đấu với tu, Hiền huynh nó vỗ lại thì lạc đã cũng phải c·hết, không thì cũng tật mình, Lâm muội là đại tiểu thư có địa vị cao quý, gả nhị tiểu thư hay tam tiểu thư cho Hiền huynh thì khác gì là khinh người, nên trong việc này với thân phận là gia chủ Lâm lão làm hoàn toàn đúng chứ chẳng có sai gì.
-Hiền huynh sau khi có được Lâm muội, có được sự ủng hộ của Lâm gia, nắm quyền lực trong tay cũng chẳng ép nàng phải quy phục, đường đường là người tu nắm sức mạnh cũng chẳng bức nàng phải bên mình, cũng chẳng dùng thủ thuật mưu kế để khiến nàng phải siêu lòng, nói điều này cũng không hoàn toàn đúng Hiền huynh vẫn dùng thủ đoạn tâm lý, nhưng chim có đậu lên tay không, thủ thuật ấy đâu thể ảnh hưởng được quyết định của nàng, rồi còn sau khi từ hôn mất đi sự bảo hộ của Lâm gia, Tuế gia ắt phải chịu sự xâu xé, nhưng đến nay đã có chương nào mà Tuế gia bị làm sao, chưa nói có được lợi hay không được lợi, nhưng cho đến nay Tuế gia vẫn an toàn, mà người có khả năng và quyền lực để làm thế cũng chỉ có vài người, Hiền huynh là khả năng cao, nếu là Hiền huynh lòng người này rộng lớn, Lâm tam thái tử là khả năng thứ hai nhưng nếu là Lâm tam thái tử chuyện này cứ như nào, vì thằng này cứ đáng nghi, đáng hãi thế nào ý, đến cả cha nó còn rén trước nó thì chuyện này khó bình thường.
-Hiền huynh rõ ràng chờ đợi Lâm muội, chẳng ép, mà chờ nàng tự mở lòng, tự đến với mình, khi cái ngày ấy đã tới, khi mọi chuyện đều vui, khi hắn tưởng nàng đã mở lòng với mình, thì sóng gió ập đến, Tuế công tử nhìn thấy người phụ nữ trước còn vì tình mà đâu khổ, nay lại vì tình mà vui sướng, nhưng tình này lại không phải với mình, rượu vào sầu tụ trong lòng thành hận, hận rồi điên lên, lao ra g·iết nàng, là Hiền huynh, người đã ra tay cản lại, là Hiền huynh người đã vì nàng, mà giận giữ, nhưng nàng lại thanh minh cho người kia không phải hắn, nhưng nàng, lại không sợ mất lòng hắn, mà bảo vệ họ, chẳng biết Hiền huynh đã thấy gì trong mắt của Lâm muội, nhưng sự đau khổ đã biến con mắt của hắn trở nên, u sầu, hắn bỏ đi, nhưng vẫn ngoái đầu lại, để nhìn đường đường một đại tiểu thư, lại quỳ ở dưới đất, lo lắng cho một người, không phải mình, đấy mới là điều mà Lâm lão lo sợ, đặt thân mình vào hoàn cảnh của Hiền huynh khi ông nghe được câu chuyện ông còn giận giữ, sống lâu như thế rồi, nói chi, đến cả Lâm tam thái tử còn nói việc này không ổn, chứng tỏ chuyện đã nghiêm trọng thật rồi, Hiền huynh bây giờ hoàn toàn có thể bỏ đi mà lựa một gia tộc khác, khó khăn hơn một chút, nhưng chắc gì nó không làm, lúc đấy chuyện tồi tệ sẽ diễn ra, tiểu gia tộc ngóc đầu, Vì Cảng làng đâm xấu, Lâm gia sau nạn, còn sống được là may, nêu sống cũng thành lạc đà gầy.
-Cũng chẳng thể trách được Lâm muội trong chuyện này, nàng khôn thì có nhưng không phải ai trên đời cũng thông minh đâu, thế khác gì bảo trên thế giới không có người nghèo.