Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 23:

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 23:


Trần Anh Tông: "Cái gì mà ỷ lớn h·iếp nhỏ chứ, chúng ta chỉ là.. khai khẩn đất hoang, đúng vậy chính là khai khẩn đất hoang trồng lúa nước."

Hai là do địa hình và thời tiết.

Thời xưa không có các phương tiện hiện đại giúp đỡ nên muốn chinh phục toàn bộ Tân Cương là đều rất khó, hơn nữa vua của các Trung Quốc có bệnh đa nghi rất nặng. Trời cao hoàng đế xa, vua cung cấp tiền, vật tư để đánh Hung Nô nhưng nếu đội quân đó không đánh mà quay ngược mũi giáo thì sao?

Minh Vũ: "Con biết mọi người rất yêu hòa bình không thích c·hiến t·ranh nhưng chủ quyền lãnh thổ thì không được x·âm p·hạm, Lý Thái Tổ, Trần Anh Tông, Lê Thánh Tôn các vị bệ hạ đánh bọn họ cũng là do họ x·âm p·hạm bắt dân nước ta mà thôi."

An Dương Vương: "Thần Sử, đất Tân Cương rộng không?"

Lê Thánh Tôn: "Khí hậu ở Hung Nô ác liệt như vậy, đánh cũng chỉ là lỗ tới lỗ vừa tốn công tốn tiền, hơn nữa người Hung Nô nếu thua sẽ rút về núi sâu quân Trung Quốc không quen địa hình và khí hậu thì làm sau trừ cỏ tận gốc được."

Quang Trung Hoàng Đế: "Tốt, An Dương Vương đúng ý ta, lần này không chỉ là thống Đại Việt g·iết c·hết Nguyễn Ánh trẫm cũng sẽ tìm mọi cách lấy lại phần đất của Xích Quỷ khi xưa. Đại Việt của chúng ta không thích c·hiến t·ranh cũng càng chán ghét c·hiến t·ranh nhưng đất của ông bà tổ tiên để lại quyết không thể rơi vào tay giặc."

Một là người Hung Nô chủ yếu chăn nuôi gia s·ú·c, đàn gia s·ú·c của họ số lượng rất lớn ít thì vài trăm nhiều thì lên đến cả nghìn con nên họ phải di chuyển liên tục vì tìm thức ăn và nước uống. (đọc tại Qidian-VP.com)

An Dương Vương: "Ta, ta chưa công thành nhưng ta có xây thành, vì để xây được Cổ Loa ta cùng Nồi Hầu, Cao Lỗ đã nghiên cứu không biết bao nhiêu là tư liệu. Việc tìm điểm yếu của mấy tòa thành đó cũng không phải khó."

Trần Anh Tông: "Nương Nương ngươi không thể diệt sĩ khí quân ta như thế, ta không phủ nhận Thiên Triều là nước lớn đất rộng người đông nhưng Đại Việt của chúng ta không hề yếu. Ngươi không nhớ Thần sử đã từng nói Trung Quốc đánh nhau với ta hơn nghìn năm từ thời các vua cho đến hiện đại, nếu họ có thể thôn tính chúng ta như Tân Cương thì họ sẽ bỏ qua sao?"

Trưng Nữ Vương: "Ta thấy mọi người nói rất đúng, Trắc thật sự còn rất yếu kém phải học hỏi mọi người nhiều. Gặp được mọi người đúng là tam sinh hữu hạnh (3 đời may mắn). Lần này đánh Tô Định Trắc sẽ không tham chỉ lấy lại phần đất của tổ tiên chúng ta là được số còn lại thôi bỏ đi, con dân đất Việt còn lo chưa xong."

Chương 23:

An Dương Vương: "Chúng ta thành công thì con cháu đời sau sẽ không sợ bị người khác cười nhạo là nhận giặc làm cha để hưởng quyền thừa kế rồi."

Hưng Đạo Đại Vương: "Các ngươi đừng có mạnh miệng, chuyện này không phải là dễ dàng nhưng ta cũng thích kế hoạch này, để ta xem lần này có thể đuổi quân Nguyên đến núi Ngũ Lĩnh hay không?"

