Vạn Đại Việt Song Song
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 50:
Ngươi vì sự háo sắc của bản thân tiêu tài tốn của vào thứ vô bổ như thế, ngòi bút của Ngự Sử có thể tha cho ngươi?
Minh Vũ: "Làm hoàng đế làm minh quân nghe thì có quyền lực lắm nhưng thức dậy sớm còn hơn gà ngủ trễ còn hơn c·h·ó, suốt ngày phải đau đầu nhức óc với mấy vị đại thần, còn phải nổ tung đầu suy nghĩ làm sao có thể phát triển đất nước làm cho trăm họ cơm no áo ấm, còn vợ mình thì lại không yêu mình, con mình chỉ biết ngâm nghe cái ghế dưới mông, chỗ cao không thắng hàn, một người tâm sự chia sẻ cũng không có.
Có thể là do ta suy nghĩ đơn giản nhưng ta nghĩ nếu bệ hạ có bản lĩnh thật sự thì sẽ không cần dùng những cung phi để kiềm chế triều thần Rất đơn giản cho dù có gả nữ nhi vào cung, một khi phạm tội thì khổ vẫn là nữ nhi khổ.
Hơn nữa trong các vị cung phi đó ngoài tranh sủng, thu thập thông tin giúp đỡ nhà mẹ đẻ thì có bao nhiêu người thật sự có thể giúp đỡ phát triển đất nước, hay nói trắng ra là có bao nhiêu người thật sự yêu các bệ hạ? Họ vào cung, chấp nhận kiếp chồng chung chẳng qua là vì cái ngai vàng kia mà thôi, nếu nói thật lòng thì được bao nhiêu phần? Hơn nữa mọi người không biết trên đầu chữ sắc có một cây đao hay sao?"
Minh Vũ: "Chúng ta bỏ qua chuyện này đi, càng nói càng đi xa vấn đề chính, vì thời đại của con và mọi người khác nhau nên sự giáo d·ụ·c có khác biệt.
Nhưng Ngô Xương Ngập không thể không khiêu khích Minh Vũ, vì đây là mệnh lệnh của phụ vương.
Minh Vũ: "Lợi ích đều do những quan lại Quý Tộc đó hưởng hết, còn hậu quả thì để hoàn tất và bá tánh chịu đựng.
Lý Thái Tổ gấp gáp: "Không. Nói chuyện của ta trước, bọn chúng muốn tức c·hết ta mà."
Ài. Đời người phải có những thứ không hoàn hảo, dù là Đại Vương cũng có chuyện phiền lòng.
Minh Vũ thật hết nói nổi: "Quang Trung bệ hạ, con công nhận người có bản lĩnh nhưng vấn đề cung phi người không nên nói thì tốt hơn."
Đinh Liễn: "Ta,... Ta... Huynh đệ tương tàn... Sao có thể... Thần sử có chuyện gì?"
Quay trở lại vấn đề.Đều con muốn nói ở đây là những hệ lụy khi có quá nhiều vợ sinh quá nhiều con nhưng không cùng một mẹ.
Ngư Nương Nương: "Ý là ngươi nên câm miệng đi, ngươi tuy không có tam cung lục viện nhưng cũng là kẻ tam thê tứ th·iếp đấy thôi."
Trong lịch sử của Đại Việt chúng ta cũng đâu thiếu về việc cung biến đấu đá tranh giành ngôi báu.
Quang Trung Hoàng Đế: "Đúng vậy, nếu người có bản lĩnh thật sự thì đã tự bước lên ngôi vua bằng năng lực của bản thân mà không phải nhờ vào người khác.
Minh Vũ tải một số hình ảnh về bệnh gout cho mọi người xem.
Đinh Liễn: "Thần sử chuyện huynh đệ tương tàn... Xin thần sử báo cho. Nếu Liễn có tội xin chịu đòn nhận tội tuyệt không chối bỏ."
Như người từ đầu tới cuối trong lớp học đều im lặng hoàng tử Đinh Liễn, hay tam vương chi loạn (loạn Tam Vương) ba vương là Đông Chinh, Dực Thánh, Vũ Đức kéo nhau đánh thái tử Lý Phật Mã, hay Lê Thánh Tôn của chúng ta, còn có...." (đọc tại Qidian-VP.com)
Mối quan hệ kẻ muốn cho người muốn nhận này không thể giải thích rõ, cũng không thể không có được." (Ở quan trường, quan lại tiến chức gọi là phong quan.
Y học thời hiện đại của con còn không chữa trị được những căn bệnh này, thì ở thời của mọi người chắc chắn là không thể qua khỏi. Cho nên tuổi thọ của người thời xưa thấp trung bình khoảng 40-50 tuổi, còn ở Thời Hiện Đại Trung bình tuổi thọ ở khoảng 80-90 tuổi, có người có thể sống hơn trăm tuổi tất nhiên số người sống hơn trăm tuổi chỉ là số ít."
Lý Thái Tổ: "Chuyện này, có chút giải thích không rõ."
Hoàng thượng là người nắm giữ hạnh phúc của nữ nhi bọn họ, nên bọn họ sẽ vì nữ nhi vì lợi ích mà càng ra sức làm việc, hoàng thượng lợi dụng điều này để giữ cân bằng triều chính.
Chương 50: (đọc tại Qidian-VP.com)
Lý Thái Tổ thở dài rồi nói: "Sao mà bọn ta không biết kia chứ, nhưng các cung phi đa phần là con gái của các đại thần. Họ hoặc là được đưa vào cung khi bọn ta còn chưa lên ngôi, hoặc là những đại thần lập công lớn sau khi lên ngôi, sự xuất hiện của họ cũng quan trọng không kém."
Tội nghiệp hoàng tử Đinh Liễn CPU chưa kịp tiêu hoá xong việc lần trước, lần này lại bị dội thêm bom.
Tất nhiên, ta không có trách những vị cung phi kia vì họ đa phần đều là vì gia tộc mà phải vào cung, cũng như ngươi nói chính là vì sự tham lam của đàn ông mà b·ị b·ắt ép vào cung.
Nói ràng buộc này không thể không có, vì các quan đại thần sợ hãi nếu có một ngày làm sai ít nhất hoàng thượng sẽ bị tình nữ nhi đi theo bao nhiêu năm mà tha cho họ, hơn nữa có nữ nhi trong cung cũng có thể phỏng đoán một vài tính cách của hoàng thượng họ sẽ chiếu theo đó mà cư xử.
Hưng Đạo Đại Vương: "Tuy ta chưa ăn qua thịt heo nhưng cũng từng thấy heo chạy, chuyện này muốn giải thích lên rất đơn giản. Khi các bệ hạ còn là hoàng tử các quan lại bên phe phái gả nữ nhi cho họ một là để tỏ lòng trung thành, hai là để giữ vững vị trí của bản thân trong lòng các hoàng tử, nếu sau này hoàng tử bên phe mình lên ngôi vua thì mình cũng được tiếng thơm là tòng lông chi công.
Là một minh quân việc xử lý triều chính là không thể tránh khỏi, sáng giờ Dần (khoản 3 đến 5:00) đã phải thức, tối phải đến giờ Tý (12h đêm) mới được nghỉ ngơi, cường độ làm việc cao như vậy gây gánh nặng lên cho trái tim rất dễ bị các bệnh đột quỵ hay gọi là ngưng tim mà c·hết, nhồi máu não chính là đầu óc bị vỡ bên trong mà c·hết, hơn nữa thức khuya còn gây ra rụng tóc, khi các bệnh lý về thận và gan làm suy giảm chức năng dẫn đến c·ái c·hết.
Minh Vũ hai mắt toé lửa nhìn Ngô Xương Ngập: "Đầu tiên chúng ta nói về vấn đề cơ bản truớc đi, nhu cầu hàng ngày của con người là gì? Là ăn uống, ngủ nghỉ, vui chơi giả trí, cho hỏi trong những thứ đó cái nào không phải là tiền? 3000 mỹ nữ, tam cung lục viện nghe thì rất ngầu có đúng không? Hiện tại quốc khố của Giao Châu hiện tại có bao nhiêu có đủ chống đỡ cho những kẻ ăn không ngồi rồi, suốt ngày chỉ biết tô son đánh phân trong dòng sủng ái của bệ hạ ngoài ra không có giúp ích gì cho sự phát triển của đất nước.
Đồng ý bọn họ đều là có cùng huyết thống nhưng các bệ hạ là người, mà người lại có thiên vị, chính vì sự thiên vị đó mới dẫn đến tranh đấu giữa các cung phi, rồi dẫn đến tranh đấu giữa huynh đệ.
Minh Vũ: "Xem ra, lớp học lần trước vẫn chưa đánh thức được Thiên Sách Vương của chúng ta, không sao ta không ngại tiếp tục phân tích để cho ngài hiểu cái gọi là đứng ở cao, trách nhiệm càng cao."
Lý Thái Tổ nắm tay che miệng, khụ một tiếng nói: "Cũng không phải là không.. không thích."
Hưng Đạo Đại Vương vui sướng khi người gặp họa, trong lòng thầm nghĩ vẫn là mình thông minh chỉ có một thê là Thiên Thành, mấy đứa nhỏ bên dưới cũng không chịu thua đều chăm chỉ, cố gắng. Vẫn là nghe theo Lê Phụ Trần không sai mà.
Tất cả đều kinh hãi khi thấy những hình ảnh này.
Quang Trung Hoàng Đế: "Ta thì làm sao kia chứ?"
Giống như ta, ta ngồi trên ngôi vị hoàng đế là vì năng lực của ta và sự giúp đỡ của huynh đệ trong nhà mà không phải phụ thuộc vào bọn quý tộc nói như rồng leo làm như mèo mửa đó."
Lý Thái Tổ: "Cái gì là Tam Vương chi loạn? Ba tên đó làm sao dám... Thần sử ngươi mau nói rõ cho ta, không ngươi phải phát trực tiếp cho ta, nếu bọn chúng dám cả gan tạo cung biến ta sẽ cho chúng biết thế nào là lễ độ." (đọc tại Qidian-VP.com)
Các đại thần có con gái vào cung được hoàng thượng sủng ái chứng tỏ ở trên Triều họ cũng được hoàng thượng trọng dụng, hơn nữa những đại thần lập công lớn chức quan lại không thể phong cao hơn nữa thì sẽ nâng phẩm cao cho nữ nhi của bọn họ nhằm thể hiện sự sủng ái của hoàng thượng.
Bệnh gout chính là bệnh các mạch máu, các khớp sưng to, thịt ở chỗ đó bị bệnh đau đến không thể cử động. Nặng hơn là b·án t·hân bất toại luôn, đau quá đi đâu nổi."
Ví dụ như vị đại quan đó bị cách chức thì nữ nhi trong cung chắc chắn sẽ bị bỏ quên không được sủng ái, cuối cùng bị những cung nhân (người trong cung bao gồm phi tần và nô tỳ hầu hạ) khác ức h·iếp, nặng hơn còn hương tiêu ngọc vẫn." (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau khi lớp học lần trước kết thúc, toàn bộ nội dung đã được hai huynh đệ dâng lên cho Ngô Vương, theo nhiều ngày nghiên cứu vẫn có một số điểm nói không thông.
Ta thật không hiểu nổi, trong lịch sử có bao nhiêu tấm gương huynh đệ g·iết nhau vì ngôi báu mà tại sao các bệ hạ lại vẫn thích có tam cung lục viện như thế? Biết bao nhiêu cảnh đất nước rơi vào nội loạn cũng là do việc các hoàng tử đấu đá lẫn nhau, tạo thời cơ cho kẻ xâm Lăng chui chỗ trống.
Ở hậu cung, phi tần tiến chức gọi là nâng phẩm.)
Hơn nữa, Ngô Vương muốn biết rõ thời hiện đại người cầm quyền là đứng ở vị trí nào, theo cách nói của Minh Vũ Ngô Vương nữa tin nửa ngờ. Còn các đại thần sao nhiều ngày thảo luận đã đưa ra kết luận muốn moi thông tin nhiều hơn từ Minh Vũ chỉ có thể nhờ vào Ngô Xương Ngập khiêu khích, theo bọn họ Thần sử rất không thích đại hoàng tử chỉ vì mang danh con trưởng mà được kế thừa ngôi vị hoàng đế lại không mang lại lợi ích gì cho đất nước.
Mọi người nghe đến đó đều hít một hơi thật sâu, 80-90 tuổi, thật là thọ, đây chính là phúc khí mà mọi người đều muốn.
Suốt ngày là đấu đá, suốt ngày là phân tranh, lúc trẻ đấu với huynh đệ già rồi lại đấu với con cái phi tần, đến cuối có khi còn phải đau lòng nhìn cảnh huynh Đệ tương tàn. Chậc, một ngày hạnh phúc chưa chắc đã có.
Nếu Minh Vũ biết suy nghĩ trong lòng Hưng Đạo Đại vương thì chắc chắn sẽ dùng một ánh mắt thương hại mà nhìn ngài, Đại Vương à con trai của ngài tuy chăm chỉ cố gắng nhưng không có ngoan, không có ngoan.
Thành Hoàng Đế rồi tổ chức tuyển phi cũng là vì trấn an các đại thần, hoàng thất và quý tộc quan lại phải có một mối liên kết bền chắc mà trên đời này chỉ có liên hôn mới có thể kết nối được hai thế lực.
Minh Vũ tiếp tục nói: "Ăn sơn hào hải vị, hừ, cũng không sợ ăn đạm quá nhiều mà bị bệnh gout hay sao?
Minh Vũ biểu môi: "Còn không phải là quân cờ để cân bằng chính trị hay sao? Bệ hạ mọi người đều là minh quân, tài năng đức độ người thường không thể cập muốn kiềm chế các đại thần đâu cần phải hi sinh hạnh phúc của bản thân, sủng ái nữ nhân mà mình không yêu."
Mồ hôi bắt đầu thấm ướt áo của Ngô Xương Ngập, bề ngoài hắn vẫn tỏ ra nguyện nghe quân nói chuyện chứ trong lòng đang kêu khổ không thôi: Làm ơn, hắn chỉ là một võ tướng kêu hắn cầm binh đánh giặc còn được, còn việc triều chính thì xin thứ cho kẻ bất tài.
Minh Vũ: "Được, được từ từ tới ai cũng có phần, không ai chạy thoát."
Quang Trung Hoàng Đế: "Ta là thật lòng yêu quý các nàng, hơn nữa trước khi thành thân ta đều tự mình tiến đến hỏi, biết bọn họ không bị ép buộc đều là tự nguyện ta mới đồng ý,..." (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.