Vạn Giới Tai Ương
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 2 : Nghi Thức Thức Tỉnh
Thanh niên nghe vậy nụ cười trên mặt vẫn không hề mất, bình thản nói:
"Không phải càng về sau tỉ lệ thành công càng thấp mà độ nguy hiểm càng cao sao"
"Ý ông là tên kia có tiềm năng". (đọc tại Qidian-VP.com)
Nữ tiếp viên không biết từ lúc nào đã tới sau lưng Trần Hải, nhẹ vén tay áo hắn lên rồi hai tay như gọng kìm giữ chặt thân người hắn, Trần Hải theo bản năng khẽ giãy dụa nhưng hắn ngạc nhiên phát hiện dù dùng lực bao nhiều cũng không thể thoát khỏi hai tay thiếu nữ mảnh khảnh sau lưng. Có lẽ động tác của hắn thu hút chú ý của nàng, thiếu nữ quay đầu mỉm cười nhìn hắn
"Lão Lý ông với ta không phải sau khi rửa tay vẫn như cũ tham gia công tác này còn không phải là muốn nhìn một chút hậu bối tương lai sao".
Nói rồi lão chỉ vào quả cầu thủy tinh trên bàn
***
"Thức tỉnh bên liên bang là dùng máy móc kích phát tiềm năng cơ thể, ở hiệp hội thì lại khác đi một chút, nói tới lại phải nói về thức tỉnh giả, cơ bản thức tỉnh giả là nhân loại bị ô nhiễm"
"Có, có đây".
"Nhóc con lại đây mau".
"Đúng vậy".
"Ha, ha đi thôi".
Trần Hải nghe vậy cũng thở phào nhẹ nhõm, mặc dù đã có quyết tâm rất lớn nhưng nghe ra quá trình hết sức hung hiểm vẫn có chút nhiều lo lắng, hắn đưa mắt nhìn vào quả cầu trên bàn lại dời mắt đến sinh vật hình cá đen xì, toàn thân trơn bóng đang không ngừng tỏa ra hắc khí, nó vùng vẫy dữ dội trên tay ông lão, khác loài cá khác nó có tới tận chín cái miệng, mỗi cái đầy rang nhọn, phả hắc khí cuồn cuộn, chúng phân bố bất quy tắc trên thân trông có vẻ vô cùng dữ tợn, nhưng cho dù nó cố gắng cỡ nào vẫn không thể thoát khỏi tầm khống chế của lão giả.
Tiếng gọi từ bên kia vọng lại, thanh niên chưa nói hết câu chợt dừng lại hướng về phía phòng thức tỉnh bước đi, đi mấy bước lại quay đầu nhìn về phía Trần Hải mỉm cười trấn an
Cố vờ như không nghe thấy gì, Trần Hải kính cẩn bước tới cúi đầu chào lão giả, sắc mặc lão mới hòa hoãn không ít, ra hiệu Trần Hải ngồi xuống ghế đối diện, rồi bắt đầu giảng giải. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Tên nhóc này thì có gì đặc biệt chứ"
Không lâu sau cũng có tiếng gọi với tới, đến lượt Trần Hải vào phòng thức tỉnh, hắn theo sau nữ tiếp viên dẫn đường, bước qua cổng liền lễ phép hơi cúi đầu với hai ông lão thức tỉnh giả canh cửa, một người trong đỏ chỉ gật đầu một cái, người còn lại thì nhiệt tình vỗ vai hắn kích lệ.
"Đừng nhúc nhích, hít sâu thở ra sẽ bình tĩnh trở lại"
"Phần lớn n·gười c·hết trong sự kiện đại t·hảm h·ọa đều là do nguyên nhân này, đến tận bây giờ chúng ta vẫn không biết nguyên nhân gì làm con người bị ô nhiễm, phần lớn người còn sót lại của thời đại này đều là hậu duệ của những người may mắn sống sót đã thích nghi với ô nhiễm".
"Xúi quẩy, sắp thay ca lại gặp thằng nhóc này tới"
"Cảm ơn ngài".
Nhín ánh mắt kiên nghị của thanh niên đối diện, ông lão bỗng bật cười
"Cậu nhóc cố lên, lúc vào đó cứ bình tĩnh dù thấy gì cùng đừng để ý, hãy lắng nghe con tim mình".
Trần Hải có chút khó hiểu. Ông lão cũng không trách hắn ngắt lời.
"Thôi thôi, ta nói lại một lần, về căn bản từ khi các vết nứt xuất hiện, bản thân nhân loại ít nhiều đều bị ô nhiễm, hẳn cậu cũng biết thời đại cũ, con người, sinh vật cũng có thể bị ô nhiễm phóng xạ sinh ra các đột biến thì bây giờ chúng ta cũng giống vậy, đều trở thành các sinh vật đột biến, ... Tiểu hoa mang cho ta ly nước"
Thấy vẻ mặt ngạc nhiên của Trần Hải, ông lão nhíu mày
"Chúc anh lần này sẽ thành công, thức tỉnh được thiên phú cấp A trở lên"
Ông lão kia nghe vậy chỉ cười nói
Thấy Trần Hải gật đầu, lão nói tiếp
"Rồi thưa ngài".
Nhìn cá đen dị dạng đang áp sát, mặt Trần Hải hơi trắng bệch, âm thầm hạ quyết tâm, hắn cắn răng nói.
Nhìn nụ cười của thanh niên trước mặt Trần Hải hơi bất ngờ
Trần Hải còn muốn phân bua đã bị ông lão cắt đứt
"Không cần khẩn trương, thả lỏng cơ thể ra, nên nhớ cho dù đau đớn cỡ nào cũng phải chịu đựng".
Ông lão dừng lại chốc lát rồi nhìn thẳng vào mắt Trần Hải.
"...."
"Lão Hà ông hiếm khi vui vẻ chỉ dẫn hậu bối như vậy nha".
Trần Hải liền bước nhanh tới, hắn loáng thoáng nghe thấy lão giả lẩm bẩm.
"Thức tỉnh giả cũng là ô nhiễm giả, là ô nhiễm giả mức độ nào đó đã đột biến sinh ra các năng lực đặc dị, chúng ta là những cá thể cá biệt, là sự khác biệt mang đến đặc thù, là ban ân của quá trình tiến hóa, do đó còn có cái tên khác, đó là tiến hóa giả"
Nụ cười trên môi Trần Hải chững lại, đau đớn từ tay truyền đến như muốn xé nát toàn thân hắn, Trần Hải cắn răng không cho mình thét lên thành tiếng, hắn cảm giác thông qua v·ết t·hương trên tay có một luồng chất lòng kì lạ đi vào mạch máu rồi lan ra toàn thân hắn, nó đi dọc theo xương sống lên não rồi xuống hai mắt, bao phủ toàn bộ tròng mắt, biến tròng trắng thành màu đen quỷ dị, cùng lúc đó ánh nhìn của Trần Hải cũng thay đổi, hắn thấy một Trần Hải khác đang đứng trước mặt, không gian cũng không phải phòng thức tỉnh mà là một bình đài lơ lửng giữa không trung, xung quanh là biển mây đen như mực, bầu trời ban đêm không chút ánh sáng nhưng hai mắt hắn vẫn nhìn rõ mọi thứ xung quanh, cảm giác gió lạnh lướt qua da thịt chân thật đến mức Trần Hải khẽ run hai vai, lỗ chân lông đều nổi lên. (đọc tại Qidian-VP.com)
"So với việc làm người bình thường cả đời bình thản trôi qua, thành không phá còn tốt hễ có biến cố gì đều không tự quyết định số mệnh của mình thì anh đây thà đánh cuộc một lần còn hơn, cậu ..."
"Ha ha, ta chỉ hù ngươi thôi, cũng không nguy hiểm đến mức đó đâu, ngay khi thấy ngươi không chịu nổi ta sẽ cưỡng ép cắt đứt quá trình thức tỉnh".
"Đúng là thế nhưng .."
"Trong đây có chứa một sinh vật đặc thù, vết cắn của nó mang theo một hợp chất đặc biệt kích hoạt các đoạn gen đột biến ẩn bên trong cơ thể, quá trình này vô cùng nguy hiểm có thể gây những hậu quả không lường trước nên liên bang đã không còn sử dụng, tuy nhiên hiệp hội vẫn luôn tin tưởng một thức tỉnh giả phải luôn đối mặt với nguy hiểm, nếu đã lựa chọn trở thành thức tỉnh giả chút nguy hiểm này cần phải đối mặt".
Bước qua cửa phòng, bên trong không gian có vẻ lớn hơn rất nhiều, lại chia ra thành bốn phòng kiểm tra thức tỉnh giả, Trần Hải đi theo nữ tiếp viên bước vào trong một phòng, bên trong rất đơn giản chỉ có một chiếc bàn, trên bàn có một quả cầu thủy tinh, bên trong đang giam giữ một sinh vật nào đó, nó tự do đang bơi lội bên trong quả cầu, đối diện bàn có một ông lão đang ngủ gà ngủ gật, nữ tiếp viên thấy vậy liền chạy tới nói nhỏ vào tai lão vài câu, ông lão mới dần dần tỉnh lại, ngáp một cái rồi nhìn về phía Trần Hải
"Ặc cái này".
"Câu đã thức tỉnh một lần hẳn cũng không xa lạ gì"
"Vương Thế Kiệt ". (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 2 : Nghi Thức Thức Tỉnh
Lão Lý có chút khó hiểu nhìn ông bạn lâu năm của mình, không tin nói:
"Ô nhiễm sao".
"Chỉ là linh cảm mà thôi".
Nhìn bóng lưng Trần Hải qua cửa, thức tỉnh giả còn lại khó hiểu nhìn lão đầu bên cạnh mình.
Chương 2
"Trường học cậu không dạy sao".
"Cảm ơn cô, ta ...".
"Ngươi đã quyết định"
Tiếp nhận nước trong tay nữ tiếp viên ông lão nhàn nhã nhấp một ngụm rồi tiếp lời (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ha ha, anh đây lần thứ ba rồi đấy".
"Chuẩn bị chưa".
"Đúng thế"
Trần Hải cũng mỉm cười đáp lễ, thanh niên nghe vậy rất vui vẻ cười ha hả bước đi.
"Chuyện này thì liên quan gì đến thức tỉnh giả".
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.