Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 46:

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 46:


*Trần Anh Tông: "Tư Thành, ta thấy ngươi luôn nhằm vào Ngô Sĩ Liên, Tại sao vậy?"

(Nghĩa: Đỗ Bí, Lê Ê là tể thần, Lê Ngang, Lê Thụ tay cầm cấm quân mà để Lê Nghi Dân có thể dẫn quân vào g·iết Lê Bang Cơ và Nguyễn Thái Hậu, sao lại binh biến không thành bị g·iết).

Ngư Nương Nương: "Dương thị được xem là tứ đại mỹ nhân Trung Hoa có thể sánh với Triệu Phi Yến, Tây Thi thì ngươi nghĩ nàng có sắc đẹp nhường nào?"

Sau vì muốn thoát tội hôn quân, nên hạ chiếu ban c·hết cho yêu phi Dương thị, rồi nhường ngôi lại cho Đường Túc Tông Lý Hanh, nhà đường trượt dài trên đường suy bại cho đến khi vị vua cuối cùng là Đường Ai Đế Lý Tộ (hay Lý Chúc) bị Chu Toàn Trùng ép c·hết nhà Đường sụp đổ mở ra thời kỳ Ngũ Đại Thập Quốc." (đọc tại Qidian-VP.com)

*Mai Hắc Đế: "Đúng hay sai để người đời sau bình phán...

Mai Hắc Đế tuy phía Bắc của nhà Đường luôn luôn không ổn định nhưng bọn họ đều có tục lệ gả công chúa để hòa đàm bình ổn c·hiến t·ranh giữa hai nước.

Minh Vũ thở dài: "Mai Hắc Đế chọn thời cơ không sai, vào thời gian này triều đình nhà Đường rung chuyển dữ dội.

Lê Thánh Tôn: "Tân Nho giáo hay còn gọi là Lý học là sự kết hợp Nho giáo, Phật giáo và cả Đạo giáo đưa lý niệm trở nên bình dân hơn để bá tánh dễ tiếp cận hơn mà không phải phân chia nhiều giai cấp như Nho giáo. Hơn nữa ta không thích trói buộc của Nho giáo cũ xưa."

Theo nghiên cứu cá nhân, trên triều đình của phương Bắc, Nho giáo luôn chiếm địa vị cao trong quan trường, bọn họ luôn chủ trương hòa bình, biết tìm cách luồn cúi, hơn nữa đạo lý của họ rất nhiều hoàng đế rất dễ bị thuyết phục việc dùng cách mềm dẻo tránh chuyện binh đao.

Nếu Mai Hắc Đế ngài có thể trụ được qua trận tái chiến này thì An Nam có thể tiếp tục chờ đợi thời cơ để phản công thậm chí là chia đất với Thổ Phiên và Bột Hải Vũ Vương.

Làm sao bây giờ chỉ vì thiếu một cái chiếu chỉ mà bị xem là không chính thống nhưng cũng không thể xem là không chính thống, dầu gì Tư Thành của chúng ta cũng là hoàng tử út của Thái Tôn." (đọc tại Qidian-VP.com)

Minh Vũ: "Cho dù ngài không thích Nho giáo cũ kỷ nhiều quy tắc thì cũng không nên nhằm vào Ngô Sĩ Liên mới phải?"

Tuy gọi là thịnh thế nhưng biên cương của nhà Đường không hề yên bình: Thổ Phiên, Khiết Đan, Bột Hải Vũ Vương (Triều Tiên) c·hiến t·ranh, hoà đàm không ngừng.

*Lê Thánh Tôn: "Nho giáo hay luồn cúi, lý lẽ nhiều, Ngô Sĩ Liên ngươi thấy câu nói này của Thiên Nhãn như thế nào?"

Rõ ràng ở thế giới của Minh Vũ 18 tuổi vẫn còn được phụ mẫu che chở, mà ta đã phải lèo lái một đất nước, đấu trí đấu dũng với đám đại thần.

Trên đời này, ai không có điểm xấu là đúng là sai hãy để người đời sau bình phán còn hiện tại phải biết mục đích của bản thân vì nó mà phấn đấu hết mình.

Nói đến điểm này phải nhắc tới việc Võ Tắc Thiên c·hết bệnh, Vi thái hậu nh·iếp chính muốn làm Võ Tắc Thiên thứ hai nhưng lại bị Lý Long Cơ và Lý Lệnh Nguyệt tiêu diệt, Đường Thương Đế truyền ngôi cho Đường Duệ Tông cũng là kế sách của Lý Long Cơ.

Nói đúng ra là do các đại thần cùng nhau hợp lực đưa Thánh Tôn lên ngôi, mà không phải kế thừa ngôi vị từ chiếu chỉ của Nhân Tôn.

An Dương Vương: "Sắc đẹp có thể so với giang sơn xã tắc hay sao?"

Minh Vũ khuyên can: "Hai vị chúng ta đừng cãi nhau nữa, không phải là đang nói về Mai Hắc Đế hay sao?"Ngư Nương Nương phản ứng lại đây: "Cũng là do cái tên Thục Phán làm ta quên đi nội dung chính."

Minh Vũ nhớ lại: "không phải ngài tôn thờ Tân Nho giáo hay sao? Tân Nho giáo cũng dựa trên Nho giáo mà?"

Từ lúc kế vị, Lý Long Cơ phải đấu với Thái Bình, cải cách triều đình q·uân đ·ội, tiêu diệt bè cánh còn lại của Võ Tắc Thiên, lá mặt lá trái với Đột Quyết, Khiết Đan, Thổ Phiên, cho đến năm 722 tức Khai Nguyên thứ chín tình hình chính trị mới xem như ổn định.

Lê Thánh Tôn chỉ gật đầu không nói, Ngô Sĩ Liên dùng thay áo lau mồ hôi trên trán, nguy hiểm thật bệ hạ càng ngày càng khó đối phó.

Sau đó thì đã hiểu, lợi ích phân chia không đồng đều nên Lý Long Cơ và Lý Lệnh Nguyệt trở mặt.

Lý Long Cơ còn là một trong những vị hoàng đế tạo ra thời thịnh trị gọi là Khai Nguyên Thịnh Trị.

Nho giáo hay dùng câu thức thời là trang tuấn kiệt (thích ứng được tình thế của thời đại mới xem là anh hùng) quý tộc, quan lại, thế gia đều thấm nhuần tư tưởng này nên mới có câu: Nước chảy hoàng đế làm bằng sắt thế gia, cũng ý nghĩa là hoàng đế có thể thay đổi nhưng thế gia vẫn vững ngàn năm.

Hai lỗ tai của Lê Thánh Tôn hơi đỏ, ngài đưa tay che miệng ho nhẹ: "Ta mà là người như vậy sao?"

Trưng Nữ Vương: "Sau đó thì sao? Nhà Đường diệt vong à?"

Tục lệ này đã có từ thời nhà Hán kéo dài cho đến thời nhà Thanh, nếu binh hùng tướng mạnh chắc chắn sẽ đánh cho các bộ tộc phía Bắc không dám ngôi đầu nhưng khi yếu thế lại sẽ đẩy phụ nữ ra làm lá chắn lấy cảnh hòa bình giả tạo.

*An Dương Vương: "Dương thị rất đẹp sao đến nỗi Lý Long Cơ phải c·ướp con dâu? Làm vua một nước như hắn mỹ nữ nào chưa từng thấy đến như vậy sao?"

Minh Vũ: "Vào những năm thời kỳ cuối của nhà Đường, hầu như quyền lực của hoàng đế đều nằm trong tay hoạn quan hoặc tể tướng, ngay cả Lý Long Cơ giai đoạn trước anh minh sáng suốt cũng trọng dụng Cao Lực Sĩ.

Mai Hắc Đế, tương lai, điểm yếu đã có vận dụng như thế nào là cách của ngài, vẫn câu nói cũ muốn làm vua thì phải sát phạt, quyết đoán.

Nói trắng ra Lê Thánh Tôn chán ghét Đỗ Bí, Lê Ê, Lê Ngang, Lê Thụ không trung thành với Lê Bang Cơ, sau binh biến cũng là vì bất mãn với Lê Nghi Dân nên không tính là có công, phơi thây Nơi hoang dã là đáng.

Mười năm nói dài không dài nó ngắn không ngắn nhưng để Mai Hắc Đế thu phục các châu, ổn định triều đình, chuẩn bị tái chiến là có thể. (đọc tại Qidian-VP.com)

Rõ ràng là do Lê Nghi Dân bị quyền lực làm mờ mắt mới g·iết Lê Bang Cơ, nếu Lê Nghi Dân có thể tài giỏi như Lý Thế Dân thì đã không có chuyện xảy ra rồi.

Ngôn tẫn tại đây."

Cao Lực Sĩ là hoạn quan đi theo Lý Long Cơ từ khi còn là hoàng tử, ra cung lập phủ đến khi lên ngôi nên rất được tin tưởng. Cao Lực Sĩ cũng không phụ lòng của Lý Long Cơ rất nhiều lần qua mặt vua hại c·hết quan viên đối lập.

Trong Đại Việt Sử Ký toàn Thư có viết: Sau khi lên ngôi Nguyễn Xí có dâng tấu mong vua phong tước cho những đại thần Đỗ Bí, Lê Ê, Lê Ngang, Lê Thụ tạo binh biến thất bại bị Nghi Dân g·iết nhưng vua không đồng ý.

Lê Thánh Tôn: "Ngươi không nói chuyện không ai nói ngươi câm đâu.

Còn luồng cuối cũng là chỉ bọn tiểu nhân mà thôi, những kẻ này nếu vận dụng thích đáng cũng có thể giúp đỡ một vài."

Cả nhóm cùng nhau gật đầu: Đúng vậy, ngày chính là người như vậy.

Minh Vũ cảm thấy Ngô Sĩ Liên cũng không dễ dàng khi gặp phải một ông vua mang thù đến vậy, cũng lý giải tại sao mấy hàng chữ nhỏ của Ngô Sĩ Liên rất hay về bình Lê Thánh Tôn. Đúng là gần vua như gần cọp, không thể phản kháng trực tiếp đành dùng chiêu khác.

Trần Anh Tông: "Này còn phải hỏi nữa sao? Rõ ràng là đang trêu đùa Ngô Sĩ Liên nói đúng hơn là dùng ông ấy để giải tỏa tâm tình." (đọc tại Qidian-VP.com)

Vì vậy, nếu trong tình thế phải chiến thì nước ta đã chiến nhưng bọn họ có khi sẽ làm ngược lại gả công chúa đổi lấy hòa bình, như thời của Hán Vũ Đế Lưu Triệt trước khi Vệ Thanh và Hoắc Khứ Bệnh toả sáng cũng phải gả công chúa cho Hung Nô đấy thôi.

Lý Long Cơ trở thành thái tử lại thấy phe cánh của Lý Lệnh Nguyệt lớn mạnh sợ ảnh hưởng đến sự nghiệp sau này của mình nên ra tay diệt trừ, Lý Lệnh Nguyệt lại thấy Lý Long Cơ có chim bỏ ná vì giữ được mạng sống nên phản kháng.

Đầu tiên Lý Long Cơ mới lên ngôi nhưng thật chất quyền hành vẫn còn nằm trong tay Thái Thượng Hoàng Đường Duệ Tông Lý Đán và Thái Bình Công Chúa Lý Lệnh Nguyệt.

Còn gặp phải Ngô Sĩ Liên tôn thờ Nho giáo, suốt ngài một bút màu sách phải là minh quân, phải làm gương cho đại thần, nhức đầu c·hết đi được."

Chưa đợi Lê Thánh Tôn trả lời thì Quang Trung hoàng đế đã nói: "Chi chi, hồ hồ, giả giả nghe mà nhức cái đầu, nhưng cũng không trách Lê Thánh Tôn được vì nhờ binh biến Sùng Vũ mà Thánh Tôn của chúng ta mới có thể lên ngôi kế vị.

Ngô Sĩ Liên: "Bẩm bệ hạ, người xưa có câu lấy lý phục chúng, lý lẽ có thể nhiều nhưng cũng có ích chỉ cần có cách dùng chính xác thì không cần phải tìm hiểu nguồn gốc từ đâu.

Minh Vũ nhớ đến trong một cuốn sách mình từng đọc có nhắc đến việc Lê Thánh Tôn là vị minh quân nhưng cũng rất mang thù.

An Dương Vương muốn mở miệng cãi lại nhưng lại thôi, lòng thầm nghĩ: Nam nhân đại trượng phu mới không thèm so đo với nàng ta.

Lý Thái Tổ: "Minh Vũ có thể tổng kết lại điểm yếu của Mai Hắc Đế."

Chương 46:

Càng về già Lý Long Cơ càng ăn chơi xa xỉ, vô độ không chăm lo triều chính, không chỉ phế hậu còn c·ướp lấy con dâu Dương thị là vương phi của Thọ vương Lý Mậu, Lý Long Cơ dùng kế phế Dương thị rồi đưa vào cung phong phi, chính là Dương Quý Phi nổi danh sử sách."

*Hoắc Đan: "C·ướp con dâu? Lý Long Cơ bị điên rồi."Tùng Thụ: "Ngươi không thấy Thiên Nhãn nói sao, về già Lý Long Cơ đã trở thành hôn quân sa vào ăn chơi."

Lý Thái Tổ: "Lúc này, Lý Long Cơ đã bỏ bê triều chính sa vào hưởng lạc thì làm sao còn nhớ được giang sơn."

Rõ ràng ta đang có cuộc sống yên bình ở Thái miếu lại bị bọn Nguyễn Xí đưa lên ngôi vua, còn phải thu thập cục diện rối rắm mà bọn họ để lại.

Chỉ trách hắn là hôn quân vô đạo tinh vào nịnh thần, trọng dụng gian thần làm cho triều đình loạn thập bác nháo. (đọc tại Qidian-VP.com)

Năm Khai Nguyên thứ tám (năm 721) lại xảy ra nội loạn của: Hồ Khang Đãi người Lan Trì, Quyền Sở Bích cùng năm. Uý Trì Thiếu Âm (năm 725) Trần Hành Phạm (năm 728).

Lý Long Cơ từ một vị hoàng tử bị Võ Tắc Thiên ghẻ lạnh lại có thể đưa cha lên ngôi sau lại trở thành hoàng đế thì mưu kế, chính trị không thể khinh thường, quan viên dưới trướng cũng không ai là người đơn giản.

Dù cho thám báo có truyền tin đúng đi chăng nữa nhưng khoảng cách quá xa chênh lệch về thời gian, tin tức truyền về sẽ chậm hơn rất nhiều so với tình hình lúc bấy giờ. Mỗi khi có được tin tức ngài nên nhìn về phía sâu xa, liệt ra ba bốn năm sáu bảy kế hoạch ứng đối.

Minh Vũ: "Không, chỉ là gặp nội loạn, sử gọi loạn An Lộc Sơn (năm 755) Lý Long Cơ phải chạy khỏi kinh đô.

Nhưng cuối cùng vẫn là Lý Lệnh Nguyệt cờ kém nhất chiêu, đấu nhau 6 năm từ lúc Đường Duệ Tông phục vị (năm 710) đến năm Khai Nguyên thứ ba (năm 716) thì bị diệt trừ. (Năm Khai Nguyên bắt đầu từ năm 713, Lý Long Cơ lên ngôi năm 712).

Ta đã hiểu, ta đã hiểu."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 46: