Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Vạn Cổ
Unknown
Chương 83: Lễ Hội
Sáng hôm sau.
Sau khi chuyện tối qua kết thúc, bộ y phục tối qua cũng được đốt, máu cũng được rửa, hắn lại chui vào trong Âm Dương Kinh tiếp tục việc nghiên cứu lúc trời gần sáng hắn mới chui ra ngoài, thay một bộ y phục mới rồi lại chuẩn bị việc đi học.
Bước đền gần cửa nhìn cánh cửa trong lòng hắn bỗng có suy nghĩ rằng có nên thêm một vài thứ ở gần cửa để nhỡ có tặc vào thì mình còn biết không, nhưng nghĩ lại thì thôi vì nếu là Tẩy Trần cảnh đột nhập thì hắn sẽ biết ngay, còn nếu đối phương là Hoàng Cơ cảnh cho dù là nhất tầng thì hắn bây giờ cũng chịu, không thể đối phó được mà chỉ có thể khoang tay chịu trói thôi.
Mở cửa ra cô bé Lâm Thủy đã đứng đợi ở trước cửa nhà hắn, nhìn quanh thì hắn thấy có vẻ như hôm nay vị kia không đến, thấy hắn ra Lâm Thủy nàng hớn hở cười rồi nói:
“Hào sư huynh đi học thôi.”
Hắn nghe vậy thì gật đầu, bỗng mũi của cô bé tự dưng nhảy nhảy mấy phát như đang ngửi mùi gì đấy.
“Hào huynh tại sao trên người huynh có mùi tanh vậy, giống như mùi của máu ấy, ta không thích lắm.” Lâm Thủy sau khi ngửi xung quanh một vòng rồi quay sang người hắn ngửi ngửi một ít thì nói.
“Không có việc gì, tại hôm qua có người không cẩn thận bi chảy máu, ta lúc đó đang đứng ở gần đấy nên máu nó bắn vào người, đấy là lý do ta có mùi tanh.” Minh Triết hắn nghe Lâm Thủy hỏi thì điềm nhiên đáp lại.
Đối với câu hỏi của nàng thì hắn cũng chẳng cần thiết phải nói dối làm gì rồi về sau nó lại phiền phức, cái kim trong bọc thì cuối cùng cũng sẽ có ngày lòi ra chi bằng cứ nói thật, nàng hỏi gì thì hắn biết đến đâu, trả lời được thì sẽ trả lời không thì im lặng, còn hắn cũng chẳng có nghĩa vụ phải kể chi tiết câu chuyện ra cho Lâm Thủy vì nó không cần thiết, chẳng mang lại lợi ích, phí thời gian, chỉ được cái sướng miệng mà cuối cùng lại mang họa, hơn nữa đã cầm tiền của người thì cũng phải im lặng không lại có phiền phức.
“Mà anh trai của muội đâu?” Minh Triết hẳn sau khi nói xong câu đấy thì chuyển chủ đề rồi hỏi.
“Anh trai của muội sao, à, hôm nay ca ca có việc nên mới bảo muội đi một mình đến trường, đi một mình thì cũng được thôi nhưng nó hơi buồn, hơn nữa ca ca muội bảo đi một mình không an toàn nữa, mà Tuấn Hào huynh huynh cũng đi một mình đến trường thế nên ta đợi Tuấn Hào huynh rồi tiện đường đi luôn, vừa an toàn lại còn vừa có Tuấn Hào huynh để trò chuyện.” Lâm Thủy hồn nhiên nói.
Minh Triết nghe vậy thì gật đầu sau đó hai người vừa đi tới trường vừa trò chuyện.
Khi đến lớp mặc dù chỉ là đi lướt qua Mặc Hùng nhưng mùi máu tanh nồng nằng phát ra từ trên người của Minh Triết đã khiến hắn phải chú ý.
Đối với những người bình thường những tên đệ tử mới thì có thể không biết nhưng hắn Mặc Hùng mặc dù không tính là cao nhân gì nhưng cũng đã lăn lộn ở trong giang hồ một thời gian rất dài rồi đối với mùi tanh của máu tươi từ trên người của Minh Triết hắn hoàn toàn không thể nhầm lẫn được.
Khi ngửi thấy mùi đó từ trên người của Minh Triết đã cho hắn một câu hỏi vì Minh Triết sau vụ đánh nhau lần trước đã thu hút được sự chú ý của hắn rồi, sau khi tập hợp lớp lại rồi chia lớp ra như lần trước thấy thiếu một hai người hơn nữa lại là những tên đệ tử lần trước có liên quan đến vụ đấy là hắn cũng đã đoán được một hai rồi, nhưng hắn không nói, Tiểu Bình không nói, Minh Triết cũng không nói thì ai có thể biết được.
Lớp học cứ thế diễn ra như bình thường có vẻ như sự vắng mặt của một hai người chẳng có ảnh hưởng gì đến lớp học cả, Tiểu Bình sau lần đó khá trầm tính sau khi tan học liền trở về nhà ngay, còn Minh Triết trong mắt của Mặc Hùng cũng kỳ lạ không kém sau khi tan học thì cũng vậy chẳng đi giao du với ai cả.
Một tuần cứ thế trôi qua, dường như chẳng có vấn đề gì đối với hắn cả những hôm đi học thì đi học, sáng đi học với Lâm Thủy, trưa thì có hôm về cùng cô bé ấy, có hôm thì Lâm Sơn đến đón Lâm Thủy rồi cả ba về cùng.
Còn ở lớp học thì do hắn chẳng đi giao du cũng chẳng đi gây sự với ai cả thế nên chẳng ai biết hắn, nếu không phải lâu lâu Lâm Hy ra nói chuyện với hắn thì có lẽ là ở trong lớp học thì hắn gần như là vô hình.
Nói đến Lâm Hy có vẻ như cô nàng này rất được mọi người yêu mến nhất là nam thanh niên, tất nhiên không chỉ mình nam thanh niên yêu quý nàng mà gần như tất cả lớp học này đều yêu quý nàng, trẻ con cũng có, gái cũng có nhưng chỉ có một ít, còn nam trung niên hay những người ở tuổi trung niên thì không, không phải vì đến tuổi đấy thì ghét nàng mà là vì ở trong lớp này gần như chẳng có ai ở độ tuổi đấy cả nhiều nhất hắn biết có lẽ là tầm hai mươi hai đến hai mươi ba tuổi.
Còn vì sao họ là yêu quý nàng thì điều này cũng dễ hiểu thôi, Lâm Hy thân thiện, xinh đẹp, xuất thân trâm anh thế phiệt nhưng lại đối tốt với mọi người không khinh chê sang hèn thế nên hầu như tất cả mọi người trong lớp này đều yêu quý nàng, cũng vì thế mỗi khi giờ nghỉ nàng ra nói chuyện riêng với hắn điều này khiến mọi người chú ý đến hắn và tò mò không biết hắn là ai.
Tuy là mọi người chú ý đến những cũng không thực sự mang phiền phức đến cho hắn, thế nên nói chung một tuần này của hắn trôi qua khá yên bình, hôm đi học thì đi học, hôm nghỉ thì tiếp tục nghiên cứu giáo trình tu hành, cứ cách một hai ngày lại đến Tàng Kinh Các để thỉnh an sư phụ cho phải phép, vì Nghiêm lão hắn thấy chủ yếu là sống ở đấy mà, tiện thể tìm xem ở đó có sách gì mà hắn thực sự cần thiết hay không thì mượn về, còn về Cẩn Y thì mỗi ngày hắn đều ngó qua để kiểm tra một lần nếu có vấn đề gì là hắn sẽ biết ngay.
Khi cuối tuần đến hắn cứ ngỡ là sẽ kiểm tra khảo hạch về luận võ gì đấy nhưng không ngờ họ lại hoãn lại để gộp chung vào khảo hạch luận đao tuần sau luôn, còn hôm nay do Viêm Mộc nở trái ngày một sự kiện khá kỳ lạ nhưng cũng không tính là lạ lắm đối với người có thâm niên về nghiên cứu dược thảo, thế nên theo tục lệ của Ngự Lang tông ngày mà Viêm Mộc cho quả thì cũng là ngày tổ chức lễ Viêm Mộc.
Vốn ban đầu thì hắn cũng chẳng định đi vì đây suy cho cùng cũng chỉ là một cái ngày lễ, hắn sống lâu như vậy rồi ngày lễ nào mà chẳng trải qua, tên có chút khác nhau, hình thức thì cũng có thể khác nhau, nhưng suy cho cùng ngày lễ thì cũng chỉ là ngày lễ, hẵn đã sớm không còn hứng thú về ngày lễ như hồi còn trẻ nữa rồi, bây giờ đối với hắn ngày lễ thì cũng chẳng khác gì ngày thường cả.
Hôm nay hắn cũng định như mọi ngày nếu không đi học thì sẽ tiếp tục nghiên cứu về giáo trình tu hành của mình, về sư phụ thì hôm qua đã thỉnh an rồi, việc tu luyện thì tháng này đã đủ chỉ tiêu rồi, nhưng hôm nay Cẩn Y vì muốn hắn đi ngày lễ Viêm Mộc cùng mà đã chịu hy sinh một hai tiếng giải lao của mình, thấy nàng đã có quyết tâm như thế vậy hắn đành chấp nhận đi cùng.