Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 13: Phòng Ăn Xa Hoa

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 13: Phòng Ăn Xa Hoa


"Anh Thanh Phong" (đọc tại Qidian-VP.com)

"Hì hì, người ta không đùa với ca ca nữa, bữa thịnh yến này tiểu muội chuẩn bị mong ca ca không chê, hì hì hì"

Đám binh sĩ cũng theo sau tan chảy chỉ còn lại căn phòng mùi thơm nứt mũi nhưng trong lòng Trần Hải ngày càng âm u, hắn cảm giác xao động ngày một mãnh liệt, hai mắt dời đi không dám nhìn đống mỹ thực trên bàn, hắn sợ bản thân không kìm chế được mà ăn vào, kết cục chính là giống như những người ở đây.

Trần Thanh Phong điên cuồng nắm lấy cổ áo người đàn ông trung niên, lấy tay giựt lấy đồ ăn trong tay hắn ném mạnh xuống đất, nhìn thẳng vào mặt hắn quát lên

"Anh Thanh Phong, anh làm gì thế".

Lo lắng kiếm có thể bị ăn mòn không phát sinh, lưỡi kiếm như chém bùn nhẹ nhàng xuyên thủng cắt đôi hai tên binh sĩ đang giơ thương cản, thuận thế Trần Hải lướt ngang lao tới chỗ tên binh sĩ đang khống chế Trần Thanh Phong, cả người xoay tròn trên không một kiếm đánh bay đối phương giữa không trung đã tan thành nước trắng xèo xèo trên mặt đất.

Thấy vẻ mặt tràn đầy hận ý của Trần Thanh Phong, Trần Hải căm giận nhìn chằm chằm thiếu nữ. Nàng ta lười biếng bắt lấy một chiếc ghế ngồi xuống, đưa tay giật lấy một chiếc đùi gà của một tên mập mạp khiến hắn ư ử kêu lên nhưng nhìn đến thiếu nữ thì sợ hãi rụt lại, tiếp tục vơ lấy đồ ăn trên bàn cho vào mồm nhai ngấu nghiến.

Người đội trưởng kia không biết có nghe hiểu hay không chỉ nhìn Thanh Phong cười ngớ ngẩn rồi quay đầu nhìn đồ ăn trên bàn, giơ tay với với lấy miệng ấp úng.

Vốn vừa cố gắng ngăn chặn xao động trong lòng, Trần Hải giật mình nhìn Trần Thanh Phong lao vào trong phòng ăn, vẻ mặt sửng sốt chốc lát, hắn đành cắn răng chạy vào theo, cửa phòng sau lưng nặng nề đóng lại, Trần Hải vẻ mặt âm trầm nhìn toàn cảnh căn phòng, đây là một căn phòng kín, ngoại trừ cửa phía sau xung quanh phòng đều không có bất kỳ cửa ra vào nào khác, ngay cả cửa sổ đều không thấy, rõ ràng hai người bọn họ đều bị nhốt ở đây. Đối phương có năng lực g·iết c·hết bọn hắn nhưng vẫn dẫn vào trong này, rốt cuộc là có âm mưu gì.

"Ăn, ăn"

Thiếu nữ hồn nhiên đẩy cửa chạy vào, vừa đi vừa nhún nhảy quay đầu nhìn hai người cười vô cùng vui vẻ:

"Ngon, ăn ngon". (đọc tại Qidian-VP.com)

"Thấy chưa làm gì có độc đâu, là ca ca khi dễ người ta, khi dễ người ta a".

"Rốt cuộc cô muốn gì"

Hai người bất lực bị đám cận vệ giáp sĩ thúc ép đi về phía trước, bước vào sảnh chờ cung điện, nơi đây âm u lạnh lẽo chỉ có le lói vài ngọn nến đang b·ốc c·háy, ánh lửa xanh chập chờn chiếu sáng khung cảnh vắng vẻ, cuối con đường trải lụa tinh tế có một cổng lớn đang đóng kín, thiếu nữ bước tới, hai binh sĩ canh cổng kéo mở cửa ra, ánh sáng chói lòa hắt vào chính sảnh điều hiêu rọi lên gương mặt ngơ ngác của hai người.

"Tĩnh táo lại".

"Anh không sao chứ"

"Thế nào lại vậy, tiểu muội chỉ mời bọn họ ăn thôi, lòng tốt của tiểu muội ca ca làm sao có thể đối xử với người ta như thế"

Trần Thanh Phong bên cạnh dù động tâm vẫn cố giữ bình tĩnh, đưa tay giữ lại vai Trần Hải muốn lao tới, ánh mắt cảnh giác nhìn vào cuối bàn ăn, nơi đó đang có mấy bóng người hùng hổ ăn uống, cảm giác như c·hết đói lâu năm gặp được mỹ vị nhân gian, mỗi người đều cầm ba bốn món ăn điên cuồng nhét vào miệng, dù là quần áo xa hoa, hay trang phục rách rưới giờ đây đều tràn đầy dầu mỡ, nhìn qua như một bộ kính vạn hoa đầy màu sắc. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhíu mày chịu đựng vài nơi đau rát do bị thứ nước kia văng trúng, Trần Hải đỡ Trần Thanh Phong đứng dậy, tay nâng kiếm cảnh giác nhìn về phía thiếu nữ, thiếu nữ trong vòng vây của đám binh sĩ nhảy nhót vui vẻ đi ra hứng thú đánh giá Trần Hải, hay nói là đánh giá kiếm trong tay hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trần Hải sửng sốt nhìn vào giữa phòng, nơi có đặt một chiếc bàn dài phủ khăn trắng, nơi đó giờ đang đặt lên vô số thức ăn, thiên kỳ bách quái, mỗi món đều không giống nhau, màu sắc tinh tế, hương thơm lan toả, dù cách một đoạn Trần Hải vẫn cảm giác mũi cay cay, bụng không tự chủ bắt đầu réo lên, trong đầu hắn có xung động muốn lao lên nhét hết toàn bộ mỹ thực kia vào bụng.

Trần Hải thấy vậy biết chút tâm lý may mắn cuối cũng cũng không còn, hắn triệu hồi thanh kiếm cầm trên tay, thoáng hồi tưởng lại các lớp học chiến đầu thời trung học, sau đó bước tới thi triển một thức cơ sở kiếm pháp cơ bản nhắm ngay đám lính đang chặn đường vung kiếm.

"Rốt cuộc cô đã làm gì với bọn họ rồi !"

Ánh mắt vốn tràn ngập cảnh giác của Trần Thanh Phong bỗng thay đổi, ngay khi một quân nhân mặc trang phục có bảy tám phần tương tự hắn quay đầu lại, một nam nhân trung niên tóc tai rối bù, hai mắt vô thần đang ngấu nghiến thức ăn, dù cho hai má căng phồng vẫn nở nụ cười vô cùng thỏa mãn.

"Đội, đội trưởng".

"Sắp tới rồi, muội đã chuẩn bị cho ca ca món quà vô cùng đặc biệt".

"Ca ca có thanh kiếm không tồi nha, ngay cả Hoàng Tuyền thủy cũng không ăn mòn nổi nó"

"Là em, Thanh Phong đây, anh tại sao lại ở đây, những người còn lại đâu rồi? " (đọc tại Qidian-VP.com)

"Thành công".

Càng nói nàng càng ủy khuất, cuối cùng khóc lớn lên, Trần Hải càng nhìn càng thấy không bình thường, dứt khoát dùng kiếm đâm tới, thiếu nữ vốn đang khóc bỗng cười quỷ dị, kiếm kia đâm tới trực tiếp xuyên thủng thân người nàng nhưng Trần Hải thầm kêu không ổn nhún người nhảy ngược ra sau, thân hình thiếu nữ bất động rồi hoá nước dần dần chảy xuống, nàng hé miệng cười thật tươi, thân hình đã tan thành vũng nước nhưng tiếng cười vẫn dư âm khắp gian phòng.

"Đội, đội trưởng".

Chương 13: Phòng Ăn Xa Hoa

"Đội trưởng, anh làm sao thế".

"Lối này, lối này".

Đập vào mắt Trần Hải là một phòng tiệc xa hoa lộng lấy tột cùng, đèn chùm to lờn rực rỡ, bàn ăn tinh mỹ, đồ trang trí điêu khắc cầu kỳ phân bổ khắp phòng, phòng ăn trông giống phòng tiệc trong các cung điện châu âu điển hình nhưng lại mang sự ma mị đáng sợ, ánh lửa xanh hắt vào tường cao, lộ rõ ra lớp bột cao đã bong tróc cuối chân tường, rọi lên những gương mặt quỷ dị được trang trí khắp phòng, những bức tượng quỷ tinh xảo như thật đang giương nhanh múa vuốt, hàng dài binh sĩ vô hồn như những bức tượng, dụng thẳng lên trường mâu xếp hàng chỉnh tề xen lẫn những bệ đá cổ, nơi đặt những bức tượng của những sinh vật hình thù quái gỡ, có tổng cộng bảy bức tượng như thế phân bố khắp phòng.

Nước sông bạch sắc trên người nàng chảy xuống, lộ ra thân hình thiếu nữ yêu kiều, gương mặt khuynh quốc khuynh thanh điềm đạm đáng yêu, hai mắt mọng nước lã chã chực khó, nàng đưa tay lấy đùi gà cho vào miệng, môi anh đào nhỏ nhắn từng ngụm nhỏ nhai nuốt.

Không kìm chế được sự giận dữ, hắn rút dao lao tới ý đồ khống chế thiếu nữ, đáng thương còn chưa tới gần đã bị đám binh sĩ ấn xuống đất, quần áo tiếp xúc với cơ thể làm từ thứ nước sông kỳ lạ kia phát ra tiếng xèo xèo quái di, mắt thường có thể thấy đang dần tan rã.

Mặc cho Trần Thanh Phong lôi kéo cuối cùng cũng không thể khống chế được, người đàn ông trung niên lao xuống đống đồ ăn, cơ thể căng mọng làm quần áo vốn đã chật dưới tác động mạnh thì bung hết cúc áo lộ ra da thịt nhăn nhúm như người già, từng thớ mỡ theo động tác mà rung động như sóng biển, hắn giơ lên một chiếc giò to óng ánh mỡ hướng về phía Trần Thanh Phong ngây ngô cười.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 13: Phòng Ăn Xa Hoa