Vạn Đại Việt Song Song
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 34:
Một là trận của Ngô Vương - Ngô Quyền đánh bại quân Nam Hán.
Hưng Đạo Vương ngươi cũng rất có chịu khó để nghiên cứu trận Bạch Đằng này mà cũng phải một kế hoạch có một không hai như thế ai xem mà không tâm động.”
Theo nhiều giả thuyết lúc bấy giờ là thời loạn Ngũ Đại Thập Quốc trong thập quốc cũng có nước Ngô (ở Dương Châu) và nước Ngô Mân (còn gọi là Ngô Việt có lãnh thổ Chiết Giang, Hàng Châu, Thượng Hải) .
À nó còn lạnh nữa không phải lạnh ngoài da mà lạnh từ xương lạnh ra, đắp chăn thì nóng mà bỏ chăn thì rét căm căm, gió nhẹ thôi là run rồi có khi run tới nỗi răng đánh vào nhau kêu lập cập luôn.
Hoằng Tháo là ai là hoàng tử thứ chín của Lưu Cung tuổi còn nhỏ nhưng hắn có thể lướt qua các anh trai của mình trở thành Giao Vương thì cho thấy hắn cũng không phải hạn có dũng vô mưu.
Mà cũng đúng trong này ai mà không phải là từ thây sơn biển máu bò ra, ngay cả Lý Thái Tổ người cho cảm giác nghiêm túc nhất cũng là một ông trùm phe chiến, đến là đánh, đụng là trụng.
Việc dùng sắt bịt đầu lại càng bí ẩn vì thời Ngô Vương kỹ thuật về sắt của chúng ta còn rất thô sơ, số lượng sắt lại khai thác không nhiều.
An Dương Vương: “Khi Thần sử kể về trận đánh nghe đều làm lòng người sôi trào nhưng khi tỉ mĩ xem xét thì có quá nhiều điểm yếu, điều kiện để thực hiện nó càng hà khắc, thiếu một cái cũng không được.
Sức nước ở cửa biển rất lớn nên phải chôn đủ sâu để tránh tình trạng bị cuốn trôi. Nên việc khó nhất là việc đóng cọc xuống lòng sông trong tình trạng nước chảy siết không ngơi nghĩ, còn phải điều chỉnh hướng cọc để thuyền địch chỉ vào mà không ra lại không thể quay đầu chạy trốn.
Đại Việt không là Giao Châu lần đầu tiên sau nghìn năm không giặc dám phạm.”
Lê Thánh Tôn chỉ cười không nói.
Ba chính là Hưng Đạo Đại Vương – Trần Quốc Tuấn của chúng ta đánh bại quân Mông Nguyên.
Cách đóng cọc? Đây chính là trọng điểm không có các máy móc hiện đại chỉ bằng sức người mà có thể đóng cọc có kích thước từ hai người ôm vào lòng sông? (đọc tại Qidian-VP.com)
Kế hoạch cụ thể chi tiết đều không rõ ràng chỉ cần nhắc đến thì các sử gia Việt Nam đều ôm tim hối tiếc, rất nhiều cuộc điều tra được mở ra như kết quả không mấy khả quan. Ví dụ như:
An Dương Vương: “Nếu hắn thật sự là trời trọn quân vương sẽ không bị một lời tiên đoán mà thay đổi. Chỉ là một lần thử mà không thể vượt qua thì còn nói cái gì mà quân vương, về quê làm vịt vương đi chăn vịt đi.”
Sau khi lên ngôi ta cũng cố gắng thu thập rất nhiều các tư liệu quý, các bản đơn lẻ về chiến thuật quân sự của người đi trước nhưng kết quả không đáng kể là bao.”
Minh Vũ: “Không được Nương Nương, tuy là ta rất tiếc các tư liệu quý này bị mất nhưng những kế hoạch như trận Bạch Đằng tốt nhất là không thể. Nếu nó rơi vào tay người ngoài thì hậu hoạn vô cùng, giữa việc giữ lại và việc kế hoạch bị kẻ thù biết ta sẽ trọn việc để cho nó thành bí mật.”
Chỉ tiếc hắn gặp phải Ngô Vương người biết được hắn có tính háo thắng nên nhằm vào chỗ này mà đánh, trăm vạn quân đều bị hắn hại c·h·ế·t, tiếc thay tiếc thay.”
An Dương Vương: “Cái gì mà cướp công lao, ta đây chỉ là tham khảo mưu kế của bọn tiểu bối, hơn nữa ta sẽ để lại thánh chỉ không là khắc trên bia đá khen ngợi Ngô Quyền.”
Vì để tránh cho việc bị trùng nên Ngô Vương không đổi niên hiệu, cũng có sách ghi Ngô Vương lấy tên Đại Ngô nhưng bị gạch bỏ, nhưng theo sử Trung thì vùng đất do Ngô Vương cai trị được gọi là đất Tĩnh Hải Quân). (đọc tại Qidian-VP.com)
Vì cười nhạo nhà Trần cũng không tiếc lấy thân mình? Minh Vũ cảm thấy là do mình hạn hẹp, lòng dạ không đủ rộng nếu là cậu gặp trường hợp như Lý Thái Tổ thì chắc chắn không thể tránh khỏi một trận thăm hỏi khẩu chiến rồi chứ đừng nói là tiếp nhận.
(Theo Lê Văn Hưu bàn thì Ngô Vương không lên ngôi không đổi niên hiệu nhưng chính thống của Việt Nam đã lấy lại được.
Ngô Vương từng nói: Hoằng Tháo là đứa trẻ dại, đem quân từ xa đến, quân lính mệt mỏi lại nghe tin Công Tiễn bị g·i·ế·t không có người nội ứng, đã mất vía trước rồi. Quân ta còn sức mạnh đánh với quân mệt mỏi tất phá được. Song, họ có lợi thế về thuyền, nếu ta không phòng bị trước thì chuyện thắng thua chưa thể nói được.
Minh Vũ: “Thật ra Đại Việt chúng ta có ba trận chiến thắng nổi tiếng trên sông Bạch Đằng được vang danh sử sách nghìn năm không là muôn đời.
Lý Thái Tổ nhìn hai khuông mặt của Hưng Đạo Đại Vương và Trần Anh Tông đang trướng thành màu gan heo thì sảng khoái vô cùng. Lý Thái Tổ không khách khí mà cười nhạo.
Minh Vũ cảm thấy thật có lỗi chỉ vì một câu của hắn mà Ngô Vương lại gặp phải nhiều thử thách như thế, một Khúc Tiên Chủ chưa đủ giờ lại thêm một An Dương Vương sắp đào hố, nhìn ánh mắt sáng lên của Trưng Nữ Vương nữa thì Minh Vũ chỉ có thể nói thầm trong lòng Ngô Vương thật xin lỗi, ta sẽ cầu phúc cho ngài vượt qua được kiếp nạn.
Người xưa có câu sự bất quá tam (chuyện gì cũng không thể lặp lại hơn ba lần) nhưng cùng một nơi cùng một kế hoạch mà bọn chúng vẫn mắc bẫy đi vào vết xe đổ của người đi trước, thật không biết nên nói là bên ta quá thông minh hay bên họ quá ngu nữa.”
Hưng Đạo Đại Vương: “Trận Bạch Đằng nghe thì rất đơn giản nhưng khi thực hiện mới biết Ngô Vương quả thật chính là một nhà quân sự thiên tài.”
Trần Anh Tông thái dương giật giật con cháu của hắn đầu óc đều là bã cám sao?
Nhưng cái khó nhất là phải giữ bí mật, tất cả người tham gia miệng phải câm như trai như hến dù cạy cũng không hé nữa lời. Kế hoạch này phải xuất kỳ bất ý (gây bất ngờ) làm địch trở tay không kịp, dù cho một tiếng gió cũng không được để lộ nếu không kế hoạch sẽ thất bại hoàn toàn.
Một đứa nhận con hoang của vũ nữ để xuýt chút nữa nhà Trần mất ngôi, một đứa thì trọng dụng ngoại thích dẫn đến nhà Trần mất ngôi.
Không chỉ chấm dứt thời kì đô hộ nghìn năm đô hộ của giặc phương Bắc, chấm dứt cống nạp, chấm dứt làm chư hầu cho bất kỳ nước nào.
Còn nữa dụng cụ để đóng cọc là gì?
Hai là trận của vua Lê Đại Hành – Lê Hoàn đánh bại quân Tống.
Cũng có tài liệu ghi Hoằng Tháo bị chính tay Ngô Vương đâm c·h·ế·t, nhưng tính xác thật cao nhất là bị đâm té sông c·h·ế·t mất xác.
Trưng Nữ Vương và An Dương Vương đều hiểu vì sao Hưng Đạo Đại Vương lại hiểu rõ trận đánh này như thế, người ta chính tay xây dựng lại trận này thì đâu có gì là lạ.
(Trần Thủ Độ: Các ngươi trách ta, còn dám trách ta, đồ con cháu bất hiếu.)
Gia đình Ngô Quyền không chỉ là quý tộc lâu đời còn là một dòng tộc yêu nước nên chuyện tâm thái thay đổi ta thấy chỉ có thể chiếm ba phần.
(Danh hiệu Tổ Trưng Hưng của Ngô Vương là do nhà yêu nước Phan Bội Châu tôn xưng).
Là đóng trước hay vuốt nhọn trước?
Tiếc nuối hơn nữa là những anh hùng các vị tướng tham gia trận chiến đều không có tài liệu nào ghi lại, họ là ai? Nhiệm vụ là gì? Có công gì? Sau khi chiến thắng được phong thưởng ra sao? Quân tiên phong làm mồi nhữ là ai?
Ngư Nương Nương: “Ngươi định cướp công lao của Ngô Vương?”
Nhưng theo một số bản đơn lẻ Thập Quốc Xuân Thu thì Ngô Vương ở ngôi bảy năm tuy chưa xưng đế nhưng cờ tại biên giới phía Bắc giáp với Nam Hán và Tấn và Đại Lý đều ghi Ngô Vương chi quốc mà không hề ghi Giao Châu, nhưng bản đã sửa lại năm 2008 thì vẫn gọi là Giao Châu là xứ Nam Man.
Hưng Đạo Đại Vương và Trần Anh Tông nghe Lý Thái Tổ nói chỉ có thể nghẹn ở trong lòng, tất cả là do Thái Sư nếu ông có thể quang minh chính đại thì bọn họ không cần phải nghẹn như thế.
Và khó thứ hai là phải có đủ số gỗ lim để bày trận, tùy theo số lượng thuyền mà trải dài số cọc, nếu không một khi cọc vỡ mà thuyền còn thì sẽ thành tai nạn cho quân ta.”
Cái tên Trần Nguyên D·ụ·c đó bị sắc đẹp làm cho đầu óc ngu muội đến nổi phải đổ vỏ cho người khác mà không biết. Nếu theo vai vế thì Trần Nguyên D·ụ·c phải gọi Trần Anh Tông là gia gia (ông nội) thì phải, chậc, có con cháu bất hiếu như thế đúng là xui xẻo ba đời mà.”
Quang Trung Hoàng Đế: “Nếu không phải do Hồ Quý Ly thì các sách quý của Đại Việt đã không bị quân Minh đốt cướp.
Một là số lượng gỗ lim. Theo điều tra là khoản hơn ba nghìn cọc được trải đều hơn ba dặm (khoảng 3km) điều này còn gây tranh cải vì với kích thước của các cọc tìm được (hiện vật trưng bày tại bảo tàng) muốn trải đều thì số lượng phải nhiều hơn con số ba nghìn.
Ở đây ta nói đại khái về một số khó khăn khi thực hiện kế hoạch này đi.
Hai là việc đóng cọc ở cửa biển với phương tiện thô sơ là việc khó có thể thực hiện, trong khi các cọc gỗ lim phải nặng hơn đến vài chục tạ (khoản 300 - 800 kg) cộng thêm sức nước ở giữa lòng sông thì khó lại càng thêm khó.
Cho dù có thì bọn chúng đều không dám tiến bằng sông Bạch Đằng hay Như Nguyệt. Chậc, người đi trước đều chiếm hết nổi bật con cháu như hắn chi có thể tiếc nuối húp cháo. Lê Thánh Tôn càng nghĩ càng tiếc nuối khi mình không có trận chiến nào thành danh.
Sau trận Bạch Đằng Lưu Cung cũng chưa thật sự sợ hãi rút về nước, chuyện hắn rút về là hơn một tháng rưỡi sau vậy trong thời gian đó hắn làm gì? Còn nữa các trận đánh ở biên giới phía Bắc cũng không được nhắc đến?
Đầu tiên là việc chọn gỗ, phải chọn loại gỗ lim lâu năm thân phải to lõi phải chắc, độ dài vừa phải đủ không thể quá ngắn hay quá dài, nhớ phải trừ hao độ dài cọc bị chôn sông dưới lòng sông.
Lê Thánh Tôn: “Việc kho tàng Đại Việt bị phá hoại không thể không kể đến công lao của nhà Trần, để ta nhớ xem nếu Hồ Quý Ly là tội đồ để Đại Việt bị xâm lăng bởi giặc Minh thì Trần Nghệ Tông người trọng dụng ngoại thích Hồ Quý Ly, người muốn phủi bỏ trách nhiệm ngôi vua cũng là tội đồ.
Ông tổ bốn đời của Ngô Quyền là Ngô Xuân từng tập hợp trăm người đi theo Triệu Việt Vương Triệu Quang Phục, sau này ông cố ông cũng đi theo cuộc khởi nghĩa của Mai Hắc Đế Mai Thúc Loan.
Lý Thái Tổ: “Phải nói là đổ tám đời mốc mới gặp được bọn bất hiếu như thế. Hưng Đạo Đại Vương, Trần Anh Tông các ngươi phải bao dung một chút, ai mà không có con cháu bất hiếu có đúng không?”
Quá nhiều và quá nhiều lịch sử về một thời Ngô Vương đều biến mất.
Nhưng nó lại thực hiện được còn rất hoàn mĩ, chỉ việc đóng cọc thôi đã đủ thấy trí tuệ của Ngô Vương rồi chưa kể đến việc canh giữ thời gian thủy triều lên xuống.
(E hèm, Lê Thánh Tôn người khai sáng thịnh thế tiếc nuối thấy thương quá).
Hưng Đạo Đại Vương: “Về chi tiết ngài đợi ta về sắp xếp lại rồi đưa cho mọi người sau.
Nói xong Quang Trung Hoàng Đế thở dài một cách tiếc nuối.
Minh Vũ nhìn những khuôn mặt tiếc nuối, thở dài thì trợn trắng mắt, không một người nào có thể làm người tin tưởng, tất cả đều là một đám không sợ thiên hạ đại loạn.
Việc dùng sắt bịt đầu là trước khi đóng hay sau khi đóng?
Phải canh chuẩn thời gian triều lên để dụ địch vào trận mai phục, phải giữ địch trong trận cho đến khi triều xuống tránh việc địch lướt qua bãi cọc thẳng tiến Cổ Loa nếu không kế hoạch chặn đánh xem như phá sản.
Nhưng kế hoạch này cũng là do Ngô Vương biên soạn nên cũng là trận thắng đầu tiên nên nổi bật hơn hết.
Trưng Nữ Vương: “Ta thấy Thần sử nói đúng kế hoạch này có quá nhiều điểm yếu nếu để rơi vào tay ngoại bang thì tất cả mọi tính toán của quân ta đều trôi theo dòng nước.
Trưng Nữ Vương: “Vậy tài liệu của Ngô Vương và Lê Đại Hành đều bị mất? Là do quân Minh đi, ta nhớ rõ triều Thần sử có nói giặc Minh xâm lấn nhà Hồ bị tiêu diệt rất nhiều tư liệu quý báu của nước ta bị lấy đi, còn bị đốt.”
Trưng Nữ Vương: “Hưng Đạo Đại Vương ngươi nói rõ xem, ta cũng muốn biết chi tiết về kế hoạch này.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Minh Vũ: “Các vị ta biết mọi người không thích lắm nhưng ta vẫn phải nói. điều mà Ngư Nương Nương người lo lắng là dư thừa, Ngô Vương của chúng ta là ai chính là Tổ Trung Hưng của Đại Việt ta.
Ngô Vương không chỉ chiến thắng Nam Hán tự xưng vương còn đặt trăm quan, chế định triều nghi phẩm phục. Kiên định cắt đứt mọi lệ thuộc với các nước khác, xây dựng chính quyền theo mô hình quân chủ tập trung, một đất nước thật sự được độc lập.
Minh Vũ trợn tròn mắt nhìn Lý Thái Tổ không thể nào mới chỉ một đêm thôi mà Lý Thái Tổ đã thay đổi từ thù hận chuyển sang chấp nhận rồi sao?
Ngư Nương Nương cười nhẹ: “Nhìn bọn đàn ông các ngươi một đám chỉ biết sĩ diện, Thần sử không cần để ý đến bọn họ.
Còn việc ông trở nên cao ngạo thì thật sự nó có sẵn rồi, ba phần này là có định cứ ngài nhớ việc Ngô Vương khinh thường Hoằng Tháo không?
Chỉ cần lấy một thau nước úp mặt vào khoảng 30s thôi đừng nín thở mà nuốt nước bằng cả miệng và mũi hoặc bằng miệng thôi thì sẽ hiểu cái cảm giác hít thở không thông, dù cho có ngốc cái đầu lên rồi thì cái cảm giác tim bị ép, khó thở, nghẹn ngực, tai không nghe được, mũi không có mùi lại còn rất đau nói chung là đau như bị búa đập thì nó y chang vậy.
Nhưng nhiều hơn thì thời gian chọn gỗ, đốn gỗ, đẽo gọt và vận chuyển đến sông Bạch Đằng là không đủ trong khi chúng ta chỉ có thời gian chưa đầy một năm để chuẩn bị.
Chương 34:
Có rất nhiều giả thuyết được đặt ra nhưng càng nhiều là bị bác bỏ.
Cảm ơn các độc giả đã quan tâm, tác đã thoát c·h·ế·t rồi. Mà đứa nào muốn 44 thì lại đây tác miêu tả cảnh sắp c·h·ế·t cho nghe.
Nên ý của Lê Thánh Tôn là muốn An Dương Vương, Trưng Nữ Vương các ngươi cứ việc đào hố, đào càng nhiều càng tốt nếu không cái câu trời trọn quân vương của Thần sử sẽ làm ta ghen ghét đến c·h·ế·t.
Nếu Tần Thủy Hoàng là vị hoàng đế đầu tiên của Hoa Hạ thì Ngô Vương là vua của các vị vua của Đại Việt, người đầu tiên xưng vương mà không cần cử sứ sang Nam Hán hay nhà Tấn xin chiếu.
Không phải ngươi tiếc nuối về trận Bạch Đằng sao, nhìn có Thiên Nhãn ở đây ngươi mau truyền khẩu dụ bảo bọn họ phải bảo tồn tất cả tư liệu, các sách quý nếu bọn họ không làm ngươi sẽ không mở Thiên Nhãn cho bọn họ nữa.” (đọc tại Qidian-VP.com)
An Dương Vương: “Thần sử ngươi nhìn xem đây là bản đồ của Cổ Loa, ngươi chỉ ta xem đâu là sông Bạch Đằng, nếu lần này Triệu Đà dám đến Bạch Đằng sẽ thành mồ chôn của hắn.”
Theo nhiều tài liệu được tìm hiểu thì quân tiên phong có Dương Tam Kha, Phạm Lệnh Công Phạm Chiêm, quân mai phục có Đing Công Trứ, Đỗ Cảnh Thạc,…
Lê Thánh Tôn nghe Quang Trung Hoàng Đế mới giật mình phát hiện đúng như thế, khi Thái Tổ nhà hắn đánh với quân Minh cũng là đánh trên bộ chứ không phải thủy quân.
Ba là chỉ trong vòng chưa đầy mười tháng kế hoạch đều là im lặng tiến hành không hề bị phát giác, có thể nói lại là điều không thể vì số lượng dân, binh tham gia quá nhiều khó có thể giữ bí mật.
Cho dù không đủ về tư liệu lịch sử nhưng trận Bạch Đằng chính là niềm tự hào của con cháu Đại Việt và Việt Nam mai sau, cũng là nỗi ô nhục của phương Bắc vì đô hộ Đại Việt hơn nghìn năm nhưng vẫn không thể đồng hóa được con dân Đại Việt.”
Ngư Nương Nương: “Đúng vậy, nhưng tâm thái thay đổi Ngô Quyền sẽ còn là Ngô Vương sao?”
Chuyện hòa đàm cũng không có, việc Ngô Vương đánh đuổi các tàn dư Nam Hán cũng không được nhắc đến, lãnh thổ có được lấy lại hay không?....
Ngư Nương Nương liếc con mắt xem thường: “Khen ngợi? Ta còn không biết cái tên vô sĩ nhà ngươi nghĩ gì sao, chắc chắn không có khen ngợi mà là vài ba câu sàm xí đại loại như Ngô Quyền là trời trọn quân vương hay Ngô Quyền có mệnh đế vương đi.”
Ngô Vương có thể làm được điều này quả không hổ danh trời trọn quân vương.
Càng nghĩ càng tức, có một luồng khí ép tim khiến Trần Anh Tông thở không nổi, nếu hai đó dám xuất hiện trước mặt thì Trần Anh Tông chắc chắn sẽ chém hai người làm đôi mới hả giận.
Thật ra trong lòng của Lý Thái Tổ cũng nghẹn khuất muốn c·h·ế·t nhưng sau một buổi nói chuyện với Sư Vạn Hạnh thì ông cũng hiểu có buổi tiệc nào là không tàn, triều đại nào cũng phải có thời kỳ mặt trời lặn, không gì là mãi mãi.
An Dương Vương trợn mắt: “Ngươi phải biết vài ba câu đó của ta có thể giúp Ngô Quyền một bước lên trời, sẽ bỏ bớt rất nhiều ngã rẽ.”
Sợ hãi nó xảy ra chi bằng bình tĩnh đối mặt mà biết đâu Thiên Nhãn này là cơ hội cho nhà Lý, không, phải nói gặp được Thần sử và những người trong nhóm chat chính là cơ hội cho nhà Lý và Đại Việt.
Quang Trung Hoàng Đế: “Trưng Nữ Vương chúng ta không thể quá tự mãn không phải sau ba lần họ đã rút kinh nghiệm rồi sao? Từ trận của Hưng Đạo Đại Vương cho đến thời của ta thì không còn trận Bạch Đằng nào nữa.”
Lê Thánh Tôn: “Ngư Nương Nương ngài quá xem thường Ngô Vương của chúng ta, Ngô Vương xuất thân cũng không phải là dân thường gì. Cha của ông ấy Ngô Mân cũng là châu mục (tri huyện) ở Đường Lâm, Ngô Quyền sinh trong một gia đình quý tộc kéo dài trên trăm năm, từ khi sinh ra khởi điểm của Ngô Vương đã cao hơn người khác rất nhiều rồi.
Nếu quá ngắn thì không thể đâm lủng thuyền, nếu quá dài không thể che lấp khi thủy triều lên sẽ bị địch phát hiện.
Có bao người tham gia?
Nhưng kế hoạch đầy đủ và tỉ mĩ nhất thì hậu thế chỉ biết về trận của Hưng Đạo Đại Vương, cũng nhờ tài liệu của ngài nên người đời sau mới suy đoán được mộ số chi tiết về trận của Ngô Vương và vua Lê Đại Hành.”
Minh Vũ: “Đúng vậy, cũng nhờ việc làm tốt của nhà Hồ mà đến bây giờ kế hoạch của ba trận Bạch Đằng đều là một bí mật không thể lý giải.
*Trong nhóm. (đọc tại Qidian-VP.com)
-------------------------------------------
Quang Trung Hoàng Đế: “Sao ta cảm thấy Lê Thánh Tôn ngươi tiếc là không thể thay thế Ngô Vương đâm c·h·ế·t Hoằng Tháo? Chứ không phải tiếc cho hắn c·h·ế·t trẻ.”
À phải nhắc đến việc Cung Túc Vương Trần Nguyên D·ụ·c nhận Dương Nhật Lễ làm con lại được Trần Dụ Tông truyền ngôi vua, hắn muốn sửa nhà Trần thành nhà Dương gây nên nội loạn nên mới dẫn đến những việc sau này.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.