Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 26:

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 26:


Ông Bảy: “Tao nghe được Quốc Ca của Việt Nam được ông Hồ ký quyết định, tao còn thấy được cờ đỏ sao vàng đang tung bay. Đẹp lắm, cờ bay cao trong gió, người người vui vẻ tụ tập đứng trước cột cờ, nghe được tiếng hô chào cờ, chào là tay giơ lên chào. Chào như vậy nè.”

Nhưng khi ông biết toàn bộ dự án là vốn tự thân không hề vay mượn ngân hàng thì an tâm nhưng cũng nhắc nhở cậu không được làm gì trái với pháp luật. (đọc tại Qidian-VP.com)

Năm 1944 tại Hà Nội, Nguyễn Văn Cao được Vũ Quý một cán bộ Việt Minh khuyên bảo tham gia Cách Mạng, Văn Cao đồng ý. Nhiệm vụ đầu tiên của ông là sáng tác hành khúc cho q·uân đ·ội Việt Nam, tháng 11/1944 Tiến Quân Ca chính thức ra mắt được in trên trang văn nghệ của Báo Độc Lập. Ngày 13 tháng 8 năm 1945 Tiến Quân ca được Chủ Tịch Hồ Chí Minh chính thức duyệt làm Quốc Ca của nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa.

*Trên đường phố Hà Nội năm 1941, từng tiếng nhỏ nhỏ ‘tiến lên, tiến lên nước non Việt Nam ta vững bền’ vang lên trên mọi ngóc ngách.

Đề nghị Các ban ngành báo chí, đài truyền hình Việt Nam khi đăng các tác phẩm của các tác giả đều phải trả nhuận bút, đừng có mà quỵt nợ, phải làm theo lời Bác dạy mới là cháu ngoan Bác Hồ. (đọc tại Qidian-VP.com)

*Chú Ngọc: “Ông Bảy, nảy ông ra ngoài ông có thấy gì không? Ông kể cho tụi con nghe với.”

*Phạm Duy: “Văn Cao là cậu đó, là cậu ha ha ha. Văn Cao cậu thật giỏi nhìn xem ngay cả Thiên Nhãn cũng ca ngợi các tác phẩm của cậu.”

1947, Nguyễn Văn Cao và vợ được điều lên Lào Cai, tại đây ông kết nghĩa anh em với vua Mèo Hoàng A Tưởng, ông cùng vua Mèo lập ra một phòng tuyến bảo mật chống sự tràn sang của quân Trung Hoa Quốc Dân Đảng khi thua trận. 1948 ông được chính thức kết nạp và Đảng Cộng Sản Đông Dương, sau khi hoàn thành nhiệm vụ ông trở về công việc làm báo.

“Dạ Bác, mọi chi tiết đều được ghi chép cẩn thận.”

Lễ Thượng Cờ được tổ chức vào lúc 6h sáng vào mùa hè và 6h30 sáng vào mùa đông, nghi lễ được thực hiện bởi 37 chiến sỹ đi từ phía sau Lăng bác, đi đầu đoàn là 3 chiến sỹ hộ tống quân kỳ Quyết Thắng(Cờ Đỏ Sao Vàng Việt Nam có tên chính thức là cờ Sao Mai, Quyết Thắng được gọi trước khi hòa bình). Phía sau là 34 chiến sỹ tượng trưng cho 34 chiến sỹ đầu tiên của Đội Việt Nam tuyên truyền giải phóng quân. 3 chiến sỹ đầu tiên đến chân cột cờ sẽ chuẩn bị cho nghi lễ thượng cờ đây cũng là lúc Lăng Bác được mở cửa, khi có hiệu lệnh hai đồng chí sẽ kéo cờ, một đồng chí sẽ tung lá cờ, tất cả sẽ diễn ra trên nền nhạc Quốc ca. Khi lá cờ được kéo l·ên đ·ỉnh cột cờ cao 29 mét thì lễ chào cờ cũng bắt đầu, buổi lễ kết thúc khi các chiến sỹ diễu hành một vòng trước cửa Lăng Bác và trở về vị trí cũ.

Minh Vũ: “Nhạc sĩ Văn Cao tên thật là Nguyễn Văn Cao sinh ngày 15/11/1923 tại Lạch Tray, Ngô Quyền, Hải Phòng, cha của ông là giám đốc nhà máy nước Hải Phòng nguyên quán ở huyện Vụ Bản, Nam Định.

Ông Bảy ra hiệu cho một người đứng canh ở cửa, trong phòng chín người quay xung quanh ông Bảy.

