Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 307: Cải Cách

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 307: Cải Cách


Mấy ngày sau vào buổi sáng trong phòng làm việc của Dược huynh nơi làng Vì Cảng.

Có người phụ nữ.

Có người con gái.

Xinh đẹp vô cùng.

Đang tất bật làm việc.

Giống như cỗ máy không có giây phút nào ngừng nghỉ.

Ấy thế mà trên mặt cô vẫn không buồn.

Có người chậm rãi.

Tay cầm khay trà.

Ấm chén đủ cả.

Trong là trà ngon.

Mang lên trên bàn.

Nhẹ nhàng đặt xuống.

Cô gái nhìn lên.

Mỉm cười rồi nói:

"Cảm ơn huynh trưởng."

Người kia chỉ cười.

"Đúng là có những người trời sinh phù hợp cho điều gì đấy." Người nam kia chỉ đứng đấy.

Nhìn toàn bộ đống tài liệu.

Nhìn mọi thứ.

Rồi điềm nhiên.

Cất tiếng nói.

Chẳng cười.

Người nữ kia nghe vậy mỉm cười nói:

"Phải, đúng là có những người trời sinh phù hợp cho điều gì ấy."

Tay định vươn ra tự rót trà.

Nhưng người nam tới trước.

Như đã được tập sẵn.

Hay thói quen từ lâu.

Giống như kẻ mười ngàn lần vung kiếm.

Ngồi dưới thác nước kia.

Giống như người mười ngàn lần rót trà.

Mười ngàn cũng như một.

"Đa tạ huynh trưởng." Cô gái ấy nói.

Tay nhận lấy ly trà.

Người nam ấy cười.

Mỉm cười chẳng nói.

"Chúng ta bắt được nhiều cá hơn tất cả mọi lần, kể từ khi ngài đệ tử đến."

"Nhưng lượng cá quá nhiều mà hai gia tộc không có nhu cầu tiêu thụ."

Nhấp môi vào ly trà, hai tay nắm lấy, thổi thổi bớt nóng, nào giống ai đâu.

Người nam kia nhìn thế chỉ cười.

Chậm rãi nhấc chén trà lên.

Khẽ thổi.

Liền uống.

Hoặc.

Lần khác.

Nhấp môi.

Thấy nóng.

Liền thôi.

Điềm nhiên hạ xuống.

Người nữ nhìn thế chỉ cười.

"Có những người trời sinh phù hợp điều gì đấy."

Nàng nói.

Rồi lại không để ý.

Đặt ly trà xuống.

Cầm một đống giấy tờ lên nói.

"Chúng ta được phân phối những loại cá để bán ở nơi chợ, ở nơi nhà hàng."

"Đấy là lĩnh vực của hai gia tộc, nhưng chúng ta không thể tiêu thụ nhiều đến như thế vì nhập nhiều chúng ta sẽ lỗ vốn, sẽ thiệt thòi, chúng ta là người làm ăn, tiến được thì lùi được, nhưng lúc ấy không nên lùi."

"Hiện tại khu chợ, khu nhà hàng, địa bàn của chúng ta, địa bàn ngài đệ tử chiếm, được rất nhiều, khoảng năm phần, mà nơi đó toàn bộ kiến trúc, mọi thứ, sau trận chiến kia đã nát hết cả rồi."

"Vậy muội có ý này, một ý khác, sao chúng ta không xây lại, xây lại toàn bộ, toàn bộ mọi thứ, mà lần này không phải như lần trước, chúng ta sẽ thay đổi kiến trúc đi."

"Chúng ta sẽ xây những tòa nhà chọc trời."

"Muội biết rằng người nơi đây không thích điều đấy."

"Họ không thích những căn nhà cao, những tòa nhà chọc trời vì khi nguy hiểm họ khó thoát được."

"Nhưng chúng ta có thể đặt những thiết bị, những thứ có thể giúp họ thoát khỏi nơi đó khi chuyện xấu xảy ra."

"Chúng ta có thể làm thế."

"Mặc dù điều này không thay đổi được quá nhiều vì trong quá khứ đã có những nơi làm vậy, nhưng chúng ta sẽ để yên tâm hơn, không nhọc lòng."

"Rồi còn về phần xây dựng."

"Chúng ta phải xây dựng thần tốc."

"Nhanh chóng."

"Trong một khoảng thời gian ngắn là mấy ngày."

"Hoặc một tuần."

"Đấy là lâu nhất."

"Mặc dù điều này có vẻ rất bất khả thi vì muội yêu cầu kiến trúc phải chắc chắn."

"Sức người không thể làm được nhanh như vậy lại còn chắc chắn."

"Nhưng chúng ta còn ba người đệ tử."

"Ba người đệ tử."

"Chúng ta có thể nhờ họ."

"Phổ biến kế hoạch này cho họ."

"Họ chắc chắn sẽ giúp chúng ta thôi."

"Vì đây cũng là lợi ích của họ."

"Với sự trợ giúp của họ."

"Ngày đêm không nghỉ."

"Rất có thể một tuần hoặc vài ngày là xong thôi."

"Vì chúng ta sẽ tạm xây mười tầng trước."

"Rồi chúng ta cũng sẽ phân chia thân phận rồi mọi thứ."

"Càng tầng cao thì đồ càng đắt."

"Kích thích người giàu đi."

"Vì họ truy cầu một thứ."

"Là cảm giác thứ ấy đơn giản mà."

"Tòa nhà của quán ăn."

"Tòa nhà của khu chợ."

"Những cái loại thực phẩm đơn giản mà chúng ta bán."

"Chúng ta sẽ bày nó ở những tầng thấp, một hoặc hai người đi được."

"Còn đối với những thực phẩm cao cấp hơn thì bầy ở trên những tầng cao nhất."

"Thời cùng Thế hai gia tộc vốn là bạn của nhau."

"Thời gia chuyên cung cấp cá sản phẩm, cho mọi nơi, chủ yếu là khu chợ."

"Thế gia thì kinh doanh nhà hàng."

"Thế gia đúng là có những cái đơn đặt riêng để chuyến đến những nhà hàng."

"Nhưng chủ yếu, giao dịch ngầm vẫn là lấy hàng chính từ chúng ta."

"Trước các gia tộc lớn, những người giàu có muốn ăn những thực phẩm cao cấp chỉ có hai con đường."

"Một là đặt riêng tự chế biến, hai là đến những nhà hàng của Thế gia."

"Giờ chúng ta vẫn làm vậy."

"Nhưng công khai hơn một chút."

"Để những gia tộc kia, những người giàu có kia."

"Dễ tìm hơn."

"Vẫn là cách như vậy, không quá lớn tổn hại Thế gia."

"Nói qua một hai câu."

"Ở thời điểm này cả hai đều chấp nhận được."

"Sau khi xây vô số tòa nhà xong."

"Chúng ta có thể đón nhận nhiều khách hơn."

"Tăng doanh số của hai nhà."

"Nhiều khách họ cần nhiều hàng."

"Nguồn hàng thì đến từ chúng ta."

"Chi phí xây dựng để bồi thường một chút cho Thế gia muội nghĩ là chúng ta nên lấy phần nhiều hơn, sáu bốn."

"Hại nhất thời, nhưng lợi lâu dài."

"Rồi còn việc di chuyển giữa các tầng."

"Muội nghĩ rằng thay vì sử dụng thang làm bằng ròng rọc kia."

"Chúng ta nên sử dụng khí thang."

"Tiết kiệm mà lại an toàn hơn, hơn nữa còn có những yếu tố kích thích hơn."

"Đồng thời lúc đó cũng nên lắp thang bộ, cho những người sợ hãi."

"Chi phí của khí thang thì hơi đắt, nhưng đắt ở chỗ là lắp đặt và sản xuất, nhưng sau đấy bảo dưỡng thì rẻ."

"Khí đẩy lên, khí đẩy xuống để mê hoặc người khác, thực chất vẫn là công nghệ lơ lửng lên xuống theo như những gì được cài đặt."

"Năng lượng cũng lấy linh thạch làm sử dụng."

"Rẻ hơn, hơn nữa từ thang nếu muốn kiếm tiền thì cũng có thể kiếm được rất nhiều."

"Rồi đến những cái vấn đề của tương lai, của hiện tại nữa."

"Khi xây xong rồi thì vấn đề truyền thông, về lòng người, phải ổn thỏa, để họ có thể yên tâm, đến đây, mà không nơm nớp lo sợ trong lòng."

"Vì các vị kia đánh nhau ở đấy."

"Hai trận chiến."

"Rồi chúng ta cũng nên đẩy mạnh cái thị trường đưa đồ ăn, đồ tươi sống, mang đến tận nhà, dự án này là dự án tốt, Thế gia người cũng hưởng ứng."

"..."

Nàng nói rất nhiều vấn đề, liên tục, liên tục, không ngừng nghỉ.

Tất cả chỉ là những thứ nàng nghĩ, nàng tính, nhưng còn chưa phải toàn bộ, vì đó chỉ là những thứ nàng muốn người ta nghe.

Người nam ở đấy ngồi yên lặng, lắng nghe mà chẳng nói lời gì.

Một ngày dài cứ như thế trôi qua.

Rồi những ngày sau trong một buổi tối nọ.

Hai người đang ăn cơm, ngồi uống rượu.

Trái họ Thời, phải họ Thế hai người công tử đây.

"Tiểu muội đúng là có tài có sắc, vài ngày lên kế, liền thực hiện ngay."

Thế công tử mở lời khen.

Hẳn là thật lòng.

Thời công tử nghe, nghe rồi im lặng.

"Nhưng tiểu muội thích Tạo công tử việc ấy, người làm huynh trưởng như huynh có biết không?" Thế công tử uống rượu, rồi hỏi.

Thời công tử nghe, nghe rồi đáp lời:

"Người không thể thắng nổi tình cảm chỉ là người bỏ đi."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 307: Cải Cách