Vạn Đại Việt Song Song
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 25:
Minh Vũ: "Báo cáo thượng tướng thượng sĩ đã an toàn về nhà, thượng tướng có khỏe không thượng sĩ có đem vài lít rượu từ miền Nam ra chiêu đãi thượng tướng, báo cáo hết."
Nhà Lương đại loạn, Trần Bá Tiên về nước giao ấn lại cho Dương Sàn, năm 550 Triệu Việt Vương tập hợp quân trực tiếp tấn công, Dương Sàn bị g·i·ế·t, Triệu Việt Vương dẫn quân về Long Biên.
Ngư Nương Nương: "Triệu Việt Vương có tài cầm binh đánh trận đuổi được quân thù nhưng lịch sử lại không giỏi cho lắm. Cái gương của An Dương Vương trước mặt vậy mà hắn lại đi lên vết xe đỗ." (đọc tại Qidian-VP.com)
An Dương Vương: "Khó khăn lắm mới có người dám khởi nghĩa, ngươi dám tự xưng là hoàng đế thì phải làm tròn trách nhiệm của một vị hoàng đế. Giai đoạn trước thì đánh đâu thắng đó nhưng mới qua một hai năm tại sao lại thay đổi chóng mặt như vậy?"
Lý Nam Đế nhìn Triệu Quang Phục: "Triệu Quang Phục có tài cầm binh nay phong làm Triệu Việt Vương thống soái sáu vạn đại quân chuẩn bị tiến đánh thành trị sở.
Sau khi lên ngôi Lý Nam Đế trị vì đất nước ra sao, phân chia quan lại thế nào, có huấn luyện binh lính sẵn sàng cho giai đoạn nhà Lương phản công hay không chúng ta cũng không biết?
Lý Nam Đế thấy trời cao hưởng ứng thì vui mừng cũng vội vàng khom lưng tạ ơn. Hào kiệt cùng khắp nơi giật mình vì đây là lần đầu tiên Thiên Nhãn đáp lại, vậy có nghĩa trời cao luôn chiếu cố Vạn Xuân/Đại Việt hay sao?
Hưng Đạo Đại Vương: "Đây mới là phong phạm của đế vương, lần này thì Tiêu Tư dù có trăm vạn lượng vàng cũng không giữ nổi mạng."
Thiên Nhãn: "Lý Nam Đế người nên đa tạ là Ngô Vương Ngô Quyền kế sách này là do Ngô Vương nghĩ ra chống quân Nam Hán, người chấm dứt ách đô hộ nghìn năm của phương Bắc dành cho Đại Việt."
Ông nội tằng hắng một tiếng coi như không nghe thấy.
Minh Vũ: "An Dương Vương, đơn hàng của người chưa hoàn thành không thể đặt thêm, hơn nữa con không thể vượt thời không cũng không dám lăng trì Lý Phật Tử."
Năm 602, Tùy Văn Đế Dương Kiên lệnh cho Lưu Phương chỉ huy 27 vạn quân sang chiếm nước ta, thế tiến công mạnh mẽ không một trở ngại tiến thẳng đến thành Châu Phong. Lưu Phương cho sứ đến phân tích thiệt hơn Lý Phật Tử đầu hàng bị bắt làm tù binh áp giải về phương Bắc, Lý Phật Tử đầu hàng nước ta bị phương Bắc đô hộ lần ba." (đọc tại Qidian-VP.com)
Minh Vũ thấy Lý Nam Đế tạ ơn thì hết hồn, cậu làm sao dám nhận chứ nên mới xuất hiện câu đáp lời như thế.
Hai không làm người, khi Triệu Việt Vương phải chống chọi với Trần Bá Tiên hắn đang ở đâu, đang ở Dã Năng nhận lấy ngôi vương của Lý Thiên Bảo. Triệu Việt Vương đánh đuổi quân thù thì hắn lại đem quân sang lấn. Người như vậy chỉ là bọn ích kỉ, ham mê ích lợi, nhân cách ngay cả c·h·ó heo cũng không bằng.
*Dương Đình Nghệ: "Ha ha ha, các ngươi thấy không chính là Ngô Vương chống quân Nam Hán, cũng chính Ngô Vương chấm dứt nghìn năm đô hộ của phương Bắc. Tốt, tốt, tốt lắm. Người đâu lấy rượu ta phải kính Ngô Vương chúng ta, chúc Ngô Vương đại phá quân Nam Hán."
Trưng Nữ Vương: "Dù chém c·h·ế·t Lý Phật Tử cũng không thể giải hận lòng ta."
Chỉ biết Tiêu Tư dùng vàng bạc đổi mạng sống nhưng không biết hắn ở thành nào có cho quân ra nghênh chiến hay không?
Chúng ta chỉ biết đại khái số quân mà Lý Nam Đế tập hợp được là năm vạn quân nhưng họ thuộc châu nào, thành nào, các hào kiệt đi theo là ai thì không biết.
Hắn, một không trung thành khi Lý Nam Đế gặp khó khăn, không khuyên Lý Thiên Bảo điều binh cứu vua lại còn yên tâm ở lại Dã Năng sống an nhàn sung sướng.
*Trong nhóm.
Quang Trung Hoàng Đế: "Tại sao Thần khí lại không thể vượt thời không? Nếu không trẫm sẽ đích thân tiến đến chém c·h·ế·t Lý Phật Tử."
Nguyễn Bá Thắng: "Đang ở đâu đấy, mày về nhà ngay cho anh, ông bà đang chờ mày ở nhà. May là cái Thu nói gặp được mày chạy ngang shop quần áo của nó, nên điện cho anh. Mày ngon đấy về mà không báo ai biết."
Nguyễn Bá Thắng: "Đẹp gì, mau về không ông bà trông."
Trưng Nữ Vương: "Thần sử Lý Nam Đế không có người kế tục hay không?"
Bà nội: "Đừng nói mấy đứa, hôm nay bà đi cưới cháu của bạn mấy ông bà cũng hỏi thăm, ông nội con chỉ thiếu vểnh râu lên trời nữa thôi."
Mất hai mươi phút mới chạy đến nhà, Minh Vũ đã thấy cổng mở sẵn, ông bà nội đang đứng trước hiên chờ. Cậu còn chưa kịp cởi nón bảo hiểm đã bị bà nội ôm lấy.
Minh Vũ ôm chằm lấy bà an ủi, lau nước mắt cho bà.
Hơn nữa có một đoạn lịch sử mà ít ai để ý, Lý Nam Đế tập hợp ba vạn quân chắn ở sông Thái Bình nhưng không đánh, sau còn hai vạn là đúng số năm vạn quân vua tập hợp. Nhưng anh của vua là Lý Thiên Bảo và Lý Phật Tử cũng cầm ba vạn quân ở Cửu Chân bị Trần Bá Tiên đánh bại.
Trần Anh Tông: "Triệu Việt Vương lên làm vua, ngoài Lý Phật Tử thì Đại Việt yên ổn gần 20 năm. Ngay cả nhà Trần của phương Bắc cũng không quay trở lại thì cũng biết vua có tài như nào. Nhưng tại sao lại bước nhầm đường thế này?"
Sử về Lý Nam Đế rất sơ sài, các tướng có công đánh trận, mưu sĩ giúp vua là ai, thời điểm đó lý do vua không nghênh chiến là gì? Tại sao vua chạy về đất người Lạo mà không phải thành trì nào khác của Giao Chỉ? Hoặc có kẻ phản vua hay không cũng không biết.
Ba không nghĩa, Triệu Việt Vương vị tình Lý Nam Đế cắt đất cho ở ngược lại hắn dùng kế soán ngôi của Triệu Vương, há là việc của quân tử nên làm (đọc tại Qidian-VP.com)
Một lạy này xin Thiên Nhãn chứng giám Phục dù thịt nát xương tan, đầu treo lưng ngựa cũng nguyện đánh đuổi 27 vạn quân, đánh đuổi giặc Tùy đem lại bình an cho bá tánh."
Chương 25:
Lê Thánh Tôn: "Lý Phật Tử xứng làm vua nước Việt sao?
*Trong nhóm.
Vì lịch sử quá sơ sài nên ta cảm thấy Lý Nam Đế là vị vua không được giỏi nhưng một người dám đứng lên khỏi nghĩa, lại được hào kiệt khắp nơi hưởng ứng còn nắm giữ Hợp Phố thì con cho rằng ông ấy không tệ lắm.
Bà nội: "Cái thằng này mày về sao không báo bà hả con? Anh mày mà không điện thì bà cũng chả biết mày về."
Triệu Việt Vương hai tay chấp lại vái trời:
Nguyễn Bá Lợi: "Ông nội biết không bây giờ ở cơ quan ai cũng hâm mộ con hết, có người hỏi thằng Vũ có bạn gái chưa nếu chưa thì sẽ giới thiệu cho nó. Ha ha ha, còn dò hỏi gu của thằng Vũ nữa, nhà mình mà như thời phong kiến chắc mấy bà mai đạp sập cổng luôn." (đọc tại Qidian-VP.com)
Minh Vũ: "An Dương Vương cũng không thể trách Lý Nam Đế được, trong giai đoạn lịch sử này chúng ta bị mất rất nhiều tư liệu. Một phần là do nhà Minh đã đốt sách của chúng ta, một phần là các triều đại thuộc giai đoạn Nam - Bắc triều này bị diệt quốc, tư liệu bị thiếu sót thậm chí không được lịch sử đời sau coi trọng. Nên lịch sử về Lý Nam Đế có rất nhiều thiếu sót:
Ngư Nương Nương: "Triệu Quang Phục ơi Triệu Quang Phục chỉ vì một phút mềm lòng ngươi đẩy con dân vào cảnh lầm than, ngươi gánh nổi tội này hay không? Có hối hận không?
Hưng Đạo Vương: "Lý Phật Tử cái đồ hèn nhát, thân là vua một nước lại dám đầu hàng, hắn chả khác gì loài giun dế đê hèn."
Ai bắt g·i·ế·t được thái thú Tiêu Tư được phong làm tướng thưởng vạn lượng vàng."
Lý Thái Tổ: "Nếu trách thì trách Triệu Việt Vương quá vị tình xưa nhưng lại không đúng chỗ. Lý Phật Tử nếu xét về quan hệ thì cũng chả có quan hệ gì với Lý Thiên Bảo càng không có quan hệ với Lý Nam Đế, Lý Phật Tử chỉ là một tướng họ Lý thôi."
An Dương Vương: "Quả nhân muốn đặt hàng, đơn hàng là thần sử thay quả nhân lăng trì Lý Phật Tử, tát vào mặt Triệu Việt Vương tát đến khi nào hắn tỉnh thì thôi."
Đại Việt yên ổn gần mười năm thì Lý Phật Tử lại muốn kết thông gia, Triệu Việt Vương khi đó chỉ có một người con gái tên là Cảo Nương vua hết mực thương yêu. Triệu Việt Vương đồng ý cho Lý Nhã Lang đến ở rễ.
Minh Vũ: "Em định tạo bất ngờ cho mọi người, mà sáng nay là bác trở em về nhà, nghe bác bảo mọi người đã ra ngoài rồi nên em không làm phiền. Em đang đi dạo xung quanh thôi, Hà Nội mùa sắp vào thu nên đẹp quá anh."
Lý Thái Tổ: "Dù Triệu Việt Vương có làm vương khác họ cũng sẽ không phản Nam Đế, Vạn Xuân này thật sự là Vạn Xuân."
Nguyễn Bá Thắng: "Lợi nói đúng đấy mẹ ngay cả con cũng bị hỏi quá trời, từ lúc cái dự án vùng đất tương lai của Vũ được lên truyền hình thì ôi dồi ôi ai cũng hỏi phải thằng em mày không? Thấy con gật đầu thế là bao quanh con như idol vui phết mẹ ạ."
Lương Trúc Mai (vợ bác Kiên): "Nói cái gì thế, em mày còn nhỏ mai mối gì ở đây."
*Lý Nam Đế: "Đa tạ trời cao chỉ điểm, trẫm nhất định không cô phụ trời cao."
Tối hai bác về, hai anh trai con của bác là Nguyễn Bá Thắng và Nguyễn Bá Lợi cũng trở về, cả nhà quay quần mở tiệc. Minh Vũ cũng đem đặc sản miền Nam ra cho cả nhà thưởng thức.
Minh Vũ: "Cháu về rồi đây, ui ui hoa hậu của cháu sao khóc thế này? Thôi, lỗi của cháu bà đánh cháu ba cây đi chứ đừng khóc, thấy bà khóc trái tim này tan nát mất."
Thân là vua nước không huấn binh luyện lính, phòng bị lúc bất ngờ để đất nước rơi vào hiểm cảnh. Trước thế giặc xâm lăng cũng không thể giữ thành mà đánh một trận, không cùng xã tắc sống còn mà lại đầu hàng ngay lập tức. Một tên không biết xấu hổ như thế xứng làm vua nước Việt hay sao? Hắn xứng với tước hiệu Lý Nam Đế hay sao?"
Năm 557, Đào Lang Vương Lý Thiên Bảo mất ở Dã Năng, ông không có con nối dõi, quan quân liền suy tôn Lý Phật Tử lên nối ngôi. Cùng năm, Lý Phật Tử đem quân đánh Triệu Việt Vương, năm lần tiến đánh đều lọt thế hạ phong nên cho quân rút lui, lại sai sứ đến nghị hòa.
Một lạy này hỗ thẹn với kỳ vọng của Bệ Hạ, với Thương Khung. Năm xưa tại Dã Trạch được thần che chở, Phục lại lập đàn cầu thánh được Chử Quân (Chử Đồng Tử) trao thần vật đánh đuổi giặc ngoại xâm, nay lại vì tình nghĩa năm xưa đặt không đúng chỗ mà mất nước, Phục xin chịu tội này.
Minh Vũ vừa cười vừa ăn nghe mọi người nói chuyện, lâu lâu lại trả lời mấy câu hỏi. Bác Mai thì cứ ngồi bóc vỏ tôm để vào bát của cậu, từ khi ba mẹ Minh Vũ mất bác Mai trả khác gì mẹ cậu. Phải nói là yêu thương cậu còn hơn là con ruột, tình thương đó còn vượt lên cả hai anh trong nhà.
Đúng vậy, có những bí ẩn, những khuất mắt đến bây giờ cũng chưa có lời giải đáp. Ngay cả các nhà sử học xuất sắc nhất thời đó cũng không thể tìm đủ tư liệu về Lý Nam Đế, sử của vị Hoàng Đế đầu tiên của Đại Việt lại chỉ vỏn vẹn hai, ba trang sách, quả thật đáng tiếc.
*Triệu Việt Vương đang đứng trên thành Long Biên bổng nhiên quỳ xuống, các văn võ bá quan phía sau cũng quỳ theo.
"Bệ hạ anh minh."
Triệu Việt Vương vì nhớ ơn tình cũ của Lý Nam Đế nên đồng ý còn cắt một phần đất phía Tây (huyện Từ Liêm ngày nay) cho Lý Phật Tử. Lý Phật Tử liền dời đô từ Dã Năng về Ô Diên.
Ông nội cũng bật cười vỗ vai Minh Vũ, bà bảo hai ông cháu vào nhà để bà làm cái gì cho ăn nhìn gầy thế này làm bà sót hết cả ruột. Trong mắt ông bà dù chỉ đi xa nhà có một ngày thì cũng sụt vài cân chứ đừng nói Minh Vũ đã mấy tháng không về.
Minh Vũ đang định chạy về Lăng Chủ Tịch để cho mọi người thấy thì nhận được điện thoại của Nguyễn Bá Thắng con trai của Bác Kiên.
Minh Vũ: "Lý Nam Đế không có vợ con, sau khi ông mất thì Triệu Quang Phục kế tục gọi là Triệu Việt Vương. Triệu Việt Vương đóng quân chằm Dạ Trạch ba năm (từ năm 548 - 549) buổi sáng quân án binh bất động, đến tối thì dùng kế phục kích đánh quân Trần Bá Tiên.
Còn hơn vạn quân phải chạy về Di Lão ở Ai Lao (Lào) đến động Dị Năng ở đầu nguồn sông Đào Giang đắp thành làm vương người đợi gọi là Đào Lang Vương. Nên có nhiều giả định vua tập hợp phải từ mười vạn chứ không phải năm vạn, lại thêm chuyện của Lý Thiên Bảo anh vua tại sao lại không về Khuất Lão cứu vua mà đi đến Di Lão có phải là phản vua hay không?"
An Dương Vương nghe Ngư Nương Nương nói thì đen mặt nhưng càng tức Triệu Việt Vương lại càng hận Lý Phật Tử.
Bà nội vừa tức vừa cười, nhìn sang ông nội tóc cũng bạc trắng nhưng tác phong người quân đội cựu Hồ vẫn giữ như ngày nào. Minh Vũ giơ tay chào như trong quân.
*Phạm Tu: "Bệ hạ, thỉnh xin bệ hạ chém phản tặc Lý Thiên Bảo, ngũ mã phanh thấy Lý Phật Tử."
Một lạy này xin tạ tội với bá tánh, với non sông, với ba quân tướng sĩ. Phục đã phụ lòng họ.
Năm 570, Nhã Lang sau khi nắm rõ quân tình của Triệu Việt Vương thì trở về Ô Diên cùng Lý Phật Tử dẫn quân tiến đánh. Triệu Việt Vương thua trận cùng Cảo Nương chạy về cửa biển Đại Nha rồi tự sát. Lý Phật Tử lên ngôi kế thừa tước hiệu của Lý Nam Đế, dời đô từ Chu Diên về thành Châu Phong.
Lý Nam Đế nhắm mắt rồi lại mở mắt: "Người đâu, Lý Thiên Bảo thân là chủ soái không đánh lại chạy phản bội non sông nay bắt vào thiên lao ba ngày sau xử trảm. Lý Phật Tử không chiến mà hàng có nhục danh tướng, cô phụ bá tánh lập tức ngũ mã phanh thây."
Trần Anh Tông: "Lần này Lý Nam Đế chắc chắn sẽ khác, tuy sử về Lý Nam Đế không nhiều nhưng chỉ cần nhìn Triệu Việt Vương vẫn nhớ ân tình xưa mà chịu giảng hòa với Lý Phật Tử thì đã biết Lý Nam Đế là một bậc minh quân, chính nhân quân tử. Ngay cả Triệu Việt Vương cũng thế cả hai người họ đều đầy đủ phẩm chất của một con nhà tướng 'nhân, trung, lễ, nghĩa' không thiếu thứ nào."
Triệu Túc (cha của Triệu Quang Phục): "Bệ hạ, thỉnh người đồng ý. Không thể để phản tặc có cơ hội làm hại xã tắc." (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.