Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 84: Kỳ Lạ?

Chương 84: Kỳ Lạ?


Với điều kiện là sau một tiếng rưỡi thì nàng bắt buộc phải trở về, Cẩn Y nàng nghe hắn nói vậy thì đồng ý, sau khi nàng đồng ý thì hắn với nàng đi.

Cửa nhà cũng không cần khóa cẩn thận quá chỉ cần khóa như bình thường là được vì cơ bản trong nhà có vật gì quý đâu, những thứ quý giá đối với hắn bây giờ đều được hắn cất trong Âm Dương Kinh hoặc mang trên người hết rồi kể cả trộm có vào thì cũng chẳng có gì để mà lấy cả, thậm chí đến cả một số linh thực có thể bảo quản lâu ngày mà sau khi cất vào Âm Dương Kinh không bị hỏng hắn đều cất vào hết để phòng.

Thành ra bây giờ ở trong nhà cũng chỉ có một ít linh thực cùng với một số đồ nội thất của tông môn cấp cho chẳng có gì khác cả, trộm vào có lẽ chỉ lấy được những thứ đấy.

“Công tử, người nhìn không ngờ bên ngoài đã được họ trang trí lộng lẫy như thế này rồi.” Cẩn Y vừa đi vừa ngắm hai bên đường sau đó nói.

“Ừm, hôm qua ta đã thấy họ bắt đầu làm rồi nhưng không ngờ họ làm nhanh như vậy” Minh Triết sau khi quan sát hai bên đường thì cũng gật đầu, điềm nhiên nói, sau đó hắn hỏi tiếp:

“Vậy Cẩn Y người đã tu luyện đến cảnh giới nào rồi?”

“Hì hì, công tử người đoán đi, đố công tử biết ta đang ở cảnh giới gì rồi?” Cẩn Y nghe Minh Triết nói thì tinh nghịch hỏi lại.

Minh Triết nghe Cẩn Y nói vậy thì chỉ mỉm cười cũng không nói lại, Cẩn Y nàng thấy thế thì bĩu môi thấy Minh Triết hắn không hứng thú về vấn đề này lắm thì chuyển chủ đề rồi nói:

“Vậy công tử hay là chúng ta đi ăn gì đó đi.”

“Ngươi muốn ăn cái gì?” Minh Triết hắn nghe nàng nói vậy thì đáp lại.

“Hừm, thiếp cũng không biết ăn gì cũng được, nếu trên đường có gì vậy thì ăn cái đấy.” Cẩn Y sau khi nghe thấy Minh Triết hắn hỏi ngược lại thì làm điệu bộ suy nghĩ rồi nói.

“Vậy được, đi nào.” Minh Triết hắn nghe vậy gật đầu.

Sau khoảng nửa tiếng cả hai người đi đến chợ địa điểm chính để tổ chức Viêm Mộc hội, tiếp đó nửa tiếng nữa hắn cùng Cẩn Y đi dạo quanh nơi đây một vòng vừa mua cái gì đó cho Cẩn Y ăn tiện thể hắn cũng xem xem mấy món đồ mới được bày bán ở nơi này.

Có vẻ như vào những dịp ngày lễ như thế này, nhất là địa điểm tổ chức chính của Viêm Mộc hội là ở tại chợ, các sạp hàng bỗng xuất hiện nhiều, điều này cũng dễ hiểu vì người đến dự hội đông nên người ta mới nhân cơ hội đó để bày bán thêm nhiều mặt hàng nhằm kiếm thêm một ít linh thạch.

Hắn sau khi dắt theo Cẩn Y vừa đi ăn vừa ngó nghiêng một vòng quanh chợ thì hắn thấy ngoài đồ ăn ra thì ở đây cũng chẳng có thứ mà hắn thực sự cần hơn nữa bây giờ cũng đã được một tiếng đồng hồ rồi thế nên hắn định dắt hai người trở về nhưng sau khi đi được nửa đường thì Cẩn Y nàng nói nàng muốn đi xem kịch, tính toán lại một chút thời gian bây giờ còn nửa tiếng muốn về nếu đi bộ cũng phải mất nửa tiếng thế nên hắn lắc đầu từ chối.

Thấy hắn lắc đầu từ chối khuôn mặt nàng thoáng hiện lên vẻ thất vọng nhưng cũng không có tranh cãi hay làm bất cứ gì khác cả mà vui vẻ đi theo hắn trở về nhà.

“Công tử thiếp thấy đau bụng quá.” Đang đi nửa đường Cẩn Y bỗng dừng lại khuôn mặt thoáng hiện lên vẻ đau khổ rồi nói với hắn.

“Hai vị có sao không? Có cần giúp gì không?” Minh Triết sau khi nghe Cẩn Y nói thì hiểu ngay nàng đang có vấn đề gì, đang định bế nàng lên để đưa nàng về nhà thì ở phía sau có một âm thanh của một người nam tử vang lên.

