Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 16: Nguy Cơ

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 16: Nguy Cơ


Trần Hải có chút ngạc nhiên, thế giới trước kiếm linh ở còn có món kẹo kéo sao, nhưng thời gian không cho phép Trần Hải suy nghĩ lung tung, hắn chạy hết tốc lực, lần mò trong không gian móp méo dị dạng, thời gian cứ thể trôi đi, 1p, 2p, rồi 4p không gian xung quanh hắn vẫn như một, tựa như một mê cung vô tận dù hắn có chạy trốn nó cách nào cũng không tìm thấy lối thoát.

Thiếu nữ run lẩy bẩy đứng lên, oán giận trừng Trần Thanh Phong một cái rồi thân hình hóa thành nước chảy xuống, đại địa yên tĩnh khôi phục dáng vẻ ban đầu, Trần Thanh Phong vừa định đi, bỗng nhiên quay đầu, kinh nghi bất định nhìn cổng không gian đang rung động như ảnh phản chiếu trên mặt nước gợn sóng. Hai mát ánh lên vẻ lo lắng.

Nói rồi hắn lấy ra một quân hàm, Trần Hải nhận ra đây là của người đội trưởng trong phòng ăn cung điện, thấy Trần Thanh Phong u buồn, ngọn lửa trong hai mắt ảm đạm đi không ít, Trần Hải cũng không biết an ủi thế nào, im lặng một lúc lâu hắn mới lên tiếng.

"Đủ rồi, không muốn c·h·ế·t làm theo ta"

"Hừ, người ta chỉ muốn chơi vui một chút a, khoản đãi nhiệt tình như thế, đúng là lấy oán báo ân mà".

Thấy Bộ xương khô lại quay đầu nhìn mình, thiếu nữ sợ hãi thoắt cái biến mất, lúc hiện hình đã cách xa một khoảng, đoạn cắn răng oán trách.

Chương 16: Nguy Cơ

"Ừ đi cẩn thận"

Bên trong cổng không gian, trên vùng thảo nguyên xanh thẳm, Trần Hải tâm tình phức tạp nhìn cổng không gian trước mắt, hắn quay đầu đối với Trần Thanh Phong cười khổ.

"Toàn đội c·h·ế·t hết, chỉ có bốn người bọn họ sống sót"

"Truyền lệnh, để đội nghiên cứu triển khai thứ đó, tiến hành phong bế cổng"

Thân thể cô nương bỗng bốc cháy, ngọn lửa u hỏa xanh lục hừng hực thiêu đốt, nàng ta hốt hoàng lăn lộn trên đất cầu xin nhìn về phía Trần Thanh Phong, bộ xương hai mắt u hỏa càng đậm cuối cùng cũng thu hồi hỏa diễm. Không phải hắn không muốn đốt c·h·ế·t kẻ trước mắt mà là làm không được, nó là tập hợp các oán linh trong sông Hoàng Tuyền, căn bản không diệt được, trừ khi hắn siêu độ toàn bộ vong linh trong đó. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Cho đội kiểm tra lên".

"Anh tiễn cậu một đoạn đường, sẵn tiện anh đang tìm linh hồn những đồng đội đã c·h·ế·t, nếu đã có sức mạnh nhất định anh muốn họ an nghỉ chứ không tiếp tục vòng địa ngục luẩn quẩn trong đây nữa".

Kiếm linh dường như nhận ra nguy cơ sinh tử tồn vong, nó bất ngờ từ trong thể nội của Trần Hải lao ra, giữa không trung rạch một đường, không gian vốn méo mó đứng hình trong 1 s, tựa như thời gian đang dừng lại, rồi một vết rạch khủng bố hiện lên, một đạo vết kiếm mở ra một vết nứt trắng toát, từ bên trong phát ra ánh sáng dữ dội, từ bên ngoài không khí bắt đầu ùa vào, bị không gian loạn lưu điên cuồng thôn phệ tạo nên những trận cuồng phong đáng sợ, gió lốc như dao cắt lướt qua người hắn, dù có phòng hộ nhưng không biết có phải vì kiếm linh suy yếu hay cuồng phong đáng sợ, quần áo da thịt trên người hắn bị cắt sâu vào thành những đường rãnh đáng sợ. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Kế hoạch thám hiểm hủy bỏ, lập tức phong bế cổng"

Lúc này trong cổng không gian đã hình thành một không gian loạn lưu, thời không bị bóp méo, cả hình ảnh cơ thể của Trần Hải cũng méo mó theo không gian, quanh người hắn có một tầng hào quang bảo vệ, miễn cưỡng duy trì hình thể không bị không gian loạn lưu này kéo thành từng đoạn, dù cho như thế cảm giác áp bức như muốn đề nát cơ thể hắn vẫn hiện hữu. Trong đầu lúc này khí linh cũng bị đánh thức

Vừa hay đây cũng là suy nghĩ của Vương tướng quân, hắn thở phào nhẹ nhõm, bước ra bong ke, một thân vệ hiểu ý bước tới, Vương tướng quân ra lệnh.

Nói rồi hình chiếu biến mất, Vương tướng quân cũng đã dự đoán trước, tài phú chưa biết cùng nguy hiểm đã thấy rõ, rõ ràng cao tầng cứ điểm có thể dễ dàng đưa ra quyết định. Hội nghị toàn liên bang sắp đến, cao tầng cứ điểm đương nhiên sẽ không muốn đánh cược vào một thứ mờ mịt có thể dẫn tới nguy hiểm đe dọa đến con đường thăng tiến của bọn họ.

"Nhanh mau rời khỏi đây, năng lượng của ta không còn nhiều, chỉ có thể bảo vệ ngươi trong vòng 5p, nếu không tìm thấy lối thoát, ta còn đỡ, ngươi thì xác định trở thành cây kẹo kéo đi"

"Sương mù tan rồi, cổng không gian ngay trước mắt, anh cũng không cần dẫn em đi đâu"

***

***

"Tất cả sẵn sáng".

Thân vệ nghe lệnh bắt đầu truyền đạt mệnh lệnh, Vương tướng quân nhìn cổng không gian xa xa hơi thất thần, không biết đang suy nghĩ gì. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Vâng, thưa tướng quân"

Vương tướng quân khẽ thì thào, những linh hồn kia tuy khó đối phó nhưng không phải là không có cách, nhưng thứ sinh vật bí ẩn to lớn đủ để che đậy cả bầu trời lại làm hắn cảnh giác, tuy không phải thường thức nhưng thông thường sức mạnh của một sinh vật tỷ lệ thuận với hình thể của nó, quái vật khổng lồ như vậy sẽ không phải cấp S hay thậm chí đánh giá mức đe dọa đạt tới cấp SS sao. Vừa nghĩ như vậy cả người hắn mát lạnh.

Trần Thanh Phong không chút biểu tình dời đi ánh mắt, nàng ta u oán nhìn hắn, thì thào.

"A, ui ui tha mạng a, ca ca tha mạng a"

Vương tương quân đang nghỉ ngơi thì bị cấp dưới đến đánh thức, hắn không kịp thay y phục chỉ khoát một bộ áo choàng bên ngoài vội vàng đi tới. Bên ngoài cổng không gian từng lớp binh sĩ vẻ mặt khẩn trương tay để hờ trên cò s·ú·n·g, các thức tỉnh giả q·uân đ·ội đứng phía xa đều kêu gọi ra năng lực của mình tùy thời có thể kích phát, chiến xa lên nòng, đại pháo nạp năng lượng, dưới ánh mắt khẩn trương của bọn họ một người chật vật từ trong cổng không gian ngã lăn ra, theo sau là ba người nữa nối tiếp nhau bước ra, cả bốn người như trở về từ cõi c·hết nhìn nhau khóc rống lên.

"Cổng không gian có động tĩnh".

"Phán định là hình thái linh hồn thể, phẩm chất, năng lực chưa biết, vùng đất ban ngày là thảo nguyên, khi một sinh vật chưa rõ bao phủ mặt đất thì tạo thành vùng đất c·h·ế·t, các sinh vật dạng linh hồn bắt đầu xuất hiện, nhận định sơ bộ chiến lực đặc thù chưa thể phán đoán".

"Ca ca xấu không để ý đến huynh nữa"

Trần Hải chân vừa bước vào cổng không gian thì bên cạnh Trần Thanh Phong xuất hiện thiếu nữ đáng yêu, nàng có chút sợ hãi nhìn bóng lưng Trần Hải biến mất, xoay đầu lại gặp ngay hai ngọn u hỏa nhìn chằm chằm mình, có chút sợ hãi rụt rụt người.

Tiếng nói kiếm linh yếu ớt vô cùng, như tùy thời có thể tan vỡ, hắn cảm giác trong đầu như có thứ gì vụn vỡ, nhưng Trần Hải không còn kịp suy nghĩ nhiều, hắn lấy chút sức lực cuối cùng nhảy vào vết nứt, cùng lúc đó vết nứt cũng bị không gian loạn lưu cưỡng ép đóng lại. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cùng lúc đó, thẻ thông tin bên hông hắn phát nhiệt, Vương tương quân ra hiệu cho nhân viên rời đi, còn mình bước tới bên bàn sắt lấy ra thẻ thông tin để lên trên, tích tắc sau một hình chiếu hiện lên, một trung niên mặc trang phục liên bang uy nghiêm đang đứng chắp tay sau lưng, hắn nhìn Vương tướng quân nhàn nhạt nói.

"A, ngươi muốn làm gì a, không phải thỏa thuận rồi sao, ta trả linh hồn tên đó cho ngươi, chuyện ân oán cũ bỏ qua"

"Thứ này bị làm sao vậy, hi vọng Trần Hải có thể bình an đi qua"

Trong một bong ke quân đội điển hình, một nhân viên quân đội đẩy cặp mắt kinh, hướng về phía Vương tướng quân báo cáo.

Trần Thanh phong dưới hình dạng bộ xương khô hơi chớp động hàm, dù không có biểu đạt gì nhưng Trần Hải cảm thấy anh ta đang cười, âm thanh trực tiếp xuất hiện trong đầu hắn.

"Người ta có muốn làm hại ai đâu, những kẻ trong phòng đó đều là bị d·ụ·c vọng của mình nuốt chửng, có liên quan gì đến người ta"

"Em đi đây"

"Còn ngốc đó làm gì, mau đi vào". (đọc tại Qidian-VP.com)

Vương tướng quân thầm thở phào, ra hiệu tạm dừng, rất nhanh từ phía sau một đội mặc trang phục bảo hộ kín mít tiến đến đo lường các chỉ số khác thường, cung cấp thức ăn nước uống cho người sống sót, sau đó dẫn họ vào khu cách ly theo quy định.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 16: Nguy Cơ