Ngư Nương Nương: "Nếu nói như vậy thì kế hoạch mở rộng về phía Nam đã có từ trước?."

Đúng vậy, xương máu của cha ông đã bỏ ra thì ai dám cười nhạo, Thần sử tại sao không đến sớm hơn chứ?

Trần Anh Tông: "Mùa đông không thể trồng trọt, sản xuất, triều đình vừa phòng bị tuyết tai vừa phải trữ lương cho q·uân đ·ội, quân nhu,... Nếu chúng ta mở rộng về phía Bắc không nói chiến sự kéo dài hao tài tốn của mà số ngân lượng dành cho q·uân đ·ội mấy tháng mùa đông cũng đã hơn phân nữa số dành cho chính tháng còn lại. Quá không có lời."

Không những thế cảnh sắc của Tân Cương rất thích hợp phát triển du lịch, thu nhập từ thuế, từ Du lịch của Tân Cương đã đóng góp 10% cho ngân khố quốc gia. Nơi đây cũng là nơi dự trữ của các loại cây trồng, dược liệu quý hiếm."

Lê Thánh Tôn mới gọi là thâm năm Lê Thánh Tôn lên ngôi nhà Minh bắt đầu có xu hướng suy tàn, Thánh Tôn của chúng ta tuy vẫn cử sứ sang xin chiếu phong vương nhưng vẫn nhận định mình là một Thiên Tử không thua gì Trung Quốc. Ngài cho khắc ấn Thiên Nam Hoàng Đế ý chỉ Đại Việt cũng là một Thiên Triều ở phía Nam, không những thế đồ triều cống sang nhà Minh chỉ có sừng tê, ngà voi, gỗ mun tuyệt không hề có ngân lượng và lương thực. Trong khi Minh Hiến Tông vừa phải chống chọi với giặc Thát Đát vừa phải lo chính biến trong nước nên rất cần hai thứ này, ngoài ra còn thắt chặt ngoại thương với phương Bắc càng cắt đứt cơ hội mua lương thực bổ sung cho q·uân đ·ội đang đóng tại biên giới phía Bắc. Còn gì nữa không các vị?"

Lý Thái Tổ: "Thần sử ngươi chắc không biết h·ạn h·án, châu chấu chúng ta không sợ chỉ sợ tuyết tai, số n·gười c·hết vì n·ạn đ·ói và bệnh dịch cộng lại mới có thể bằng số n·gười c·hết vì rét ngươi nói nó có kinh khủng không?"

Ngư Nương Nương: "Ta không thể hiểu được nếu tài nguyên Hung Nô phong phú như vậy tại sao Trung Quốc không đánh c·ướp ngay từ đầu mà phải đợi nhà Mãn Thanh làm chủ rồi kế thừa làm chi để người Hán mang tiếng nhận giặc làm cha." (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngư Nương Nương: "Như thế nào ngươi cũng muốn? Cũng không phải không được ngươi cứ đầu hàng Triệu Đà đi, trăm năm sau kêu con cháu nhà ngươi nhận giặc làm cha rồi đòi lãnh thổ Nam Việt lại là được."

Cũng giống như Lý Thái Tổ nói, tài nguyên ở Tân Cương rất dồi dào: Dầu, khí đốt tự nhiên, than, sắt, đồng, vàng, crôm, niken, kim loại hiếm, khoáng sản muối, vật liệu xây dựng và phi kim loại rất phong phú. Hiện tại có 138 loại khoáng sản được phát hiện, 83 loại trữ lượng đã được chứng minh, 6 loại trữ lượng trong nước và 41 loại trong mười loại hàng đầu.

Lê Thánh Tôn: "Đúng vậy, c·hiến t·ranh không chỉ là hao tài tốn của còn là đua lương thực, một đội quân dù có trăm vạn quân nhưng bị cắt lương thực vài ngày thì chỉ có thể chờ c·hết. Ta thắt chặt ngoại giao cấm thương nhân bán lương thực cũng là vì thế. Nhà Minh nội loạn c·h·ó cắn c·h·ó chúng ta chỉ cần ngồi xem ngư ông đắc lợi."

