Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 23 : Đột Phá

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 23 : Đột Phá


Con khỉ kia cũng không vội kết liễu đối thủ của mình, nó từ tốn đi tới, đưa tay kéo một tay Trần Hải lên, treo nhân loại đáng c·hết này trước mặt mình, hai mắt chạm nhau, mắt Trần Hải lóe lên vẻ lăng lệ, trong miệng ngậm một miếng thịt khỉ sống nuốt xuống bụng, cảm giác máu tươi tanh tưởi từ cuống họng truyền đến làm hắn phát nôn, nhưng cùng lúc đó một luồng tỉnh lực cuối cùng cũng hoàn thành, tất cả tỉnh lực như dòng nước ấm di chuyển toàn thân, Trần Hải cảm giác cơ bắp toàn thân như được cường hóa, v·ết t·hương khắp người dường như khép lại, một tầng hào quang như ẩn như hiện từ người hắn phát ra.

Trần Hải vừa chạy vào, đằng sau con khỉ kia cũng đuổi tới, cơ thể to lớn của nó căn bản không cách nào luồn lách qua những khe hở nhỏ hẹp, tức giận nó điên cuồng đánh đổ những cột đá ngáng đường, tiếng động lớn kèm khói bụi bốc lên phía sau, Trần Hải không cần quay đầu vẫn biết rõ tình hình, hắn cứ thế len lõi qua những cột đá phân bố phức tạp trong đây, chạy càng ngày càng xa, dù sao con khỉ kia tuy thể lực khổng lồ, khí lực lại lớn, nhưng đánh đổ quá nhiều cột đá cũng làm nó mệt thở phì phò. Nó bỗng ngẩng đầu nhìn một cột đá cao nhất cách mình không xa, như có ý tưởng liền bắt đầu leo lên, phút chốc đã lên tới đỉnh, từ đỉnh cột nó dễ dàng quan sát toàn cảnh, trông thấy Trần Hải đang di chuyển, nhếch miệng cười dữ tợn.

"Chẳng lẽ nó đã phát hiện ra ta".

Trần Hải cũng phát hiện con khỉ kia đang đứng trên đỉnh cột, hắn thầm kêu không tốt, tăng tốc độ rời đi, đằng sau con khỉ cũng học khôn không còn đánh đổ cột đá, nó nhảy qua lại giữa biển cột, tốc độ cao truy đuổi theo tên nhân loại đáng c·hết.

Chương 23 : Đột Phá

"Chạy trốn sao".

"Không ổn".

Trần Hải vẩy kiếm vung máu khỉ ra đất, mỉm cười nhìn bóng khỉ xa xa, nở nụ cười trào phúng.

Máu tươi vung vẫy, con khỉ muốn né tránh lại phát hiện đã không kịp, nó chỉ có thể giơ lên hai tay, khép thành một tấm khiên thịt, mắt nhìn mũi kiếm dễ dàng xuyên thủng lớp da bảo vệ mình luôn tự hào, thuận thế đâm vào trong da thịt nó, cuối cùng cơn đau đớn xuất hiện làm nó tỉnh lại, lấy chút sức cuối cùng bước nhanh chân lùi lại, nhưng dù thế mũi khoan vẫn tiến thêm, đến ngay khi gần chạm đến tim khỉ mới hết lực rơi xuống, con khi kia cũng chọn đúng thời cơ nhảy lùi ra xa, ánh mắt tràn đầy sợ hãi nhìn nhân loại trước mắt, lần đầu tiên trong suốt mấy ngày nay nó có cảm giác. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nghĩ đến điều đáng sợ này, Trần Hải hơi nhíu mày, trăm tính ngàn tính cuối cùng hắn cũng để lộ sơ hở.

"Sắp rồi".

Mỗi lần đi săn Trần Hải đều sẽ trước tiên quan sát vị trí của con khỉ này, ước lượng hướng đi kế tiếp của nó rồi mới bắt đầu săn lũ khỉ còn lại, trước đây không lâu, hắn rõ ràng nhìn thấy con khỉ này đã vào sâu trong hang núi nghỉ ngơi, làm sao nó có thế nhanh như vậy xuất hiện ở đây.

Cảm giác bụng dưới đau nhói, cả người ê ẩm, Trần Hải thầm hô không ổn, còn chưa kịp để hắn ổn định thân hình, con khỉ đã lao tới, hai tay nó hợp lại thành một chiếc búa khổng lồ mang theo lực đạo khủng kh·iếp bổ xuống. Ngay trong giây phút sinh tử tồn vong, bản năng của Trần Hải vẫn giúp hắn kịp phản xạ cúi người né tránh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Làm sao chấp nhận bị g·iết như thế, nó đang là sơn hầu vương ở đây, bao nhiêu khỉ cái còn chờ nó hưởng dụng, Thạch Đầu Khỉ đầu lĩnh dứt khoát xoay người, vắt chân lên cổ mà chạy như bay.

Trần Hải chĩa kiếm thẳng hướng Thạch Đầu Khỉ đầu lĩnh, tay hơi uốn, cả nhảy lên, trên không vặn người xoay tròn trong không khí, cả cơ thể như mũi khoan đâm thẳng về hướng con khỉ.

"Đến đi con khỉ kia, tới lúc thanh toán nợ cũ, nợ mới một lượt rồi"

Cảm giác áp bách ngày càng lớn, Trần Hải không dám tiếp tục đi đường chính, liếc nhìn sang bên, hai mắt tỏa sáng, hắn đổi hướng di chuyển, phóng nhanh về phía bên phải, trước mặt hắn hàng dài núi đá thấp bé lổm chỗm hình tổ ong xen kẽ san sát nhau tựa như một mê cung đá khổng lồ.

Trong mê cung núi đá, một hình ảnh gần như tương tự vài phút trước đó lại phát sinh, chỉ là giờ đây người đuổi không còn là con khỉ kia, mà chính là Trần Hải tay cầm kiếm, thân hình phiêu động như tiên nhân nhàn nhã đuổi theo, ngẫu nhiên sẽ dùng kiếm đánh bay vài viên đá to đập trúng người con khỉ trước mặt, khiến nó đau đến "oa oa" kêu to không ngừng, dù thế cũng không dám dừng lại, liều mạng chạy trốn về phía trước.

Đáng tiếc, năng lực của hắn đến giờ vẫn chưa rõ ràng, liệu có được cường hóa hay không Trần Hải đều không biết được, bất quá với việc thể chất được tăng cường, một vài chiêu thức trong bộ Thiên Tằm kiếm quyết hắn cuối cùng cũng có thể thi triển.

"Năng lực của ta vẫn không thấy được cường hóa gì"

Trần Hải mở mắt nhìn con khỉ trước mặt mình, tay vẫn như cũ bị nó nắm lấy, hai mắt Trần Hải đỏ bừng, hé miệng cười, miệng đầy máu tươi cùng thịt nát nhìn vô cùng hung hãn, tựa như không phải con khỉ kia mà chính Trần Hải mới là một đầu dã thú.

Bản năng sinh tồn giúp Trần Hải trong thời khắc nguy hiểm nhảy người sang bên tránh né, một bóng đen to lớn dư lực không giảm kéo trên mặt đất một rãnh thật dài đem cát bụi tung bay đầy trời, bóng đen hiện hình, nó xoay nửa đầu, liếc đôi mắt đỏ hung bạo nhìn chằm chằm Trần Hải.

Dưới ánh mắt sợ hãi của con khỉ, Trần Hải xoay người trên không tung một cước ngay cằm đánh bay con khỉ lên cao, tay khỉ cầm tay hắn cũng buông lỏng, cùng lúc kiếm hiện ra trong tay Trần Hải, hắn lập tức vận sức cơ bắp đạp mạnh lên không khí, sức bật cực đại tạo lực lao tới, một kiếm đâm xuyên bụng khỉ.

Con khỉ b·ị đ·au điên cuồng la hét, nó lùi lại xa xa, ánh mắt cảnh giác nhìn chằm chằm nhân loại trước mặt, con cừu nhỏ bé mặc nó đùa giỡn, bỗng chốc hòa thành sói săn có thể đe dọa đến nó, biến hóa lớn như vậy làm bộ não bé như hạt nho của nó không tài nào lý giải nổi.

"Đâu dễ vậy".

"Tạm thời không quan tâm nó, trước cắt đuôi rồi tình tiếp"

"Tới rồi, cấp 2. tỉnh lực luân chuyển trong huyết hải cường hóa toàn bộ tế bào".

"C·hết tiệt".

"Không ổn, con khỉ này hình như lại nhanh hơn rồi".

Trần Hải ước tính số tỉnh lực cần thiết mình cần hấp thu để đột phá, hắn nhìn ba xác Khỉ trên vai, chỉ cần tối nay sơ chế rồi hấp thu hẳn sẽ đủ để tấn cấp, đang lúc Trần Hải tâm tình vui vẻ xoay người quay về, từ phía sau bỗng có tiếng xé gió đánh tới.

Cột đá sau lưng Trần Hải lại không có chân để chạy, nó bị con khỉ kia đánh cho tan tành, xung lực chưa tan cuốn phăng Trần Hải ra xa, từng mảnh đá dưới lực chấn động như những viên đ·ạ·n đáng sợ, tạo thành hàng dài mãnh đá vỡ cắm trên lưng Trần Hải, cả người hắn nằm nhoài trên mặt đất, máu tươi ướt đẫm sau áo, bất động không dậy nổi. (đọc tại Qidian-VP.com)

"C·hết tiệt, sao nó tìm được" (đọc tại Qidian-VP.com)

"Không kịp rồi".

Nó sẽ c·hết ở đây.

Một bóng đen to lớn bao phủ cả người Trần Hải bên trong, biết tình thế nguy hiểm, Trần Hải không dám nghĩ ngợi lung tung, dừng chân nhảy ngược ra sau, trước mặt hắn, hai cột đá bị một bóng dáng to lớn húc đổ, khói tan đi, một bàn tay khỉ to lớn tát tới, Trần Hải giật mình, nhanh chóng cúi người mới miễn cưỡng trốn thoát, nhưng hắn còn chưa kịp vui mừng, một bàn chân khỉ mang theo tiếng xé gió đạp thẳng vào bụng, Trần Hải bị đá bay ra xa, thân người đập mạnh vào cột đá sau lưng mới dừng lại. (đọc tại Qidian-VP.com)

Biết hiện giờ chưa phải đối thủ của con khỉ này, Trần Hải đạp lên vách đá hai bên tung người nhảy đi, phút chốc đã chạy được một đoạn. Khỉ kia cũng không vội đuổi, nó há miệng cười dữ tợn, dậm mạnh chân tạo thành một hố to, cả người bay trên không trung, lúc rơi xuống lại đạp mạnh lấy lực tiếp tục v·út đi, sau hai ba lần nhảy, nó đã rơi xuống, bám người trên vách đá trước mặt Trần Hải, nhe răng cười dữ tợn.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 23 : Đột Phá