Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 46 : Luyện Tập

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 46 : Luyện Tập


Bỏ qua nhưng suy nghĩ vu vơ, Trần Hải muốn luyện kiếm thì chỗ này rõ ràng là không đủ không gian, muốn làm được cần phải đến thuê các sân bãi luyện tập.

"Không ổn rồi" (đọc tại Qidian-VP.com)

Mức này đã rất cao, rất có thể là một thức tỉnh giả cấp 4 gần đột phá cấp năm có năng lực hệ chiến đấu đặc thù đây, những người như vậy đều là anh tài lương đống tương lai của cứ điểm, cho hắn mười lá gan cũng không dám có chút ý bất mãn nào.

Trần Hải ở đây có thể tránh các va chạm không cần thiết, cách xa ánh nhìn của các thức tỉnh giả, hắn làm gì cũng sẽ không gây chú ý quá lớn, hơn nữa nơi này ở lâu cũng quen, đổi chỗ khác hiện đại hơn chắc gì đã thoải mái.

Trái đất cũng là như thế, số mệnh giống loài hoàn toàn không nằm trong tay bản thân mình, chính là xem xem liệu có ngày nào một sinh vật bậc cao tâm tình không tốt, tiện tay một nắm đem cả hành tinh hóa thành tro bụi, trở lại thứ vốn có ngay từ đầu, năng lượng nguyên thủy.

Bất quá cũng không giống như Trần Hải lo lắng, chuyện thế này cũng không phải hiếm gặp, phòng luyện tập đều có cơ thế bảo đảm, chỉ thấy hai bên tường phát sáng, mặt đất rung động từ từ khép lại vết nứt, trả lại không gian như lúc ban đầu.

***

Tạm thời không cần sử dụng, nhìn giá vũ khí trên sân, Trần Hải cũng không để ý tới, hắn có thần binh lợi khí trong tay còn cần những vũ khí tầm thường kia sao, kiếm của hắn vẫn như cũ vô cùng bình thường, ai chưa trực tiếp đối đầu với nó đều không biết nó sắc bén ra sao.

Kiếm khí cũng như vậy Trần Hải chí có thể vận dụng chứ không thể cải biến nổi nó, có thể kiến thức hắn không đủ hay chính là không thể, nó đã được mặc định sẵn như thế.

Trần Hải giật mình tỉnh lại, lần này tiến vào ký ức của Vô Danh ngoài lúc học lõm được cách vận dụng kiếm khí phi hành gần như không có gì thêm, bất quá kiếm khí Trần Hải quá yếu hắn chỉ lơ lửng trên không trung một lúc liền ngã nhào ra đất.

Nghĩ lại rất giống việc nhân loại đi ngang qua ổ kiến, thông thường đều bỏ đi, chỉ khi tâm trạng không tốt mới nhấc chân một đạp hủy cả ổ kiến đáng thương.

Hắn cười ngây ngô đóng lại bảng, dựa người nhắm mắt ngồi trên ghế tựa.

Việc nhân loại tồn tại tới ngày nay thật có thể xem là may mắn vô cùng, bất quá nghĩ kỹ lại những hành tinh này cơ bản cũng không quan tâm trái đất, tài nguyên ở đây có thể tìm thấy trong khắp vũ trụ.

"Lại mất phí, liên bang thật biết làm ăn"

Hiệp hội nằm trong khu đường lớn phồn hoa nhất, nhộn nhịp nhất cứ điểm, khi Trần Hải tới nơi, nơi đây đã có không ít người, có thức tỉnh giả, cũng có người bình thường ra vào tấp nập phi thường nhộn nhịp, khác với liên bang là cơ quan điều hành, hiệp hội giống một cơ sở kinh doanh nhiều hơn, các chi nhánh mở ra khắp các cứ điểm làm ăn khấm khá không cần phải nói.

Hiệp hội thức tỉnh giả có, các công ty tư nhân, các công hội cũng mở thuê như một hình thức kinh doanh, bất qua nếu nói về độ đa dạng cùng công nghệ hiện đại Trần Hải vẫn quyết định tới hiệp hội, nay tiền thám hiểm vừa chuyển vào tài khoản, trong túi hắn rủng rỉnh có một khoản không nhỏ, cũng đã đến lúc tiêu phí.

Làm xong các bước phục hồi khẩn cấp, trái tim tò mò của hắn bỗng kích phát lòng hiếu kỳ, hắn thử nhìn vào thông tin đăng ký phòng huấn luyện, vừa nhìn liền há to miệng không khép lại được.

Rồi Trần Hải biến mất, lúc xuất hiện đã ở trên không cả chục mét, kiếm quang bổ xuống kiếm khí tự nhiên khó nén, dư lực kích phát tạo thành một vết ránh xâu trên sàn đất, lộ ra cả lớp vỏ kim loại bên dưới

Nhưng Trần Hải cảm thấy kiếm linh ngủ say bên trong mới thật sự đáng sợ, nhớ lại dáng vẻ bá đạo của nó ở cây địa đàng, mặc dù phần nhiều là do hấp thụ mộc tâm quả, loại thiên tài địa bảo có thể gặp không thể cầu này nên mới lợi hại như thế, bất quá chỉ là bình thường hẳn cũng không yếu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lúc này trong phòng điều khiển trung tâm, những màn hình quan sát trải rộng cả một không gian rộng lớn, những dãy máy tính tinh vi, đường dây kết nối lấp lóe, rất nhiều người mặc trang phục hiệp hội đang quan sát, đâu đó trong góc trống, một thanh niên trẻ tuổi nhàm chán dựa lưng trên ghế, bất quá lúc này một đèn báo sáng lên, một hình chiếu thông tin hiện ra.

Những suy nghĩ vẩn vơ cũng không làm đường kiếm của hắn bớt sắc bén, kiếm quang như cánh én bay lượn trên võ trường, kiếm khí cô đọng không phát, rạch phá không khí, ngay cả gió nhẹ cũng không lay động, đường kiếm qua lại, kiếm đâm thế chẻ chặt chẽ tự nhiên, thân hình linh động thoắt ẩn thoắt hiện.

***

Thì ra robot huấn luyện cũng không phải miễn phí, hắn muốn sử dụng cần phải trả phí, mô phỏng cấp độ càng cao phí dụng càng lớn, bất quá nếu không cố ý làm hỏng robot, thi cho du đánh hỏng chúng đều không cần bồi thường, chẳng hạn như nếu ngươi là thức tỉnh giả cấp 4 lại chỉ đặt robot ở cấp 3, làm hỏng robot đây còn không phải cố ý sao.

"Hả, lại tên nào quá tay phá cả sàn đấu tập rồi" (đọc tại Qidian-VP.com)

"Cấp, cấp 2 sao, cấp hai có thể so với cấp 5 phổ thông, điên rồi, nhất định là ta nhìn nhầm"

Bước ra cửa nhỏ, khu chung cư cũ kỹ đã xuống cấp, lúc vừa về, Thanh Tuyết đã chuyển đi, hắn cũng không còn lý do gì tiếp tục ở lại đây, bất quá sau một hồi suy nghĩ, tiếp tục ở lại cũng không phải quyết định tồi, khu này tồi tàn cách xa khu vực trung tâm, lại gần như không có thức tỉnh giả nào.

Quét thẻ, trả tiền, Trần Hải bước vào, nơi đây là một sân luyện tập một người khá rộng rãi, vì chọn tính năng luyện kiếm nên từ lúc vào đã là hình ảnh một võ trường, một người máy huấn luyện dạng thấp đang yên tĩnh đứng chờ người huấn luyện sử dụng mình.

Trần Hải thu kiếm, lòng máy động, lúc nãy vì quá nhập tâm hắn quên thu lực, lúc gần phát mới để ý, bất quá lực đạo còn sót lại vẫn quá lớn, kiếm khí sắc bén cộng kèm thần binh tạo nên một đạo kiếm bán nguyệt không thể cản phá cắm xuyên vào đại địa.

Thở phào nhẹ nhõm, Trần Hải cùng lúc cảm giác một luồn lực lượng vô hình từ kiếm tràn vào cơ thể, kiếm khí tăng trưởng yếu ớt gần như không nhận ra, Trần Hải hơi nhíu mày. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Mức đánh giá thiệt hại cấp A sao" (đọc tại Qidian-VP.com)

"Trước giờ chỉ có không đến mười lần có mức thiệt hai này trong hơn trăm năm xây dựng phòng huấn luyện"

Phần vân một lúc, Trần Hải vẫn chỉ dùng phòng luyện tập phổ thông không có mô phỏng thực tế ảo, trước hắn cần nơi luyện tập kiếm thuật, các lá bài tẩy khác vẫn không cần phô diễn ra thì nên, dù sao tuy nói phòng bảo mật tuyệt đối nhưng nó đều nằm dưới sự giam sát của hiệp hội liệu có thật tuyệt đối sao.

Kiếm khí là một loại lực lương hư vô mờ ảo mà chính Trần Hải hay Vô danh đều không thế lý giải, giống như các quy luật của thế giới này chúng ta chỉ biết chúng do vũ trụ tao ra và con người chính là áp dụng vào thực tiễn mà thôi

Hắn có chút khó chịu, thức tỉnh giả cấp cao cứ thích chọn loại sàn đấu cấp thấp này, tuy có giới hạn nhưng có không ít thức tỉnh giả thức tỉnh năng lực chiến đấu thiên hướng phá hoại, bạo phát có thể gây sát thương lớn vượt qua cấp độ.

Bước qua cửa tự động, sảnh chờ vẫn như cũ tấp nập người đi đi lại lại, lần này Trần Hải đến thẳng khu vực huấn luyện, nơi đây cho thuê sân tập, phòng huấn luyện đều hoàn toàn tự động, chỉ cần đưa thẻ thông tin, nhập vào số giờ liền có thể sử dụng, tiền sẽ trực tiếp trừ vào tài khoản.

Tóm lại hạn mức phát triển của thanh kiếm này vô cùng đáng sợ, Trần Hải cảm giá Vô danh rất có thể đến từ một vị diện cấp cao. Đây là tên gọi liên bang đặt cho các thế giới tồn tại các chủng loài khủng bố, bất cứ một sinh vật nào trong đó đều có thể dễ dàng hủy diệt trái đất này.

"Cảm giác không được rõ ràng như lúc Vô Danh hấp thu kiếm khí trả về".

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 46 : Luyện Tập