An Dương Vương: "Đầu hàng, nằm mơ cũng không có, lần này trẫm nhất định phải sẽ chính tay tiễn Triệu Đà đi chầu ông bà cũng sẽ thuận tay thu hồi phần đất của Xích Quỷ khi xưa. Đợi Cổ Loa xây xong, huấn luyện q·uân đ·ội cũng cáo thành chỉ cần thời cơ đến trẫm nhất định sẽ thu hồi lại đất của Kinh Dương Vương." (đọc tại Qidian-VP.com)

An Dương Vương: "Ta biết ngay mà, bọn người phía Bắc không có lợi là không dậy sớm, chậc, nếu đối với họ chỉ là bị cười nhạo một chút mà có lanh thổ rộng lớn như vậy cũng có thể hiểu."

Khí hậu Tân Cương rất khắc nghiệt nhiệt độ rất thấp (trung bình dưới 15 độ) ít thức ăn, nước uống cung cấp cho vật nuôi là từ sông băng chảy từ núi. Do khí hậu khắc nghiệt nên việc trồng trọt rất ít họ sống chủ yếu là nhờ chăn nuôi gia s·ú·c.

Lê Thánh Tôn: "Ta, ta không công thành nhưng các tướng quân của ta thì có."

Trưng Nữ Vương: "Ta, ta chưa có nhưng ta sắp có."

Lê Thánh Tôn: "Đúng vậy." Mọi người đều gật đầu chúng ta rất yêu hòa bình.

Trần anh Tông: "Ta, ta không công thành nhưng cha ta thì có."

Quang Trung Hoàng Đế: "Nước ta rất nhỏ, quốc khố cũng nhỏ chỉ đủ lo cho dân Việt không rảnh lo cho con cháu người khác. Chúng ta chỉ cần lo trồng trọt kiếm ăn là đủ, người xưa nói dân vĩ thực vi thiên (dân lấy ăn làm trời) không có tiền có thể kiếm nhưng không có ăn chỉ có thể c·hết."

Hưng Đạo Đại Vương: "Việc này cũng rất đơn giản đất ở phía Nam phì nhiêu, có nhiều sông suối, khí hậu quanh năm lại ấm áp. Một năm có thể trồng được hai vụ lúa nước, còn miền Bắc chỉ trồng được một mùa có nơi dù có đất cũng không trồng được."

Trần Anh Tông: "Nạn đói đã dạy cho chúng ta một bài học, ngoài phát triển quân sự, giao thương thì lấy nông làm gốc mới là đúng đắn. Các ngươi xem đến khi có n·ạn đ·ói dù có tiền cũng không mua được gạo, bọn giặc không cần tốn một binh một tốt cũng hạ được hai trăm vạn dân nước ta."

Ngư Nương Nương: "Ta nói các ngươi a, binh tướng Thiên Triều cũng không phải làm cảnh huống chi kinh nghiệm trên lưng ngựa của bọn họ cũng không ít. Muốn thu lại đất cũng không phải là chuyện dễ dàng."

Hưng Đạo Đại Vương: "Ngoài những phần của tổ tiên chúng ta chỉ cần xem nơi nào dồi dào mỏ đồng, mỏ bạc, mỏ vàng là được, chúng ta không nên quá tham lam."

Nhưng không thể nói Trung Nguyên của Trung Quốc là một nơi rất hấp dẫn người khác nên các đời vua của Hung Nô đều muốn chiếm nó nên mới có việc Tân Cương bị xác nhập.

Hai một đất nước yêu hòa bình thì người dân càng bớt khổ, càng thêm hạnh phúc, đất nước càng phát triển.

Ba là lương thực nhiều thì đồng minh cũng nhiều, dệt hoa trên gấm ai làm cũng được nhưng mấy ai đưa than trong ngày tuyết rơi. Nếu chúng ta là người đưa than thì cái ơn đó nó lớn lắm."

Minh Vũ nhìn mọi người bàn bạc nên đánh nơi nào, hạ thành nào mà toát mồ hôi, sao có thể nói nhẹ nhàng như đã là vật trong tay thế, có phải đã quên chúng ta chỉ mới lên kế hoạch hay không?

Minh Vũ: "Vậy sao mọi người chỉ chuyên tâm mở rộng lãnh thổ về phía Nam mà không ngược lên phía Bắc. Có người cho rằng Đại Việt cũng là nước ỷ lớn h·iếp nhỏ?"

