Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 9: Trần Thanh Phong

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 9: Trần Thanh Phong


Không biết từ bao giờ Trần Thanh Phong đã đến sau lưng Trần Hải, hắn đưa mắt nhìn ra xa tràn đầy hoài niệm.

"Nhanh lên sắp tới nơi rồi".

Chương 9:

"Đó là vết nứt, là cổng không gian, đúng rồi, tuy trung tâm cổng không gian không có ánh sáng nào có thể phản chiếu ra, nhưng khu vực vành đai biên giới có tỏa nhiệt, phát ra một ánh sáng với bước sóng thấp đủ để mắt thường có thể nhìn thấy, trong không gian đen kịt như vậy càng dễ dàng nhận biết, đúng, chính là cổng không gian, không sai được".

"Xén chút là quên mất, anh tên Trần Thanh Phong, tiểu đội số 1, lữ đoàn cơ động số 2 thuộc bộ tác chiến phòng chống t·hiên t·ai, quân khu 7".

Dưới gốc đại thụ, thanh niên đang đứng cạnh một lỗ to ngay trên thân cây, thúc giục Trần Hải rồi dẫn đầu lao vào, Trần Hải cũng không nghĩ ngợi nhiều đâm đầu xông tới đến khi ngã lăn ra vài vòng, lưng đâm vào vách tường mới dừng lại. Đúng lúc này bóng đen cũng đã lướt qua, khung cảnh tối đen bao phủ không gian.

Trần Thanh Phong cái hiểu cái không, sau đó chỉ ra ngoài lỗ nhỏ trên bức tường cây xù xì. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Là, là hồn mà sao !"

"Khi người sống tiếp xúc với chúng sẽ bị rút hết hồn phách chỉ còn lại một bộ xương khô, còn linh hồn sẽ bị bọn chúng thôn phệ, anh đây từng tận mắt trông thấy một đồng đội bị bọn chúng rút hồn, rất thống khổ".

Một con đom đóm xanh lắc lư bay tới trước mặt Trần Hải như đang tò mò với vị khách xa lạ, nó lượn vài vòng rồi bất ngờ đậu xuống người hắn, Trần Hải luống cuống đưa tay ra, tiếp nhận bé đom đóm đáng yêu đậu trên tay mình, cảm giác thấy sinh vật dị thế giới không biết làm hắn co bản năng muốn vung ra nhưng vẫn tò mò đưa mắt nhìn gần, sinh vật dạng bọ không có cánh nhưng vẫn có thể bay luợn, cả người từ hai khoang bầu d·ụ·c đáng yêu ghép thành, chẳng thấy mắt mũi đâu chỉ có hai râu nhỏ đang cọ sát với nhau, không có chân nhưng dùng cơ bụng trườn vài cái sau đó nó lại bay lên, cả cơ thể phát ra một luồng ánh sáng xanh dịu nhẹ nhập cùng đồng bạn bay lượn khắp phòng.

"Là một góc đại thụ sao".

"Không ra được, trời tối vùng đất này vô cùng nguy hiểm, ... chúng tới rồi"

Nói rồi hắn nhún vai tỏ vẻ bực bội (đọc tại Qidian-VP.com)

Trần Hải khó hiểu nhìn theo hướng chỉ tay của Trần Thanh Phong, xuyên qua lỗ nhỏ, trên mặt đất đỏ như máu đang có những bóng trắng từ dưới đất bò ra dọa cho Trần Hải giật thót một cái, bóng trắng rất nhanh thì thoát khỏi mặt đất, chúng lơ lửng trên không cách mặt đất một đoạn rồi bắt đầu du đãng xung quanh, ngày càng nhiều bóng trắng xuất hiện, hình dạng cũng muôn hình vạn trạng, có nhân loại, có các sinh vật hình dạng đặc thù, lại đôi khi còn có các loài động vật to nhỏ khác nhau, tất cả đều có một đặc điểm chung, hai mắt vô hồn, du đãng không có chủ đích, đôi khi va vào nhau đều xuyên qua đối phương sau đó tiếp tục hành trình.

Trong đầu Trần Hạo vô thức nổi lên hai chữ này, cảm giác ớn lạnh lan tỏa toàn thân hắn, từ trước đến nay con người đối với nhũng thứ mà mình không thể lý giải, hiểu rõ được đều sinh ra một sự sợ hãi vô hình, hồn ma không nghi ngờ là đứng hàng rất cao trong danh sách này. Từ bé đến lớn hắn chỉ nhận biết hai từ này qua sách báo, phim ảnh, trong tiểu thuyết và các truyền thuyết, truyện xưa dân gian truyền lại. Đây là lần đầu tiên Trần Hải tận mắt trông thấy bọn chúng, ngẩng đầu nhìn Trần Thanh Phong, Trần Hải ấp úng hỏi.

"Nhiều người thêm cái đầu, rồi cũng tìm ra cách, còn nếu không cậu ở lại với anh, anh cũng đỡ buồn".

"Chúng, chúng rất nguy hiểm"

"Chưa kể không thể rời quá xa cây cô thụ này nếu không anh mày không tìm được đường về, chờ màn đêm buông xuống thì quá thảm, tình cảnh cứ giằng co mãi cho tới hôm nay gặp chú em"

"Nhanh, mau vào".

"Chào anh, tôi chỉ là một thức tỉnh giả bình thường tham gia vào đội thám hiểm không gian này, lần này xuất hiện tình huống ngoài ý muốn cần phải nhanh chóng trở về khe nứt, chỉ cần chúng ta đi qua khe nứt sẽ an toàn, bên kia đã có người liên bang chờ sẵn tiếp ứng"

Đại thụ cao lớn xanh ngát nằm lẻ loi giữa đồng cỏ thật cô độc, từng tán cây khổng lồ vươn sang hai bên, trên cây có vô số hoa nở trắng rực, cánh hoa theo gió cùng với lá xanh rơi lả tả trên mặt đất, khung cảnh rất mỹ miều, nhưng Trần Hải không có tâm trạng thưởng thức, hắn quay đầu thấy bóng đen ngày một áp sát, vận khởi toàn bộ sức bình sinh lao nhanh về phía trước.

Nói rồi hắn ta đưa tay lên làm kiểu chào theo dáng vẻ q·uân đ·ội. Trần Hải nghe xong lại nhìn anh ta, vẻ mặt hơi ngơ ngác, phong cách chào này lần đầu tiên hắn thấy, q·uân đ·ội liên bang hình như không có phong cách chào như vậy, Trần Hải cố nặng ra nụ cười chào đáp lễ lại.

"Liên bang là cái gì, liên hiệp quốc sao ? thức tỉnh giả, tên mới của một chi q·uân đ·ội chăng ?"

Chương 9: Trần Thanh Phong

Thấy ánh mắt nóng cháy của thanh niên nhìn vào mình, Trần Hải khoe miệng giựt giựt có chút bất đắc dĩ nói.

"Chúng là loài gì tôi không biết nhưng rất giống đom đóm ở trái đất, khi ban ngày chúng sẽ ngủ đông trong gốc cây, đêm đến sẽ hoạt động, tỏa sáng khắp nơi, là vật vô hại, cậu đừng lo lắng". (đọc tại Qidian-VP.com)

Trần Thanh Phong cũng không giận, hắn cười ha hả vỗ vào vai Trần Hải.

"Chúng là ai ?"

"Phòng này là do anh làm".

Hai người chạy nhanh hơn nửa tiếng đồng hồ, lấy thể lực của Trần Hải có chút ăn không tiêu, Người thanh niên đằng trước thấy vậy quay đầu động viên, Trần Hải cũng đã nhìn thấy phía trước có một chấm đen đang dần phóng đại.

"Nó tồn tại từ lâu rồi, nhưng buổi tối không ra được, còn ban ngày thì lại hoàn toàn biến mất, dù cố gắng định vị phương hướng nhưng vùng đất này ban ngày như mê cung vậy, cho dù cố gắng cách mấy cũng không thể tìm ra" (đọc tại Qidian-VP.com)

Trần Hải cuối cùng cũng định thần đưa mắt nhìn quanh, đánh giá không gian giản dị này, một chiếc giường, một chiếc bàn với hai cái ghế, còn đâu thêm một cái tủ gỗ, đúng chuẩn một căn phòng đơn giản trong không gian nhỏ hẹp. Nghe được Trần Hải hỏi, thanh niên rất tự hào gật đầu, sau đó vỗ đầu một cái tự giới thiệu

Người thanh niên bước tới, đưa tay chỉ một đốm xanh đang lơ lửng mỉm cười nói

Cùng lúc này có vài đốm xanh đang lơ lững giữa không trung, chúng ngày càng nhiều phút chốc chiếu sáng toàn bộ cảnh vật, một căn phòng nhỏ bao quanh bởi góc tường bằng gỗ xù xì, không ngờ bên trong gốc cây cổ thụ lại có một không gian rộng rãi như thế.

Như nhớ lại quá khứ không hay, Trần Thanh Không bất giác run rẩy một cái, làm Trần Hải bên cạnh cũng bị ảnh hưởng theo, từ bé đến giờ sống yên bình bên trong những bức tường bảo vệ, làm sao trải nghiệm đến tình cảnh này, hắn đầu óc như nhũn ra chẳng thể tìm được đối sách hợp lý, bất đắc dĩ đưa mắt tới gần lỗ nhỏ quan sát, chán rồi lại chạy sang lỗ khác, bức từng rất nhiều lỗ to nhỏ khác nhau, tứ phương tám hướng phân bố đủ cả, Trần Hải nhàm chán liền tiến tới gần quan sát một lượt, ngay khi hắn đưa mắt lại gần một lỗ to, hình ảnh đập vào mắt khiến tim hắn như ngừng đập, xa xa xuyên qua vô tận đất đỏ cùng bóng trắng bay lượn, một vệt sáng hình thoi thẳng đứng nổi bật giữa trời đêm đen kịt. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Cậu cũng nhìn thấy nó sao"

"Không cần lo lắng, ở trong đây chúng ta sẽ an toàn"

Trần Thanh Phong vẻ mặt nặng nề gật đầu một cái.

"Đúng vậy"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 9: Trần Thanh Phong