Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Vạn Cổ
Unknown
Vinh Danh Nhatduy Cùng Pháp Sư Vô Tâm, Một Câu Hỏi Hay, Một Câu Trả Lời Đáng Kính Trọng.
Nhatduy: ai cho tui review về main với
Pháp Sư Vô Tâm:
Thống Khổ.
Là hai từ ngắn gọn để miêu tả về con người của Tuệ Minh Triết.
Nhưng nếu phải miêu tả dài ra.
Thì nhân vật Tuệ Minh Triết là một nhân vật được tác giả trau chuốt và tính toán tỉ mỉ nhất trong toàn bộ câu chuyện cho đến thời điểm bây giờ.
Nó không phải là từng lời nói, câu thoại, hành động, ánh mắt, hay cử chỉ của hắn là con người của hắn, nó cũng chẳng phải là những gì hắn không làm mà người ta kể về hắn, những giai thoại, những câu chuyện, ...
Nó cũng chẳng phải là những chi tiết ẩn giấu nào đấy mà tác giả thường ngầm ngầm viết như muốn giấu chẳng cho ai xem.
Nó chẳng phải là một trong những yếu tố nào đấy đã kể trên hoặc chưa được kể.
Tôi có hỏi qua một lần đối với tác giả, để hiểu thêm những gì của Tuệ Minh Triết, bạn sẽ không tìm được bình luận ấy đâu, tôi chắc chắn điều ấy, vì sau cái ngày hôm đấy bình luận của tác giả hẳn bị xóa đi rồi.
Nhưng những gì tác nói ở trong phần bình luận ngày hôm ấy thay đổi tôi về con người của Tuệ Minh Triết mà tôi vốn định hình ban đầu.
Tuệ Minh Triết trong tâm trí tôi vốn là bức tượng được đúc thành nhưng sau ngày hôm ấy, nó hỗn độn, mập mờ, huyền ảo.
Tôi không thể nói hết cho bạn về nhân vật Tuệ Minh Triết được, không phải vì tôi không muốn, mà là tôi không thể, ít nhất là vào thời điểm này, vì tất cả những dữ kiện mà tác giả đưa ra về nhân vật ấy, có lẽ chưa đủ, hoặc, do tôi không hiểu một vài lời mà tác nói.
Nhưng giới thiệu sơ qua.
Tôi nghĩ là được.
Tuệ Minh Triết là một con người phức tạp và khó để giải thích một cách cụ thể.
Như đã nói ở trên chẳng có yếu tố nào trên ấy là con người của Tuệ Minh Triết cả.
Có một điểm khá hay ở giai đoạn ấy, rằng khi bạn chú ý vào chỉ một điểm, câu thoại, hành động, thì Tuệ Minh Triết, lại biến ra thành một con người khác.
Ngạo mạn, ích kỷ, tham lam, lạnh lùng, vô tình, ...
Nếu bạn để ý kỹ ở đoạn một hai trăm chương đầu khi chưa vào câu chuyện thực sự, tôi nghĩ thế, là một nhân vật có nụ cười, có sự hồn nhiên, giống một đứa trẻ, bạn có thể dễ dàng thấy được những gì hắn nghĩ, phải không.
Nó chẳng phù hợp đối với con người Tuệ Minh Triết mà tác giả nói.
Một kẻ sống đến hàng tỷ tỷ năm mà còn hồn nhiên ngây thơ như chăng biết sự đời?
Hành động của hắn quá dễ đoán, quá dễ nghĩ, một Tuệ Minh Triết, chẳng giống như trong miêu tả tí nào cả.
Nhưng cái tài năng là thế.
Chẳng có chút nào là chỗ dư thừa cả.
Khi tôi hỏi tác từng nói.
Tuệ Minh Triết không phải thay đổi theo thời gian.
Mà là trở lại như đã có.
Mạch truyện tiếp diễn.
Bạn bắt đầu khó thấy được.
Những gì mà nhân vật đang nghĩ.
Rồi theo thời gian.
Nó cũng khiến bạn tự hỏi.
Liệu những biểu cảm của họ có phải thật không?
Nhiều lúc tôi cũng nghi ngờ vậy.
Tuệ Minh Triết theo thời gian thay đổi.
Không.
Phải đúng hơn là trở lại.
Nhưng càng trở lại.
Mạch truyện càng tiếp diễn.
Tuệ Minh Triết càng khó hơn.
Để nhận ra được hắn như thế nào.
Tuệ Minh Triết hắn.
Càng trở nên phức tạp.
Giống như vô số sợi dây, sợi len, đan lộn xộn vào nhau nó càng ngày càng nhiều, nó càng ngày càng trở nên phức tạp.
Những câu chuyện của quá khứ, nó thoảng ẩn thoáng hiện, nhiều lúc còn khiến tôi tự hỏi, liệu những bí mật, câu chuyện ấy, nó có phải là thực không hay là hắn giả dối.
Phức tạp hơn những gì có thể nghĩ, khó hiểu hơn những gì có thể tưởng tượng được.
Tác đã xây dựng, một kiệt tác, đấy là câu chốt của lời nói này.
Tác giả: Nếu không có câu hỏi hay sẽ không có câu trả lời tốt, Pháp Sư Vô Tâm người đáng kính trọng, Nhatduy người có câu hỏi hay.