Lý Thái Tổ: "Ta không biết các ngươi như thế nào nhưng theo khảo sát của ta thì phía tây, tây nam và phía nam đúng là một vùng đất phúc. Và sự thật cũng đã chứng minh cho chúng ta thấy nó đúng là đất phúc, cũng là nhờ Thần sử nên ta mới có thể biết quyết định của ta không hề sai."

Lý Thái Tổ: "Ngư Nương Nương, chúng ta không công thành nhưng chúng ta sắp công thành huống chi có Thần sử phía sau hỗ trợ. Chúng ta không đánh không phải vì chúng ta yếu mà vì chúng ta hiểu được hậu quả của c·hiến t·ranh, vì chúng ta muốn có cuộc sống yên ổn, vì lê dân bá tánh không chịu cảnh lầm than, cũng là vì bảo vệ túi tiền của chúng ta."

Hưng Đạo Đại Vương: "Chiến tranh xảy ra khổ là dân, c·hết là quân, hao tốn ngân sách nên ta luôn chủ trương hòa bình một là để đất nước có thời gian nghỉ ngơi lấy lại sức.

Trần Anh Tông: "Thần sử người xưa có câu biết nhiều nhưng nói ít, mấy chuyện đó chúng ta để trong lòng là được không cần phải nói ra đâu." (đọc tại Qidian-VP.com)

Quang Trung Hoàng Đế: "Thần sử ngươi có biết mấy vị trí mỏ hay không? Nếu có bản đồ thì càng tốt chúng ta có thể tiết kiệm rất nhiều sức lực và thời gian."

Ngư Nương Nương nhìn từng người cảm thấy mình may mắn khi mình là người Việt chứ không phải là thù, nhìn xem nhìn xem một đám người ưu quốc ưu dân nhưng đối ngoại chậc, chậc... Nói trắng ra bán v·ũ k·hí tuy lời nhưng sao lời bằng lương thực, v·ũ k·hí chỉ lời tiền còn lương thực lời ân, lời nghĩa, lời tiếng thơm, một đám lòng dạ thâm sâu. Ai nói lòng nữ nhân như mò kim đáy bể nhìn mấy nam nhân này xem thâm như biển luôn.

Lê Thánh Tôn: "Đúng vậy, mỗi lần xuất quân đâu chỉ là trăm vạn lượng bạc, có thời gian đánh nhau chi bằng đi trồng lúa kiếm gạo còn hơn."

....

Ngư Nương Nương: "Ta cảm thấy thật tội nghiệp cho Trung Quốc, các ngươi nhìn xem phía Nam trù phú thì bị Đại Việt chiếm chỉ còn lại vùng đồi núi phía Bắc không có tác dụng còn phải phòng quân Hung Nô đánh c·ướp, trong nước thì sợ nội loạn, sợ phiên vương làm phản, vậy bọn họ muốn lãnh thổ rộng lớn để làm gì?"

Mấy người bọn họ đều là kẻ nữa lạng người tám trăm gam không ai hơn ai, nếu bị cười nhạo thì cả đám cùng bị đừng hòng ai thoát. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lý Thái Tổ: "Nương Nương phía Bắc cũng không phải không có tác dụng, các loại tài nguyên rừng, mỏ tập trung nhiều nhất là ở vùng núi."

Quang Trung Hoàng Đế: "Ta, ta không công thành nhưng s·ú·n·g thần công của ta có thể."

Lý Thái Tổ: "Nói như ngươi là tấm gương tốt lắm ấy."

Lý Thái Tổ ngài cử sứ sang đất Tống xin phục làm chư hầu nhưng đồ tiến cống chỉ có lúa gạo, ngà voi, sừng tê, trân châu,.. không hề có ngân lượng hay đồng thau đổi lại nhà Tống đồng ý cho nước ta lấy Vĩ Long làm tượng trưng.

Minh Vũ: "Nương Nương thật ra Trung Quốc phong kiến không phải là không muốn đánh mà là đánh không được.