Bá hộ Trần: “Đường Vinh Quang xây xác quân thù.” Cả ba cùng cười, ông nào cũng hát dở như nhau

12/1944 Nguyễn Văn Cao được giao nhiệm vụ thành lập Đội Danh Dự Việt Minh để dạy võ, cách sử dụng v·ũ k·hí cho những thanh niên yêu nước ở Hà Nội và Hải Phòng vừa gia nhập Cách Mạng. Đội Danh Dự Việt Nam có nhiệm vụ khống chế, cảm hóa và tiêu diệt các Việt gian, tay sai chỉ điểm quân Cách Mạng miền Bắc cho Nhật và Pháp.

Văn Cao: “Phạm Duy tôi phải gia nhập Cách Mạng, tôi phải cống hiến sức mình cho đất nước này. Cậu có muốn tham gia cùng tôi không?”

Cai ngục: “Mẹ tụi nó, ở trên cũng có lệnh kêu phải tra xét cho bằng được, tụi mày có thấy ở ngoài đường không lâu lâu lại thấy có người ngước lên trời. Không phải một mà là một đống, ông trưởng bảo bằng mọi cách phải tìm cho ra được bí mật.”

Cấp dưới: “Không đại ca, mà tụi nó mấy hôm nay hơi bị lạ. Nhất là khi ra ngoài tụi nó nhìn lên trời không, ở trên đó có cái khỉ gì mà nhìn dữ không biết.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Phạm Duy: “Tất nhiên rồi, lần này Cách Mạng sẽ thành công. Thiên Nhãn nói người đưa cậu vào Cách Mạng là anh Vũ Quý, đi chúng ta đi tìm anh ấy.”

Tác giả: Xin lỗi mọi người, do tác giả có công việc đột xuất nên trong tuần qua không ra chương được. Tác giả sẽ cố bù chương cho mọi người. Cảm ơn đã ủng hộ.

Bá hộ Can: “Mấy đứa nhỏ của ông nghe nói sắp về hả ông Lý.”

Ông không cho phép làm việc mà bỏ qua quy định pháp luật của nhà nước như thế, ai cũng nói đều rất tin tưởng họ không sợ bị lừa gạt thì sao ông phải sợ. Nhưng ông vẫn nhất quyết không đồng ý, cũng cấm Minh Vũ không được nhận cọc của bất kỳ ai. Ông không đồng ý là vì ông sợ dự án này là vay mượn tiền ngân hàng sợ con cháu bước vào vết xe đỗ của Evergrande (tập đoàn bất động sản Trung Quốc đã phá sản).

Quốc ca là bài hát bao gồm lòng yêu nước, diễn tả tán dương lịch sử, truyền thống và đấu tranh của nhân dân trước các thế lực thù địch, được Chính Phủ chính thức công nhận. Quốc Ca sẽ được sử dụng trong các nghi lễ quan trọng, các sự kiện, ngày hội. Việc yêu mến Quốc Ca và Quốc Kỳ chính là hành vi thể hiện lòng yêu đất nước. Trong luật pháp Đại Việt hiện đại đều có luật quy định rõ về Quốc Kỳ và Quốc Ca, nếu có người dám xúc phạm chính là sai luật có thể bị sử phạt tùy theo trường hợp nặng nhẹ.”

Đợi Minh Vũ vào phòng nghỉ ngơi ông nội đi đến tầng thờ, bên trong là nơi thờ tự của Bác Hồ, Bác Giáp, tổ tiên và cả ba mẹ Minh Vũ. Ông nội thắp hương cho từng bàn thờ rồi đứng trước bàn thờ của ba mẹ Minh Vũ.

Ông làm như vậy cũng muốn nhắc nhở các con cháu phải có lòng biết ơn với những anh hùng đã hy sinh vì hòa bình dân tộc. Ra tới Lăng cũng hơn 5h, ông bà nội đi dạo thay cho việc tập thể d·ụ·c, ra tới Lăng cũng gặp được ông bà ngoại cùng với mấy bác cũng đang đứng đợi. Mọi người trò chuyện vui vẻ đợi Lễ Thượng Cờ, trên quảng trường rất đông người tham gia có cả người nước ngoài.

Lý Thái Tổ: “Chúng ta có thể không dùng lời bài hát nhưng điệu nhạc thì có thể, ta sẽ cho thái bảo viết một lời bài hát mới. Tại sao lúc trước ta không nghĩ ra một quốc gia không chỉ là quốc kỳ còn phải có quốc ca, đúng là một thiếu sót trầm trọng mà.”

