Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 47 : Mèo Đen

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 47 : Mèo Đen


Tướng quân bỗng đứng dậy, chắp tay đi tới đi đi lui, ông ta nhìn trợ lý phân phó.

***

Đối với người bình thường thời gian tiêu tốn phải rất lâu, bất quá Trần Hải dùng bảo vật giá trị liên thành tựa như uống nước đồng dạng không cần lo lắng vấn đề còn hay không, sau một lúc lâu, một viên tinh thể đã ảm đạm thất sắc, rơi trên nền đất, Trần Hải thuận tay thu lại vào hộp không gian rồi tiện đà lấy ra thêm vài viên nữa.

Có giá cả đó cũng không phải là ngẫu nhiên mà tất nhiên đều có lý do của nó, thịt mềm mại căng mọng nước, hương thơm thấm vào trong từng tất tế bào, thịt vừa chạm đầu lưỡi, hương vị của thịt cùng gia vị đặc chế của quán Thiên Đường nổi tiếng kích thích vị giác lên mức tối đa, mật ngọt lan tỏa khắp khoang miệng.

Tỉnh lực : 100/1000 (đọc tại Qidian-VP.com)

Trên ghế chủ vị một vị mặc trang phục tướng lĩnh liên bang, bảy sao trên quân hàm đại biểu chiến lực gần như cao nhất trong cứ điểm, ông ta gật đầu ra hiệu cho trợ lý bên mình, người trợ lý tiến tới bàn trung tâm, đưa tay ném ra một chiếc thẻ.

"Các vị ở đây đều biết, vào lúc 12h đêm qua, một sinh vật chưa biết tên đã đục thủng lồng phòng vệ tiến vào cứ điểm, tuy lồng phòng vệ đã ngay lập tức khôi phục nhưng việc sinh vật này tiến vào cứ điểm tiềm ẩn mối nguy an ninh chưa biết"

Rời đi hiệp hội, Trần Hải muốn thuận tiện dạo qua khu giao dịch, bất quá nghĩ lại tiền trong túi tuy so với người bình thường thì nhiều nhưng để mua chút đồ thức tỉnh giả vẫn chẳng đáng là bao, lúc đầu hắn còn định mua chút nước thuốc nhưng bây giờ trong túi có tinh thể tốt hơn nhiều cũng không cần những thứ kia.

Lần này trong thời gian tiếp theo hắn phải hạn chế tối đa việc sử dụng Ma Linh hỏa, dùng tỉnh lực cường hóa cơ thể, mục tiêu là trong thời gian ngắn nhất đột phá thức tỉnh giả cấp 3.

"Vốn thông báo bên ngoài là một tháng sau Vị Linh Vương mới tới thăm cứ điểm nhưng tin vừa gửi tới báo là trong tuần này ngài sẽ đến, đi cùng còn có một đoàn tùy tùng với rất nhiều nhân vật quan trọng trong liên bang"

Họ Tên : Trần Hải

Chương 47 : Mèo Đen

Trần Hải về nhà, theo kế hoạch định trước hắn đóng toàn bộ cửa lại, một viên tinh thể xuất hiện trong tay, Trần Hải cảm giác lượng tỉnh lực đang dần tăng lên, số lượng tích lũy vốn có sau khi trận chiến ở núi đá vôi đã bị can sạch, Trần Hải phải bắt đầu lại từ đầu.

Tướng quân nhìn vào giấy tờ trên bàn, trên đó có một hồ sơ bảo mật cấp S đang sáng lên, ông ta đưađặt tay vào, hồ sơ quét hình liền mở ra, tướng quân hơi trầm ngưng.

Thậm chí hắn còn nảy ra suy nghĩ mang tinh thể đi đấu giá, tìm hiểu trên mạng những thiên tài địa bảo cung cấp tỉnh lực thuần khiết như vậy giá vô cùng cao, cao đến dọa Trần Hải mồ hôi đầy đầu, liếc nhìn hộp không gian, không biết từ lúc nào hắn đã sở hữu một lượng tài phú khổng lồ.

Thỏa mãn thở hắc ra chút khói nóng từ trong miệng, hắn có chút luyến tiếc nhìn thịt trên dĩa đã vơi đi phân nửa.

Giờ đây thời thế đã thay đổi, Trần Hải có thể nhàn nhã nhấp một ngụm bia, ăn vài miếng thịt hoa hồ đặc sản của cứ điểm, phần thịt này rất đắt, nó tuy chỉ là dị thú cấp một mà giá cả ngang cả dị thú cấp ba.

Bất quá cuối cùng Trần Hải cũng nén được d·ụ·c vọng muốn mang tinh thể bán đổi lấy tiền, chưa kể đến việc phải nói rõ nguồn gốc số tinh thể, việc một thức tỉnh giả cấp thấp lại không có bối cảnh nào như hắn có loại bảo vật này còn không phải muốn dẫn dụ những kẻ có lòng tham dòm ngó sao, tuy có thể cải trang nhưng thời đại này thức tỉnh giả năng lực nào chẳng có, thiếu gì năng lực có thể nhìn thấu ngụy trang đơn giản của hắn.

Thẻ lơ lửng giữa bàn, một mô hình 3d lập thể trải dài khắp mặt bàn, trên đó là hình một lỗ thủng trên lồng năng lượng phòng hộ bao quanh toàn cứ điểm, tướng quân thấy mọi người trong phòng đều tập trung nhìn vào, liền trầm giọng nói.

Nếu hắn nhớ không lầm, vài năm trước cứ điểm đã ra quân dọn sạch các loại thú hoang bên trong thành phố, tất cả bắt nguồn từ một con dị thú nuôi bị bỏ rơi đã t·ấn c·ông người dân, vụ đó rất lớn nghe nói c·hết đến mấy người, từ đó về sau, mọi loại thú nuôi đều phải gắn chip theo dõi.

Nói rồi ông ta đứng lên vẻ mặt ngưng trọng.

"Mày muốn ăn sao"

Trợ lý sửng sốt có vẻ khó sử

"Chuyện nhỏ này cũng báo lên cho các vị vương liệu có ảnh hưởng tiền đồ của ngài sao"

Nếu có động vật không có chip thì hoặc là dị thú từ bên ngoài đột nhập vào hoặc là các thú hoang còn sót lại sau đợt càn quét.

"Cái này"

"Tướng quân không cần lo lắng, mỗi cách mấy năm đều sẽ có vài lần dị thú xâm nhập, đây cũng không phải chuyện hiếm thấy"

Tướng quân đuổi đi trợ lý của mình, hắn chắp tay đứng nhìn một hình chiếu khổng lồ sau lưng, đó là hình ảnh bản đồ toàn bộ tường thành ngoài mà lực lượng ông ta quản lý.

Trần Hải nhìn bầu trời đêm, ngẫu nhiên quay sang ban công bên cạnh đã tắt đèn tối đen, như nhìn thấy bóng dáng xinh đẹp mỉm cười nhìn minh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nó thỏa mãn kêu lên một tiếng, từ tốn gặm nhắm miếng thịt, Trần Hải trong lúc này cũng quan sát mèo đen, thấy nó không có gắn chip quản lý của cục đô thị thì vô cùng ngạc nhiên.

Bắc ghế ra ngồi bên ngoài ban công, Trần Hải từ trong tủ lạnh vừa được bổ sung lúc sang lấy ra một lon bia, lâu lắm rồi không uống một lần, trước đây để giữ cho đầu óc tỉnh táo mà làm việc suốt đêm hắn chỉ uống các loại nước tăng lực. (đọc tại Qidian-VP.com)

.....

"Ý của ngài là"

"Thật ngon".

"Meo, meo"

Tất nhiên Trần Hải thiên hướng về cái thứ hai hơn, dị thú có thể đột nhập tường ngoài tiến vào hoặc là có năng lực ẩn nấp siêu phàm hoặc là vô cùng mạnh cưỡng chế đánh xông vào, dù là loại nào cũng vô cùng nguy hiểm. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Sao ta cứ có cảm giác khó chịu thế nào".

Tòa chỉ huy lực lượng phòng vệ nằm ngay sát phần tường thành phía đông, là một tòa nhà ba tầng quy mô, dù là đêm khuya vẫn đèn đuốc sáng rực, có không ít người ra ra vào vào, vô cùng bận rộn.

Trần Hải đưa tay vuốt ve mèo đen, nó không những không sợ hãi né tránh mà còn rất hưởng thụ cái xoa này của nhân loại trước mặt. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Cứ làm đi"

Trần Hải mỉm cười rất vui vẻ, có vẻ như hắn rất có duyên với các sinh vật họ mèo, nhìn mèo đen nhảy xuống cạ vào chân mình, Trần Hải thỏa mãn cười, vui thích chia một phần thịt nhỏ cho mèo đen.

"Chỉ là lo lắng của ta thôi"

"Được rồi, hay mày ở lại đây luôn đi, ngày mai tao dẫn mày đi đăng ký"

Trần Hải tất nhiên không tin con mèo đen nhỏ đang nhảy lên trong người hắn, dùng đầu cọ cọ vào người hắn là dị thú nguy hiểm cỡ nào.

Nhìn vào bảng thông số hai mắt Trần hải tỏa sáng, hắn chỉ mới hấp thu ba viên tinh thể, tuy mỗi viên chứa lượng tỉnh lực khác nhau nhưng trung bình mỗi viên có thể cung cấp cho hắn hơn 30 điểm tỉnh lực, nhớ lại lượng thịt dị chỉ cung cấp số ít ỏi dưới mười tỉnh lực một phần, mà lại còn không thể ăn quá nhiều.

Trong Phòng họp giao ban lực lượng phòng vệ hiện giờ không khí rất ngưng trọng.

"Không ngờ vẫn có mèo hoang còn tồn tại trong thành phố sao"

Răng vừa cắn đã vỡ, nước thịt tươi ngon như dòng suối mát lành làm toàn thân con người thư suớng, hương vị không phải đến từ nhân gian làm cả người Trần Hải như lạc vào trong một khu rừng xanh mát, ở đó có các lọn cây mọc cao quá đầu đang vuốt ve mơn trớn hắn, dòng nước xuyên qua bụi cỏi, xoa bóp đôi bàn chân, rồi chúng lan dần chạm đến từng tất da thịt làm cả người Trần Hải run lên, da gà nổi cả ra.

Tinh thể cung cấp tỉnh lực vô cùng thuần khiết, tuy mất chút thời gian hấp thu nhưng gần như không cần chờ tiêu hóa, Trần Hải cảm giác hắn có thể lập tức làm tiếp một viên nữa.

Phòng họp giải tán chỉ còn tướng quân đang đau đầu gác tay lên trán, trợ lý bên cạnh ông ta lên tiếng khuyên.

"Anh lại không chịu ăn uống tử tế nữa sao"

Hình ảnh đến rồi đi, như bóng mờ quá khứ dần tan biến, trước mặt Trần Hải hiện lên một con mèo đen nhỏ, mèo mun đen tuyền hòa vào bóng đêm như vô hình, nếu không phải hai mặt mắt bạch sắc đặc trưng sáng lên trong màn đêm quá nổi bật thì ngay cả Trần Hải cũng không biết có một con mèo nhỏ đang đứng trên thanh chắn lan can của mình.

"Ta biết chứ, bất quá"

Trợ lý hơi ngẩn người.

Dù sao số lượng tinh thể vẫn còn rất nhiều, trong một thời gian ngắn Trần Hải không cần lo lắng vấn đề thiếu tài nguyên tu luyện, cứ thế thời gian nhanh chóng trôi đi, khi bên ngoài sắc trời dần tối, Trần Hải mới từ trên giường ngồi dậy, hắn không kịp chờ đợi mở ra thẻ thông tin

"Đây là trách nhiệm của chúng ta, ta đã liên hệ cảnh binh trong thành trong phối hợp cùng chúng ta, bắt đầu từ bây giờ toàn bộ hoạt động một trăm phần trăm công suất, lục soát toàn bộ thành trong thành ngoài, nhất định phải tìm cho ra sinh vật này trước chuyến thăm của thành viên hội đồng"

"Báo cho bộ tư lệnh đi"

"Lúc này lại xảy ra chuyện không phải là quá trùng hợp sao"

Bất quá nhìn sắc trời đã tối, đường phố bên dưới đã lên đèn, những biển quảng cáo khổng lồ sáng rực phía xa, những tòa nhà chọc trời sáng đèn rực rỡ, những công trình kiến trúc phá cách đặc dị thu hút tầm nhìn của hắn.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 47 : Mèo Đen