Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Vạn Cổ
Unknown
Chương 92: Cẩn Thận
Đến trước cửa hang đại hán để lão Hoàng chui vào sau đó nhịn đau bê một tảng đá lớn lấp lại rồi gục xuống những người truy đến khi thấy cảnh này thì họ cũng mặc kệ đang nằm gục xuống đất đại hán rồi cố gắng đẩy hòn đá to ra để mở cửa sơn động.
Vì đối với họ bây giờ lệnh bài là quan trong nhất chứ không phải là đại hán dù sao đại hán bây giờ có dù có g·iết c·hết thì cũng chẳng được gì, rất nhanh một vị đệ tử bay đến khiêng đại hán đi.
---------
Lúc này đã là giữa trưa sau khi ra khỏi dược đường Tôn Vân hắn thở dài vì qua câu chuyện của lão Hoàng hắn chẳng tìm được cái gì, chán nản hắn tiến đến Túy Hương lâu để tìm cái gì đó ăn dù sao bây giờ bụng hắn cũng đã đói rồi.
Buổi trưa rất nhanh đã kết thúc buổi chiều cuối cùng cũng đến các trận đấu lại chuẩn b·ị b·ắt đầu.
Trưa nay Minh Triết hắn cũng chẳng về nhà mà đến Tàng Kinh các vì Nghiêm lão chẳng biết có chuyện gì đã thông qua lệnh bài cho gọi hắn đến.
Lệnh bài của Ngự Lang tông khá là đặc biệt nó vừa là một thiết bị dùng để liên lạc vừa là thẻ thân phận hơn nữa nó là vừa là thứ để tông môn biết được vị trí của mình, nhưng đương nhiên lệnh bài chỉ là một khúc gỗ sao làm mấy chuyện đấy được nó có thể dùng làm thẻ thân phận hoặc dùng để biết vị trí nhưng muốn liên lạc thì phải nhờ hòn đá đính kèm với lệnh bài.
Thông thường loại đá này nếu muốn sở hữu thì phải tốt nghiệp rồi đi làm nhiệm vụ kiếm linh thạch mới mua được nhưng hắn thì được Nghiêm lão tặng luôn cho mình để dễ sư phụ đệ tử liên lạc.
Sau một buổi trưa trò chuyên cùng với ăn cơm cùng Nghiêm lão hắn hướng thẳng tới đây luôn mà chẳng về nhà làm gì.
“Này trưa nay ta tìm huynh mà huynh đi đâu vậy?” Chẳng biết từ đâu xuất hiện Khả Khả nói với hắn.
Minh Triết hắn nghe vậy thì điềm nhiên đáp lại:
“Sư phụ gọi ta có việc nên ta đến gặp sư phụ.”
“Huynh có sư phụ sao? Người đấy là ai vậy?” Khả Khả nghe hắn nói vậy thì ngạc nhiên vội nói.
Sở dĩ nàng ngạc nhiên cũng đúng thôi vì ở Ngự Lang tông có một quy tắc phải từ Huyền Ngọc cảnh cường giả trở lên thì mới được thu đồ, ý Minh Triết hắn nói vậy có nghĩa là sau lưng hắn có một vị Huyền Ngọc cảnh cường giả.
Ngạc nhiên thì ngạc nhiên nhưng ngay sau đó trong lòng nàng cũng có thoáng một chút buồn xen lẫn thất vọng vì nếu hắn là người bình thường không có bối cảnh thì nàng còn có cơ hội nhưng bây giờ sau lưng hắn là một vị Huyền Ngọc cảnh cường giả hơn nữa lại còn là sư phụ, nàng muốn cưới hắn chỉ sợ là nàng trèo cao, kể cả hắn có yêu nàng hay căng thẳng hơn là gạo đã nấu thành cơm, ván đã đóng thuyền thì cưới cũng chẳng được.
Thế nên sau khi biết hắn có sư phụ trong đầu nàng thoáng có ý định bỏ cuộc rồi rút lui bởi vì kể cả ván đã đóng thuyền tức là có con thì chắc chắn đến chín thành là sư phụ của hắn sẽ từ chối nàng, hơn nữa nàng cũng chẳng muốn con cái của mình bị g·iết hay là con mình trở thành một đứa con hoang nên thôi.
“Chẳng biết thân phận thật chỉ biết người hay ở Tàng Kinh các chơi thôi.” Minh Triết hắn chẳng biết trong lòng nàng đang nghĩ cái gì, nghe vậy chỉ điềm nhiên đáp lại.
Nghe thấy hắn nói vậy Khả Khả nàng trong lòng đang có chút rầu thì lại sinh ra một ít tò mò đang định hỏi hắn thêm nhưng lại như buổi sáng Mặc Hùng lại xuất hiện cắt ngang lời nàng đang định nói.
Khả Khả bị cắt ngang đến tận hai lần tuy không nói nhưng trong lòng lại sinh ra chút hỏa tất nhiên chưa đến mức phải biểu hiện ở trên khuôn mặt chỉ là trong lòng có chút khó chịu mà thôi.
Sau khi nghe Mặc Hùng nói xong danh sách những người thi đấu thì nàng rời đi bởi vì trên danh sách nàng là người đầu tiên thi đấu, vòng một trong sáng nay đã sớm kết thúc Khả Khả nàng là một trong mấy chục người chiến thắng và tiến vào vòng hai, tất nhiên không có nhẹ nhàng như Minh Triết đối thủ tự bỏ cuộc nhưng cũng may mắn vì đối thủ của nàng là một nữ tử có tu vi ngang nàng nhưng như vậy cũng đã đủ khiến cho nàng phải chật vật mới chiến thắng được.
Bước vào trận đấu đối thủ của nàng là một người nam tử có tu vi vượt qua nàng đến tận hai cái tiểu cảnh giới biết chẳng thắng được nên nàng lập tức bỏ cuộc luôn cho đỡ phí thời gian làm gì.
Ở dưới đài bằng hữu đang đợi sẵn nàng trong lòng cũng có hơi do dự nhưng nghĩ đến cảnh Minh Triết đang ngồi tĩnh tâm tu thiền hơn nữa sau khi biết sau lưng hắn là một vị Huyền Ngọc cao thủ biết là chẳng thể với tới được thế nên tình cảm nàng dành cho hắn đã bị nàng mạnh mẽ đè xuống tận đáy lòng rồi, nghĩ thông nàng cũng không quay lại để ngồi bên cạnh hắn nữa mà đi sang chỗ bằng hữu để ngồi.
Các trận đấu tiếp theo cũng chẳng đợi nàng chần chừ cứ thế mà diễn ra.
“Vân huynh tại sao chưa tới nhỉ?” Ở xa võ đài nơi Hạ Nguyệt cùng Cẩn Khiêm đang ngồi Hạ Nguyệt nàng nhìn thấy Tôn Vân mới còn chưa tới thì có một chút thắc mắc hỏi.
“Thưa công chúa thần không biết nhưng có thể Vân huynh đang có việc riêng không thể đến được.” Cẩn Khiêm nghe Hạ Nguyệt thắc mắc vậy thì thôi phe phẩy cái quạt cung kính đáp.
Hạ Nguyệt sau khi nghe xong, nhìn thấy bộ dạng của Cẩn Khiêm thì che miệng cười rồi đáp lại:
“Cẩn Khiêm huynh tự dưng muốn xin xỏ gì hay sao mà cung kính vậy, ta đã nói là đây là tông môn sư huynh không cần phải như vậy cứ gọi ta là Nguyệt muội là được rồi.”
“Công chúa người xin đừng nghi ngờ lòng trong thành của ta, đối với ta dù ở Ngự Lang tông hay là Đại Phàm Lang triều thì người vẫn là công chúa.” Cẩn Khiêm nghe vậy thì đáp lại.
Hạ Nguyệt nghe hắn nói xong thì che miệng mỉm cười nhưng sau đó không nói gì tập trung vào trận đấu, còn Cẩn Khiêm sau khi kính cẩn hành lễ xong thì cũng chẳng để ý đến nàng nữa mà tiếp tuc phe phẩy cái quạt, hai mắt lại tập trung vào trận đấu.
Sở dĩ Cẩn Khiêm tự dưng dở dở điên điên đi làm những chuyện như kính cẩn hành lễ rồi dùng kính ngữ mỗi khi nói chuyện với Hạ Nguyệt không phải là do hắn điên thật mà hắn có lý do, hắn với Hạ Nguyệt quen nhau cũng không lâu tầm khoảng mấy năm rồi, mặc dù Hạ Nguyệt nàng vô cùng cẩn thận nhưng một quãng thời gian dài như thế cũng đủ để hắn thăm dò khá nhiều về con người nàng và một trong những bí mật đó là Hạ Nguyệt con người này ngoài miệng thì nói người ta không nên dùng kính ngữ với mình nhưng thực chất trong lòng lại vô cùng ưa thích điều này, thế nên khi nói chuyện với nàng hắn vẫn luôn dùng kính ngữ.
Nhưng tất nhiên ở Đại Phàm Lang triều cũng lâu hắn cũng biết được một số công chúa khác cũng có sở thích này nhưng trường hợp của Hạ Nguyệt thì vô cùng là đặc biệt vì nàng là muội muội duy nhất của Hạ Nhật đương kim thái tử, mà bây giờ thái tử thế lớn hơn phân nửa quan trong triều đã ngã về phía thái tử rồi nên hắn đang ở trong tình cảnh đứng dưới mái hiên nhà không thể không cúi đầu.
Tôn Vân thì có thể không dùng kính ngữ khi nói chuyện đối với nàng nhưng hắn thì khác, vì thân phận của Tôn Vân là đệ tử của Hùng Bắc đương nhiệm tông chủ và Tôn Vân đồng thời cũng là ứng cử viên số một của chức vị tông chủ Ngự Lang tông sau này, còn hắn mặc dù là con của binh bộ thượng thư người chân chính nắm giữ binh quyền nhưng bây giờ nếu có biểu hiện không đúng người ta sẽ nhân cơ hội gõ vào đầu cha hắn ngay vì chỉ riêng việc cha hắn đang nắm giữ q·uân đ·ội thôi cũng đã đủ khiến một, hai người phải gai mắt rồi.
Tất nhiên hắn cũng phải cẩn thận, hắn cũng biết cha hắn lập trường chưa ngả về bên nào thì hắn cũng phải mập mờ không rõ chứ bây giờ hắn công khai đi theo công chúa hay là làm phật ý công chúa thì cha hắn sẽ bị hắn kéo vào thế khó ngay.