Minh Vũ: "E hèm, Lê Thánh Tôn ngài quên ngài từng đánh Bồn Man và Lang Xang (Lào) rồi sao? Lý Thái Tổ chẳng lẽ cũng quên người dẫn quân đánh Hà Án Tuấn trấn thủ châu (quận) Vị Long khi ấy phản Đại Cồ Việt theo Đại Lý, rồi còn đánh tan 20 vạn quân của Đại Lý do Dương Trương Huệ và Đoàn Kính Chí chỉ huy rồi sao? Trần Anh Tông người cho quân đánh Ai Lao, Chiêm Thành, đánh châu Quy Thuận, Dương Lợi của nhà Nguyên. Ngư Nương Nương trong các vị nơi đây không ai theo chủ nghĩa hòa bình hết, họ không đánh là vì không có lời thôi.

Ngư Nương Nương: "Ta không hề diệt sĩ khí nước ta nhưng ta muốn nhắc cho các ngươi nhớ việc giữ nước và việc mở mang bờ cõi là hai chuyện hoàn toàn khác nhau. Chưa nói đến binh lực, chỉ khác về địa hình, khí hậu và hơn nữa ai có kinh nghiệm công thành?"

Hưng Đạo Đại Vương: "Đúng vậy, ngươi không thích c·hiến t·ranh nhưng ngươi lợi dụng c·hiến t·ranh xác nhập các bộ tộc Bách Việt thành lập Âu Việt, ngươi không thích c·hiến t·ranh nhưng ngươi đánh Văn Lang thành lập Âu Lạc, là yêu hòa bình dữ chưa."

An Dương Vương: "Một đám bánh trôi nhân mè đen, chậc. Các ngươi a phải quang minh lỗi lạc để còn làm gương cho con cháu chứ."

Lê Thánh Tôn: "Phía Bắc chỉ có chín tháng làm nông, một vụ trồng lúa còn ba tháng trời sang đông giá rét ngay cả s·ú·c· ·v·ậ·t còn không chịu được. Càng đi sâu về phía Bắc băng tuyết càng nhiều ngay cả nước cũng đóng băng thì làm sao mà sống, huống chi nếu đánh phía Bắc thì phải đối mặt với Trung Quốc quá không có lời."

An Dương Vương: "Ta không nói ta là gương tốt nhưng ta chú trọng dân sinh, ta mới chính là người yêu hòa bình."

Trưng Nữ Vương: "Lần này Trắc cũng không chỉ đánh hạ 65 thành Lĩnh Nam mà nhất định phải hơn thế mới không thua kém mọi người."

Trần Anh Tông chúng ta ba lần đánh bại quân Nguyên nhưng người vẫn cho sứ thần sang để giao hảo thiết lập lại hòa bình, triều cống cho nhà Nguyên nhưng đổi lại kéo dài thời gian không cho quân Nguyên tiến đánh lần thứ tư, sẵn tiện thỉnh luôn bản in mới nhất của Đại Tạng Kinh Phật giáo.

Minh Vũ: "Dạ rộng, Tân Cương rộng hơn 600 dặm vuông (1.6 triệu km2) chiếm khoản 1 phần 6 diện tích lãnh thổ Trung Quốc hiện nay."

Hưng Đạo Đại Vương: "Ta, ta không công thành nhưng Ngũ Hổ Tướng của ta cũng không yếu."

Địa hình của Hung Nô rất cao (cao hơn 8000 mét so với mặt nước biển) thường được gọi tam sơn giáp lưỡng bồn, được núi tuyết bao quanh ở giữa là sa mạc, đồng cỏ, ốc đảo. Càng lên cao không khí càng loãng quân Trung Quốc sống dưới đồng bằng đã quen nếu lên đó sẽ bị tình trạng hít thở không thông (thiếu oxi) có thể gây t·ử v·ong.

Trần Anh Tông: "Người Hung Nô thiện chiến nhưng họ không đoàn kết phải nói là không thể tập trung đông như ở đồng bằng do thức ăn và nguồn nước có hạn.

Hưng Đạo Vương: "Không phải là không muốn mà là không đánh được. Dân Hung Nô sống theo bộ lạc họ phải di chuyển liên tục để tìm nguồn nước và thức ăn cho gia s·ú·c.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 23: