Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 24:

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 24:


*Trưng Nữ Vương, Ngư Nương Nương đều không biết nói gì với trường hợp này. (Câm nín, thật sự rất câm nín)

Trần Anh Tông: "Ta cũng có một ý tưởng."

Phạm Tu: "Tướng quân không bệ hạ Thiên Nhãn đã chỉ đích danh người thì ắt có kế sách hóa giải, chúng ta còn có thể thay đổi."

Trần Anh Tông: "Ngay cả ta cũng không nhịn được muốn thực hiện kế hoạch này, a sau ta ngốc thế ta không cần phải mua kim loại làm gì chỉ cần đá quý và hạt giống là được. Thật là lại chui rút vào sừng trâu (lầm tư duy) ha ha ta cũng sẽ thành lập đội thuyền buôn vượt biển không chỉ đi đến Hung Nô mà cả Cao Ly và xa hơn thế."

Ngư Nương Nương: "Ta liễu yếu đào tơ không thể so sánh được với các ngươi nhưng đắm tàu thuyền, cuốn trôi kho vũ khí thì dễ như trở bàn tay. Lần này dù có bị sét đánh ta cũng phải cho bọn họ nếm mùi lợi hại."

Năm 553, Tiêu Kỷ ở Ích Châu làm phản, Tiêu Dịch cầu cứu Tây Ngụy, Tây Ngụy nhân cơ hội đánh luôn nhà Lương g·i·ế·t Tiêu Dịch lập Tiêu Sát làm vua bù nhìn.

Trưng Nữ Vương: "Có Thiên Nhãn không sợ người đó phản bội, nếu phản bội lại Đại Việt hắn còn có thể thấy Thiên Nhãn nữa sao?"

Minh Vũ thấy Lý Nam Đế đang trông mong nhìn trời muốn tìm cách phá giải nên hỏi mấy vị có tài cầm binh đánh giặc, cũng lén mở trực tiếp. Thiên Nhãn chỉ có Minh Vũ có thể điều khiển nhưng cậu cũng có quyền chọn nội dung để trực tiếp lên Thiên Nhãn.

Ngư Nương Nương: "Lý Nam Đế nghĩ gì cầm ba vạn quân không tiến đánh lại về phòng thủ Long Biên, hắn bị điên rồi sao?"

Năm 545, nhà Lương phong Dương Phiêu làm thứ sử Giao Châu, Trần Bá Tiên làm Tư Mã đem quân sang, Trần Bá Tiên đi thuyền từ Phiên Ngung tiến vào sông Thái Bình Lý Nam Đế đem ba vạn quân tiến đến lại cự chiến mà về thủ Long Biên (Tức lần hai). Khi Trần Bá Tiên tiến đến Chu Diên hai quân chạm mặt Phạm Tu tử trận, Lý Nam Đế lui về sông Tô Lịch rồi về thành Gia Ninh (Việt Trì).

Lê Thánh Tôn: "Địch ngoài sáng ta trong tối, ngay tại đất nhà thì chỉ có dân là hiểu rõ, nhất định phải dựa vào dân, nhờ dân. Điều tra rõ nơi đóng quân của địch dùng một, hai nghìn người tập kích tạo sự hỗn loạn, mệt mỏi, địch đi đến đâu lại bị phục kích đến đó cho dù làm bằng sắt cũng phải đầu hàng." (đọc tại Qidian-VP.com)

Lê Thánh Tôn: "Nói đến lương thực thì ta không thiếu, chỉ cần dùng mười đồn điền cũng đã đủ giao dịch với bọn họ rồi. Đây chính là lý do ta tập trung phát triển nông nghiệp, lương thực chỉ cần trồng là có nhưng đá quý, mỏ đồng sắt khai thác rồi cũng hết. Vụ mua bán này đúng là một vốn bốn lời mà."

Minh Vũ ngẫn ra khi thấy nhiệm vụ hệ thống xuất hiện, sao lần này lại đột ngột như thế.

Minh Vũ: "Lý Nam Đế tên thật Lý Bí (hoặc Lý Bôn) người Thái Bình phủ Long Hưng, có tài văn võ nên được làm giám quân ở Cửu Đức (Đức Thọ, Hà Tĩnh).

Năm Đại Đồng Thứ Bảy tức năm 541, Lý Bí chính thức khởi binh với hơn 5 vạn quân, Tiêu Tư không địch lại vì giữ mạng sống nên dùng của cải trao đổi. Tiêu Tư chạy về Quảng Châu cậy nhờ thứ sử Tần Dụ Hầu, hắn còn viết tấu yêu cầu vua Lương cho quân sang dẹp loạn.

Hưng Đạo Đại Vương: "Chuyện này còn cần hỏi sao? Tất nhiên phải chặn đánh Trần Bá Tiên trước khi hắn vào sông Thái Bình. Tốt nhất là trận ngay cửa biển lợi dụng thủy triều lên xuống cắm cọc trên sông đâm thủng thuyền giặc."

*Lê Đại Hành: "Thật không ngờ kế của Ngô Vương lại được trời cao tán thưởng, nay trẫm đã được trời cao chỉ điểm lần này sông Bạch Đằng mồ chôn quân Tống."

Trần Thiến cháu trai của Trần Bá Tiên được nhiều người ủng hộ lên ngôi vua tức Trần Văn Đế. Lúc này nhà Trần mới chính thức lớn mạnh cùng Bắc Tề, Bắc Chu( Tây Ngụy xưa) chia Thiên Triều làm ba, mỗi người cai quản một phương."

Tài của ông chỉ hiện ra khi nhà Lương đại loạn, thời này được gọi là Nam - Bắc Triều phân tranh. Nhà Lương ở phía Nam, phía Bắc thì có Tây Ngụy do nhà Vũ Văn cầm quyền và Đông Ngụy do quyền thần Cao Hoan.

An Dương Vương: "Không thể bị động chờ giặc đến đánh mà phải chủ động, không trực tiếp đối mặt thì chọn du kích mai phục tiêu diệt từng sinh mệnh giặc. Phá thuyền, đốt lương thảo, cắt đứt đường tiếp viện, viện binh,..."

(Tại sao lại tha cho Tiêu Tư? Phải g·i·ế·t hắn mới đúng, Lý Nam Đế nghĩ gì mà tha vậy trời? Tức á.) (đọc tại Qidian-VP.com)

Tứ Thập Cửu: "Lý Nam Đế sắp xuất binh rồi, chẳng lẽ cậu nỡ nhìn năm vạn quân của chúng ta chìm đáy sông?"

*Ngô Vương: "Đóng cọc trên sông, kế hay này thật là do ta nghĩ ra?"

Quang Trung Hoàng Đế: "Nhưng đoàn thương nhân này không chỉ võ nghệ cao cường, tài ăn nói khéo léo còn phải tuyệt đối trung thành với Đại Việt. Những chuyến đầu tiên chúng ta chỉ cần đá quý và hạt giống quý hiếm khi đã quen thuộc thì có thể độn thêm đồ khác. Thiên Triều có con đường tơ lụa thì đã sao? Chúng ta sáng tạo một con đường riêng cho Đại Việt, kẻ thù của kẻ thù chính là bằng hữu nhưng chúng ta không kết minh với Hung Nô chỉ là do thương nhân muốn khám phá những vùng đất mới mà thôi. Dù Thiên Triều có biết thì cũng không thể trách chúng ta được."

Lý Bí ngơ ngác nhìn trời lại nhìn các hào kiệt xung quanh, hắn hỗ thẹn với mọi người.

Quang Trung Hoàng Đế: "Lý Nam Đế ơi là Lý Nam Đế ta muốn bổ đầu ngươi ra xem bên trong có gì?"

An Dương Vương: "Ta phải tức c·h·ế·t rồi, tại sao một người lại thêm một người lại tha cho mấy tên thái thú. Việc ác chúng làm không đủ lòng câm phẫn hay sao mà lại tha cho chúng."

Dương Đình Nghệ: "Không phải Thiên Nhãn đã nói rồi sao kế này là do ngươi Ngô Vương Ngô Quyền không những thế vài trăm năm sau vẫn được hậu thế dùng đến. Đời này điều sáng suốt nhất ta làm chính là chọn ngươi làm rể, ha ha ha Ngô Vương, là Ngô Vương."

Lê Thánh Tôn: "Tân Cương giàu như vậy? Tiếc là không thể đánh... Ta có một ý tưởng."

Vì sự đa nghi của vua nên các cánh quân phòng thủ tại biên giới đều rơi vào tình trạng lửng dạ, nhầm phòng bị các quân này tạo phản, thông đồng với địch nên số quân lương cung cấp đều bị chém lại ba đến năm phần. Mà các vị tướng phòng thủ biên giới tuy có tính trung hiếu nhưng cũng rất yêu thương quân sĩ dưới trướng nếu có thể lợi dụng điểm này thì kế hoạch của mọi người có thể giảm đi rất nhiều phiền phức."

Hưng Đạo Đại Vương: "Cũng không phải là không thể, cho thương đội của ta giao tiếp với tướng thủ thành, chúng ta vừa bán vừa cho lương thực giải cảnh nguy nan, ân tình không nhỏ họ muốn báo ân thì chỉ việc mở rộng cho ta là được. Theo như Thần sử thì mùa đông chính là thời cơ tốt nhất hơn nữa không chỉ là quân Thiên Triều mà ngay cả Hung Nô cũng phải nhận ân tình này. Lúc đó hai bên đều thiếu lương thực Hung Nô sẽ tổ chức cướp bóc các thành biên nếu chúng ta lựa thời cơ kịp thời đến vào lúc đó chúng ta ngồi giữa làm ngư ông nhận ân tình hai bên, ha ha ha."

Minh Vũ nghe đến đó thì hoảng sợ không chần chờ mở ngay Thiên Nhãn, các vạn Đại Việt thấy Thiên Nhãn cũng không bất ngờ. Bọn họ đã hiểu Thiên Nhãn không có thời gian cụ thể hay quy luật nào cả muốn xuất hiện giờ nào là xuất hiện giờ đó.

Năm 546 Trần Bá Tiên đánh hạ Gia Ninh, Lý Nam Đế chạy về đất người Lạo ở Tân Xương, tháng 8 đem hai vạn quân đóng ở hồ Điển Triệt. Trần Bá Tiên chỉ dám đóng quân canh giữ ở cửa hồ không dám nghênh chiến, vào đêm mùa thu thế nước dâng cao bất ngờ Trần Bá Tiên thuận nước tấn công. Lý Nam Đế vì không phòng bị nên bị tập kích bất ngờ, hai vạn quân số thì c·h·ế·t số còn lại theo vua về động Khuất Lão. Tại đây vua ủy thác cho thái phó Triệu Túc giữ nước, đại tướng Triệu Quang Phục cầm quân tiếp tục đánh Bá Tiên.

Trần Bá Tiên khi đó không đồng ý đưa con của Tiêu Dịch là Tiêu Phương Chí lên làm vua nhưng bị Bắc Tề (Cao Hóa khi lên làm vua Đông Ngụy đổi thành Bắc Tề) chèn ép, Bắc Tề đưa Tiêu Minh Uyên lên làm vua.

Tướng sĩ: "Bạch Đằng mồ chôn quân Tống, Bạch Đằng mồ chôn quân Tống."

Năm 548 nhà Lương đại loạn Trần bá Tiên nhanh chóng từ Giao Chỉ trở về, trên đường về ông thu phục, đánh chiếm rất nhiều châu, thành làm phản sau.

Hệ Thống: [Vị hoàng đế đầu tiên của Đại Việt, người lập nên nước Vạn Xuân với ý nghĩa trường tồn nhưng chỉ tồn tại được bảy năm, tiếc thay, tiết thay].

Lê Thánh Tôn: "Hưng Đạo Đại Vương ngươi lại dùng kế của Ngô Vương Ngô Quyền dạy cho Lý Nam Đế. Mà phải công nhận kế cũ nhưng lại hữu dụng vô cùng mấy trăm năm sau vẫn còn dùng được."

Lê Thánh Tôn: "Đang trong chiến cuộc lại không phòng bị, hai vạn đại quân lại thua tan tác. Hay thật."

Lê Thánh Tôn: "Cái họ cần chúng ta có, cái chúng ta cần họ có. Chúng ta dùng lương thực để trao đổi những thứ chúng ta cần, sẵn tiện tiết lộ chút ít thông tin về Thiên Triều cho bọn họ."

Minh Vũ: "Nếu nói đến Trần Bá Tiên, ông là người cẩn thận, biết suy tín, biết nắm bắt thời cơ. Có thể do làm việc dưới trướng nhiều quan lớn nên tài ăn nói sắc xảo dễ kích động lòng người. Cũng không thể phủ nhận ông có tài cầm quân đánh trận, Trần Bá Tiên luôn biết tận dụng thời cơ, lợi dụng chỗ yếu của địch mà đánh."

Năm 548, Lý Nam Đế ở động lâu ngày nên nhiễm bệnh qua đời, ở ngôi 7 năm."

Năm 544, Lý Bí lên ngôi vua xưng là Nam Việt Đế còn gọi là Lý Nam Đế đặt tên nước là Vạn Xuân ý mong xã tắc trường tồn. Lý Nam Đế là vị vua đầu tiên trong lịch sử nước ta, từ thời An Dương Vương các vua đều nhận là vương chỉ có Lý Nam Đế nhận là vua còn đặt niên hiệu là Thiên Đức.

Hưng Đạo Vương: "Trần Anh Tông, đội thuyền không chỉ có tác dụng là thuyền buôn mà nó còn có tác dụng khác. Chuyện của Hung Nô chúng ta không thể xen vào nhiều nhưng giặc Oa (Nhật) thì có thể, ta không có tài cán gì nhưng về đánh giặc thì ta cũng không thua ai. Thù của hai trăm vạn người Việt ta phải báo, các ngươi nói ta ác cũng được, đê tiện, giận c·h·ó đánh mèo cũng được nhưng ta không thể coi như việc này chưa từng xảy ra."

Quang Trung Hoàng Đế: "Hưng Đạo Đại Vương ngươi không thể cướp công lao của ta, chuyện này ta cũng đang lên kế hoạch."

Cuối năm 542, Lương Vũ Đế (Nhà Lương thuộc về Nam - Bắc triều của Trung Quốc) sai Tôn Quýnh và Lư Tử Hùng dẫn quân sang. Tôn Quýnh thấy sĩ khí quân ta cao nên lấy cớ muốn kéo dài thời gian lại bị Tần Dụ Hầu, Tiêu Tư thúc giục nên phải dẫn quân tấn công. Tôn Quýnh và Lư Tử Hùng bị quân của Lý Bí chặn đánh tại Hợp Phố, quân giặc mười phần c·h·ế·t sáu, bảy phần, quân địch thua trận rút lui. Lý Bí kiểm soát toàn bộ Giao Chỉ, Hợp Phố (Quảng Tây, và bán đảo Lôi Châu Quảng Đông, Trung Quốc).

Trưng Nữ Vương: "Quân địch hành quân quãng đường xa chắc chắn mệt mỏi, chúng ta phải tổ chức tấn công liên tiếp để chúng không có thời gian hồi sức. Phục kích chặt đứt nguồn lương thực phía sau dồn chúng vào thế tiến không được lui không xong, tiêu hao tinh thần, cuối cùng tổ chức toàn bộ tấn công một kích phải c·h·ế·t."

Năm 555 Trần Bá Tiên phế Tiêu Minh Uyên lại lập Tiêu Phương Trí làm vua. Bắc Tề tức giận cho quân sang thì bị Trần Bá Tiên đánh bại. Uy vọng tăng cao, được nhiều bô lão, quý tộc ở Giang Nam ủng hộ.

Trần Anh Tông: "Thời đại của ta Hung Nô đã chiếm được Trung Nguyên nên việc này ta làm không được nhưng An Dương Vương, Trưng Nữ Vương, Lý Thái Tổ, Lê Thánh Tôn và Quang Trung Hoàng Đế thì có thể. Các ngươi chỉ cần đóng tàu lớn đi theo đường biển đến bán đảo Triều Tiên sau đó lại đổi thành đường bộ đi sâu vào bên trong như vậy sẽ hạ thấp chi phí vận chuyển, chúng ta có sẵn bản đồ của Thần sử đưa lúc trước không sợ lạc đường."

Ngư Nương Nương: "Ý tưởng gì?"

Minh Vũ: "Hưng Đạo Đại Vương, Quang Trung Hoàng Đế, nếu là hai người trận này sẽ đánh thế nào?"

Quang Trung Hoàng Đế: "Đánh giặc kỵ nhất là việc quyết đoán không chừng, Lý Nam Đế khi đánh hạ Giao Chỉ việc đầu tiên là phải g·i·ế·t Tiêu Tư để rửa hận cho dân chúng. Đồng thời dùng đầu Tiêu Tư nâng cao sĩ khí cho quân, nâng cao danh tiếng trong dân, sau đó thừa thắng xông lên đánh chặn Trần Bá Tiên ngay cửa biển không để chúng đặt chân lên nước ta. Phải tiến hành huấn luyện quân đội, dùng kỹ luật thép để tập trung lòng quân, trưng binh, kêu gọi toàn dân chống giặc."

Lê Thánh Tôn và Trần Anh Tông đồng thanh: "Lập đoàn đi buôn kiếm lời."

Hưng Đạo Đại Vương: "Trần Bá Tiên nhân loạn lạc mà dành ngôi vua cũng là một người tài. Loạn Nam - Bắc triều, nhà Lương đại loạn là cơ hội tốt nhưng Lý Bí lại không biết tận dụng. Đúng là muốn tức c·h·ế·t ta mà!!!!!"

Năm 552 g·i·ế·t c·h·ế·t Hầu Cảnh phản thần nhà Lương, giúp hoàng thân Tiêu Dịch lên ngôi, Trần Bá Tiên được phong chức Tư Không chiếm cứ miền Đông Trung Quốc bao gồm cả kinh thành Kiến Khang.

Minh Vũ: "Trần Bá Tiên xuất thân trong một gia đình nghèo, thời trẻ được làm lý trưởng làng sau đó lại đi theo thứ sử Quảng Châu là Tiêu Anh, một thời gian thì được làm đô đốc ở Tây Giang rồi làm thái thú ở Vũ Bình.

Hưng Đạo Đại Vương: "Giặc đến trước cửa nhà không đánh thủ thành có tác dụng sao?"

Trần Anh Tôn: "Viện binh trên bộ lại càng phải giải quyết nhanh gọn, chọn tượng quân làm tiên phong, người trên tượng bắn tên, cầm giáo. Tượng binh chế tạo hỗn loạn cho kỵ binh và bộ binh của giặc, kỵ binh, đội cung tiễn bọc hậu cắt đứt đường lui của địch. Tất nhiên phải tùy theo địa hình, số lượng quân địch mà biến hóa. Càng phải chọn kỹ càng nơi phục kích quân địch. Đừng ngu ngốc lựa chọn chiến trường theo địch, mà phải tùy thời biến hóa, nơi nào cũng có thể là chiến trường."

Minh Vũ: "Thật ra chúng ta có thể lợi dụng quân ở biên giới giúp đỡ, theo sự hiểu biết của con các hoàng đế Thiên Triều ngoài Tần Thủy Hoàng trọng dụng công thần không qua cầu rút ván thì còn lại đa số những vua còn lại đều có tính đa nghi. Các công thần có công phò tá vua phần lớn đều rơi vào kết cục không tốt, nếu không bị diệt tộc thì cũng trả áo về quê, nhất là quan võ bị phái đi phòng thủ biên cương nhưng vợ con lại phải ở kinh thành làm chất tử (con tin).

An Dương Vương: "Thần sử Trần Bá Tiên là một người tài sao?"

* Lý Bí: "Ta thành công nhưng cuối cùng lại thất bại còn c·h·ế·t ở trong động." (đọc tại Qidian-VP.com)

Năm 543, vua Lâm Ấp (vương quốc Chăm Pa thời kì đầu) nhân cơ hội Giao Chỉ và nhà Lương có chiến cuộc nên cho quân sang chiếm quận Nhật Nam. Lý Bí sai Phạm Tu (62 tuổi) dẫn theo một vạn (có sách ghi hai vạn) quân nghênh chiến, Phạm Tu lập mai phục ở Cửu Đức đánh đuổi quân Lâm Ấp ổn định biên giới phía Nam. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 24:

Hưng Đạo Đại Vương: "Đời này của ta chỉ phục Ngô Vương, tiếc là người lại không thọ."

Vì bất bình với chế độ cai trị tàn bạo của thái thú Tiêu Tư đối với dân Giao Chỉ nên Lý Bí bỏ về quê tập hợp nghĩa quân, được các hào kiệt các châu hưởng ứng trong đó có Tín Thiều, Triệu Túc, Triệu Quang Phục, Phạm Tu,.. đầu nhập. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lý Thái Tổ: "Trần Bá Tiên đúng là có tài nhưng hắn cũng phải e dè hai vạn quân của Lý Nam Đế, cho thấy quân ta lúc đó cũng không hề yếu. Lý Nam Đế rốt cuộc là đang làm cái gì?

Hưng Đạo Đại Vương: "Quân của Trần Bá Tiên dùng thuyền tiến đến ắt là bộ binh cùng thủy binh. Như vậy chúng ta dùng cọc nhọn lấy sắt bịt đầu chôn ở cửa sông. Khi thuyền chúng đến cửa sông canh thời gian thủy triều lên cho tuyền nhỏ ra dụ địch vào bãi cọc sau đó rút lui, đợi thủy triều xuống cọc nhọn hiện ra đâm thủng thuyền địch. Các đội thuyền nhỏ chờ sẵn dùng cung tên bắn đốt thuyền, trên bờ bộ binh nếu gặp quân địch trốn lên bờ thì tấn công ngay. Chọn trời tối đánh thì càng có lợi, đợi thủy triều xuống đêm lại tối quân địch không thấy cọc nhọn ta cho thuyền nhỏ ra khiêu chiến vừa đánh vừa rút lui dụ địch vào bãi cọc. Khi đó chính là bắt ba ba trong rọ."

Lê Thánh Tôn: " Việc này phải tiến hành bí mật, Thiên Triều canh giữ biên giới với Hung Nô rất nghiêm ngặt. Hơn nữa việc vận chuyển số lượng lớn kim loại, đá quý mà không bị phát hiện cũng không phải chuyện dễ."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 24: