Vạn Giới Tai Ương
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chuong 10: Trái Cây Kỳ Quái
"Ngài đừng lo đã năm mươi năm rồi chưa từng dùng đến, cổng này tuy không biết nhưng hẳn không đến mức độ như nó"
Trường trung học số 30 là ngôi trường nổi tiếng nhất toàn bộ cứ điểm là tập hợp những đứa trẻ từ khi sinh ra đã có tiềm chất thức tỉnh rất cao, nghe nói trong khóa lớp 12 chuẩn bị tốt nghiệp đã có 5 học sinh thức tỉnh mà không cần trợ giúp, trong đó bốn người đạt đến cấp A, một người nổi bật nhất năng lực đạt tới cấp S, lúc đó thật sự đã oanh động toàn trường, ngay cả hiệu trưởng đang đóng cửa tìm kiếm cửa ải cấp 7 cũng bị kinh động, cao tầng liên bang tới cũng không ít.
***
"Tổn thất hai, ba thức tỉnh giả cấp 3, 4 còn chấp nhận được nhưng tổn thất toàn bộ bình đoàn cấp 5 là quá sức chịu đựng, chúng ta tiếp tục chờ đợi vài ngày, cấp trên đã nhận được tin, rất nhanh sẽ có chỉ thị xuống".
Đêm đến quá nguy hiểm hắn cần đợi trời sáng mau chóng tìm ra vị trí cổng không gian, để thời gian quá dài khi bên ngoài xác định hắn đ·ã t·ử v·ong, cho dù quyết định cử đội thức tỉnh giả tinh nhuệ tiến vào hay quyết tâm phong bế cổng đều không phải là thứ Trần Hải muốn nhìn thấy, cái trước còn đỡ chỉ là bị mất tiền công, cái sau mang ý nghĩa hắn sẽ bị nhốt ở đây vĩnh viễn.
"AAAAAAAAAA"
"Thật mà, nãy đói qua em thấy anh chưa trở lại nên lấy tạm mấy miếng ra ăn rồi." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Hôm nay hình như là ngày Thanh Tuyết tham gia nghi thức thức tỉnh thì phải"
Vương tướng quân bất ngờ thở dài, người phụ trách hơi run rẩy một cái, cười trừ.
"Này chắc cậu cũng đói bụng rồi chúng ta đi ăn thôi"
Bên ngoài lúc này quanh cổng được triển khai rất nhiều binh sĩ tay cầm s·ú·n·g bao quanh lấy cổng không gian, còn có không ít chiến xa, pháo hạm trực chờ mệnh lệnh, phản ứng với bất cứ tình huống nào phát sinh, đứng gần nhất trước cổng, người phụ trách nhíu mày nhìn về phía quân nhân trung niên, cũng là người chỉ huy doanh trại, chủ trì chiến dịch lần này, Vương Anh Tài. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Tất nhiên là có thể"
"Cái này, ăn được sao"
"Trong số tiến vào lần này q·uân đ·ội có cử ra một vài thức tỉnh giả cấp 3, 4 lẫn vào quan sát tình huống, ngay cả bọn họ đều không thể thoát ra, cổng này ít nhất phải hạng A trở lên".
"Đúng vậy, thưa Hỏa vương, học sinh này tên Lâm Thanh Tuyết, lớp 12 A 1, nữ sinh rất có thiên phú, tâm tính lại tốt, giáo viên chủ nhiệm đánh giá nàng rất cao".
Trần Hải bất giác sờ bụng mình, có chút xấu hổ nhưng rất nhanh lại khôi phục như thường, da mặt hắn vốn dày nên không xem vào đâu, quay đầu hắn bất ngờ nhìn thấy Trần Thanh Phong bám lên tường bắt đầu trèo, trong lúc Trần hải còn chưa hiểu ra sao đối phương đã trượt xuống tay từ trong áo lôi ra hai quả màu xanh lục bích đang phát sáng, đặc biệt chúng lâu lâu lại giật lên một cái, cảm tượng như một vật sống đang hô hấp.
"Không tệ, không tệ, hậu sinh khả úy a, có thể trở thành tương lai của nhân loại ta".
Chuong 10: Trái Cây Kỳ Quái (đọc tại Qidian-VP.com)
Hai người liếc mắt nhìn nhau, rồi cùng nhìn về phía một cỗ máy khổng lồ cách không xa, cỗ mày này là con át chủ bài của liên bang, có thể phá hủy cổng không gian nhưng tác dụng phụ cũng rất lớn có thể làm toàn bộ vùng đất xung quanh bán kínhnh hàng ngàn km trở nên dễ sụp đổ, trừ khi cổng xuất hiện bất trắc, tồn tại mối đe dọa đến an nguy nhân loại nếu không cỗ máy này sẽ không được sử dụng.
"Nếu không mau thoát khỏi đây rất có thể vài ngày nữa sẽ phải ăn cái trái cây quái lạ này".
Một người trong đó nhàn nhạt mở miệng, mắt nhìn xuống thiếu nữ hoa lệ đang e thẹn bị đám người quây quanh, lão hiệu trưởng nghe vậy vội mở miệng:
"Đừng hi vọng, tạm thời thứ kia sẽ không rời đi, lúc đầu nhóc rất may mắn khi tiến vào vẫn còn là ban ngày, chứ không hậu quả rất khó lường, chúng ta tạm thời cứ an tâm ở đây chờ đợi là được" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Anh Thanh Phong, màn đêm này còn bao lâu sẽ kết thúc".
Nói rồi Trần Thanh Phong bước đến bên tủ gỗ lôi ra một chiếc lồng nhốt còn dính không ít dịch nhầy màu xanh, cưỡng chế nhét quả xanh còn đang dãy dụa vào, rồi tiện thể ném nốt phần quả đang ăn dỡ trên tay vào miệng, quả kia đang hấp hối thấy sắp lìa đời liền liều mạng động đậy, tiếng kêu gào càng đáng sợ hơn, nhưng kết quả cuối cùng nó vẫn bị nghiền nát phát ra tiếng kêu xé lòng cuối cùng.
"Đúng vậy, không ngờ ta cuộc đời này ta vẫn có thể nhìn thấy một mầm mống cửu cấp thức tỉnh giả tương lại, sống không uổng phí mà, không uổng phí".
Trần Hải thờ dài ngao ngán, mắt nhìn ra ngoài trông về phía cổng không gian phía xa, hắn có xao động muốn lập tức đến đó nhưng lý trí vẫn duy trì tỉnh tảo khi nhìn thấy vô tận hồn ma đang du đãng, tuy không biết vì lý do gì chúng không đến gần cây đại thụ này nhưng không nghi ngờ việc tạm thời hắn đành phải ở đây tiếp tục suy nghĩ đối sách. Lòng bất chợt nhớ tới một bóng hình xinh đẹp, Trần hải khẽ thì thào.
"Là năng lực hệ không gian cấp SS là thật sao"
"Hy vọng lần này sẽ không cần dùng tới"
Đang lúc ha người trò chuyện, bụng Trần Hải bất ngờ réo lên, Trần Thanh Phong nghe thấy liền bật cười.
"Có muốn điều động đội thám hiểm chuyên nghiệp không"
"Thôi, em không đói, anh cứ ăn đi"
Đáng thương cho nó chưa đi được bao xa đã bị Trần thanh Phong tóm lấy, đưa đến bên cạnh Trần Hải nói
Mà lần này sân trường cũng tụ tập rất đông học sinh, hôm nay là ngày thức tỉnh của học sinh khối cuối lớp 12, trên bầu trời lúc này có bốn bóng người, một trong số đó là vị hiệu trưởng thần bí trong mắt các học sinh, giờ phút này lão cười tươi như hoa, mặt già đầy nếp nhăn chụm lại không nhìn được con mắt, dù thế lão vẫn cúi đầu đứng sau ba người trung niên đang chắp tay trên bầu trời, áo dài liên bang không gió tự bay, trên tay áo điêu khắc tám ngôi sao, tượng trưng cho chiến lực cao cấp nhất trong cứ điểm, thức tỉnh giả cấp 8.
"Ăn đi ngon lắm, anh đây ăn bao lâu nay có bị gì đâu"
"Ực, ực , ực ..... "
"Đành phải như vậy".
"Vương tướng quân, đã qua một ngày vẫn chưa có ai đi ra, chuyện này"
Tiếp nhận trái cây Trần Thanh Phong ném tới, cảm giác nó đang đập như trái tim vật sống, Trần Hải có chút khó thích ứng, thứ này thật sự có thể ăn.
"Ăn sao"
Người phụ trách nhịn không được hỏi, nghe thấy Vương tướng quân lắc đầu.
Vốn đã cảm thấy đối phương kỳ lạ, lần này Trần Thanh Phong mang cho Trần Hải cám giác quái lạ càng đậm, nhưng cho dù như thế bản năng của hắn vẫn cảm giác đối phương không hề có ác ý với mình, với lại ngoài kia quá nguy hiểm, khi chưa tìm hiểu kỹ càng mọi chuyện đang phát sinh, trốn trong đây vốn là lựa chọn an toàn nhất lúc này, đã lỡ lấy thịt khô Trần Hải cho luôn vào miệng, phần thịt khô này là số ít còn lại, vôn hắn chuẩn bị không ít nhưng lúc nãy chạy trốn không kịp thu dọn đã bỏ lại phần lớn, liếc mắt nhìn quả xanh vẫn còn đang nhảy lên trong củi, Trân Hải cảm giác hơi nhói trong bụng.
"Vậy anh để dành lại cho chú em trước, đói qua lấy ăn"
Trần thanh Phong nhìn Trần Hải với ánh mắt kỳ quái, đưa quả vào miệng cắn một miếng, quả kia bị cắn mất một góc, có nước nhầy màu xanh đậm đặc chảy ra, quái dị hơn là quả kia đập càng kịch liệt kèm theo đó có tiếng gào khóc thống khổ truyền ra, Trần Hải đưa tay bịt kín đầu, cảm giác hoa mắt chóng mặt, quả trong tay cũng rơi xuống, vừa rớt vào đất liền động đậy thế mà di chuyển muốn chạy trốn.
***
Hai người còn lại cũng bùi ngùi cảm thán, trong mắt không giấu được vui mừng, cứ điểm bọn họ nhân tài xuất hiện lớp lớp tiếng nói của bọn họ trong hội đồng cũng có thể nâng cao thêm một bước, đúng là chuyện song hỉ lâm môn.
Thấy ánh mắt hoài nghi của đối phương, Trần Hải vội từ ba lô lấy ra mấy miếng thịt khô đưa tới
Chuong 10: (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.