Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Vạn Cổ
Unknown
Chương 71: Âm Dương
“Có ba điều khiến một người muốn bái người khác làm sư phụ.” Nghiêm lão vừa nói vừa dơ ba ngón tay lên.
“Thứ nhất đó chính là sự bảo hộ, ở trong cái thế giới đầy rẫy sự nguy hiểm này, nay có thể sống hạnh phúc mai có thể c·hết trong đau khổ thì ai cũng mong cầu một sư bảo hộ, đơn giản vì một con chim non không thể tự bảo vệ mình khỏi những kẻ thù tự nhiên của nó khi nó là một con chim non được.” Đánh xuống một nước cờ nghiêm lão nói tiếp.
“Thứ hai đó chính là tài nguyên, nói đến tài nguyên thì bao gồm nhiều thứ lắm thức ăn để nuôi chú chim non lớn, kiến thức, …”
“Thứ ba và cũng là cái cuối cùng đó chính là, là gì nhỉ, khà, khà, khà.”
Nói đến đây thì Nghiêm lão dừng lại không nói nữa mà chỉ cười trừ, Trình lão thấy vậy cũng chẳng phản bác gì mà cũng chỉ cười trừ thôi, nếu những ai không biết hoặc tiếp xúc lần đầu thì sẽ cảm thấy khó chịu còn nếu những ai tiếp xúc với Nghiêm lão lâu thì sẽ thấy Nghiêm lão là một người vô cùng khó hiểu.
Những ai đã từng tiếp xúc với Nghiêm lão nhiều đều sẽ hiểu, mỗi khi mà bạn cảm thấy bản thân mình gần như đã hiểu toàn bộ về con người này rồi thì chỉ ngay một tíc tắc sau thôi Nghiêm lão sẽ biến hoàn toàn thành một con người khác, mà không con người nào giống con người nào cả giống như đa nhân cách một dạng mà lại không phải là đa nhân cách, khó nắm bắt vô cùng, có lẽ vì thế mà Nghiêm lão và Trình lão mới làm bằng hữu với nhau lâu được như vậy, một người thì cố hiểu mọi thứ còn một người thì thiên biến vạn hóa chẳng lần nào giống lần nào.
Một tuần sau.
Tuần cuối cùng của tháng được nghỉ cuối cùng cũng đã kết thúc, Minh Triết hắn cũng không dành cả một tuần cuối cùng chỉ để đọc sách bởi vì sau một hai ngày lên trên các tầng cao để đọc thì hắn phát hiện những thứ hắn cần hắn, những kiến thức cơ bản về đại lục này, những kiến thức cơ bản về hòn đảo này, về tông môn, về dược thảo, về luật của tông môn, … hầu hết là nằm ở tầng một và hắn đã đọc hết rồi.
Ở trên này đa phần là những công pháp để dành cho tu hành có rất ít những thứ mà hắn thực sự cần, hơn nữa do tu vi không đủ thế nên dù có lên được các tầng cao xem được những công pháp mà nhiều người phải phấn đấu nhiều năm mới xem được thì đối với hắn cũng chẳng có ích gì chỉ tổ phí thời gian thế nên sau khi ngó qua cả chín tầng hắn trở về nhà để ngồi thiền.
Tu hành có hai kiểu một là tu theo tu vi, hai là tu luyện tâm, tu theo tu vi thì tháng này chỉ tiêu của hắn đã hoàn thành rồi nếu cố chấp tu luyện nữa sẽ sinh lòng nghi ngờ ở người khác ngay, còn tu luyện tâm thì hắn chọn cách là ngồi thiền.
Thế gian có truyền ngôn: “Tu luyện theo tu vi thì khi c·hết tu vi sẽ biến mất, còn tu luyện theo tâm thì tu vi sẽ mãi mãi tồn tại.”
Nhưng câu truyền ngôn của thế gian này lại khiến hắn khó hiểu và gây nên xung đột rất nhiều ở trong đầu hắn nếu câu nói đấy là thật thì kiếp trước hắn đạt được sơ thiền thì kiếp này hắn phải là sơ thiền chứ tại sao lại tu luyện lại từ đầu bởi khi bắt đầu lên tiên cảnh thì sẽ tu luyện theo tâm mà.
“Chẳng nhẽ hắn lại đi sai đường trong việc tu hành sao?” Hắn thầm hỏi ở trong lòng.
“Nhưng nếu đi sai đường thì làm sao đạt được cảnh giới sơ thiền, làm sao phi thăng được lên tiên cảnh.” Câu hỏi này sinh ra thì lại có một câu hỏi khác được sinh ra khiến hắn có một chút rối lòng.
Có một chút nghi ngờ sau khi suy nghĩ kỹ thì vẫn chẳng có được một câu trả lời nào thỏa đáng cả thế nên hắn quyết định dừng lại, tạm gác chuyện này sang một bên cho đỡ nặng đầu, đi vào trong không gian của Âm Dương Kinh để sắp xếp lại sổ sách, công pháp, tiện kiếm thêm xem ở trong này có công pháp nào đặc biệt, có công pháp nào phù hợp để hắn tu hành bây giờ không, sau đó còn nghiên cứu, sắp xếp lại đường lối tu hành của hắn nữa sao cho phù hợp nhất có thể đối với cái thân xác này.
Sau mấy ngày hắn chui ra thì một tuần cuối, cuối cùng cũng đã kết thúc rồi, do công pháp hắn thu thập quá nhiều, tuy kiếp trước hắn đã phân loại ra hết nhưng để thiết kế một đường lối tu tập sao cho hoàn chỉnh nhất thì không phải là chuyện của một tuần đã xong được mà ngày cuối cùng của một tháng được nghỉ thì cũng đã hết thế nên hắn tạm phải chui ra ngoài.
Không gian của Âm Dương Kinh khá đặc biệt do kiếp trước kinh lịch qua thế nên hắn tạm phân không gian của Âm Dương kinh ra làm bốn đại đẳng cấp và đẳng cấp của Âm Dương Kinh quyết định vào thực lưc của chủ nhân nó, thứ nhất là chỉ cho được vật c·hết vào như sách, kệ sách, vân vân, hiện tại Âm Dương kinh đang là đẳng cấp này, sinh vật sống, thực vật, … khi cố cho vào đây đều sẽ c·hết nếu tu vi thấp hơn lục giai, kiếp trước cũng nhờ Âm Dương kinh mà hắn hố được một vị cao thủ tam giai chui vào, nhưng nếu muốn dùng cách này g·iết người thì phải có mẹo vì Âm Dương Kinh không thể hút người ta vào nếu người ta không cho phép, kiếp trước cũng do người kia ngọa mạn và tham lam quá làm mờ đi cái lý trí để rồi cuối cùng phải c·hết trong cay đắng, do Minh Triết hắn là chủ nhân của Âm Dương kinh nên dù ở đẳng cấp một thì khi hắn chui vào đây hắn cũng không c·hết được.
Đẳng cấp thứ hai là cho cây cối, các loài thực vật vào đây để tạo môi trường sống được nhưng vẫn không cho các loài động vật khác vào được, nhưng nếu muốn đặt đến đẳng cấp này thì theo kiếp trước hắn phải đặt được tu vi Huyền Ngọc cảnh.
Đẳng cấp thứ ba là có thể cho các loài động vật, thực vật, vi sinh vật hay gọi chung là sinh vật vào được, nếu muốn đặt tới đẳng cấp này thì tu vi của hắn ít nhất phải đặt tới ngũ giai.
---------
*Chú Thích: Sinh vật là tên gọi chung của các vật sống bao gồm động vật, thực vật, vi sinh vật, … Có trao đổi chất với môi trường ngoài có sinh đẻ lớn lên rồi c·hết.
---------
Đẳng cấp thứ tư và cũng là đẳng cấp cuối cùng mà hắn biết vì khi đạt đến đẳng cấp này thì không gian trong Âm Dương kinh không thể thăng lên được nữa đó chính là có thể cho một không gian vào trong không gian này, ví dụ có thể nhét không gian giới chỉ vào trong này vì không gian giới chỉ cũng là một loại không gian nhưng nó là loại không gian nhỏ không thể chứa vật sống mà chỉ để được vật c·hết, bao thạch cũng tương tự.
Hoặc là hút một không gian khác vào trong này không cần quan tâ·m v·ật sống trong không gian kia có đồng ý hay không chỉ cần thực lực của mình cao hơn sinh vật sống mạnh nhất của không gian kia là được và Âm Dương kinh sẽ làm cái nhiệm vụ nén lại và thu nhỏ cái không gian đó cho mình, kiếp trước hắn cũng đã làm cái trò này rồi, đi đến một tinh cầu rồi hút nó lại khiến cho nó bé chỉ bằng một viên bi rồi cất vào trong một nơi mà hắn gọi là tiểu vũ trụ của mình
Mặc dù hắn tự bạo, thực lực giảm xuống đồng nghĩa với việc đẳng cấp của Âm Dương Kinh cũng giảm xuống theo nhưng dù sao hắn cũng là chủ nhân của Âm Dương Kinh hắn vẫn cảm thấy tiểu vũ trụ của hắn vẫn còn chẳng qua là bị ẩn đi mà thôi.