Quay lưng lại thì hắn thấy có một đôi nam nữ khoác tay đi về phía hắn cùng Cẩn Y, nam thì tướng mặt hiền lành, trông vẻ bề ngoài không khác gì thư sinh, nếu chỉ nhìn tướng mạo thôi thì thấy hơi ngây thơ một tí, nữ thì ngược lại khá xinh đẹp, ăn mặc quyến rũ tuy có hơi chút hở hang để lộ da thịt nhưng cũng không phải là hở hang quá, nếu nhìn vẻ bề ngoài thì thấy người này có vẻ khá sắc xảo, quyến rũ.

“Nàng đây là bị làm sao?” Nữ nhân vốn ban đầu đang đứng cạnh người nam tử kia thì lại thần không biết quỷ không hay xuất hiện đứng bên cạnh hắn cùng Cẩn Y.

“Không phải có thai, chẳng nhẽ là đến tháng.” Nữ nhân đó sau khi quan sát một vòng Cẩn Y thì ôn tồn nói.

“Nam với nữ với nhau thì chuyện này không tiện nói, nhưng chỗ tỉ muội với nhau muội có việc gì cứ nói ra tỷ có thể giúp tuy mới gặp lần đầu nhưng dù sao cũng là người một tông những chuyện nhỏ nhặt này nếu giúp được thì tỷ sẽ giúp.” Nữ tử kia ôn tồn trấn an sự lo lắng của Cẩn Y nhưng thực chất cũng đang trấn an cả Minh Triết nữa.

Vì nữ tử này cũng đủ thông minh để hiểu dù nàng muốn giúp họ thật nhưng tự dưng thần không biết quỷ không hay bỗng nhiên từ đâu xuất hiện rồi nói muốn giúp đỡ, nếu đặt nàng vào hoàn cảnh của Minh Triết cùng Cẩn Y bây giờ nàng cũng không thể tin được mà vẫn phải có chút đề phòng.

Một bàn tay của nam tử chẳng biết từ đâu bỗng dưng đặt lên vai của Minh Triết khiến hắn phải quay đầu nhìn lại đằng sau.

“Không sao đâu, ta biết là trong lòng đệ đang có đề phòng nhưng bọn ta là thành tâm muốn giúp nếu có vấn đề gì cứ nói chỉ cần bọn ta giúp được thì sẽ làm, còn không giúp được thì bọn ta cũng sẽ đưa hai người đệ đến dược đường.” Nam tử với bộ mặt thân thiện, bàn tay đặt lên vai của Minh Triết ôn tồn nói.

“Đa tạ hai vị sư huynh cùng sư tỷ nhưng nàng cũng không có bị sao chỉ là hơi đau bụng tí thôi lát về xoa chút thuốc là sẽ khỏi, làm phiền hai vị quá bọn ta xin phép đi về.” Minh Triết nghe vậy nam tử nói vậy thì mặt không đổi sắc, điềm nhiên ôm quyền đa tạ sau đó bế Cẩn Y lên rồi trở về.

Cẩn Y sau khi bị bế lên trước mặt hai người hơn nữa lại còn ở bên ngoài nên cũng có hơi chút ngại mặt ngượng đỏ lên nhưng cũng vẫn mỉm cười nói lời cảm ơn đối với hai vị sư huynh, sư tỷ rồi nằm yên trong vòng tay của hắn để trở về nhà.

“Vốn cứ nghĩ là làm được việc tốt nhưng không ngờ tiểu tử đó lại đề phòng quá.” Nam tử kia sau khi nhìn thấy Minh Triết cùng Cẩn Y rời đi thì cũng không đuổi theo mà chỉ mỉm cười rồi nói.

“Đề phòng là tốt không đề phòng thì mới là có quỷ, hai người chúng ta mặc dù muốn giúp nhưng lại xuất hiện một cách khiến người ta nghi ngờ quá thế nên người ta chạy là phải.” Nữ tử kia sau khi nhìn Minh Triết cùng Cẩn Y rời đi thì đáp.

“Thôi tướng công mau về thôi chuyện đêm nay còn dài lắm.” Sau đó quay ra bên người nam tử kia vuốt lấy cái cằm của nam tử ấy rồi thần thần bí bí cười đối với nam tử đó.

“Ồ rốt cuộc là tối nay có chuyện gì mà khiến cho nương tử của ta phải gấp gáp về nhà sớm vậy.” Nam tử kia sau khi nghe xong nữ nhân đó nói thì cũng mỉm cười luồn tay qua eo ôm chặt nữ nhân đó vào lòng sau đó thì hỏi.

“Chán ghét, giữa thanh thiên bạch nhật mà lại hỏi nhưng thứ đấy, nhưng mà nếu tướng công của ta muốn biết thì cứ về nhà đi rồi ta sẽ nói cho chàng.” Nữ tử kia bị nam tử ấy ôm vào lòng thì cũng không có kháng cự mà chỉ cười.

“Vậy được nếu nương tử đã nói vậy thì phải về nhà ngay thôi.” Nam tử kia nghe vậy thì mỉm cười ôm chặt nữ nhân đó vào lòng, không thả, sau đó thì cả hai người biến mất.

Chương 84: Kỳ Lạ?