Trần Anh Tông: “Quang Trung Hoàng Đế, chẳng lẽ chỉ mình ngươi là lấy được sao? Ta cũng có thể.”

Hưng Đạo Đại Vương: “Đúng vậy, chúng ta chỉ là sửa lời bài hát theo đúng ngữ cảnh thời đại, nó vẫn là quốc ca Việt Nam. Lịch sử vẫn đúng không hề thay đổi, ta sẽ tâu với bệ hạ để lại chiếu chỉ nói rõ việc này để con cháu đời sao không hiểu lầm.”

“Các chú cũng đừng vội quá, 1944 cậu Văn Cao mới sáng tác ra Tiến Quân Ca, thư ký đã ghi lại hết rồi phải không?”

Sau khi buổi lễ kết thúc hai nhà cùng nhau đi ăn sáng, vẫn là quán ăn thân quen lúc nhỏ của Minh Vũ, nó chả phải nhà hàng sang trọng gì chỉ là một quán bún ven đường.

Bá hộ Lý: “Tui thấy được đó, lũ năm nay về sớm lúa gạo thất bát chi bằng ra miền ngoài coi có thửa ruộng nào ngon thì mình mua để phòng hờ chứ trong này mà coi bộ mất mùa dài dài.”

Ngoài nhạc sĩ, nhà thơ, nhà hội họa Nguyễn Văn Cao còn là một chiến sĩ biệt động ái quốc.

* Cai ngục: “Mẹ tụi nói, miệng câm như hến tụi mày có hỏi được gì không?”

Trưng Nữ Vương: “Ta cảm thấy không ổn lắm? Như vậy là không tôn trọng tác giả, nếu tác giả biết bài hát tâm huyết của mình sao này không còn là của mình nữa thì sẽ có suy nghĩ gì? Hơn nữa các ngươi làm như thế chẳng khác nào quân ă·n c·ắp.”

Cấp dưới: “Có khi nào là nghi thức của đạo nào không đại ca?”

*Đồng chí Bí Thư: “Liên lạc với người ở Hà Nội và Hải Phòng phải tìm cậu ấy ngay, chúng ta sẽ có Quốc Ca, các cậu có thấy không Việt Nam sẽ hòa bình, chúng ta sẽ thành công. Bác chúng ta sẽ thành công.”

Ông Bảy: “Nay gặp may, vừa ra làm cỏ là thấy mà cũng không dám coi nhiều sợ tụi nó nghi, nhưng mà tao có nghe hôm nay tao nghe được tiếng trời.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Lê Thánh Tôn: “Trưng Nữ Vương, nếu chúng ta không biết thì nó sẽ không tồn tại còn nếu đã biết thì làm sao bỏ qua một bài hát hùng hồn lại thể hiện được các hy sinh gian khổ của Đại Việt ta như thế. Hơn nữa chúng ta cũng không hề giành lấy công lao của ông ấy mà sẽ phổ biến về tác giả này cho con dân biết và cả lời gốc cũng sẽ không bỏ qua.”

Bá hộ Lý: “Tui nghe nói tại Long Xuyên nước dâng cao đột ngột bà con nông dân bị mất trắng, mấy ông bá trên đó đang khổ vì cứu lúa không được.”

Minh Vũ: “An Dương Vương, đây là Quốc Ca của Đại Việt chúng ta, một đất nước phải có Quốc Ca, Quốc Kỳ làm tượng trưng.

1946 Văn Cao thực hiện nhiệm vụ chuyên chở v·ũ k·hí và tiền vào mặt trận Nam Bộ sau đó tham gia vào hội Văn Hóa Cứu Quốc được bầu làm Ủy viên ban chấp hành. Rồi tham gia lực lượng đội điều tra công an liên khu 10, để điều tra vụ Quốc Dân đảng cấu kết với thổ phỉ chống phá Cách Mạng.

Ngư Nương Nương: “Bài hát này do ai sáng tác, sáng tác vào năm nào sao ta chưa hề nghe?”

Sáng hôm sau là thứ hai mới 4h30 sáng cả nhà đã thức dậy, ăn mặc chỉnh chu, nhà dưới bác Mai đã chuẩn bị sẵn bánh mì ăn nhẹ cho cả nhà.

Các tác phẩm tiêu biểu của Văn Cao: Bài hát Tiến Quân Ca được sử dụng làm Quốc Ca nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa và Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam, bài hát Làng Tôi, bài hát Trường Ca Sông Lô, bài hát Thiên Thai, bài hát Trương Chi, bài hát Mùa Xuân Đầu Tiên được phát hành tại Nga, bài hát Không Quân Việt Nam được sử dụng làm bài hát chính thức của Không Lực Việt Nam Cộng Hòa bài này chưa xin phép tác giả.

“Ông nghe gì ông kể lẹ đi, tụi con gấp thấy mồ.”

Minh Vũ đang trò chuyện với mọi người thấy câu hỏi của Ngư Nương Nương nên gửi tin trả lời.

*Tại Sài Gòn từng hàng tàu buôn chở hàng tấn gạo được giấu kín dưới đáy thuyền đang lần lượt xuất phát ra Bắc, trên biển Quốc Ca đều đang vang vọng. Người Việt Nam không s·ợ c·hết, không sợ khổ, không sợ c·hiến t·ranh họ chỉ sợ không có hy vọng, họ chỉ sợ tới đời con đời cháu cũng không nhìn thấy hòa bình. Nay hy vọng có, kết quả đã biết trước cả nước cùng đồng lòng hướng về năm 1945, cùng hướng về thời khắc Bác đọc bản Tuyên Ngôn Độc Lập.

Quốc Kỳ là lá cờ đại diện cho chủ quyền của một quốc gia, người đời có câu cờ cắm tới đâu lãnh thổ tới đó. Quốc Kỳ là dấu hiệu để các nước khác biết đây là lãnh thổ của ta và không được quyền x·âm p·hạm. Khái niệm về quốc kỳ bắt nguồn từ thế kỷ XX từ các nước Tây.

Bá hộ Trần: “Đâu chỉ Long Xuyên, Hà Tiên cũng bị bão, ngập mặn cũng mất trắng, nghe đâu ở dưới Bạc Liêu thì bị rầy nó phá. Coi bộ dụ mùa này mình cũng mất trắng đó đa.”

Bá hộ Can: “Tui đang định cho sắp nhỏ ra miền ngoài xem coi sao nếu mà được thì mình thu mua lúa ở đó trở về, còn không được thì coi như đi chơi. Mà từ đây ra ngoài đó chắc cũng bộn tiền à.”

Bá hộ Lý: “S·ú·n·g ngoài xa.”

Cai ngục: “Ai mà biết, thôi đi lôi mấy thằng đó ra đây. Tao nghi là lũ Cách Mạng đang làm gì đó.”

Trần Anh Tông: “Đúng vậy, ta có thể làm một lời bài hát mới trên điệu nhạc đã có. Lý Thái Tổ đa tạ ngài đã nhắc nhở.”

Trực tiếp lại được Tứ Thập Cửu lặng lẽ mở.

Mấy ngày ở nhà nội Minh Vũ chỉ có việc ăn ngủ rồi được ông bà, hai bác và các anh dẫn đi gặp người thân bạn bè, ai cũng tò mò về dự án vùng đất tương lai. Dự án chưa bắt đầu đã có rất nhiều người nghe tin muốn đặt cọc trước, có người vì sợ không được chỗ đẹp còn đến thẳng nhà, ông nội không đồng ý nói khi nào dự án xây xong có sổ đầy đủ mới bán.

*Tứ Thập Cửu lần này chơi lớn sau khi kết thúc phần Tiểu Sử của nhạc sĩ Văn Cao thì trình chiếu lại phần nghi lễ chào cờ và hát Quốc Ca tại Lăng Bác, cũng cho Vạn Đại Việt biết ý nghĩa của Quốc Ca và Quốc Kỳ.

Sau khi mất Văn Cao được trao tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh, Huân chương Kháng chiến hạng nhất, Huân chương Độc Lập hạng ba, Huân chương Hồ Chí Minh, tên của ông còn được đặt cho nhiều con đường, con phố ở Sài Gòn, Hà Nội, Huế, Hải Phòng, Đà Nẵng, Nam Định,…

Bá hộ Lý: “Ừ, tụi nó đánh dây thép về nói nằm mơ thấy tổ tiên hiển linh bảo tụi nó về. Không chỉ là mơ mà cả đi ra ngoài trời cũng thấy hiển linh nữa.” Bá hộ Lý dùng tay chỉ chỉ lên nóc nhà.

*An Dương Vương: “Nhạc trong buổi lễ chính phần điểm mất cho rồng, càng làm cho buổi lễ càng thêm trang nghiêm và trang trọng. Nhưng nhạc này có cảm giác không chỉ là hào hùng mà còn có cả đau thương, đúng chính là đau thương nhất là lời nhạc nó dường như lột tả hết cả quảng lịch sử Đại Việt chỉ có chiến đấu và chiến đấu. Quân đội Đại Việt xin ra là để bảo vệ con dân Đại Việt, ra chiến trường cũng là bảo vệ nước nhà, tuy là ta không hiểu hết ý nghĩa của nó nhưng cảm giác vì non sông mà chiến chính là ý nghĩa là vẻ vang. Thưởng, quả nhân muốn thưởng cho người đã sáng tác bài hát này.”

Ông nội đứng một lúc trên đó rồi mới về phòng, vừa bước tới cầu thang gặp bác Kiên, bác cũng yên lặng đưa ông nội về phòng nghĩ rồi mới về phòng của mình.

Chương 26:

(Cuộc đời Văn Cao cũng có những nốt nhạc buồn nhưng tác giả mong muốn trên Thiên Nhãn sẽ không xuất hiện hãy để niềm vui của mọi người được trọn vẹn).

Minh Vũ: “Bài hát này do Nguyễn Văn Cao sáng tác vào năm 1944 nên Nương Nương chưa nghe là phải.”

Ông nội: “Thằng Vũ nó về hai đứa biết rồi nhỉ, thằng Vũ bây giờ giỏi lắm nó làm chủ của một công ty lớn trong Sài Gòn, đầu tư dự án cả mấy nghìn tỷ. Số tài sản của hai đứa để lại năm thằng Vũ được hai tuổi sau khi xuất ngũ bố giao lại cho nó, lúc đầu cũng lo lắng nó sẽ phá hết nhưng bây giờ nhìn xem ở cái tuổi 28 này mấy ai làm được. Hai đứa cứ yên tâm thằng Vũ tốt lắm, hai đứa sống khôn thác thiêng mà phù hộ cho nó được thuận lợi.”

*Tại Cần Thơ 1941, vụ thu hoạch năm nay bá hộ Lý, bá hộ Can đang bàn bạc kế hoạch chở gạo ra Bắc giao cho quân Cách Mạng, năm nay ngay tại Long Xuyên đang có tin đồn mất mùa vì lũ.

Quang Trung Hoàng Đế: “Trẫm thích bài hát này, các vị ta trước lấy bài hát này làm Quốc Ca của Đại Việt, ha ha ha.”

Ông Bảy giơ tay chào cho mọi người thấy, rồi ông cũng hát lại Quốc Ca cho mọi người nghe, tối hôm đó tiếng hát nhỏ nhỏ vang lên từ từng buồn giam. Nhờ có Thiên Nhãn mà mọi người biết rõ ai là chiến sỹ Cách Mạng, ai yêu nước, ai là Việt gian bị cài cắm. Có buồng giam vang lên tiếng hát nghe không rõ lời, có buồng thì im lặng không nghe thấy gì.

Trần Anh Tông nghe Quang Trung hỏi liên tiếp chỉ có thể nghiến răng trèo trẹo, tức giận, thời của hắn không có cũng không thể có.

Quang Trung Hoàng Đế: “Ngươi, ha ha ha, Trần Anh Tông ngươi có hiểu lời bài hát không? Cứ cho là ngươi hiểu đi vậy bá tánh thời đại của ngươi sẽ hiểu sao? Ngươi có nghe kỹ lời bài hát không. Chỉ riêng tên Việt Nam thôi là họ đã không hiểu rồi, còn có s·ú·n·g, sao vàng còn có chiến khu? Trần Anh Tông thời của ngươi có s·ú·n·g sao?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Mỗi thứ hai hàng tuần chỉ trừ những ngày mưa gia đình của Minh Vũ đều có thói quen tham dự lễ Thượng Cờ tại Lăng Bác, ông nội cũng quy định con cháu về sau dù là dâu, rể đều phải làm theo vì đây là truyền thống gia đình.

Bá hộ Can: “Chen khúc quân hành ca.”

An Dương Vương: “Ta hiểu ý Lê Thánh Tôn, Thiên Nhãn xuất hiện ở Đại Việt có nghĩa là trời đang giúp Đại Việt, mọi chuyện dù là quá khứ hay tương lai Thiên Nhãn đều biết trước. Nay Thiên Nhãn quyết chọn một bài hát ở tương lai làm Quốc ca của Đại Việt thì ai dám cãi.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 26: